Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đồng Nhân : Survival
Unknown
Chương 6: Người xa lạ
Sau khi hạ sát được mấy con Goblin yếu đuối tuy nhiên cũng không nhận được bao nhiêu kinh nghiệm và vật phẩm.
Bởi vì thực tế mà nói thì vừa đủ thăng lên lv 11 .
Chỉ vừa đủ mà thôi không hơn vì hạ 5 con lv10 Goblin đây cũng đầy đủ cho cậu mạnh hơn một tý . Dù là thông qua dùng s·ú·n·g bắn .
Tất nhiên thăng cấp tăng cũng cho Ren một ít chỉ số nho nhỏ không đáng kể, nhưng ít ra vẫn tăng được giới hạn Lv kỹ năng .
Đang múc nước đầy bình Ren liền ngó ngang ngó dọc cởi đồ ra rồi nhảy xuống sông kỳ cọ thân thể.
Nước lạnh đến mức khiến cậu run lên nhưng so với cái cảm giác 'khó chịu' trên cơ thể thì chả là gì.
Người hiện đại đến cổ đại vấn đề thứ nhất luôn là vệ sinh như một ác mộng .
“Mình nên làm cái bồn cầu và vòi xịt đít ” Ren suy tính một chút rồi làm ra quyết định lần nửa kiểm tra thấy không có bất kỳ ai thì liền tìm một bãi đất trống . . . chậm chạp đào ra một cái lỗ đất .
Rồi cởi quần đi nặng .
__________
Đi xong tất nhiên lại xuống sông rửa đít rồi :)))) . Dẫu sao thì cậu cũng không đủ khả năng chịu đựng cái lá cây chùi vào đít .
Nếu nói tới người hiện đại giờ đủ can đảm dùng lá cây hay là cành cây để chùi đít sao .
Đáp án là phủ định . Với cũng may mà lựa chỗ rửa nên chả có con cá nào chui vào quần cả.
Vệ sinh xong xuôi coi như cũng lại tắm một lần cậu cũng từ balo lấy ra một mảnh vải lau chùi cơ thể rồi bắt đầu mặc đồ vào.
"Mình có mang theo một ít vải dùng thay cho băng cứu thương . . . Dùng một ít để làm túi chứa đ·ạ·n không nhỉ ?"
Mặc đồ xong thuận tiện lấy ra vài miếng vải cuộn tròn liền suy ngẫm.
Bởi vì lợi ích của túi chứa đ·ạ·n Shotgun chính là . . . Ren có thể mang đ·ạ·n ở bên ngoài không cần tốn không gian chứa bên trong.
Đồng thời lập tức lấy đ·ạ·n từ đó và nạp vào họng s·ú·n·g chứ không phải mất công lấy từ túi balo phía sau.
Vì càng lâu thời gian nạp đ·ạ·n, tăng thêm tỉ lệ chính mình t·ử v·ong thì tăng thêm tính thuận lợi một tý dẫu sao càng nhiều hơn 1 phần tỉ lệ sống.
Là người chuyển sinh từ hiện đại, một đống kiến thức đại học không dùng thì đúng là đồ ngu . Coi như chứa trong đầu không nhiều nhưng vẫn có cái sử dụng được .
Mà đúng là Ren không giỏi về học chỉ là…...không nhớ rõ mà thôi.
Tuy nhiên…..
“Kỳ lạ? Mình nhớ rằng lúc đó mình học ngáo cần lắm mà….sao lại bây giờ kiến thức nó hiện rõ mồn một vậy?” Ren kỳ quái lên tiếng.
Bởi vì trong đầu của Ren đang hiện hữu dần dần những kiến thức mà Ren đã từng lướt qua một cách vô cùng rõ ràng.
Kỳ quái đến mức, Ren cũng không biết làm sao thậm chí là vài mảng chưa bao giờ lý giải hiện ra trong đầu rồi từng bước có thể lý giải đống công thức kiến thức đó một cách trơn tru.
Quá bất thường .
Bao quát những công thức hóa học, cách chế tạo thuốc nổ và xi măng cậu đều có một ít lý giải trong đầu.
Nói đúng ra không phải hoàn toàn nhớ chi tiết như liệt kê ra . . . Nhưng cách để kiếm số liệu tương quan và thậm chí tìm ở đâu cũng biết rõ đại khái.
Mà thảo dược vốn Ren chưa từng tiếp xúc để nhận ra thì cậu đột nhiên biết đó chính là dùng để chữa thương thì không phải rất bất thường sao?
“Lẽ nào thăng cấp cũng bổ não???” Ren vuốt cằm, chăm chú suy tư một cái .
Tò mò nhưng không có lời giải đáp liền bắt tay vào làm chuyện khác .
Cậu bắt đầu tạm lấy ít vải để chế tạo một cái túi đeo bụng đơn giản qua đó có những cái khuy dùng đẻ nhét những viên đ·ạ·n Shotgun màu đỏ vào liền hài lòng đeo trên người.
"Vậy là được rồi . . . đi tiếp thôi!"
Vừa suy nghĩ, cũng vừa cầm lên bản đồ nhìn chung quanh, xác định mình không lạc đường rồi tiếp tục tiến về phía trước.
Đích đến chính là một cái hầm ngục vẫn đang chờ Ren khai quật nên không được chậm trễ. Tuy rằng không chắc chắn có ai đến ngoài chính cậu hay không nhưng chuẩn bị trước là tốt nhất.
Vừa đi, trong tầm mắt cũng xuất hiện những cây cỏ thuốc thảo dược càng có một ít loại hoa thuốc. Hoa thuốc đích thật là lần đầu tiên nhìn thấy tận mắt.
Ren cũng không có chút nào khách khí mà trực tiếp nhặt lên.
Dẫu rằng những cây thuốc này là thuốc chữa trị cấp thấp nhưng có thể cầm máu và dùng để làm thuốc cấp cao hơn.
Cỏ thuốc này có 1 ít mana hiệu quả đương nhiên sẽ khác.
Hiện tại mà nói thì Ren không có đồng nào trong người cũng không trong thành thị tự lực cánh sinh dẫu là phải mang nặng.
Mà coi như có vào thành thị thì không một đồng, cho nên dẫu có đi vào thành thì cũng không đủ tiền mua thuốc.
Chi bằng tự tìm và tự làm đấy là tốt nhất .Nguyên liệu này là của chung, không ai lấy thì cậu lấy mà xài.
________
“Đường còn xa thật nhỉ?” Ren vừa đi vừa thở dốc lên tiếng.
Dù sao cũng đã vừa đi vừa nhặt vật phẩm có tác dụng để chế thuốc rất là nhiều, chiếm hơn ½ cái balo hiện tại.
Vừa đi đường xa, nên hiện tại Ren cảm thấy vô cùng mệt mỏi .
Đi đường dài với balo nặng trịch đương nhiên là mệt rồi.
Tất nhiên, phải ăn là chắc chắn để bù thể lực . . . lợi thế của việc có kỹ năng là thế.
Không thể để bụng đói đi đường được, dù sao hiện tại cần ít nhất 30 phút mới tới được hầm ngục .
Mà vào hầm ngục, mà không có thể lực chả khác nào đi t·ự s·át cả.
Cho nên mặc kệ nó, liền ở tạm tại đây ăn uống ngủ nghỉ một hồi đã.
D·ụ·c tốc bất đạt.
“Mình mang theo kha khá Sasimi hun khói lương khô và cây thuốc trong balo, vậy liền nấu một ít thứ gì đó đi!”
Cây thuốc này cậu cũng chưa thử hương vị cậu có ý định dùng nó như ăn rau thử xem được gì không.
Ren cười cười, từ bên trong Balo, lấy ra một cái chảo bằng kim loại đặt dưới đất.
Sau đó nhặt tới một ít nhánh cây rớt xung quanh.
Rồi, nhanh chóng làm trống một bãi cỏ thành một bãi đất (tránh nạn c·háy r·ừng).
Bẻ từng nhánh cây rồi bỏ vào giữa.
Cuối cùng, dựng ba nhánh cây khá to lên, rồi cột lại bằng một sợi dây cỏ và đặt 6 hòn sỏi xung quanh lửa trại.
Rồi, lấy hòn sỏi cạ vào nhau tạo thành đốm lửa một cách thuần thục.
Đấy là xong lửa trại ngoài trời.
À thì lửa trại phiên bản có thể dùng để nấu ăn tốt hơn.
“Hừm...tạm ổn!”
Sau đó liền từ balo lấy ra một chai dầu thực vật chứa trong lọ thủy tinh tất nhiên là nhặt từ mấy quả dầu trong rừng mà nặn ra lúc giữa đường khi cậu nhặt được từ một cái cây trái Olive rồi.
Bản thân không mang nhiều được nên là tốn tý thời gian vừa nhặt vừa nặn rồi trực tiếp mang đi.
Nặn dầu cực lắm đấy.
Đem số dầu lên cái chảo đặt trên đất, tầm chảo 1/5 cái chảo. Rồi cất chai dầu đi sau đó tiếp tục lấy ra một cái chén, một đôi đũa, hai miếng thịt Sasimi sống được cắt gọn đặt trong một cái hộp nhựa mở ra.
Lại thêm một ít gia vị như : hành lá, tỏi .... Hàng tự nhiên . . . . cứ như là đi dã ngoại vậy .
Cuối cùng là lấy một cái cối bằng đá với cái chày đá nhỏ .
Lấy một ít gia vị với cỏ hồi máu một ít rau và hành lá
Rồi dầm nát ra cho một ít nước vào .
Sau đó lấy hai miếng thịt ngâm vào tẩm ướp.
Tất nhiên, vì không có muối, nhưng vẫn ướp tạm vậy cho có vị vậy chứ ăn không có vị người 'hiện đại' như cậu không chịu nổi!
Đường càng không có chưa có cơ hội đi tìm bãi mía, nhưng có rau hành tự nhiên là đủ rồi cái này chả phải lo.
Ướp tạm vậy cho đến khi mình tìm được biển hoặc, một rừng mía hay củ cải đường cũng được .
Hiện tại chính mình đều chưa tìm cái cái củ loèn gì cả.
Vẫn ướp tạm đi, hương vị tạm tạm là đủ ăn rồi
Quan trọng hiệu ứng tăng cường từ đồ ăn thôi.
Cơ mà kể ra là lạ . . . chính là đồ ăn có hiệu ứng ư? Cơ bản giống như là tăng một ít sức khỏe ngoài hồi thể lực vậy .
Cứ mỗi lần ăn ngoài thể lực nhanh chóng khôi phục ra thì cậu càng cảm thấy sức mạnh tràn trề.
Đến khi thử sức thì quả thực tăng cường sức mạnh nhiều hơn một tý .
Nhưng kể ra cũng đúng . . . Dựa trên bảng kỹ năng của Durango . . . Thì đây vốn chính là hiệu ứng tăng cường . . . Hoặc là do . . . chất thịt có 'Mana' ?
Rất muốn tìm hiểu hệ thống có cho cậu kỹ năng ma thuật lv 10 tương đương với ma thuật sư sơ cấp mới vào nghề nên biết được một ít lý thuyết cơ bản.
Nhưng không có thời gian tìm hiểu vì đây còn liên quan đến lĩnh vực sinh học chăn nuôi và cả ẩm thực học. :>>>>
Ướp được hai miếng thịt Sashimi lợn rừng một ít sau đó liền cho lên chảo dầu tất nhiên thịt tuy to nhưng vẫn nhét đủ cái chảo kim loại này.
( bản chất Sashimi là lát cá sống nên đừng lầm nhé theo thiết lập thôi dù sao tác cũng nhớ Durango lắm nhắc lại vài lần cho đỡ lầm)
Và cầm hai tay đưa lên đống lửa trại này .
Rất nhanh dưới nhiệt độ số dầu lập tức sôi ùng ục nhưng dựa theo kinh nghiệm hệ thống cho thì cậu giữ khoảng cách.
Đáng tiếc là vẫn một chút dầu bắn ra ngoài.
“Ôi vãi l*n!”
Rất may là Ren tựa hồ chuẩn bị sẵn dẫu gì chảo khá nặng với cậu thêm trọng lượng của thịt vẫn là mỏi tay.
Cho nên lập tức nâng chảo cao hơn một chút để hạn chế tăng nhiệt độ quá đà.
Sau đó tiếp tục nấu ước chừng 5 phút với nhiệt độ nóng thấp, để chín đều rán thịt .
Làm cho nó vô cùng bóng loáng và tựa như ửng nước thịt ở từng phần thịt .
Rồi vừa tỏa ra một mùi hương vô cùng dễ chịu khiến cái bụng của cậu hối thúc .
“Ưm...tuy không đủ gia vị, nhưng mà cũng không tệ lắm….mình sẽ kiếm tiêu và cả muối vào một ngày nào đó! Sau đó chắc là chuỗi ngày phải ăn lương khô mà thịt heo khô hay thậm chí là rán kiểu này cũng không quá tệ! ” Ren cầm lên miếng thịt, hít một hơi thật sâu.
Dù sao cũng thấy vô cùng dễ chịu vì mùi hương cũng rất không tệ rồi .
Tất nhiên, mùi vị còn thô sơ một chút do thiếu khá nhiều gia vị chủ đạo nhưng mình đã chiên đúng kỹ thuật nên cậu tự tin không đến nổi tệ.
Nhanh chóng cầm dao cắt ra một miếng nhỏ rồi cho vào miệng.
“ nóng nóng…! “ Ren phồng miệng thổi ra hơi nóng liên tục rồi nhẹ nhàng nhai nuốt ực một cái.
“ Ô . . . Ngon thật nhỉ? Không có nhiều gia vị cũng đạt mức này . . . thơm đậm vị hơn cả hôm qua mềm dai vừa vặn ăn thoải mái . . . Mềm mại vị đều không ngán kiểu này có thể xem là thịt lợn rừng đắt tiền đây nhỉ?” Ren liếm môi một cái rồi tiếp tục ăn tiếp, thể lực và năng lượng trong người cũng đang dần dần được khôi phục .
Không biết rằng, đang có người đang nhìn mình chằm chằm chính cậu bằng một cách vô cùng chăm chú.
Người này đang đứng sau một bụi cây, đi theo mùi hương mà xuất hiện.
Chỉ biết người này là một cô thiếu nữ có mái tóc vàng mắt xanh trông cực kỳ xinh xắn đáng yêu thậm chí có nét xinh đẹp đang phát triển đang cầm một cây kiếm dài khá to trên người dường không phù hợp chút nào với cô ấy.