Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 406: Kịch Chiến (1)
Đông Nhạc Đế Quân nói tiếp:
"Lục Nguyên Đại Đế thoát khốn, khiến cho vô số người nhen nhóm lên hi vọng, nhưng cũng mang tới bất an"
"Bởi vì bọn họ không rõ, sau khi Hỗn Nguyên Thất Tinh Trận biến mất, thì Vũ Giới sẽ phải đối mặt với thứ gì? Rất có thể chính là vô cùng cường đại thiên ngoại Kiếp Dân đang đang mài đao xoèn xoẹt, chờ đợi Vũ Giới xuất đầu lộ diện. Bọn họ cũng không rõ, đến khi nào Lục Nguyên Đại Đế mới trở về, lo sợ lúc hắn trở về, Vũ Giới đã không chống đỡ nỗi ngoại địch công kích, hoá thành Kiếp Diệt Thế Giới. Vậy nên từ ba trăm năm trước, rất nhiều người đều đang chuẩn bị"
Khương Ly chợt hỏi: "Mọi người đều đang chuẩn bị, vậy các hạ thì sao? ngươi đã chuẩn bị kỹ càng rồi sao?"
Đông Nhạc Đế Quân biết nhiều thượng cổ bí ẩn như vậy, hiển nhiên là nhân vật tồn tại từ thời thượng cổ hoặc là cũng có khả năng là hậu thủ của vị cường giả nào đó.
Đông Nhạc Đế Quân lắc đầu:
"Chuẩn bị? Trẫm thì không cần, đợi thiên địa gồng xiềng hoàn toàn biến mất, bản tôn của trẫm sẽ trở về thời kỳ đỉnh phong. Lúc ấy, một mình ta liền đầy đủ..."
"Bản tôn...hoá ra là vậy" Khương Ly thì thào, ánh mắt loé lên một cái rồi biến mất. Lặng lẽ quan sát kỹ Đông Nhạc Đế Quân cùng tam đầu ác long, phát hiện khí tức của cả hai hoàn toàn tương đồng.
Nếu hắn đoán không lầm, Đông Nhạc Đế Quân thực chất là tam đầu ác long chia ra một phần ý thức, điều khiển thân xác mà thôi, hoặc là đại loại như thế.
"Vậy, các hạ tới Đại Ngu là có mục đích gì, cớ sao lại tàn nhẫn đồ thành?" Khương Ly trầm giọng hỏi.
Đông Nhạc Đế Quân cười nhạt:
"Nhân loại quốc gia đối với trẫm quả thực chẳng quá quan trọng, vốn là sau khi thức tỉnh, vì quá nhàm chán mà đùa nghịch một chút trò vui mà thôi. Nhưng sau khi Đại Ngu quật khởi, hoá thành vận triều, mượn nhờ quốc vận để cho hoàng đế lẫn triều thần tăng rất nhanh tăng tiến tu vi, khiến trẫm thay đổi quan điểm, cảm thấy vận triều rất có ý tứ. Nhất là gặp được Khương Ly bệ hạ ngươi, trẫm càng thêm kinh ngạc, vận triều này quả thực không đơn giản, nếu đem toàn bộ Trung Vực, thậm chí Vũ Giới thống nhất, đến khi đó khí vận gia thân, sẽ cực kỳ khủng bố. Ngay cả trẫm cũng động lòng"
"Suy đi tính lại, chỉ cần bắt lấy ngươi, chiếm đoạt Đại Ngu Vương Triều, tiếp đó thống nhất Trung Vực, nói không chừng, mượn nhờ quốc vận trẫm còn có thể tiến thêm một bước. Cho nên mục đích của ta tự nhiên là ngươi, Khương Ly bệ hạ!"
"Còn về phần, vì sao đồ thành? a ha ha chỉ là cao hứng mà thôi"
"Cao hứng sao?" Khương Ly thì thào.
Trong mắt cường giả mà nói, chúng sinh chẳng khác gì con kiến hôi, g·i·ế·t thì g·i·ế·t, ít ai sẽ để trong lòng.
Vũ đạo thế giới có không thiếu ngoan nhân, vì mạnh lên, có thể thẳng tay đồ thành diệt quốc.
Bản thân Khương Ly cũng chả phải hạng người tốt lành gì, nếu không ảnh hưởng tới lợi ích của mình, hắn thường thường sẽ không tuỳ tiện nhúng tay.
Nhưng lần này, người bị hại chính là con dân của hắn. Thân là Đại Ngu Đế Chủ, hắn há có thể khoanh tay đứng nhìn.
"Đông Nhạc Đế Quân, chúng ta ra ngoài khơi chém g·i·ế·t, như thế nào?" Khương Ly cao giọng hô.
Lời nói của hắn vang vọng toàn bộ khoảng không.
Dựa vào hình thể của tam đầu ác long, Khương Ly liền xác định, lúc toàn thịnh, đầu rồng này lúc toàn thịnh hẳn là cấp bảy đỉnh phong, thậm chí cấp tám Long Vương.
Tuy nhiên, bởi vì thiên địa gông xiềng còn chưa hoàn toàn biến mất, nên nó tối đa chỉ phát huy được tu vi nhị kiếp Thiên Nhân mà thôi.
Nhưng hai vị nhị kiếp Thiên Nhân cường giả chiến đấu, sẽ là đáng sợ bậc nào?
Hoàn toàn không dám tượng tưởng tượng, nhưng có thể khẳng định, tất cả thành thị nằm trong khu vực giao chiến, hết thảy đều sẽ tan thành mây khói, thậm chí so với đơn độc ác long trực tiếp phá huỷ còn đáng sợ hơn.
Một khi tiến hành chém g·i·ế·t ở trên khoảng không của Thượng Kinh, như vậy, toàn bộ Thượng Kinh chỉ sợ sẽ lần nữa huỷ diệt, cho nên tốt nhất vẫn là đi ra ngoài biển.
Sau khi nói xong, Khương Ly cưỡi khí vận kim long hướng về phía đông mà bay đi.
Mà Đông Nhạc Đế Quân hơi sững sờ chốc lát, cũng để tam đầu ác long đuổi theo.
Trên mặt đất, vô số bá tánh Thượng Kinh, vô số dân chúng Đại Ngu vương triều bỗng nhiên quên mất sợ hãi, dĩ nhiên cũng hướng về phía đông mà chạy như điên.
Bọn họ dẫu biết không trợ giúp được cái gì, nhưng có thể vì Đông Ly Đế Chủ hoan hô, thời khắc mấu chốt cũng có thể tự mình hiến tế.
Nhưng điều này nhất định là vọng tưởng, tốc độ của cự long nhanh cỡ nào, phàm nhân sao có thể đuổi đến.
.....
Khí vận kim long bay thẳng lên không trung một vạn trượng, nấp ở trong tầng mây.
Tam đầu ác long cũng lao thẳng lên tầng mây.
Hai con rồng càng bay càng nhanh, càng bay càng nhanh.
Khoảng cách từ Thượng Kinh tới Đông Hải đầy đủ hơn vạn dặm, lại dùng chưa đến hai canh giờ liền đã bay đến.
Nhưng còn chưa đủ xa!
Khương Ly tiếp tục hướng về phía đông phi hành, mãi cho đến khi cách đại lục chừng ba ngàn dặm mới dừng lại.
Tiếp theo, hai đầu cự long khoảng cách mười dặm, lần nữa giằng co.
"Rầm rầm rầm ..."
"Rầm rầm rầm rầm ..."
Rốt cuộc, Đông Nhạc Đế Quân cũng không tiếp tục nói nhảm, thân hình chầm chậm biến mất, tan vào trong thân ác long.
Mà tam đầu ác long, độ nhiên há mồm, đồng loạt phun ra long tức.
Trong sát na, từng ngụm từng ngụm long tức bắn tới, giống như từng khoả thái dương bạo tác.
Quang mang che kín bầu trời, tiếng nổ kinh thiên động địa, không vực trong phương viên mười ngàn thước đều bị hoả diễm thôn phệ.
Hầu như trong nháy mắt.
Một cái đảo nhỏ ở ngoài khơi trực tiếp hoá thành bột mịn.
Vô số nước biển, trong nháy mắt sôi trào hoá thành hư không.
Toàn bộ biển rộng, dường như trực tiếp bị tác ra một cái hang lớn.
May mà nơi đây cách xa lục địa, nếu không...quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Tam đầu ác long mọc ra ba cái đầu, mỗi một cái đầu đánh ra uy lực đều không thua kém một vị Chuẩn Vương, dẫn đến Khương Ly dù thủ đoạn thông thiên cũng chỉ có thể mượn nhờ thân pháp linh hoạt né tránh phong mang, không dám trực tiếp đối đầu với long tức.
"Đường đường Thiên Nhân cường giả lại chỉ biết tránh né thôi sao?"
Chiến đấu nửa canh giờ, tam đầu ác long điên cuồng phun long tức, sớm đã đem vùng biển dưới chân sấy khô, nhưng lại không thể làm tổn thương Khương Ly, để y có chút buồn bực, khinh thường quát to.
Khương Ly không đáp, chân đạp hư không, lẳng lặng nhìn đối phương.
Giờ khắc này, toàn thân hắn thần quang óng ánh, khí đạo dập dờn, đây là mượn quốc vận gia thân đem tu vi trực tiếp tăng lên nhị phẩm hậu kỳ.
Lúc ở Đông Hoang, dựa vào đủ loại thủ đoạn cường đại, Khương Ly từng lấy nhị phẩm hậu kỳ ung dung đối chiến tam phẩm Chân Vương.
Có điều tam đầu ác long thế nhưng là thuần chủng long tộc, lại tồn tại từ thời đại thượng cổ, không phải Chân Vương bình thường có thể so sánh.
Tam đầu ác long chưa tiếp tục công kích, mà sáu con mắt lạnh như băng quan sát lấy Khương Ly, tiếp theo đột nhiên hé miệng, đồng thời gào thét.
"Rống!"
Phảng phất thiên lôi nổ vang, tiếng gầm sinh ra một làn sóng âm hình quạt trùng kích xung quanh.
Khương Ly vừa nghe tiếng rống của đối phương, lập tức dùng thần niệm phong bế lỗi tai của mình.
Tuy nhiên, dù đã phong bế lỗ tai, sóng âm trùng kích lên thân thể, đều khiến cho hắn cảm thấy toàn thân tê rần, ý nghĩ có chút mê muội, không khống chế được máu mũi.
Oanh!
Cùng lúc phát ra tiếng ào thét, tam đầu ác long theo sát đập cánh, hoá thành tàn ảnh lao đến, ba cái đầu đồng loạt ngưng tụ long tức, nhắm ngay phía Khương Ly mà bắn mạnh.
Mặc dù bị sóng âm trùng kích thất điên bát đảo, Khương Ly vẫn như cũ bảo trì thanh tĩnh, ngay khi đối phương vừa di chuyển.
Thân hình của hắn loé lên, tránh đi long tức, đồng thời vỗ túi trữ vật lấy ra Vũ Hoàng Kiếm, hướng về phía một cái đầu lâu bổ xuống.
Nhưng ngay lúc này, Khương Ly chỉ cảm thấy trước mắt tối đen, một cái đầu rồng cực lớn to bằng căn phòng, trực tiếp đớp tới, mang theo hơi thở nóng rực, muốn đem hắn nuốt chửng.
"Không tốt!" Khương Ly cấp tốc điều động pháp lực trong cơ thể, thân thể hoá thành kim quang, nháy mắt thuấn di ra bên ngoài trăm trượng, tránh đi một kích trí mạng.
"C·h·ế·t đi cho ta!"
Tam đầu ác long đánh hụt mấy lần, vô cùng giận giữ, toàn thân đỏ rực như nham tương, hai cái cánh lớn đồng thời vỗ mạnh, hoá thành một làn sóng nhiệt quét tới.