Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 333: Kiếm Chỉ Trấn Hải Thành
Ngô Hoành Công và Ngô Lãm Công đồng thời tuyên bố đầu nhập dưới trướng Khương Ly. Tin tức này vừa khiến người ta rung động, lại cảm thấy khó hiểu.
Không ít người tự hỏi, Đông Ly thiếu chủ đã mạnh tới mức đó rồi ư, vẻn vẹn một trận chiến, liền ép hai đại sứ quân sợ hãi, hạ v·ũ k·hí đầu hàng?
Nguyên nhân ở bên trong, hiếm người biết rõ.
Ngay cả Khương Ly sau khi hiểu được lý do, cũng kinh ngạc há hốc mồm.
Bởi vì hai vị sứ quân nọ bỗng nhiên chạy tới đầu nhập hắn, không phải lo sợ hay kiêng kỵ sức mạnh của Khương Ly mà là bởi vì vị sư phụ tiện nghi của hắn Khương Thần Cơ cùng Trấn Nam Vương Ngô Hoành cá cược với nhau.
Nội dung cá cược là gì thì chẳng biết, nhưng kết quả là Trấn Nam Vương bại trận, lão ta thế mà thật sự tuân theo ước định, mệnh lệnh cho con trai và cháu nội của mình tới nương nhờ Khương Ly.
Phải biết mặc dù Ngô Lãm Công và Ngô Hoành Công ở trong thập nhị sứ quân chỉ xếp hạng chót, nhưng thực lực cũng không thể xem thường.
Dưới trướng Ngô Hoành Công Ngô Xương Xí sở hữu mười tám vạn bộ binh, cùng tám ngàn thiết kỵ, chiếm lĩnh hai quận Cửu Đức và Phố Dương, nhân khẩu vượt qua ngàn vạn.
Ngô Lãm Công Ngô Nhật Khánh thực lực nhỉnh hơn đôi chút, binh sĩ dưới trướng có chừng hai mươi vạn, trong đó bao gồm một chi đại kích sĩ, biên chế ba ngàn người, tu vi yếu nhất cũng là bát phẩm võ giả, trong quá khứ từng đánh ra không ít uy danh.
Lần trước, Đông Ly phi kỵ đại bại hai mươi vạn quân, khiến cho hai sứ quân này thương gân động cốt, nhưng còn chưa tổn thương đến nổi phải buông v·ũ k·hí đầu hàng.
Cho nên theo suy đoán của Khương Ly, vị sư tôn tiện nghi của hắn đã đưa ra điều kiện hấp dẫn gì đó, khiến cho cả Trấn Nam Vương Khương Hoành lẫn hai vị sứ quân đều động tam.
Nhưng mặc kệ bên trong chuyện này bao hàm uẩn khúc gì.
Đã có bánh từ trên trời rơi xuống, hắn tất nhiên sẽ không ngu mà đi từ chối.
Tính toán đến hiện tại, Khương Ly ngoại trừ khống chế quận Thanh Hà ra, các quận Hồng Hà, Kim Hà, Ngọc Hà đều đã rơi vào tay hắn.
Lại có thêm Ngô Lãm Công và Ngô Hoành Công gia nhập, chẳng khác nào tặng không cho hắn một cái Hoan Châu.
Mà Khương Ly nhảy lên trở thành sứ quân có địa bàn rộng lớn nhất.
Hơn nữa, về lực lượng cao tầng cũng hoàn toàn áp đảo bất kỳ sứ quân nào ở Đại Nguỵ Vương Triều.
Cụ thể, sở hữu Vũ Tôn chiến lực có bốn vị, là Khương Thần Cơ, Ngô Hoành, Hắc Bạch Huyền Tiễn.
Điểm đáng sợ đó là cả bốn vị Vũ Tôn cường giả này, đều có tu vi nhị phẩm đỉnh phong.
Sở hữu Vũ Vương chiến lực, ngoại trừ bản thân Khương Ly ra thì còn có Trần phu tử, Thẩm Vận và Liên Thành Chiến.
Bên phía Đường Lâm Ngô thị và hai đại sứ quân, cộng lại có chừng năm vị Vũ Vương.
Bên phía Đúc Khí Tông và Khương thị, số lượng Vũ Vương càng vượt qua mười người.
Thực lực như thế, toàn bộ Đại Nguỵ Vương Triều, ngoại trừ Trấn Bắc, Trấn Tây hai đại vương phủ, Thái Nhất Tông, Thiên Ma Giáo cùng thần bí Cơ thị ra, ai còn có thể cùng hắn tranh phong?
"Cũng nên chuẩn bị xuất kích!"
Khương Ly cầm gậy trúc, tại trên sa bàn vẽ một đường cắt ngang, điểm cuối cùng chính là thủ phủ của Thanh Châu, Trấn Hải Thành.
Ngay trong ngày hôm ấy, từ trong tổng bộ Tào Bang, từng đầu cự hình biên bức, mang theo chỉ lệnh hướng về bốn phương tám hướng mà đi.
Chỉ lệnh vừa phát xuống, lục tục có tướng lãnh điều đồng binh sĩ hướng về phía Bố Hải Khẩu mà đi.
Ngày thứ ba, bên ngoài Kỳ Liên Sơn xuất hiện một đội quân chừng ba vạn binh sĩ ăn mặc chỉnh tề, do một lão nhân râu tóc bạc phơ dẫn đầu, men theo con đường độc đạo xuyên núi, hướng về phía Bố Hải Khẩu mà đi tới.
Ngày thứ năm, từ phía bắc một chi ba ngàn bạch mã giáp kỵ mở đường, phía sau là tám vạn bộ tốt ăn mặc chỉnh tề chạy tới hội binh.
Chi bạch y kỵ quân này không ai khác chính là Đông Ly giáp kỵ do La Kiêu thống lĩnh.
Xen lẫn giữa Đông Ly giáp kỵ và tám vạn bộ tốt là khoảng ba ngàn võ giả, một nửa đeo đao, nửa còn lại đeo kiếm, do hai vị tam phẩm Vũ Vương dẫn đầu.
Đám võ giả này là đệ tử của Thất Huyền Kiếm Tông cùng Bá Tuyệt Đao Thành.
Ngày thứ sáu, từ phía phương hướng của quận Hồng Hà, Lệ Phi Vũ dẫn đầu bảy ngàn Đông Ly Vệ cùng ba vạn bộ tốt, đồng dạng xâm nhập địa bàn quận Thanh Hà.
Ngoài bộ tốt ra, bên trong đám người còn có một chi nữ binh mặc giáp nhẹ chừng bốn ngàn người. Mặc dù số lượng ít, nhưng mỗi vị nữ binh tu vi thấp nhất cũng là thất phẩm Vũ Sư, dáng người thanh tú, nhan sắc cực phẩm.
Dẫn đầu bốn ngàn nữ binh, là tám vị nữ tử tuyệt sắc.
Tám nữ tử mỗi người một vẻ, nổi bật nhất là nữ tử ở trung tâm. Đây là một nữ nhân dung mạo khuynh quốc khuynh thành, khí chất xuất trần, vừa có da thịt trắng nõn của thiếu nữ, lại có vẻ vũ mị của nữ nhân thành thục, nàng chính là mỹ nhân đứng đầu trong Hồng Lâu Bát Diễm, Khấu Bạch Môn.
Mà bốn ngàn nữ binh đi theo sau lưng các nàng, chính là đệ tử trung kiên của Hồng Lâu.
Ngày thứ tám, bên ngoài Sơn Hà Quan, ba chi quân đoàn đồng thời xuất hiện. Bao gồm mười một vạn binh sĩ do Tào Vũ Sinh dẫn đầu, tám vạn binh sĩ dưới trướng Ngô Hoành Công cùng hơn mười vạn binh sĩ dưới trướng Ngô Lãm Công.
Ba quân đoàn cũng không giao tiếp quá nhiều, mà nối đuôi nhau hướng về Bố Hải Khẩu mà đi.
Khương Ly hưng sư động chúng như vậy, tự nhiên không thể che giấu được tai mắt của người ngoài.
Lần lượt có lượng lớn q·uân đ·ội tập kết ở ngoài thành, lập tức hấp dẫn sự chú ý của vô số võ giả, trong đó còn có thám tử các thế lực lớn giám thị Bố Hải Thành.
Nhìn thấy càng lúc càng có nhiều q·uân đ·ội tới hội quân, những người này hít sâu một hơi, lần này sợ rằng sắp xảy ra chuyện lớn.
Đông Ly thiếu chủ muốn làm đại sự.
Mà mục tiêu của hắn, dùng ngón chân cũng có thể đoán được, đó chính là Trấn Hải Thành.
Lần trước, Dương Minh Công điều động lượng lớn q·uân đ·ội cùng v·ũ k·hí tiến đánh quận Thanh Hà, tưởng rằng hoàn toàn nắm chắc, ai ngờ thất bại trong gang tấc.
Ba tháng trôi qua vật đổi sao dời, đến lượt Đông Ly thiếu chủ phản công.
Lần này, ai sẽ dành chiến thắng.
Nếu Đông Ly thiếu chủ thắng, thì hắn chính là bá chủ mới của Thanh Châu, đồng thời cũng trở thành một trong những sứ quân mạnh nhất Đại Nguỵ.
Ngược lại, nếu Dương Minh Công thắng, thế cục liền càng thêm khó lường.
Chỉ lệnh ngày thứ mười, hết thảy các quân đoàn đều đã có mặt hạ trại ở bên ngoài Bố Hải Thành, lẳng lặng chờ đợi.
Ba ngày sau, khi luồng nắng sớm đầu tiên chiếu vào Bố Hải Thành, vô số võ giả, phàm nhân đồng thời mở mắt ra, nhao nhao hướng về phía ngoài cửa thành Tây mà đi tới.
Khoảng đất rộng phía trước cổng chính, vô số binh sĩ đứng thành hàng, lít nha lít nhít kéo dài tới cuối chân trời.
Khương Ly mặc áo giáp đen, đứng ở trên tường thành, lạnh nhạt nhìn xuống phía dưới, b·iểu t·ình không chút động dung.
Bên dưới mặt đất, hơn bốn mươi vạn sĩ tốt, từng người ánh mắt nóng rực nhìn lên đầu thành, chiêm ngưỡng vị chủ quân truyền kỳ của mình.
Đông Ly thiếu chủ vẻn vẹn xuất thế vài năm liền dựng nên vô số truyền kỳ.
Trên người hắn phảng phất bao phủ đủ loại quang hoàn. Sự yêu nghiệt của hắn không người có thể sánh bằng, cũng không có bất kỳ thiên kiêu nào có thể với tới. Có thể nói, Khương Ly lấy sức một người trấn áp cả một thời đại.
Thời đại này, xuất hiện rất nhiều anh tài, cũng không thiếu các bậc kiêu hùng. Nhưng bất kể là ai, khi đứng trước mặt Khương Ly đều sẽ ảm đạm vô quang.
Bởi vì hắn chính là vầng thái dương, lấn áp hết thảy.
Vũ Giới trước nay dĩ võ vi tôn, sùng kính kẻ mạnh. Cho nên đám võ giả hay sĩ tốt bên dưới, có người từng là kẻ địch của Khương Ly.
Nhưng sau khi bị hắn thu phục, liền lập tức cam tâm tình nguyện, thậm chí lấy đó làm vinh.
Hôm nay, nội tâm tất cả mọi người đều kích động lâng lâng. Bọn họ tựa hồ sắp chứng kiến một câu chuyện truyền kỳ bắt đầu.