Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 331: Thiên Hạ Run Rẩy, Ngô Hoành Khiếp Sợ

Chương 331: Thiên Hạ Run Rẩy, Ngô Hoành Khiếp Sợ


Tin tức hai mươi vạn liên quân của Ngô Lãm Công cùng Ngô Hoành Công bị hai trăm phi kỵ đánh cho thua tan tác, lấy tốc độ cực nhanh lan truyền khắp bốn phương tám hướng.

Nghe được tin này, hầu hết mọi người đều sững sờ, không thể tin vào tai mình.

Vẻn vẹn mấy trăm người liền dám hướng về phía hai mươi vạn đại quân khai chiến?

Kết quả lại còn dành chiến thắng?

Mẹ nó, đây là đang kể chuyện cười hay sao?

Nhưng sau đó, liên tục có tin tình báo truyền về, chứng thực điều này, để cho cao tầng của các thế lực lớn lặng lẽ ngồi xuống, bắt đầu trầm tư.

Nhất là quân chủ của các đạo sứ quân.

Bọn họ rốt cuộc ý thức được sự khủng bố của thiên không phi kỵ.

Đối mặt với phi kỵ tập kích, bộ binh lại nhiều, chỉ cần không có hoả lực phòng không, cũng chẳng làm nên trò trống gì.

Hai mươi vạn liên quân sở dĩ bại trận nhanh như vậy, mấu chốt chính là cự hình biên bức cực kỳ thích hợp tác chiến về đêm. Vào ban đêm, binh sĩ bình thường hoàn toàn không nhìn thấy địch nhân ở trên không trung, chỉ có thể đứng yên chịu trận.

Nhất là tại vùng đất trống rỗng, chẳng có vật gì che chắn. Đông đảo bộ binh đối với quân đoàn không trung chả khác gì một cái bia ngắm cả.

Cho nên hết thảy các thế lực đều rục rịch nghiên cứu hoả lực phòng không, khắc chế lại không trung quân đoàn. Cũng có thế lực dồn tâm tư tìm kiếm yêu thú có thể huấn luyện thành toạ kỵ.

Tin tức này lộ ra cũng cho thấy sức mạnh của Khương Ly của Đúc Kiếm Sơn Trang.

Rất nhiều người đều cộng đồng nhận định, Khương Ly chính là sứ quân thứ mười ba của Đại Nguỵ Vương Triều.

Địch quân đã bại, ngay buổi sáng hôm đó, Thẩm Vận cùng Liên Thành Chiến mang theo hai trăm Đông Ly phi kỵ quay trở về Bố Hải Thành yết kiến Khương Ly.

Đối với kết quả của trận chiến, Khương Ly sớm đã dự đoán được, nên khi nghe Thẩm Vận hồi báo hắn cũng chẳng mấy bất ngờ.

Đối với q·uân đ·ội bình thường mà nói, Biên Bức Phi Kỵ hoàn toàn gần như vô giải.

Bởi vì biên bức có tầm bay cao, khả năng di chuyển linh hoạt, cộng thêm có thể phóng thích công kích từ xa. Sóng siêu âm của bọn chúng, không thể g·iết c·hết võ đạo cao thủ, nhưng lại là cơn ác mộng với binh lính bình thường và đê giai võ giả.

Đương nhiên, hiện tại phi kỵ nắm giữ nhiều ưu thế như vậy, là bởi vì đây là loại binh chủng mới, các thế lực tạm thời chưa tìm ra phương pháp đối phó.

Đợi các thế lực nghiên cứu được hoả lực phòng không cũng như phát triển phi kỵ, thì lợi thế này sẽ dần bị thu hẹp đi.

Có điều, trong thời gian ngắn, Khương Ly vẫn nắm giữ lợi thế.

.......

Thời gian cứ thế trôi qua, ngày thứ năm, bên ngoài tổng bộ Tào Bang, đến rồi ba người, một lão nhân mặc áo mãng bào, thân hình cao lớn, thần sắc không giận tự uy.

Bên trái là một người đàn ông trung niên tuổi tầm năm mươi, sắc mặt hao hao lão nhân nọ.

Bên phải là một thanh niên tuổi độ ba mươi, mặc cẩm bào, hông đeo trường kiếm, vỏ kiếm chạm long văn.

Ba người chậm rãi đi tới trước cổng lớn.

"Ừm!" Bỗng nhiên, lão nhân mặc áo dừng lại bước chân, ánh mắt loé lên một tia kỳ dị.

Bắt gặp thần sắc của lão giả thay đổi, người đàn ông trung niên kinh ngạc hỏi:

"Phụ thân, có chuyện gì sao?"

Lão nhân híp hai mắt lại, trầm giọng nói:

"Trong này có cao thủ?"

"Cao thủ?" Người đàn ông trung niên cùng thanh niên mặc cẩm bào hai mặt nhìn nhau.

Người khác có thể không biết, nhưng bọn họ thì đều rõ ràng. Lão nhân mặc áo mãng bào đứng bên cạnh mình là người như thế nào.

Toàn bộ Đại Nguỵ Vương Triều, ngoại trừ tam đại Vũ Đế ra, cường giả có thực lực mạnh hơn hắn chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Bởi vì vị lão nhân này không ai khác, chính là định hải thần châm của Đường Lâm Ngô thị, Trấn Nam Vương Ngô Hoành, một vị Vũ Tôn đỉnh cao cường giả.

Mà để cho một vị Vũ Tôn đỉnh cao phải nghiêm nghị, xưng là cao thủ, thì bên trong Tào Bang tất nhiên phải ẩn giấu Vũ Tôn cường giả trở lên. Hơn nữa, thực lực cũng không thua gì Trấn Nam Vương Ngô Hoành.

Có Vũ Tôn cường giả đầu nhập vào Khương Ly?

Tin tức này, để bọn họ giật mình.

Ngô Hoành thu hồi ánh mắt, nhấc chân đi tới sát cổng lớn, rồi từ trong ngực áo lấy ra một phong thư tín đưa cho bang chúng canh cổng, khách khí nói:

"Mời báo với Khương thiếu chủ, có Hoan Châu Ngô Hoành tới bái kiến"

Gã bang chúng tiếp nhận phong thư, khẽ đánh giá qua ba người khách nhân một chút. Gặp bọn họ ăn mặc tươm tất, thần thái đường đường, hiển nhiên không phú thì quý, nên nào dám lãnh đạm, vội đáp:

"Ba vị đợi chút"

Nói xong liền xoay người trở vào trong nội viện.

.........

Tào Bang, Tụ Nghĩa Sảnh.

Khương Ly đang cùng đám Trần phu tử, Thẩm Vận bàn chuyện, nghe được tin có người bái phỏng thì hơi nhíu mày.

Đem phong thư mở ra, đọc nội dung bên trong, sắc mặt của hắn lập tức thay đổi, khoé miệng nhếch lên, lộ ra nụ cười nghiền ngẫm.

"Thiếu chủ tựa hồ rất cao hứng, là có đại nhân vật nào đến thăm sao?" Trần phu tử cười hỏi.

Khương Ly gật đầu: "Đúng là đại nhân vật!"

Nói rồi, đem phong thư chuyển cho đối phương.

Trần phu tử cùng Thẩm Vận chuyền tay nhau đọc phong thư, mỗi người sắc mặt khác biệt.

"Đi thôi, chúng ta đi gặp vị trong truyền thuyết Trấn Nam Vương này một lần!"

Khương Ly cười cười, phất áo đứng dậy, hướng về bên ngoài mà đi tới.

Mà hai bộ thi khôi một trắng một đen đứng như tượng đá ở hai bên cũng lập tức theo sát phía sau.

"Trấn Nam Vương cùng hai vị quận công tới thăm. Khương mỗ không đón tiếp từ xa, thật là thất lễ"

Khương Ly cười ha hả, ôm quyền nói. Ánh mắt tinh tế đánh giá ba người vừa tới. Lão giả dẫn đầu là Trấn Nam Vương Ngô Hoành. Người đàn ông trung niên đứng bên trái là Ngô Lãm Công Ngô Nhật Khánh. Còn người thanh niên đứng ở bên phải là Ngô Hoành Công Ngô Xương Xí.

Ba người bọn họ, một vị vương gia, hai vị sứ quân chi chủ, lại đồng thời có mặt ở Bố Hải Thành.

Nếu tin tức này truyền ra, sẽ khiến không ít người chấn động.

"Khương thiếu chủ quá lời, là chúng ta đường đột" Ngô Hoành khoát tay cười nói, ánh mắt nhìn lướt qua Khương Ly, Thẩm Vận cùng Trần phu tử.

Nội tâm âm thầm cảm khái.

Ba người trước mặt lại đều là tam phẩm Vũ Vương. Nhất là thanh niên dẫn đầu, cốt linh chưa đến hai mươi đã đột phá tam phẩm.

Mà thực lực....Ngô Hoành dừng ở nhị phẩm Vũ Tôn nhiều năm, ánh mắt tự nhiên vô cùng độc ác.

Chỉ cần nhìn lướt qua liền đoán được, thực lực của Khương Ly chỉ sợ không thua tam phẩm đỉnh phong.

Yêu nghiệt, đừng nói hiện tại, coi như thời thượng cổ cũng chưa từng xuất hiện yêu nghiệt cỡ đó.

Mà khi ánh mắt của lão nhìn về phía hai người một đen một trắng đeo mặt nạ quỷ đứng sau lưng Khương Ly, thì con ngươi lập tức co rụt, nội tâm cuộn trào sóng lớn.

"Vũ Tôn thi khôi!"

Hai bộ Vũ Tôn đỉnh phong thi khôi. Mẹ nó, điên rồi, lại dám đem Vũ Tôn cường giả luyện thành khôi lỗi. Rốt cuộc là cường giả cỡ nào?

Trước khi đến Bố Hải Thành, Ngô Hoành vẫn cho rằng, chỗ dựa của Khương Ly chính là Khương Thần Cơ và Đúc Khí Tông.

Nhưng hiện tại, lão mới nhận ra mình hoàn toàn sai lầm.

Khương Thần Cơ mạnh thì mạnh, nhưng dù sao cũng mới đột phá nhị phẩm đỉnh cao chưa được bao lâu. Hiển nhiên không thể nào đủ khả năng đem Vũ Tôn cường giả luyện thành khôi lỗi.

Đứng phía sau Khương Ly chắc chắn là một thế lực khổng lồ hoặc là một vị cường giả tuyệt đỉnh. Có thể là Vũ Đế, thậm chí là Thiên Nhân.

Nội tâm thở dài một tiếng. Đúng lúc này, bên tai chợt vang lên âm thanh của Khương Ly.

"Nơi này không tiện trò chuyện, mời Trấn Nam Vương và hai vị quận công vào sảnh đường"

"Làm phiền rồi"

Ngô Hoành đáp, ngữ khí cũng trở nên câu nệ hơn rất nhiều.

Khách khí mấy câu, Khương Ly cùng mấy người Ngô Hoành tiến vào Tụ Nghĩa Sảnh, tiến hành trò chuyện.

Trò chuyện từ giữa buổi sáng đến cuối buổi chiều mới xong.

Ngày thứ ba, một tin tức chấn động từ Bố Hải Thành truyền ra, lấy tốc độ như sét đánh truyền khắp Đại Ngụy Vương Triều.

Ngô Lãm Công cùng Ngô Hoành Công tuyên bố đầu nhập vào dưới trướng Khương Ly.

Tin tức này vừa ra, thiên hạ run rẩy.

Chương 331: Thiên Hạ Run Rẩy, Ngô Hoành Khiếp Sợ