Chương 328: Hà Nội Quan Chi Biến, Là Ai Cho Bọn Họ Lá Gan
Chuyến đi tới Mai Cốt Chi Địa lần này, Khương Ly thu hoạch được không ít cơ duyên.
Đầu tiên, là vô duyên vô cớ trở thành phó điện chủ của Sát Lục Điện, đồng thời từ trong tay Hắc Bạch Dạ Đế chiếm được rất nhiều chỗ tốt.
Tiếp theo, tại dưới đáy vực thu phục Cửu Tu, sau đó dưới sự trợ giúp của y, thành công giác tỉnh Thần Huyết.
Mặc dù bởi vì nguyên nhân khách quan mà hắn phải đem Thần Huyết phong ấn lại, nhưng cơ duyên này có ý nghĩa rất quan trọng đối với Khương Ly trong tương lai.
Tuy rằng, không thể mượn sức mạnh của Thần Huyết, nhưng thân thể hắn trải qua ngàn lần trọng tổ, đã đạt tới cảnh giới Hoán Huyết đỉnh cao. Hiện tại, hắn đủ tự tin có thể đơn phương độc mã đánh với Đông Phương Vô Kỵ một trận. Nếu lần nữa gặp phải Lộc Tồn cùng Cự Môn á·m s·át, hắn cũng hoàn toàn không cần chật vật như lúc trước.
Ngoài những thu hoạch trên, Khương Ly còn biết thêm đủ loại thiên địa đại bí.
Tỉ như Vũ Giới là một phương thế giới trực thuộc Bắc Đẩu Giới Vực.
Lại tỉ như thiên ngoại chi địch của Vũ Giới, không ai khác chính là Kiếp Tộc.
Quan trọng nhất, từ trong mảnh vỡ ký ức của Tử Vi Thượng Thần, hắn được chứng kiến quá trình Lục Nguyên Đạo Tổ vấn đạo Thanh Nhân. Cơ duyên ấy hiện tại chưa thể giúp đỡ cho Khương Ly được điều gì, nhưng tương lai, một ngày hắn đạt tới bước thứ hai đỉnh cao. Thì nó tất sẽ phát huy tác dụng của mình!
Một ngày trôi qua, Khương Ly rốt cuộc bay tới biên giới của Mai Cốt Lĩnh, vượt qua khỏi làn sương màu đen dày đặc, rốt cuộc nhìn thấy ánh nắng mặt trời.
Rời khỏi Mai Cốt Lĩnh, Khương Ly cũng không dừng lại mà điều khiển Biên Bức bay một mạch trở về Quận Thanh Hà.
Nếu tính cả đi cả về, chuyến hành trình tới Mai Cốt Sơn Mạch lần này, hắn tốn hao mất một tuần. Như vậy từ lúc ba đạo quân dưới trướng Khương Ly rời khỏi Bố Hải Thành đến nay đã được ba tuần thời gian, hẳn là đã chút kết quả.
Sáng sớm ngày thứ ba, Khương Ly cuối cùng trở về Bố Hải Thành, đồng thời tiếp kiến binh sĩ tình báo từ các phương quân đoàn.
Tụ Nghĩa Sảnh, Khương Ly ngồi ở trên ghế rồng, lặng lẽ đọc lướt qua từng bức thư tình báo.
Bức thư đầu tiên là do La Kiêu gửi về.
Hơn nửa tháng thời gian, y dẫn theo Đông Ly giáp kỵ, dưới sự hỗ trợ của Thất Huyền Kiếm Tông và Bá Tuyệt Đao Thành đã thành công thu phục hầu hết các thế lực lớn nhỏ ở quận Ngọc Hà. Bên cạnh đó, La Kiêu học theo Khương Ly ban bố Hồng Hà hội minh, mời tất cả võ giả ở quận Hồng Hà tới dự.
Tại Ngọc Hà hội minh tuyên bố thành lập Hồng Hà Vệ Binh, tính đến hiện tại đã chiêu mộ được hơn ba vạn binh sĩ, trong đó hơn phân nửa là võ giả nhập phẩm.
Bức thư thứ hai là Lệ Phi Vũ.
So với La Kiêu, Lệ Phi Vũ thu phục quận Hồng Hà ngược lại phí nhiều công phu hơn.
Bởi vì ở võ quận này tồn tại rất nhiều thế gia lớn nhỏ khác nhau, mối quan hệ khăng khít rối rắm. Trong đó, có không ít văn nhân thế gia, nhiều đời làm quan cho triều đình Đại Nguỵ.
Đám văn nhân này tu vi không cao, không am hiểu đánh nhau, nhưng miệng lưỡi cực kỳ lợi hại.
Vì phản đối điều kiện của Khương Ly, âm thầm giở không ít thủ đoạn, kích động quần chúng, huyên náo ầm ĩ.
Đáng tiếc, gặp phải Lệ Phi Vũ.
Gã chẳng thèm nói lý, trực tiếp tổ chức xét nhà diệt tộc, đốt sách chôn nho.
Ban đầu, đám văn nhân, sĩ phu còn lớn giọng kêu gào đòi công bằng lý lẽ. Nhưng càng kêu gào, Lệ Phi Vũ và Đông Lê Vệ càng hung ác.
Có thể nói đầu người cuồn cuộn, mỗi ngày đều có n·gười c·hết, mỗi ngày đều có thế gia bị diệt.
G·i·ế·t đến nỗi toàn bộ quận Hồng Hà thế đạo điêu linh, dân chúng bình thường nghe đến ba chữ Đông Ly Vệ đều biến sắc mặt.
Từ đó, không còn ai dám đứng ra kêu gào.
Tuy vậy, bởi vì thủ đoạn quá mức tàn nhẫn, dẫn đến bất kể là võ giả hay dân chúng bình thường ở quận Hồng Hà đều trở nên e ngại. Không dám gia nhập Hồng Hà Vệ Binh, dẫn tới cho đến hiện tại, Lệ Phi Vũ chỉ chiêu mộ được chừng tám ngàn người.
Đối với tình hình ở quận Hồng Hà, Khương Ly ngược lại chẳng để trong lòng.
Hắn cũng chẳng mong chờ vào toà võ quận này có thể cung cấp cho hắn bao nhiêu binh lực, hay toàn lực ủng hộ mình.
Nếu bọn họ cả gan phản kháng, vậy thì diệt đi.
Tin tức thứ ba mới khiến Khương Ly chú ý.
Đó là tin tình báo truyền từ Hà Nội Quan.
Nửa tháng vừa qua, quận đội của Ngô Lãm Công và Ngô Hoành Công liên tục tiến hành công kích thăm dò, sau khi phát hiện trên quan ải chỉ có ba vạn bộ binh trấn thủ. Cả hai đại sứ quân giống như đạt thành hiệp nghị, tăng cường q·uân đ·ội, hiện tại mỗi bên đã tập kết mười vạn quân, rục rịch chuẩn bị tiến công.
Khương Ly đọc đến đây, khoé miệng hơi nhếch lên.
Hai vị sứ quân này là dự định đục nước béo cò. Tranh thủ lúc Đúc Kiếm Sơn Trang cùng Dương Quân sống mái với nhau, lưỡng bại câu thương, thừa lúc vắng mà vào.
Nhưng là ai cho bọn họ lá gan?
Ngô Lãm Công và Ngô Hoành Công là hai đại sứ quân đương đại. Nhưng xét về thực lực tổng hợp lại xếp hạng ở vị trí cuối cùng trong mười hai sứ quân, so với Dương Minh Công kém quá nhiều.
Nên dù cả hai bọn họ phối hợp cùng một chỗ, Khương Ly cũng không sợ hãi.
"Cho truyền Thẩm trưởng lão cùng Liên tướng quân"
Khương Ly đặt thư tình báo xuống, thản nhiên nói.
"Rõ!"
........
Trời về đêm,
Hai người Thẩm Vận và Liên Thành Chiến, suất lĩnh hai trăm Đông Ly phi kỵ, cưỡi biến bị biên bức xuất phát, ở trong màn đêm hướng về phía Đông Nam mà bay đi.
Từ Bố Hải Thành đến Hà Nội Quan, khoảng cách chừng ngàn dặm.
Trải qua gần một tháng huấn luyện, hai trăm phi kỵ cùng biên bức đã sớm vô cùng quen thuộc, phối hợp với nhau hoàn toàn có thể phát huy ra sức chiến đấu kinh khủng.
Sau trận chiến với ba mươi vạn Dương Quân, thì hai trăm đầu biên bức này chính là thu hoạch lớn nhất.
Đám cự hình biên bức này, cực kỳ thích hợp phi hành vào ban đêm, cộng thêm hai trăm vị lục phẩm đại vũ sư trở lên võ đạo cao thủ, sức chiến đấu mạnh cỡ nào, ngay cả Khương Ly cũng chưa thể ước đoán chính xác.
Cự hình biên bức phi hành một đêm có thể bay gần hai ngàn dặm
Không có bất cứ động tĩnh gì, cũng không có bị bất luận kẻ nào phát hiện.
Dù là đại quy mô không trung tập kích như vậy, ban đêm phi hành cũng tuyệt không có khả năng bị phát hiện.
Vẻn vẹn ba canh giờ, Thẩm Vận suất lĩnh không trung quân đoàn đã bay tới trên đỉnh một ngọn núi cách Hà Nội Quan không xa.
Lẳng lặng nhìn về phía quân doanh của hai chi sứ quân.
"Tiến công quân doanh nào trước?" Liên Thành Chiến ôm cổ kiếm, lạnh nhạt hỏi.
Thẩm Vận nâng tay chỉ về phía tây, cười nhạt nói:
"Đại quân của Ngô Lãm Công gần chúng ta nhất, liền lựa chọn bọn họ đi"
"Tốt"
Lời vừa dứt, hơn hai trăm đầu biên bức đồng loạt bay lên trời.
Hai trăm tên không trung quân đoàn, liền muốn trực tiếp tiến đánh mười vạn đại quân.
Cử động này xác thực điên cuồng, cũng không người dám nghĩ tới.
Nhưng đám Thẩm Vận lại dám làm, bởi vì bọn họ có tự tin kia.
......
Quân doanh của Ngô Lãm Công, đèn đuốc sáng trưng.
Bên trong tòa chủ doanh, một ngọn đèn dầu mờ mờ, một vị lão tướng đang ngồi binh thư.
Người này là Trần Chi Báo, từng là một vị đại tướng có tiếng của Đại Ngụy Vương Triều.
Về sau bởi vì đắc tội với đại nhân vật, bị chèn ép hãm hại, suýt chút nữa rơi đầu. May mắn trong lúc nguy nan, Ngô Lãm Công Ngô Nhật Khánh trượng nghĩa ra tay, cứu hắn một mạng, từ đó Trần Chi Báo liền về dưới trướng y. Thay Ngô Lãm Công bày mưu tính kế.
Hồi lâu sau, Trần Chi Báo để binh thư xuống bàn, thở dài một tiếng:
"Hiện tại tiến đánh quận Thanh Hà, liệu có phải là lựa chọn đúng đắn?"
Đúng lúc này, trên bầu trời chợt vang lên một tiếng gầm lớn.
"G·i·ế·t"
Không hề có điềm báo trước nào, hai trăm tên võ đạo cường giả, cưỡi biến dị biên bức, từ trên trời giáng xuống.
Hai trăm con biên bức, điên cuồng phun ra sóng siêu âm.
Đồ sát bắt đầu!