Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 326: Cổ Thần C·h·ế·t Rồi, Không Vào Luân Hồi
"Đâu chỉ là trợ giúp lớn. Đây vốn là thần thông cơ sở của Cổ Thần huyết duệ nha! Lão nô thật sự muốn biết, chủ nhân ngươi có thật là Cổ Thần huyết duệ hay không, thậm chí ngay cả Thiên Địa Chú Bi đều sẽ không rõ. Thôi, lão nô liền truyền cho ngươi khẩu quyết của Thiên Địa Chú Bi đi. Ngươi tranh thủ thời gian học tập, vượt qua đệ nhị Thần Kiếp trước. Còn như đệ tam Thần Kiếp, chủ nhân khẳng định không thể nào vượt qua nổi. Chờ chút nữa, lão nô thay ngươi bố trí Tị Thiên Đại Trận, giúp ngươi đột phá đệ tam kiếp....Chỉ là, nếu lão nô ra tay, dù ngươi vượt qua Thần Kiếp cũng không đạt được quá nhiều lợi ích...
Thì ra một khi Cửu Tu ra tay, mình liền không có cách nào đạt được lợi ích từ trong Thần Kiếp, đây mới là nguyên nhân từ nãy đến giờ y chậm chạp chưa chịu xuất thủ hỗ trợ.
Khương Ly bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Phía bên kia, Cửu Tu cũng chẳng hề giông dài, ánh mắt loé lên, một đạo tinh quang bắn ra bay về phía thiên linh của Khương Ly mà bay đi. Chốc lát, trong đầu Khương Ly xuất hiện thêm từng đoạn chú văn vô cùng cổ lão.
Chú văn này, hiển nhiên không phải viết bằng văn tự của nhân loại mà là văn tự của Cổ Thần, cùng với Bất Diệt Chân Kinh mà Khương Ly nắm giữ cực kỳ tương tự.
Vì thế, hắn rất dễ dàng liền hiểu được nội dung của Thiên Địa Chú Bi.
"Hồng Mông có Thần, khai thiên lập địa. Hỗn Độn có Thần, bất tử trường tồn. Vọng Thần cúi đầu, mới biết kỳ tôn, thân hoá vạn ức, thể nạp muôn dân. Mục như Nhật Nguyệt, tức như Lôi Đình. Toái hoàn tỉnh mộng, vạn giới trầm luân...."
Bài chú văn khá giống với câu đồng dao lưu truyền lâu đời ở Đông Hoang, nhưng chỉ có vài câu tương tự mà thôi. Nội dung phía sau thì lại hoàn toàn khác biệt.
Cửu Tu không biết Khương Ly nắm giữ thủ đoạn bảo mệnh là Tị Thiên Thuật, nên sau khi truyền thụ Thiên Địa Chú Bi cho Khương Ly. Lập tức bắt đầu điều động nhánh cây bố trị Tị Thiên Đại Trận.
Một khi Khương Ly độ kiếp không thuận lợi, y sẽ thôi thúc trận pháp, bảo vệ tính mạng hắn.
Khương Ly yên lặng nhớ kỹ khẩu quyết của Thiên Địa Chú Bi. Thân thể dần dần cùng thiên địa tự nhiên sản sinh một loại cảm giác liên kết chặt chẽ.
Trái tim của hắn càng ngày càng tĩnh, bên tai phảng phất nghe được âm thanh vang lên từ trong động quật.
Là tiếng tim đập.
Không phải là tiếng tim đập của Cửu Tu mà là của Huyết Nhục Cổ Thụ.
Thùng thùng, thùng thùng, thùng thùng!
Cây cổ thụ này có sinh mệnh, sinh mệnh ấy chỉ có Cổ Thần mới có thể cảm thụ được.
Bởi vì Cổ Thần, vốn là tự nhiên Thủy Tổ, tu chính là tự nhiên đại đạo!
Thùng thùng. Thùng thùng, thùng thùng!
Khương Ly càng nghe được tiếng tim đập của Vũ Di Sơn, tòa sơn mạch này, cũng có sinh mệnh, sinh mệnh hình thức của bọn chúng, võ giả nhân tộc bình thường không thể nào hiểu được, chỉ có Cổ Thần mới hiểu.
Người bình thường cho rằng người là vật sống, sông núi là vật c·hết. Nhưng trong mắt của Cổ Thần, sông núi cùng nhân loại hoàn toàn như nhau.
Thùng thùng, thùng thùng, thùng thùng!
Càng nhiều tiếng tim đập, truyền vào trong tai Khương Ly, đó là tiếng tim đập của vô số Cổ Thần, tản mát khắp thiên địa.
Cổ Thần c·hết rồi, không vào Luân Hồi!
Luân Hồi của bọn họ khác với sinh linh ở Tứ Hoang. Bọn họ c·hết rồi, hồn phách sẽ tản vào thiên địa, hóa nhập vào trong cỏ cây núi đá, sông hồ.
Bọn họ c·hết rồi, không có đầu thai chuyển thế mà hồn kí thiên địa, vĩnh viễn nhìn ngắm hậu nhân.
Mặc dù chẳng rõ vì sao, nhưng bên dưới Mai Cốt Lĩnh, an táng rất nhiều Cổ Thần và Cổ Thần huyết duệ.
Những người kia sau khi c·hết đi, anh linh vẫn ký gửi ở đây.
Loại phương thức tồn tại này, không phải Khương Ly có thể lý giải . Nhưng hắn xác xác thực thực nghe được tiếng tim đập của những Cổ Thần đ·ã c·hết nhiều năm trước, được mai táng ở nơi đây.
Thời khắc này, từ trong thiên địa Khương Ly nhìn thấy đếm mãi không hết sinh cơ chi lực.
Người có sinh cơ, vì lẽ đó người là sinh vật.
Nhưng sơn hà hồ hải, không hẳn không có sinh cơ, như không còn sinh cơ, thì chính là núi hoang, tử hải.
Khương Ly tu đạo từ trước đến nay, có thể nhìn thấy sinh cơ của con người, sinh cơ của tẩu thú, sinh cơ của cây cỏ, nhưng chỉ có không nhìn thấy sinh cơ của sơn hà hồ hải, của thiên không đại địa .
Không, không hẳn, hắn chợt nhớ tới một chuyện.
Lúc hắn tiến vào trạng thái Thiên Nhân Hợp Nhất, từng mượn hồn lực của đại địa cho mình dùng, cũng có thể câu thông với vạn vật sinh linh.
Như vậy, vạn vật có hồn, cũng có sinh cơ, thế chẳng phải nói, thiên địa vạn vật đều là sống hay sao?
Khương Ly dường như một lần nữa nhận thức thế giới này. Thì ra đạo bất đồng, con mắt nhìn thấy thế giới cũng không giống.
Lực lượng của thiên địa, tất nhiên khổng lồ hơn của con người rất nhiều.
Điểm này, Khương Ly trước đó đã mơ hồ biết tới, nhưng chỉ những khi nào tiến vào trạng thái thiên nhân, mượn Trừu Hồn Cổ Thuật, hắn mới có thể rút ra một chút đại địa chi hồn.
Nhưng sau khi tụng niệm Thiên Địa Chú Bi mà Cửu Tu truyền thụ, thì không cần tiến vào trạng thái đó, hắn cũng có thể nhìn được rõ ràng.
Có thể nhìn thấy lực lượng của thiên địa, tự nhiên có thể c·ướp đoạt, nuốt chửng cho mình dùng.
Chỉ cần mượn dùng lực lượng của Vũ Di Sơn, hắn liền dễ dàng vượt qua đệ nhị Thần Kiếp.
Rất nhanh, Khương Ly liền đem Thiên Địa Chú Bi học thuộc lòng, cũng như tiến hành nhập môn.
Thời khắc này, hắn mới được tính là chân chính Cổ Thần huyết duệ.
Khương Ly chẳng dám chần chờ, đột nhiên vung tay lên, miệng niệm chú ngữ, trước người hắn lập tức xuất hiện một cái vòng xoáy màu đỏ, truyền ra sức hút mãnh liệt.
Vô số lực lượng ẩn sâu ở bên dưới đại địa, bị vòng xoáy này hấp dẫn mà đến, hướng về trong cơ thể Khương Ly mà chảy tới, hóa thành cuồn cuộn không dứt khí huyết.
Thân thể của hắn nguyên bản đã khô khốc, lão hóa lập tức khôi phục tuổi trẻ.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, đệ nhị Thần Kiếp rốt cuộc kết thúc.
Giọt Thần Huyết trong cơ Khương Ly cũng theo đó mà thăng cấp đạt tới thất tinh Tàn Huyết, uy thế của Thần Huyết càng ngày càng nặng.
"Thất tinh Tàn Huyết!" Ánh mắt Khương Ly sáng rực, lập tức cảm giác thực lực tăng nhiều.
Thực lực của hắn cũng theo đó tăng mạnh, hoàn toàn có khả năng đối chiến Ngọc Mệnh hậu kỳ, đỉnh phong, thậm chí có thể thử đánh với Nửa bước Chân Nhân một trận.
Nửa bước Chân Nhân, đặt ở Vũ Giới, chính là nhất phẩm Vũ Đế.
Vũ Đế cường giả, toàn bộ Vũ Giới tựa hồ cũng không quá nhiều.
Tính toán đâu đấy, hắn hiện tại đã xem như cường giả hàng đầu thế gian rồi.
"Khặc khặc khặc, đệ nhị Kiếp đã qua, đệ tam Kiếp liền muốn tới. Chủ nhân nhanh thu hồi tâm thần, lão nô liền thôi thúc Tị Thiên Đại Trận, trợ giúp ngươi vượt qua đệ tam Kiếp"
Lời nói của Cửu Tu, cắt ngang dòng suy nghĩ, để Khương Ly bừng tỉnh.
Đệ tam Kiếp, chỉ sợ sẽ khủng bố hơn đệ nhị kiếp rất nhiều. Lấy thực lực của hắn hiện tại, chắc chắn không thể nào vượt qua, dù hắn đã học được Thiên Địa Chú Bi.
Nguyên nhân rất đơn giản, Khương Ly mới tiếp xúc Thiên Địa Chú Bi, vừa vặn nhập môn mà thôi, nên dù toàn lực thi triển cũng chỉ có thể mượn dùng lực lượng của đại địa trong một khoảng cách nhất định. Khoảng cách xa hơn...hắn bất lực.
Chắc chắn không đủ để vượt qua đệ tam kiếp.
Nhưng theo như lời của Cửu Tu, nếu mượn Tị Thiên Đại Trận độ kiếp, thì dù cho vượt qua toàn bộ cửu kiếp, thì Thần Huyết của hắn sẽ vẫn dừng lại ở thất tinh Tàn Huyết. Đây chẳng phải là điều mà hắn mong muốn.
Gặp Cửu Tu chuẩn bị thôi thúc trận pháp, Khương Ly chợt lên tiếng hỏi:
"Chờ đã, có cách nào tạm thời không độ kiếp sao?"
"Tạm thời không độ kiếp?" Cửu Tu thì thào, tựa hồ hiểu rõ ý nghĩ của Khương Ly. Y do dự đôi chút mới bảo:
"Thần Kiếp một khi hạ xuống, thì sẽ không ngừng lại. Nhưng muốn gián đoạn Thần Kiếp, ngược lại có một loại phương pháp"
"Là loại phương pháp gì?" Ánh mắt Khương Ly loé lên, vội vàng hỏi.
"Cửu Toả Phong Ấn Thuật"