Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 13: Tứ Phẩm Bên Dưới Đệ Nhất Nhân!
Thẳng đến giờ phút này, tất cả dư uy đều đã biến mất, bên dưới phế tích của Hợp Hoan Thành, mới truyền ra tiếng khóc đau thương.
Khương Ly và Hoan Ma Vương đại chiến, gần như đem toà đại thành này đánh nát bấy, nếu không phải Huyền Âm Băng Long Trận vây khốn, thì chỉ sợ ngay cả Hợp Hoan Đảo lẫn Bích Thuỷ Hồ đều cùng chung số phận bị huỷ diệt.
Lực p·há h·oại của Chân Vương cường giả, chính là khủng bố như vậy!
Cũng không biết đ·ã c·hết đi bao nhiêu người, trên mặt đất máu đọng thành vũng, t·hi t·hể hài cốt chồng chất ngổn ngang.
Trong thành vô số phàm nhân cùng phàm cảnh võ giả, chín phần mười đều đã thịt nát xương tan.
Có thể may mắn sống sót, đa phần đều là Chân Nhân đại võ giả trở lên, từng người ngồi ở trên mặt đất thở hổn hển, sắc mặt xám xịt, cảm giác sống sót sau t·ai n·ạn.
"Cường giả...làm cường giả thì có thể tuỳ ý xem mạng người như cỏ rác hay sao?"
Góc hẻo lánh của Hợp Hoan Thành, một lão nhân tóc trắng xoá ngửa mặt lên trời phẫn nộ rít gào, trên mặt ướt đẫm nước mắt, dưới chân lão là mấy đứa nhỏ toàn thân run bần bật, xa xa rất nhiều t·hi t·hể là cha mẹ của chúng, thân nhân của chúng, tất cả đều đ·ã c·hết.
Nhưng rốt cuộc, không ai để ý tới bọn họ!
Khương Ly thu hồi Vũ Hoàng Kiếm, nhìn lướt phế tích một lượt, trầm lặng chốc lát.
Bản thân hắn không phải hạng người lương thiện gì, nhưng từ lúc bắt đầu tu đạo đến nay, rất ít khi tàn sát người vô tội.
Tuy vậy, trong lúc vô tình, đã có rất nhiều phàm nhân, gián tiếp hoặc trực tiếp c·hết dưới tay hắn.
Khe khẽ thở dài, võ đạo thế giới vốn là như thế, mạnh được yếu thua, phàm nhân trong mắt cường giả mà nói, đều là sâu kiến, sống hay c·hết chẳng đáng chú ý chút nào.
Ngày bình thường đấu pháp, Khương Ly thường sẽ lựa chọn vị trí vắng vẻ, tránh lan tới người bình thường, nhưng hôm nay thì không được.
Hoan Nhạc Vương vì g·iết hắn, trực tiếp khởi động đại trận hộ thành.
Trận pháp này, Khương Ly có thể phá được, nhưng khá mất thời gian, nếu dành thời gian phá trận, rất có thể sẽ rơi vào thế bị động, điều đó liên quan đến mạng sống của bản thân hắn cùng bằng hữu của hắn.
Cho nên, Khương Ly vẫn lựa chọn tiến hành chém g·iết ở trong thành.
Tu đạo nhiều năm, chứng kiến qua vô số thi sơn biển máu, đạo tâm của Khương Ly sớm đã cứng rắn như sắt đá, cho dù cảnh tượng càng bi thảm hơn nữa cũng khó làm hắn động tâm.
Võ đạo một đường, muốn đạt tới đỉnh cao, nhất định phải dẫn phát máu loãng ngập trời, khiến cho toàn bộ thương khung đều phải đau thương, ai oán và run sợ.
Đại chiến kết thúc, bên trong Hợp Hoan Đảo khắp nơi đều là tiếng kêu khóc, mà bên ngoài Bích Thuỷ Hồ thì vắng tanh không một bóng người.
Hoan Nhạc Vương thi triển Luyện Huyết Thuật, g·iết người nuốt huyết, dẫn tới vô số lão quái sợ xanh mặt, hô nhau chạy tứ tán.
Chỉ còn lại chút ít võ giả còn sống sót, sau khi lấy lại tinh thần liền đồng loạt hít vào hơi khí lạnh.
Bấy giờ, bọn họ mới nghĩ tới một chuyện động trời.
Thành chủ Hợp Hoan Thành, lão ma hoành hành Loạn Ma Vực hơn ngàn năm, Hoan Ma Vương, cứ như vậy...c·hết rồi!
Khương Ly có thể g·iết Hoan Ma Vương, nói rõ thực lực của hắn, sâu không lường được.
Đám võ giả trầm mặt, ngưỡng vọng nhìn về phía thanh niên mặc áo bào trắng đứng ở trung tâm phế tích kia, nội tâm tràn ngập khủng hoảng cùng kính sợ.
Từ nay về sau, Bạch Ma Diêm Vương tất nhiên sẽ bước vào hàng ngũ những nhân vật không thể trêu chọc ở Loạn Ma Vực.
.....
Ba ngày sau, từng tên từng tên võ giả, nối nuôi nhau chạy về phía Bích Thuỷ Hồ, dồn dập nhìn thấy một cái chiến trường di chỉ chấn nh·iếp nhân tâm.
Nguyên một cái đảo lớn, bị chẻ làm đôi, nguyên một toà đại thành bị phá nát hoá thành phế tích.
Phía trên bầu trời chỉ còn lưu lại sát khí âm u, cực điểm thê lương, không ai dám nghĩ đến, nơi này vừa mấy hôm trước vẫn là một trong mười tám toà ma thành hàng đầu Loạn Ma Vực.
Bọn họ mặc dù không được chứng kiến trận chiến kinh thiên giữa Bạch Ma Diêm Vương và Hoan Nhạc Vương, nhưng vẫn có thể cảm nhận được từng đợt sóng chân lực, từng đạo kiếm khí tàn dư chưa biến mất.
Đây là một tràng đại chiến có một không hai, oanh động thiên hạ, Bạch Ma Diêm Vương lấy tu vi tam phẩm Chân Vương, cường thế chém g·iết một vị tứ phẩm Chân Vương lão quái.
Mà lại, vị lão quái này vẫn là một vị ma thành thành chủ, địa vị tôn sùng.
Đồng thời ân oán giữa Bạch Ma Diêm Vương và Hoan Nhạc Vương trong thời gian ngắn, được người đời lưu truyền rộng rãi.
Tiếp đó, vô số ánh mắt dồn dập hướng về phía Bách Hoa Thành cùng Liên Minh Tán Tu.
Nhất là thành chủ Bách Hoa Thành, Bách Hoa Vương.
Hơn nửa năm trước, Bạch Ma Diêm Vương từng công khai treo thưởng đầu người của Hoan Nhạc Vương cùng Bách Hoa Vương.
Hiện giờ, Hoan Nhạc Vương đã bị g·iết, tiếp theo, Bạch Ma Diêm Vương nói không chừng sẽ tìm tới Bách Hoa Thành gây sự nha.
Về phần Liên Minh Tán Tu, lúc trước, bởi vì một vị minh chủ là Trọng Huyền Vương bị g·iết, đám tán tu này liên hợp với Bách Hoa Thành, Hợp Hoan Nhạc, lập nên một cái tổ chức gọi là Phản Bạch Liên Minh.
Tốt nha! Phản Bạch Liên Minh lập ra nhằm chống lại Bạch Ma Diêm Vương, nhưng còn chưa làm gì được hắn thì Hoan Nhạc Vương, cùng một vị minh chủ khác của Liên Minh Tán Tu là Xích Cổ đạo nhân đã dắt tay nhau đi đời nhà ma.
Vốn hùng hùng hổ hổ Phản Bạch Liên Minh nháy mắt trở thành trò cười cho thiên hạ.
Dưới ánh mắt chăm chú của vô số lão quái, Bách Hoa Thành rốt cuộc lên tiếng.
Ngay ngày thứ hai, Bách Hoa Vương tự mình tuyên bố, Bạch Ma lão tổ công nhiên g·iết c·hết một vị ma thành thành chủ, đã vi phạm quy củ của Loạn Ma Vực, nên nàng kêu gọi mười tám ma thành cùng nhau hợp lực xử tội tên cuồng đồ này.
Lời kêu gọi của Bách Hoa Vương, rất nhanh được ba cái ma thành đồng thời hưởng ứng.
Ba cái ma thành nọ theo thứ tự là Tà Phật Thành, Đao Thành cùng Liệt Dương Thành, về phần những ma thành khác, hoặc là phản đối, hoặc là căn bản chẳng thèm để ý, hoặc là giữ im lặng, không muốn gây vào Khương Ly.
Bốn cái ma thành trên đồng ý xử tội Khương Ly, đều có nguyên do riêng của mình.
Đầu tiên là Tà Phật Thành, nguyên do rất đơn giản, ba hôm trước, Khương Ly vô duyên vô cớ chém g·iết trưởng lão của Tà Phật Tự là Liệp Diễm Tăng, Tà Phật Thành tự nhiên muốn hung hăng trả thù hắn.
Thứ hai là Đao Thành, nguyên do cũng cực kỳ đơn giản, mấy năm trước, Khương Ly tàn nhẫn chém g·iết một người trong Đao Thành thất tử, thù hận đã kết.
Cuối cùng là Liệt Dương Thành. Toà ma thành này cùng Khương Ly ngược lại không có ân oán gì đáng nói. Nhưng ai bảo thành chủ Liệt Dương Thành, Viêm Dương Vương cùng Bách Hoa Vương có một chân đây. Hiện tại Bách Hoa Vương đã đứng ra kêu gọi, bọn tự nhiên phải nhiệt liệt hưởng ứng.
Các ma thành công khai lên án, muốn xử tội Khương Ly, thực chất là vì ân oán của bản thân mà thôi, còn như nhắc đến Hoan Nhạc Vương, vẻn vẻn là lấy cớ.
Hoan Nhạc Vương c·hết rồi, Hợp Hoan Cung huỷ diệt, không người hỏi thăm.
Điều ấy khiến cho không ít lão quái có cảm giác thỏ tử hồ bi, cũng thật thê lương.
Mặc dù ngươi phong hoa tuyệt đại, tu vi cái thế, vang danh cả đời, nhưng một khi đi nhầm một bước trên con đường tu đạo, kết cục chính là bỏ mình diệt tộc.
Hoan Nhạc Vương vẫn lạc, hung danh của Khương Ly lần nữa chấn động ngoại vực, thậm chí lan truyền sang các võ vực khác.
Không ít lão quái dồn dập công bố, Bạch Ma Diêm Vương chính là tứ phẩm bên dưới người thứ nhất!
Mặc cho toàn bộ Loạn Ma Vực gió nổi mây phun, chính chủ Khương Ly lại đã sớm không biết tăm tích.
Sau đại chiến, Tuyết Vương cõng theo nữ đồng tóc trắng vội vã cáo biệt.
Còn hắn thì chưa vội khởi hành tới Vạn Quỷ Thành mà dẫn theo Ô Thiên Phong cùng Nghiệt Long tìm một vị trí hẻo lánh ẩn nấp, sau đó chui vào trong Lạc Thần Giới.
Trận chiến vừa rồi, mặc dù chưa đến mức trọng thương, nhưng Khương Ly cũng tiêu hao khá nhiều chân lực, lại thêm phân thân bị g·iết c·hết, khiến cho khí huyết cùng thần hồn hao tổn, cần thiết điều dưỡng một khoảng thời gian.
Hơn nữa, còn cần kiểm kê chiến lợi phẩm trước đã, một trận chiến này, mặc dù chưa kiểm tra qua, nhưng hắn biết rõ, chính mình kiếm bồn đầy bát.
Có điều, công việc nhàm chán như thế, tự nhiên giao cho Ô Thiên Phong cùng Nghiệt Long đi làm, Khương Ly không cần động tay.