Chương 434: Trần Chi Ý Chí, Kiếp Niệm Chi Chủ
Gần trăm tên Kiếp Tôn cường giả đồng loạt vây công, trong mắt Khương Ly, giống như không có gì.
Hắn tiện tay phất tay áo một cái, nhẹ nhàng liền đem vô số công kích thu thập vào trong ống tay áo.
Một chiêu này tên là Tụ Lý Càn Khôn, do Tả Từ truyền cho hắn, hiện tại Khương Ly đã sớm tu luyện tới cảnh giới đại thành, phất tay liền có thể thu thập người vật, thậm chí thần thông võ kỹ...
Nếu đám Kiếp Tôn này là một chi q·uân đ·ội được huấn luyện nghiêm chỉnh, phối hợp chiến trận công kích, Khương Ly chắc chắn sẽ không dễ dàng liền đem thần thông, kiếp binh của bọn họ thu đi.
Nhưng đáng tiếc, bọn họ không phải.
Khương Ly lại phất tay áo một cái, nguyên bản t·ấn c·ông về phía hắn những thứ thần thông, kiếp thiểm kia, tức khắc theo ống tay áo của hắn bay ra, cuốn ngược trở về, hướng về phía gần trăm tên Kiếp Tộc cường giả phản kích mà đi.
Bầy Kiếp Tôn đều kinh hãi, vội vã tiến hành phòng ngự, nhưng cũng có hơn mười tên tân tấn Kiếp Tôn, tại chỗ vẫn lạc.
"Không cần loạn! Tất cả nghe lệnh của ta, mười người một hàng, xếp thành Thập Phương Kiếp Trận!"
Ngay lúc này, tên chuẩn Kiếp Vương vừa muốn phân thây Khương Ly kia lập tức ra lệnh, tiếng hô vang vọng hư không.
Tên chuẩn Kiếp Vương này tên là Tam Kỳ Tôn giả. Tam Kỳ Tôn giả tu vi đạt tới bán tam tinh, thực lực chỉ xếp sau Khấp Dương Kiếp Vương cùng ba vị Kiếp Vương khác, lại thêm y tinh thông chiến trận, nên được Khấp Dương phong làm một trong bốn gã tướng quân dưới trướng mình.
Đáng tiếc, Thập Phương Kiếp Trận còn chưa xếp ra, Khương Ly đã nhẹ nhàng nhấc chân, hoá thành một vệt kim quang, giống như quỷ mị tiêu thất tại chỗ, nhẹ nhàng loé lên một cái, trực tiếp lượt qua mấy chục người xuất hiện ở trước mặt Tam Kỳ tôn giả. Tiếp đó không nói hai lời toàn lực ra tay bổ xuống một kiếm.
Tam Kỳ tôn giả kinh hãi vô cùng, vội vàng gọi ra bản mệnh Kiếp Binh muốn ngăn chặn kiếm chiêu, nhưng mà hoàn toàn phí công. Kiếp binh của y bị Vũ Hoàng Kiếm chặn ngang trảm thành hai đoạn.
Đường đường chuẩn Kiếp Vương cường giả, lại không đỡ nổi một kiếm của Khương Ly, máu nhuộm tinh không.
Thấp thoáng, một đạo lưu quang từ trong tàn thi bay ra, hướng về phía lâu thuyền mà chạy vội, chính là thần hồn của Tam Kỳ tôn giả.
Đáng tiếc, thần hồn còn chưa chạy được bao xa, liền đã bị Khương Ly tiện tay bắt lấy, bị thôn phệ sạch sẽ.
Tức khắc, tinh thần của Khương Ly kéo lên một đoạn, nhưng đồng thời, một cỗ ý chí từ nơi sâu xa truyền đến, muốn đem hắn ô nhiễm, đồng hoá.
Luồng ý chí này, Khương Ly từng nghe đến, chính là đạo của Kiếp Niệm Chi Chủ.
Loại đạo này, tên là Trần, Trần không chỉ là một loại đạo, nó càng là một loại ý chí cực kỳ thuần tuý.
Nghe nói, loại ý chí này tồn tại ở trong huyết mạch cùng Kiếp Niệm của hết thảy Kiếp Tộc cùng Kiếp Đồ. Tu vi càng cao, huyết mạch càng thuần, Trần chi ý chí càng thêm mạnh mẽ.
"Như thế nào là Trần? Ô tận thế gian có thể ô người, tức là trần!"
Một đạo âm thanh mang theo thiên uy lẫm lẫm, truyền tới, tại trong thức hải của Khương Ly nổ tung, mặc dù đã sớm phòng bị, nhưng vẫn bị cỗ ý chí kia chấn động tâm thần, trước ngực đau xót, ho ra máu.
Ánh mắt của Khương Ly loé lên sát khí toàn lực vận chuyển tinh thần lực muốn đem cỗ ý chí kia đẩy ra bên ngoài.
"Tam..tam...Kỳ tướng quân bị g·iết rồi!"
Hí!
Từng tiếng hít vào hơi khí vào hơi khí lạnh truyền khắp tinh không.
Khương Ly vượt qua trùng trùng Kiếp Tôn miểu sát Tam Kỳ tôn giả, đã đầy đủ doạ người, nhưng càng khiến người ta giật mình đó là Khương Ly càng trực tiếp thôn phệ thần hồn của Tam Kỳ tôn giả.
Thiếu đi Tam Kỳ tôn giả chỉ huy, đám Kiếp Tôn vừa bố trí trận hình lập tức loạn.
Không ít Kiếp Tôn nội tâm xuất hiện một tia hoảng hốt.
Đúng lúc này, Khương Ly đột nhiên há miệng gầm lớn, giữa ấn đường hiển lộ một đạo Tử Diễm Ấn Ký, tiếp theo hoá thành từng đạo minh văn chằng chịt bao phủ khắp cơ thể hắn. Tiếp đó, thân thể Khương Ly trực tiếp gồ lên hoá thành một đạo cự nhân mặc áo giáp vàng, cao chừng ba mươi trượng, hung uy toả khắp bốn phương.
"Cổ Thần!"
Không ít Kiếp Tôn kinh nghiệm phong phú lập tức hô lên. Bởi vì Cổ Thần chính là túc địch của Kiếp Tộc.
"Không cần sợ, Cổ Thần thì như thế nào, bọn ngươi theo đại soái chinh chiến đến nay, cũng không phải chưa g·iết qua cổ thần, kẻ này thực lực mạnh nữa cũng chỉ có một người, chúng ta liên hợp có thể mài c·hết hắn, cùng ta g·iết!"
Người lên tiếng là một gã nhị tinh đỉnh phong Kiếp Tôn, âm thanh vang vọng bốn phương, đè xuống nội tâm của tất cả mọi người.
Kẻ là Khấp Dương quân đoàn một cái phó tướng, tên Bạch Trầm, sau khi Tam Kỳ tôn giả c·hết đi, nhận lấy chức trách của đối phương, muốn chỉ huy toàn cục.
Đáng tiếc, gã vừa dứt lời, ba mươi trượng Chân Thân của Khương Ly đã đạp không mà đến. Lấy Cổ Thần Chân Thể lực lượng, mỗi một bước đều có Kiếp Tộc Kiếp Tôn bị đạp c·hết. Vẻn vẹn ba bước đã xuất hiện trước mặt tên Kiếp Tộc tôn giả kia, cự chưởng vỗ xuống, thiên địa vỡ toang.
"Không được!"
Người sau cả kinh vội vàng chỉ tay, đánh ra một đạo Kiếp Thiểm, chỉ mong ngăn trở một chưởng của Cự Nhân cả người điên cuồng lui về sau.
Nhưng trốn không thoát.
Cự chưởng của Khương Ly vừa vỗ xuống lập tức đem Kiếp Thiểm vỗ nát, một chưởng kia giống như có thể già thiên, tiếp đó nắm chặt như đem vạn cổ tuế nguyệt nắm giữ trong lòng bàn tay, dễ dàng liền đem Bạch Trầm tôn giả nắm lấy, bóp nát. Cùng với c·ái c·hết của Bạch Trầm tôn giả, còn có ba gã nhất tinh Kiếp Tôn cùng một gã nhị tinh Kiếp Tôn bị liên luỵ c·hết cùng.
Lần này, Khương Ly không dám đem thần hồn của đám Kiếp Tôn này hấp thu mà vận dụng Diệt Hồn Chi Quang đem thần hồn của bọn chúng g·iết c·hết.
Một trận vốn không chút huyền niệm đại chiến, lại sinh sinh bị đảo ngược. Khương Ly lấy tu vi tam kiếp Thiên Nhân đối mặt với bảy mươi lăm tên nhất tinh Kiếp Tôn cùng mười hai gã nhị tinh Kiếp Tôn lại càng triển khai nghiêng về một bên đồ sát.
Cổ Thần Chân Thể tuy rằng khổng lồ, dường như bia ngắm, nhưng sau khi hoá thành cự nhân, cường độ nhục thân cũng có thể tăng lên trên diện rộng.
Tam tinh Kiếp Vương phía dưới sử xuất thần thông hầu như không đả thương được Khương Ly nửa phần. Mà hắn tuỳ tiện một quyền một chưởng liền lấy mạng vài ba tên Kiếp Tôn.
Phía bên khác, đám người Hắc Bạch Dạ Đế, Bạch Ngọc Kinh chi chủ....cùng đám Khấp Dương Kiếp Vương cũng đánh ra hoả khí.
Toàn bộ không gian vặn vẹo, nhấc lên từng trận hư không loạn lưu, vô số thiên thạch trôi nổi trong tinh không bị xoắn nát thành bụi mịn.
.....
Thời gian dần dần trôi qua, một ngày, hai ngày, ba ngày
Cho đến ngày thứ bốn, đại chiến mới kết thúc.
Khắp một vùng tinh không đâu đâu cũng thấy t·hi t·hể cùng máu tươi, vương vãi bốn phía.
Hơn ba mươi toà cự hình lâu thuyền hầu hết đã bể nát, chỉ còn một chiếc lành lặn.
Ba mươi vạn Kiếp quân bao gồm hết thảy cường giả đều đã đền mạng.
Mà bên phía Khương Ly, mặc dù không có ai vẫn lạc, nhưng tình cảnh cũng chẳng mấy lạc quan.
Minh tôn giả bị Kiếp Thiểm đốt cháy một cánh tay, trên người khắp nơi đều là v·ết t·hương, còn chưa khép lại.
Tả Từ bản mệnh v·ũ k·hí Túc Mệnh La Bàn vỡ nát, hơn nữa bởi vì vận dụng bí pháp g·iết c·hết kẻ địch, dẫn tới phản phệ kinh mạch héo rút, tu vi rớt xuống nhất kiếp Thiên Nhân.
Cửu Tu càng thảm hơn, thân thể bị chặt làm đôi, hơn nữa trên v·ết t·hương tiêm nhiễm Kiếp Độc, không sao khép lại. May mắn lão ta dù sao cũng là Cổ Thần huyết duệ, lại là Tử Vi Thượng Thần ác niệm, sinh mệnh lực dồi dào, nếu không đã đi chầu diêm vương.
Bạch Ngọc Kinh chi chủ đầu tóc toán loạn, váy trắng nhuộm đỏ, hai cánh tay ngọc rũ xuống, giống như bị phế đi, sắc mặt tái nhợt, khí tức hư huyễn lúc cao lúc thấp.
Hắc Bạch Dạ Đế cũng đồng dạng khí tức hư huyễn, được Minh tôn giả đỡ lấy, Hắc Bạch hai kiếm đã sớm vỡ thành mảnh vụn.
Mà Khương Ly cũng không tốt hơn là bao, cả người nhuốm máu chẳng khác gì huyết nhân, long bào màu đen sớm đã vỡ nát để lộ ra phần lưng bị Kiếp Độc ô nhiễm hư thối, lộ ra xương trắng hếu.
Một trận chiến này, bọn họ mặc dù thắng nhưng cũng là thắng thảm.
Hơn nữa, từ trong ký ức của một gã Kiếp Tôn, Khương Ly biết được, Khấp Dương quân đoàn chỉ là một trong những đội quân dọc theo toạ độ tìm tới Vũ Giới mà thôi. Thời gian tiếp theo, Vũ Giới sẽ nghênh đón càng nhiều đội quân khác nữa.
Trận chiến hôm nay, chỉ mới là bắt đầu.