Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 16: Hai Tỷ Nguyên Thạch, Thiên Cương Địa Sát Kiếm
Ba hôm trước, Khương Ly dẫn theo Ô Thiên Phong xông vào Động Thiên Lầu ăn c·ướp, đoạt được gần hai trăm cái túi trữ vật. Tiếp đó cùng Hoan Nhạc Vương đại chiến, đem toàn bộ Hợp Hoan Thành, bao gồm cả Hoan Nhạc Cung ở bên trong đều đánh thành phế tích.
Sau đại chiến, Ô Thiên Phong và Nghiệt Long nhận nhiệm vụ thu thập chiến lợi phẩm, cũng như vơ vét bảo khố của Hoan Nhạc Cung.
Tổng kết tất cả, ngoại trừ bảo khố của Hoan Nhạc Cung ra, bọn họ tổng cộng thu thập được hai trăm hai mươi lăm cái túi trữ vật. Hơn nữa, những túi trữ vật này, hết thảy đều là của Chân Nhân đại vũ giả trở lên.
Túi trữ vật của phàm cảnh võ giả, bọn họ căn bản không thèm nhặt nhạnh, để lại cho những người khác.
Dù sao bọn họ ăn thịt cũng nên chừa cho người khác húp miếng canh.
Kiểm tra những túi trữ vật này một lượt, Khương Ly cũng có chút lâng lâng.
Chỉ tính riêng nguyên thạch liền đạt tới hơn hai tỷ mai, quả thực là thiên văn sổ tự.
Khương Ly tu đạo đến nay cũng là lần đầu tiên chứng kiến nhiều nguyên thạch như vậy.
Ngoài nguyên thạch ra, còn có vô số đan dược, v·ũ k·hí, linh dược, công pháp vũ kỹ, thiên tài địa bảo....
Về đan dược,
Thất phẩm Vương đan, tổng cộng có năm mai, trong đó hai mai trung phẩm, ba mai hạ phẩm.
Lục chuyển Vương đan có hai mươi mốt mai, năm mai thượng phẩm, bảy mai trung phẩm cùng chín mai hạ phẩm.
Ngũ chuyển Chân đan có bốn mươi tám lọ, tứ chuyển Chân đan có hai trăm ba mươi mốt lọ.
Về v·ũ k·hí,
Thất chuyển Vương khí có hai kiện, nhưng đều là Động Thiên Giới Bảo, một kiện chính là Động Thiên Lầu bị Hoan Nhạc Vương lấy ra làm sàn đấu giá, kiện còn lại là một cái vòng tay màu đỏ như máu, diện tích nội bộ so với Động Thiên Lầu còn lớn hơn mấy lần, bên trong hồng vụ mịt mờ, đây là chỗ để Hoan Nhạc Vương nuôi nhốt đỉnh lô, gọi là Đỉnh Lô Hoàn.
Hoan Nhạc Vương tu luyện một môn công pháp gọi là Long Ngâm Phượng Minh Công, cấp bậc rất cao, đạt tới tứ tinh cực phẩm. Long Ngâm Phượng Minh Công nói đúng ra là công pháp song tu, nam nữ đồng thời tu hành, lúc giao hoan có thể gia tăng công lực. Đáng tiếc, công pháp này rơi vào tay Hoan Nhạc Vương liền biến thành thải âm bổ dương tà công.
Bên trong Đỉnh Lô Hoàn nuôi nhốt gần ngàn tên đỉnh lô, tu vi cao thấp khác nhau, thậm chí Khương Ly phát hiện, trong số một ngàn gã đỉnh lô này, có tới hai gã tam phẩm Chân Vương nữ tu, cùng năm gã Chuẩn Vương cảnh nữ tu. Có điều, tu vi của các nàng từ lâu đã bị Hoan Nhạc Vương thải bổ gần hết, chỉ còn lại nhất phẩm sơ kỳ.
Đối với đám đỉnh lô nọ, Khương Ly không mấy hứng thú, bèn đem các nàng thả đi, mặc cho tự sinh tự diệt.
Ngoài hai kiện Động Thiên Giới Bảo ra, không còn món thất chuyển Vương Khí nào khác, để Khương Ly âm thầm buồn bực. Đường đường ma thành thành chủ, lại ngay cả một kiện binh khí ra hồn cũng không có, quả thực chẳng còn lời nào để nói.
Thất chuyển Vương khí chỉ vẻn vẹn có hai kiện, nhưng lục chuyển Vương khí ngược lại không ít, tổng cộng tám kiện.
Một kiện thượng phẩm, hai kiện trung phẩm, cùng năm kiện hạ phẩm.
Còn như ngũ chuyển Chân Binh, tứ chuyển Chân Binh thì nhiều vô kể, nhưng những binh khí như vậy, sớm đã không thể lọt vào pháp nhãn của hắn.
Về phần linh dược, bát phẩm linh dược một gốc, thất phẩm linh dược năm gốc, lục phẩm linh dược mười lăm gốc, còn lại đều là ngũ phẩm, tứ phẩm linh dược, số lượng cũng rất nhiều, Khương Ly vẫn như cũ không lọt mắt.
Về phần võ học, có cả một đống lớn, đầy đủ mọi chủng loại, từ thấp đến cao.
Trong những võ học kia, chỉ có hai môn khiến Khương Ly hứng thú, một là Thiên Cương Địa Sát Kiếm, hai là Long Ngâm Phượng Minh Công.
Hai môn võ học này, Long Ngâm Phượng Minh Công là công pháp chủ tu của Hoan Nhạc Vương, mà Thiên Cương Địa Sát Kiếm thì là võ kỹ bàng thân của y, đều là võ học thượng thừa.
Khiến Khương Ly động tâm nhất tự nhiên là Thiên Cương Địa Sát Kiếm. Đây là một môn ngũ tinh hạ phẩm kiếm pháp, bao hàm ba thức là Địa Sát, Thiên Cương cùng Thiên Địa Đồng Huy.
Địa Sát Thức là ngưng tụ đại địa chi lực hoá thành Địa Sát Kiếm, uy lực mạnh mẽ, chính Khương Ly đã tự mình nếm thử qua.
Thiên Cương Thức là ngưng tụ thiên không chi lực hoá thành Thiên Cương Kiếm, uy lực mạnh hơn Địa Sát Kiếm một bậc, thậm chí không thua gì một chút ngũ tinh kiếm pháp. Có điều, kiếm đạo thiên phú của Hoan Nhạc Vương không cao cho lắm, nên từ lúc chiếm được môn kiếm pháp này tới nay đã ba trăm năm, y chỉ mới đem Địa Sát Thức luyện tới đại thành, Thiên Cương Thức còn chưa nhập môn.
Còn như thức cuối cùng, Thiên Địa Đồng Huy, sợ rằng cả đời Hoan Nhạc Vương cũng không luyện được.
Muốn sử dụng được Thiên Địa Đồng Huy, võ giả cần phải đem Địa Sát Thức lẫn Thiên Cương Thức đều tu luyện tới viên mãn. Thiên Địa Đồng Huy vừa ra, ngũ phẩm Chân Vương cũng phải c·hết.
Bên cạnh đó, từ trên người Hoan Nhạc Vương, Khương Ly còn chiếm được một thứ bảo vật khác, chính là Nghiệt Thần Tàn Huyết.
Nghiệt Thần Tàn Huyết có thể trong thời gian ngắn tăng cường Bản Mệnh Chân Thân, pha loãng ra đem theo bên người, nói không chừng sẽ phát huy tác dụng lớn, nhất là những thời điểm nguy cấp, phải liều mạng.
Kiểm kê chiến lợi phẩm xong xuôi, Khương Ly suy tư chốc lát, nhàn nhạt nói:
"Nguyên thạch, lục chuyển Vương đan trở lên, hai kiện Động Thiên Giới Bảo, Long Ngâm Phượng Minh Công cùng Thiên Cương Địa Sát Kiếm thuộc về ta, những thứ còn lại, các ngươi tuỳ tiện chia nhau"
Khương Ly lựa chọn đều là đồ vật cao cấp, những thứ khác, mặc dù nhiều hắn cũng chướng mắt.
Với lại, tu vi của Khương Ly hiện tại đã đạt tới tam phẩm đỉnh phong, bước tiếp theo là trảm phàm thân nhằm đột phá tứ phẩm. Một bước này cần thiết cơ duyên cùng đốn ngộ, không phải đan dược hay thiên tài địa bảo.
Tu vi của Ô Thiên Phong hiện tại là nhị phẩm trung kỳ, những đan dược tăng cường chân lực kia hẳn là đủ cho gã tu luyện tới nhị phẩm đỉnh phong.
Về phần Nghiệt Long, y là một con rồng, căn bản không cần đan dược hay v·ũ k·hí, công pháp.
So với những thứ trên, Nghiệt Long càng ưa thích linh dược hơn.
"Khụ khụ, lão đại nói đùa, những thứ ở đây hết thảy đều là lão đại ngươi kiếm tới, tiểu Ô ta chỉ đánh xì dầu, nhặt nhạnh chỗ tốt mà thôi. Nào dám tham lam như vậy..."
Ô Thiên Phong ho khan nói, đem bảy tám lọ tứ chuyển ngũ chuyển đan dược nhát vào túi trữ vật, cười nịnh nọt:
"Tiểu đệ lấy mấy thứ này là được rồi!"
Nghiệt Long cũng cười hắc hắc nói:
"Chủ nhân, tiểu Long ta chỉ cần linh dược, không cần những thứ khác hê hê hê"
Khương Ly thấy thế, gật gật đầu.
Những đồ vật loạn thất bát tao này cứ tạm thời để trong Lạc Thần Giới, hắn không dùng tới, nhưng những người khác có thể dùng.
Dù sao, sắp tới chính mình vừa vặn về Việt quốc một chuyến, có thể tặng cho Lạc Thần Tông, hoặc đưa cho Xích Tuyết để nàng bồi dưỡng thủ hạ.
Chia của xong xuôi, Khương Ly cầm Đỉnh Lô Hoàn đeo lên cổ tay trái, đem những thứ vừa lựa chọn cùng đồ dùng cá nhân của mình đặt vào bên trong.
Đỉnh Lô Hoàn diện tích rộng lớn, đường kính ước chừng ba dặm, muốn để bao nhiêu đồ đạc cũng thoải mái.
"Lão..lão đại..."
"Chuyện gì?" Khương Ly nhíu mày nhìn sang, gặp Ô Thiên Phong xoa xoa hai tay, một bộ rất không có ý tứ nhìn chằm chằm hắn.
"Lão đại...ngươi đánh g·iết Hoan Nhạc Vương, hẳn là lấy được giọt Nghiệt Thần Tàn Huyết kia chứ?"
"Ngươi nói là thứ này sao?"
Khương Ly phất tay lấy ra một cái lọ ngọc nhỏ được phong ấn kín kẽ hỏi gã.
"Đúng vậy, đúng vậy. Không giấu gì lão đại, Nghiệt Thần Tàn Huyết mặc dù là tu hành bảo vật, nhưng cũng tồn tại chút ít nguy hại, đó là một khi phục dụng, võ giả sẽ gặp phải vận đen quấn thân, xui xẻo không ngừng. Có điều, đối với Hắc Vận nhất mạch chúng ta, thì chẳng những không có nguy hại mà còn có tác dụng tăng cường vận đen. Không biết lão đại có thể..."
"Cho ngươi!" Chưa đợi Ô Thiên Phong nói xong, Khương Ly đã đem lọ ngọc ném qua.
Hắn vốn chỉ muốn dùng thứ này để làm vật phòng thân, chứ không quá coi trọng Nghiệt Thần Tàn Huyết. Nếu nó đã có tác dụng lớn với Ô Thiên Phong, vậy liền tặng cho gã.
"Lão đại thật là khẳng khái...ngài...ngài...quả thực là quý nhân của tiểu Ô ta mà"
Ô Thiên Phong nhanh tay tiếp lấy lọ ngọc, đôi mắt đậu xanh ti hí cố gạt ra một giọt nước mắt cá sấu, một bộ cảm động rối tinh rối mù nói.
Khương Ly xạm mặt, không thèm nhìn gã, con hàng này mẹ nó quá giả tạo.
Mà Nghiệt Long đứng ở bên cạnh thì hơi ngẩn người chốc lát, tiếp theo ánh mắt loé lên một tia nghiêm nghị cùng thận trọng, thầm nghĩ:
"Bản lĩnh ninh hót của vị Ô lão đệ này cũng không kém à nha, xem ra sau này ca phải cảnh giác một chút mới được, nếu không, tương lai cái vị trí đệ nhất trung phó của ca sẽ bị gã c·ướp mất"
"Hừ, biết người biết mặt không biết lòng, nhân loại quả nhiên rất gian xảo!"