Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 336: Hồng Sa Trận Trương Thiệu

Chương 336: Hồng Sa Trận Trương Thiệu


"Thập Tuyệt Trận, chẳng lẽ là toà sát trận mà năm xưa Vũ Giới Thần Hoàng từng dùng để trấn sát thiên ngoại tà ma ư?" Bên trong đám. người, một lão nhân tóc bạc mặc đạo bào, chợt kinh ngạc hô lên. Lão nhân này tên Huyền Nguyên Tử là tông chủ của Huyền Nguyên Trận Tông, đồng thời cũng là một vị trận pháp tông sư.

"Chính là nó" Dương Huyền đáp, ánh mắt loé lên một tia sắc bén.

"Hí, vậy mà lại là nó?" Gặp Dương Huyền chính miệng thừa nhận, Huyền Nguyên Tử không khỏi hít vào một hơi khí lạnh.

"Ừm? toà trận pháp này rất nổi tiếng sao?"

Thấy Huyền Nguyên Tử thất thố như thế, tất cả mọi người đều cực kỳ hiếu kỳ.

Huyền Nguyên Tử giải thích:

"Lão phu cũng chỉ nghe qua thôi, nghe nói vào thời thượng cổ, có thiên ngoại tà ma phá giới mà đến. Dẫn đầu là hai mươi tám vị Thiên Nhân cấp cường giả. Chỉ có điều đám cường giả nọ còn chưa kịp tiến đánh Vũ Giới, đã bị Vũ Giới Thần Hoàng bày Thập Tuyệt Trận hố c·h·ế·t"

"Nghe nói, trong số đám tà ma tử trận kia, có ba người sở hữu tu vi tương đương với tam kiếp Thiên Nhân"

"Lại có chuyện như vậy!"

Tất cả mọi người đồng thời giật mình cả kinh.

Đương thời Vũ Giới, Thiên Nhân cường giả chính là cường giả đỉnh cao, thông thiên triệt địa, xa xa không thể chạm tới.

Nhưng cường giả như vậy, lại vẫn lạc ở trong Thập Tuyệt Trận, có thể thấy được, toà trận pháp này khủng bố đến mức nào.

Một người cảm thán: "Chủ quân nắm giữ trận này ở trong tay, Khương tiểu nhi chẳng phải c·h·ế·t chắc rồi....?"

Những người khác đều dồn dập gật đầu, ngay cả Thiên Nhân cường giả cũng có thể vây g·i·ế·t, một đám phàm cảnh võ giả tính là cái gì.

"Chư vị chớ vội mừng sớm. Uy năng của trận pháp mạnh hay yếu, không phải chỉ dựa vào bản thân đại trận, mà còn phụ thuộc vào người điều khiển chúng..."

Dương Huyền lắc lắc đầu, đem nguyên lý hoạt động của Thập Tuyệt Trận báo cho mọi người.

Thì ra, Thập Tuyệt Trận là do mười toà sát trận tổ hợp mà thành, cần nhiều người phối hợp mới có thể khởi động.

Mười toà sát trận bao gồm: Thiên Tuyệt Trận, Địa Liệt Trận, Phong Hống Trận, Hàn Băng Trận, Kim Quang trận, Hóa Huyết Trận, Liệt Diễm Trận, Lạc Hồn Trận, Hồng Thủy Trận, Hồng Sa Trận!

Thập phương tuyệt trận, mỗi trận một loại biến hoá, bên trong trận mây đen mịt mù, huyền cơ tinh xảo, vô cùng hung hiểm, trận âm có Hồng Thủy Trận, trận dương có Hồng Sa Trận, bày bố theo Thái Cực Bát Quái, chia làm 3 vòng Thiên, Địa, Nhân.

Người chủ trì trận pháp tu vi càng cao, uy năng của đại trận càng mạnh.

Lúc trước, Vũ Giới Thần Hoàng sở dĩ có thể trấn sát hai mươi tám vị Thiên Nhân cấp bậc ngoại giới tà ma là bởi vì người khống chế đại trận cũng đồng dạng là mười vị Thiên Nhân cường giả, thậm chí do Vũ Giới Thần Hoàng tự mình chủ trì.

Nhưng hiện tại, Dương Huyền tự nhiên chẳng thể nào mời ra Thiên Nhân cường giả khống chế trận pháp.

Cường giả dưới trướng y, tu vi cao nhất là nửa bước Vũ Tôn Đông Phương Vô Kỵ, còn lại là tám vị tam phẩm Vũ Vương. Cộng thêm bản thân y nữa là vừa vặn mười người.

Chín vị Vũ Vương, đây đã là số lượng cường giả nhiều nhất mà y có thể mời tới.

Mười vị Vũ Vương khống trận, tất nhiên sẽ khó lòng phát huy ra uy năng lớn nhất của trận pháp. Có điều, Dương Huyền cũng không cần thiết phát huy toàn bộ uy năng của Thập Tuyệt Trận.

Bọn người Khương Ly lại không phải thiên ngoại tà ma.

G·i·ế·t một đám phàm cảnh võ phũ, cũng không cần dùng đến toàn bộ uy năng của đại trận.

Đối với điểm này, y hoàn toàn tự tin.

"Kẻ địch đã vào trận, mời chư vị trợ giúp bản quan một chút sức lực, điều khiển trận pháp, đem chúng chém g·i·ế·t" Dương Huyền nói.

"Hết thảy nghe theo phân phó của chủ quân, chỉ là chúng ta vừa mới tiếp xúc với trận này, cũng không biết cách điều khiển như thế nào, nếu gặp phải sai lầm, mong chủ quân chớ trách"

"Ha ha, chuyện này chư vị cứ yên tâm đi. Các ngươi chỉ cần giúp ta trấn thủ thập phương cổ tháp là được. Bản quan sẽ tự mình điều khiển đại trận"

"Hay lắm!"

........

Bên trong đại trận, khói đen vừa tiêu tán, Khương Ly nheo mắt đánh giá bốn phía.

Lập tức phát hiện bản thân xuất hiện một chỗ sa mạc rộng lớn mênh mông, nhìn không thấy điểm cuối.

Để hắn kinh ngạc là, cát ở trên sa mạc không phải màu vàng mà là màu đỏ như máu, lâu lâu có từng đợt gió lớn thổi qua, đem cát đỏ cuốn lên không trung.

"Xem ra những người còn lại đã bị truyền tống tới các phương trận khác rồi. Có chút ý tứ"

"Ừm, bão cát ngừng rồi?"

Khương Ly ngẩng đầu nhìn về bốn phía. Lúc hắn vừa bị khói đen cuốn tới chỗ sa mạc này. Nơi đây bão cát tung hoành, chỗ nào cũng có, nhưng giờ khắc này, bốn phía trời yên biển lặng, hoàn toàn tĩnh mịch.

Bão cát ngừng, cũng không đại biểu rằng trận pháp ngừng vận chuyển mà vừa vặn ngược lại.

Thời khắc bão cát ngừng, sát trận mới chính thức bắt đầu vận hành.

"Nguyên lý của trận pháp này, ta đã có chút suy đoán. Hẳn là một tòa tổ hợp đại trận, mỗi trận pháp lại có biến hóa khác biệt.

Đột nhiên, trong trận nổi gió, từ phương xa, một trận bão cát cuồn cuộn đổ ập tới. Mang theo lực lượng cường đại, quét ngang bốn phía.

"Bão cát sao"

Khương Ly nhìn cũng không thèm nhìn, nhẹ nhàng vung ống tay áo lên, cương khí ầm ầm phóng ra, hóa thành một đạo kiếm mang, đem bão cát chẻ làm đôi.

"Là ai! Không nên giấu đầu lòi đuôi, cho Khương mỗ hiện thân!"

Vừa đánh tan bão cát, Khương Ly trở tay nhấc chỉ hướng về phương hướng khác mà điểm tới.

Keng

Kiếm chỉ rõ ràng đánh vào chỗ không người, nhưng lại giống như bắn trúng món đồ gì đó, phát sinh tiếng kim loại giao kích.

Sau đó, giữa không trung đột nhiên xuất hiện một vật to bằng lòng bàn tay, rơi trên mặt đất.

Nhìn kỹ, đó là một tấm giấy vàng vẽ hình người, trên thân lấp lánh phù văn.

"Phù binh?"

Khương Ly tốt xấu cũng lăn lộn Đông Hoang võ giới mấy trăm năm, vừa nhìn liền nhận ra lai lịch của tấm giấy vàng trước mặt.

Phù binh là một loại phù lục cực kỳ đặc biệt, thủ pháp luyện chế cũng hầu như đã thất truyền.

Phù binh cùng công kích thẻ ngọc tương tự nhau, ẩn chứa công kích của võ giả.

Nhưng điểm khác biệt, đó là công kích thẻ ngọc chỉ có thể dùng một lần. Còn phù binh thì lại có khả năng vận dụng nhiều lần.

Sau khi vận dụng hết, chỉ cần bổ sung năng lượng, liền có thể tiếp tục sử dụng.

Cho nên cùng một loại cấp bậc lực lượng, thì phù binh quý hơn công kích thẻ ngọc rất nhiều.

Nhưng để Khương Ly kinh ngạc đó là tấm phù binh kia vậy mà biết miệng nói chuyện:

"A, ngươi chỉ là kẻ hèn phàm cảnh võ phu, lại biết đến phù binh?"

Đã thấy, phù văn bên trên phù binh đột ngột tỏa sáng, sau đó nó lắc mình biến ảo thành hình người là một người đàn ông trung niên cao gầy, mặc đạo bào, bên hông đeo một cái hồ lô màu bạc, quanh thân tỏa ra nhị kiếp Thiên Nhân khí thế.

Người này dáng dấp vẫn tính đoan chính, khí khái, một mực cả người phủ đầy vết thương đã thối rữa, nhìn qua vô cùng dọa người.

Hơn nữa, phía trên vết thương vẫn còn lưu lại một loại khí tức mà Khương Ly không thể quen thuộc hơn.

Kiếp độc!

Đối phương hẳn là bởi vì chiến đấu cùng Kiếp Tộc mà c·h·ế·t.

Chỉ là, Khương Ly từng gặp qua không ít phù binh, lại chưa từng gặp loại phù binh nào có khả năng hiển hóa hình người.

Tựa hồ nhìn ra nghi hoặc của Khương Ly, người đàn ông trung niên nhàn nhạt giải thích:

"Bản tọa Trương Thiệu, năm xưa cùng ngoại giới Kiếp Dân đại chiến, sắp dầu hết đèn tắt, liền lựa chọn bị người luyện hóa thành phù binh, tọa trấn Hồng Sa Trận"

"Ừm, chẳng trách...." Khương Ly gật đầu, ánh mắt nhìn về phía đối phương lộ ra vài phần kính ý, đồng thời hắn biết thêm một thông tin, phương trận pháp này gọi là Hồng Sa.

Trương Thiệu nhìn kỹ Khương Ly một lượt, sau đó thở dài nói:

"Mặc dù trên người ngươi tồn tại rất nhiều Kiếp Dân sát niệm, hẳn là đã từng g·i·ế·t c·h·ế·t rất nhiều Kiếp Tộc. Đáng tiếc, vừa vào trận, chúng ta liền là địch nhân. Bản toạ thân là phù binh, trận chủ muốn ta g·i·ế·t ngươi, ta liền không thể không g·i·ế·t. Cho nên, xin đắc tội..."

Lời vừa dứt, hắn bỗng vỗ hồ lô bên hông một cái, toàn bộ Hồng Sa Trận đột nhiên bạo động, vô số cát đỏ bị cuồng phong cuốn lấy, hoá thành một cơn lốc xoáy, hướng về phía Khương Ly đánh tới.

Một kích này, thanh thế cực lớn, người đàn ông trung niên cũng bày ra tu vi là nhị kiếp Thiên Nhân, nhưng uy lực lại không quá mạnh, tương đương với một kích của tam phẩm Vũ Vương sơ kỳ.

Khương Ly không chút kinh hoảng, nhẹ nhàng vung vẩy ống tay áo, hai đạo kiếm khí, hoặc bộc phát cực kỳ cường đại, hoặc phong nhu thực cốt, kiếm khí vô hình vô tướng, bị hắn hợp lại làm một, kiếm khí kinh thiên xuất hiện, kiếm quang tạo thành một cái long ảnh và ngửa đầu lên trời gầm lớn, long uy tản ra đánh nát tất cả.

Nhất Tụ Thanh Long

Kiếm khí vừa ra, lập tức đem bão cát đánh sụp, lốc xoáy cũng đình chỉ.

"Chém!"

Tuy rằng hơi chút kính trọng đối phương, nhưng Khương Ly cũng chẳng hề nương tay, sau khi dùng kiếm khí phá huỷ lốc xoáy, hắn liền vỗ túi trữ vật lấy ra Xuân Thu Kiếm, nhắm thẳng về phía đối phương mà lao tới.

Một kiếm trảm xuống, thân thể Trương Thiệu bị chém tan thành trăm mảnh.

Chương 336: Hồng Sa Trận Trương Thiệu