Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 374: Ngươi, Rốt Cuộc Là Vị Nào?

Chương 374: Ngươi, Rốt Cuộc Là Vị Nào?


"Văn Đế các hạ, đã lâu không gặp" Hắc Bạch Dạ Đế chắp tay sau lưng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, thản nhiên nói ra.

Một lời của y, lập tức vạch trần thân phận của Ngô Xương Văn, hơn nữa nghe ngữ khí, có thể thấy cả hai rõ ràng là người quen cũ.

"Đã lâu không gặp, Dạ Đế các hạ. Ngươi thân là chủ nhân Sát Lục Điện, không yên vị ở trong Sát Lục Huyết Giới trấn thủ Thiên Môn, chạy tới nơi đây làm cái gì?"

Ngô Xương Văn trầm giọng hỏi.

Hắc Bạch Dạ Đế đáp: "Bản toạ cùng Khương Đế Chủ từng có giao kèo, trong đó có ước định sẽ vì hắn xuất thủ một lần, hôm nay tới đây tự nhiên là để thực hiện giao kèo"

"A" Ngô Xương Văn khẽ híp mắt lại, nói:

"Ngươi thật muốn đánh với ta, phải biết bây giờ là thời đại mạt pháp, có thiên địa xiềng xích ngăn trở, nếu không nắm giữ Lục Nguyên Châu thì đám lão bất tử các ngươi không ai có thể vận dụng Thiên Nhân chiến lực. Vẻn vẹn cảnh giới phàm nhân, ngươi thực cho rằng có thể chiến thắng được ta?"

"Thắng hay không, phải thử một lần mới biết!" Hắc Bạch Dạ Đế đáp, lời nói vẫn lạnh nhạt, hờ hững không để lộ chút cảm xúc.

"Tốt, tốt, tốt...vậy hôm nay lão phu cũng muốn nhìn xem, Sát Lục Điện Dạ Đế có mạnh mẽ như trong truyền thuyết"

Ngô Xương Văn cười gằn, ánh mắt loé lên một tia tàn nhẫn, tiếp theo chỉ tay biến đổi.

Hoả điệp trên bầu trời lần thứ ba vỗ cánh, hoá thành vô số khói lửa màu đen che khuất thương khung, sau đó khói lửa biến thành trùng trùng hoả quyền từ trên cao trút xuống như mưa sao băng.

Hắc Bạch Dạ Đế không chút nao núng, tuỳ ý vươn tay, bàn tay của y nháy mắt liền đóng băng, vết băng lan rộng ra bốn phía, chốc lát liền ngưng tụ ra một tấm khiên lớn bằng băng, nghênh hướng trăm đạo hoả quyền đang tới gần.

Vô số hoả quyền đâm sầm vào khiên băng, t·iếng n·ổ vang trời, hơi nước mù mịt.

Dư kình tản ra, hình thành một vòng năng lượng lớn quét ra bốn phía, đem tất cả mọi người, bao quát Khương Ly đẩy lùi ra xa.

Khương Ly nheo mắt lại, Ngô Xương Văn là Thiên Nhân cường giả, thi triển ra Thiên Nhân võ học cũng không có gì lạ.

Nhưng Hắc Bạch Dạ Đế vừa rồi phất tay ngưng tụ ra khiên băng, nhìn như tuỳ tiện, nhưng đồng dạng không phải là võ kỹ thông thường.

Có thể cử trọng nhược khinh mà thi triển ra Thiên Nhân võ học, y tất nhiên đã đem môn võ học đó tu luyện tới xuất thần nhập hoá. Cộng thêm lời của Ngô Xương Văn ban nãy.

Khương Ly dám khẳng định, Hắc Bạch Dạ Đế trước đây rất có khả năng là Thiên Nhân cường giả. Bởi vì nguyên gì đó, mới phải áp chế cảnh giới, chỉ biểu hiện ra tu vi nhất phẩm Vũ Đế.

Nhưng võ đạo ở Vũ Giới không phải chỉ mới khôi phục chừng ba trăm năm thôi ư, vị Dạ Đế này làm sao có thể là Thiên Nhân cường giả được?

Còn một khả năng khác, đối phương tồn tại từ thời thượng cổ.

Nhưng điều này càng thêm bất khả thi.

Vũ Giới Thiên Nhân cảnh cùng Chân Nhân cảnh ở Đông Hoang tương tự nhau, nhất kiếp Thiên Nhân tuổi thọ ba trăm, nhị kiếp tuổi thọ năm trăm, tam kiếp tuổi thọ một ngàn, tứ kiếp tuổi thọ ba ngàn, ngũ kiếp tuổi thọ năm ngàn, bình thường chỉ có lục kiếp Thiên Nhân trở lên, tuổi thọ mới vượt qua một vạn.

Thời đại thượng cổ cách hiện nay, tối thiểu cũng phải một vạn năm.

Có thể tồn tại từ khi ấy đến giờ, trừ phi đối phương từng là Đế cảnh cường giả, hoặc giống như Cửu Tu lúc trước, phong ấn ở trong Tị Thiên Quan, nếu không, coi như đoạt xá trọng sinh cũng khó lòng thoát thiên mệnh.

Mấy năm gần đây, theo thế lực càng mở rộng, Khương Ly chiếm được rất nhiều tình báo. Trong đó không ít tình báo về Sát Lục Điện cùng Hắc Bạch Dạ Đế.

Trong đó có một đoạn tin tức được cho là xác thực nhất kể về thân thế thật sự của đương đại Hắc Bạch Dạ Đế.

Hắc Bạch Dạ Đế tên thật là Hứa Phàn, từng là thủ lĩnh của một tổ chức tình báo nhỏ tên là Dạ Yến. Về sau, Dạ Yến bị Sát Lục Điện thâu tóm, Hứa Phàn theo đó cũng gia nhập Sát Lục Điện, trở thành Địa Tự sát thủ, dần dần trở thành Thiên Tự sát thủ, sau đó khoảng chừng một trăm năm trước, Hứa Phàn được điện chủ đời trước chọn trúng, tiếp nhận chức vụ điện chủ Sát Lục Điện.

Nếu Hắc Bạch Dạ Đế thật sự có thân phận như vậy, thì ông ta không thể nào khiến cho đường đường Thiên Nhân cường giả như Ngô Xương Văn kiêng kỵ.

Chẳng lẽ thật là đoạt xá trọng sinh?

Khương Ly lần nữa lắc đầu.

Võ giả tu luyện thần niệm đạt tới cảnh giới Niệm Như Thác Đổ liền có năng lực đoạt xá trọng sinh, nhưng bởi vì thân thể mới vốn dĩ không phải của chính mình, dẫn đến sẽ xuất hiện một tia không tương hợp.

Giống như Ngô Xương Văn đoạt xá Ngô Xương Vũ, mặc dù tương đối hoàn mỹ, nhưng Khương Ly vẫn như cũ phát giác ra chỗ không tương hợp giữa linh hồn và thể xác y.

Còn Hắc Bạch Dạ Đế thì hoàn toàn khác biệt, linh hồn và nhục thân hoàn mỹ vô khuyết, chẳng có bất kỳ dấu hiệu đoạt xá nào.

Trong lúc Khương Ly đang suy tư thì phía bên này, Hắc Bạch Dạ Đế đã trực tiếp dẫm lên hai cây kiếm màu trắng đen đằng không mà lên, cùng Ngô Xương Văn đối chiến cùng một chỗ, thoáng cái đã đánh hơn ba mươi chiêu.

Bành

Chỉ là, nhất phẩm Vũ Đế và Thiên Nhân hay là vẫn có đôi chút khoảng cách.

Đến chiêu thứ năm mươi, Hắc Bạch Dạ Đế dần dần rơi xuống hạ phong.

Đến chiêu thứ một trăm, bị Ngô Xương Văn một quyền oanh bay ra xa.

Ngay lúc Hắc Bạch Dạ Đế vừa b·ị đ·ánh lui.

Khương Ly cũng nâng chân bước ra một bước.

Chỉ tay ấn xuống, trong miệng tụng niệm Thiên Địa Chú Bi.

Chỉ tay vừa ra, dưới mặt đất xuất hiện một cái vòng xoáy lớn, đem năng lượng của địa mạch hút tới, hóa thành cuồn cuộn lực lượng tụ hợp vào trong chỉ tay.

Tiếp theo, chỉ tay mang theo ánh kiếm, lấy tốc độ thật nhanh hướng về phía Ngô Xương Văn đang lơ lửng trên bầu trời mà bắn tới.

"Trò vặt"

Ngô Xương Văn khinh thường cười lạnh, cánh tay phải bỗng nhiên phồng to hóa thành dung nham, một quyền đáp trả.

Chỉ là y vạn vạn không ngờ, Khương Ly còn chưa đem ánh kiếm giấu trong chỉ lực kích phát đi ra, mới vẻn vẹn vận dụng lực lượng của chỉ lực đã vô cùng khủng bố.

Theo quan sát của y, Khương Ly biểu hiện ra tu vi vẻn vẹn là nhị phẩm đỉnh phong, coi như hắn thật là lão bất tử nào đó đoạt xá trọng sinh, nắm giữ võ đạo chân ý thì lực lượng đánh ra nhiều nhất cũng chỉ vượt qua Vũ Đế bình thường đôi chút mà thôi.

Nhưng lúc quyền chỉ chạm vào nhau, Ngô Xương Văn mới hốt hoảng phát hiện, nắm đấm của mình v·a c·hạm không phải là chỉ lực bình thường mà giống như đụng phải thiên thạch.

Lực lượng khủng bố, cùng hỏa quyền chấn động, cánh tay phải của y vậy mà trực tiếp nổ tan, càng đáng ghét đó là bên trong chỉ lực còn ẩn dấu một tia tia kiếm khí sắc bén, men theo v·ết t·hương chui vào trong người y tiến hành cắt chém tứ tung.

Thân hình của Ngô Xương Văn bị đẩy lùi về sau hơn trăm trượng mới dừng lại, vội vàng dùng pháp lực ép diệt hết thảy kiếm khí, cả kinh thốt lên.

"Ngươi, rốt cuộc là vị nào?"

Thông qua lời của Ngô Xương Vũ, y từng dự đoán Khương Ly hẳn là cùng mình tương tự, là lão bất tử nào đó.

Nhưng ỷ vào Hoả Nguyên Châu, Ngô Xương Văn đúng là không sợ.

Nhiều năm trước Vũ Giới Thần Hoàng vận dụng kinh thiên đại trận đem Vũ Giới phong ấn, cũng thiết lập thiên địa gông xiềng, đem tu vi võ giả hạn chế ở phàm cảnh.

Coi như trước đó ngươi là nhất kiếp, nhị kiếp, thậm chí tam kiếp Thiên Nhân, cũng phải tự chém tu vi, nếu không sẽ bị lực lượng của đại trận giảo sát. Ngay cả nhân vật lẫy lừng cửu giới như Sát Lục Điện Dạ Đế cũng không có cách nào chống lại.

Vì vậy, sau đại chiến thời thượng cổ, một số cường giả còn sống sót năm đó, đều sẽ tìm cách này đến cách khác ẩn núp ở đâu đó chờ đợi thời cơ, không dám ló mặt ra ngoài.

Đương thời, chỉ có nắm giữ Lục Nguyên Châu mới có thể đường hoàng đột phá cũng như vận dụng tu vi cấp bậc Thiên Nhân.

Thêm một điều nữa, là từ khi Vũ Giới tiến vào thời đại mạt pháp, nguyên khí cạn kiệt, đã không còn thích hợp tu luyện.

Đê giai võ giả hay phàm nhân thì không sao, nhưng võ đạo cường giả lại rơi vào tính cảnh xấu hổ.

Không có nguyên khí duy trì, không còn cuồn cuộn tài nguyên, thời gian đầu bọn họ còn có thể dựa vào tích s·ú·c mà cầm hơi, nhưng theo thời gian trôi qua, đám cường giả này sớm đã không chịu nổi.

Toàn bộ Vũ Giới, chỉ còn mỗi khu vực Vũ Di Sơn là nơi có điều kiện phù hợp để bọn họ dung thân.

Cho nên những cường giả quát tháo thiên hạ ngày nào, đều giống như bầy rùa đen, trốn chui trốn lủi ở trong Vũ Di Sơn, kéo dài hơi tàn.

Cho đến ba trăm năm trước, thần vật hạ phàm, hấp dẫn võ giả ở khắp thế gian, tại Vũ Di Sơn tiến hành một trận chiến kinh thiên, biến nơi đây từ một chỗ phúc địa trở thành sinh mệnh cấm khu.

Bản thân Ngô Xương Văn cũng tham dự trận chiến ba trăm năm trước, cũng biết được nội tình ở bên trong.

Năm đó, sở dĩ có nhiều vong mạng ở Mai Cốt Lĩnh như vậy, đều là do một chút lão bất tử còn sót lại từ thời thượng cổ tự mình chủ đạo.

Chính y cũng từng đối mặt với bọn họ, đối với những lão bất tử kia hay là biết đến một hai.

Chỉ là khí tức của Khương Ly vô cùng kỳ lạ, không giống với bất kỳ vị nào mà y từng thấy qua.

Chương 374: Ngươi, Rốt Cuộc Là Vị Nào?