Chương 380: Hoả Nguyên Châu Tới Tay, Đạo Pháp Bản Nguyên
“Tốt”
Khương Ly gật đầu, nhẹ nhàng huýt sáo, một đầu bát phẩm biên bức theo lệnh bay tới, đáp xuống mặt đất.
Khương Ly tung người nhảy lên lưng của biên bức, cùng Tả Từ hướng về phương xa mà bay đi.
Chốc lát, hai người dừng lại ở trên đỉnh một ngọn núi cao, dõi mắt nhìn xuống có thể quan sát trọn hết thảy thành Thượng Kinh.
Ngọn núi này tên là Long Thủ Sơn. Sở dĩ có tên như vậy là bởi vì trông từ phía xa xa, có hình cái đầu rồng.
Tương truyền, năm xưa Võ Đế Ngô Quyền đánh bại quân Hậu Đường, chính thức thống nhất cửu châu, cho xây dựng lại Thượng Kinh, liền lấy Long Thủ Sơn này làm án.
Khương Ly cùng Tả Từ đồng thời đáp xuống đỉnh Long Thủ Sơn, dõi mắt nhìn về phía xa xa.
“Một phương thành trì phồn hoa như gấm, vương khí ngút trời, nay đã biến thành một toà thành c·h·ế·t, tiếc thay tiếc thay” Tả Từ dõi mắt nhìn Thượng Kinh khó lửa bập bùng, tử khí ngút trời, than thở một tiếng.
Khương Ly không nói gì. Nhất tướng công thành vạn cốt khô, tu đạo vốn là đạp lên thi sơn huyết hải mà tiến về phía trước, cảnh tượng thảm khốc như vậy, hắn đã sớm nhìn quen, mặc dù có chút chướng mắt, lại không thể nào lay động đạo tâm của hắn.
Tả Từ than thở chốc lát, tiếp theo từ trong ống tay áo lấy ra một viên cầu màu đỏ rực, to bằng long nhãn, ném cho Khương Ly nói:
“Thứ này liền đưa cho Khương Đế Chủ”
“Hoả Nguyên Châu…” Khương Ly vươn tay tiếp nhận viên cầu, kinh ngạc thốt lên, không hiểu mà nhìn đối phương. Hoả Nguyên Châu này tự nhiên là do Tả Từ cướp đoạt trừ trong tay Ngô Xương Văn mà đến.
Chỉ là hắn có chút không rõ, vì sao đối phương lại đưa cho mình.
Tựa hồ nhìn ra suy nghĩ của Khương Ly, Tả Từ cười nhạt nói:
“Lão phu đưa Hoả Nguyên Châu cho Khương Đế Chủ tự nhiên là có nguyên do”
“Nguyên do gì?” Khương Ly nhíu mày hỏi.
Tả Từ lắc lắc đầu đáp: “Cũng không có gì đặc biệt, lão phu chỉ muốn Khương Đế Chủ ngươi nhanh chóng mạnh lên mà thôi. Ngươi hiện tại, vẫn còn quá yếu"
Khương Ly nghe thế thì trầm mặc chốc lát nói: "Tả tiên sinh tựa hồ rất gấp gáp?"
"Ha ha ha, đúng vậy, không chỉ mình lão phu, không ít người đều đang rất gấp gáp, bởi vì thời gian đã không còn quá nhiều. Mấy trăm năm nay, ngoại trừ Đại Nguỵ Vương Triều sinh động tại thế ra, các thế lực siêu thoát khác đều ẩn núp không ra, gấp rút chuẩn bị lực lượng, tất cả đều đang chờ đợi"
"Chờ đợi điều gì?"
"Thiên địa đại biến, chân chính thiên địa đại biến. Hiện tại, lão phu tạm thời chưa thể tiết lộ quá nhiều. Chỉ có một điều cần dặn dò, đó là thời gian tới Khương Đế Chủ nhất định phải nhanh chóng gia tăng tu vi, phát triển lực lượng. Nếu cần thêm tài nguyên, nhân thủ, có thể tiến hành thống nhất Trung Vực, thậm chí thống nhất toàn bộ Vũ Giới. Lão phu sẽ thông báo với các thế lực siêu thoát khác, để bọn họ không cần ngăn cản ngươi" Tả Từ nói xong, liền không đợi Khương Ly hỏi tiếp mà hoá thành một đạo khói xám, biến mất tại chỗ.
Khương Ly đứng ở trên đỉnh Long Thủ Sơn, hai hàng lông mày nhíu thật chặt.
Lời của đối phương, để hắn rơi vào trong trầm tư.
Theo như Tả Từ nói, sắp tới Vũ Giới sẽ gặp phải một lần thiên địa đại biến. Vì lần đại biến này, các thế lực siêu thoát đều đang gấp rút chuẩn bị.
Mà bản thân hắn, tựa hồ đóng một vai trò nào đó, trong tính toán của các thế lực này.
Thiên Mệnh Chi Nhân...
"Đúng là trùng hợp" Khương Ly bật cười lắc lắc đầu, đưa viên cầu màu đỏ lên trước mặt, chăm chú quan sát.
Viên cầu này tên là Hoả Nguyên Châu, một trong sáu viên nguyên châu giáng lâm Vũ Giới ba trăm năm trước.
Từ bên trong viên cầu, Khương Ly lập tức cảm nhận được một loại lực lượng tối nghĩa khó hiểu, chí cao vô thượng.
Đây là nguồn gốc của hoả đạo lực lượng trên thế gian, Hoả Chi Bản Nguyên.
Võ đạo phàm cảnh, tu luyện võ công tới thuần thục, sẽ đat tới hình, sau khi thông hiểu đạo lý, võ đạo viên mãn, từ hình sẽ diễn hoá ra thế, sau đi hiểu ra thế, nếu tiếp tục tu luyện, đem võ đạo dung hội quán thông, tìm ra con đường của mình, thế ấy sẽ hoá hình thức ban đầu của chân ý hay còn gọi là chân ý sơ hình.
Đó là võ đạo phàm cảnh.
Võ giả muốn đột phá phàm cảnh, đạt tới Chân Cảnh, cần thiết đem chân ý sơ hình, diễn hoá thành chân chính võ đạo chân ý.
Từ đây, mới bắt đầu đạt tới hạm cửa của võ đạo.
Võ đạo chân ý phân thành nhập môn, tiểu thành, đại thành cùng viên mãn.
Viên mãn phía trên, xưng là Đạo ý.
Đạo ý, mặc dù chưa năm giữ hoàn toàn một đạo, nhưng võ giả đã có thể thô thiển vận dụng sức mạnh của đạo kia, diễn hoá ra nhiều loại uy năng cao thâm khó dò.
Đạo ý cùng chân ý giống nhau, đều có bốn cảnh giới nhỏ là nhập môn, tiểu thành, đại thành cùng viên mãn.
Đạo ý viên mãn lại lột xác thêm một lần nữa, được xưng là Chưởng vị đạo cảnh.
Chưởng vị đạo cảnh, đã có thể sơ bộ chưởng khống và điều động lực lượng của một đạo, những người này ở trong cùng cảnh giới, hầu như vô địch.
Bọn họ, nếu có tu vi Đế cảnh, sẽ được xưng là Chưởng vị Đế Quân.
Một thế giới, tại cùng một thời đại, chỉ có thể tồn tại một người có thể nắm giữ Chưởng vị đạo cảnh. Người khác, dù ngộ tính nghịch thiên, tu vị cao cường đi chăng nữa, nếu trên đời vẫn còn tồn tại Chưởng Vị chi nhân, vậy thì võ đạo ý cảnh của hắn sẽ mãi mãi dừng ở Đạo ý viên mãn, không thể tiến thêm nửa bước.
Chưởng vị đạo cảnh cũng đồng dạng được phân thành bốn cảnh giới nhỏ là nhập môn, tiểu thành, đại thành cùng viên mãn.
Căn cứ để phân chia cảnh giới như vậy, là dựa vào mức độ nắm giữ đại đạo của người đó.
Nắm giữ một thành chính là nhập môn
Nắm giữ ba thành trở lên chính là tiểu thành
Nắm giữ năm thành trở lên chính là đại thành
Nắm giữ bảy thành trở lên thì chính là viên mãn.
Có người sẽ hỏi, vì sao bảy thành đã có thể coi là viên mãn? Vậy thì xin trả lời như sau.
Ví dụ như kiếm đạo.
Một phương thế giới kiếm đạo lực lượng chỉ có mười phần, chia đều cho tất cả kiếm sĩ trong thiên hạ.
Riêng mình ngươi nắm giữ bảy thành, ba thành còn lại là của những người khác, đã đủ nhiều rồi. Nếu ngươi tham lam đem tất cả đều chiếm hết, vậy chẳng khác nào đem kiếm đạo của thế giới đó chôn vùi dưới chân.
Thế nhân nói, đại đạo năm mươi, thiên diễn bốn chín, cũng là ý đó, chừa lại một đường sinh cơ.
Sau khi chạm tới chưởng vị viên mãn, liền có thể nhòm ngó đạo pháp bản nguyên.
Đạo pháp bản nguyên, chính là căn nguyên của đại đạo.
Một khi nắm giữ Đạo Nguyên lực lượng, dù không phải bước thứ ba võ tu, cũng có thể chiến Thánh Nhân.
Hoặc Thiên năm xưa sở dĩ có thể danh truyền vạn cổ, được xưng tụng Trần giới Thánh Nhân phía dưới người thứ nhất. Là bởi vì kiếm đạo của nàng ta đã chạm tới cấp bậc đạo nguyện.
Về phần đạo nguyên phía trên còn tồn tại cấp bậc gì không, ngay cả bản thân Khương Ly cũng chẳng rõ ràng.
Nhưng có một điều ít ai có thể chối cãi, bản nguyên lực lượng thực sự vô cùng mê người.
Hai mắt Khương Ly nhìn chằm chằm Hoả Nguyên Châu trong tay, ánh mắt say đắm như nhìn một tác phẩm nghệ thuật.
Hít sâu một hơi, hắn khẽ điều động thần niệm, Hoả Nguyên Châu lại giống như có ý thức, tự giác chui vào trong ấn đường của hắn, lơ lửng ở giữa thức hải.
"Ừm!"
Bất chợt, Khương Ly bỗng giật mình cả kinh, sau đó không nhịn được mà nhoẻn miệng nở nụ cười.
Bởi vì sau khi Hoả Nguyên Châu chui vào thức hải mình, hắn lập tức phát giác, những pháp tắc hạn chế trên người mình đã được gỡ bỏ. Hiện tại, hắn có thể thoải mái sử dụng các loại thần thông tuyệt học mà mình nắm giữ ở Đông Hoang.
Thời khắc này, Khương Ly thật muốn ngửa đầu cười to, phát tiết hết thảy buồn bực lâu nay.
Sau khi xuyên qua Vũ Giới, bởi vì thiên địa quy tắc hạn chế, không thể vận dụng các loại thần thông tuyệt kỹ, chỉ có thể tu luyện lại từ đầu.
Để hắn vô cùng biệt khuất.
Hiện tại, những pháp tắc ấy đã bị Hoả Nguyên Châu tạm thời xoá bỏ, Khương Ly liền không còn cố kỵ gì nhiều.