Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương79 : Gắn kết

Chương79 : Gắn kết


______________

"Căn cứ theo cách chơi thì . . . . Cứ như bao con game chiến thuật rẻ tiền trên điện thoại!"

"Chính là thu thập càng nhiều tài nguyên và cắm cờ mở rộng vùng lãnh thổ!" Ren lộ ra vẻ mặt nghiêm túc.

"Có thêm nguồn tài nguyên từ liên minh sẽ là ưu thế cao hơn khi nuôi bản thân và nuôi những nhân vật khác ngoài chính mình!"

"Cụ thể sẽ không lo lắng việc bị chèn ép không thể farm và cũng là một cái bùa hộ mệnh thứ 2 của chúng ta!" Ren giải thích một cách từ tốn.

"Tất nhiên đây cũng không phải là chế độ rẻ tiền gì mà khi muốn bị đá ra thì cần phải bỏ phiếu tương quan mới có thể đem một hội viên đá ra ngoài . . . . Do đó hội trưởng thực chất thì nhiều hơn trong chức vụ quản lý kiểm soát và xây dựng liên minh ra thì cũng không phải là muốn gì thì làm nấy!" Ren nói.

"Và nó cũng có cách bảo vệ liên minh bằng cách nếu tìm ra được chứng cứ phản bội hoặc phát hiện đối phương có ý đồ p·há h·oại lấy đồ không xin phép sẽ được đặc cách rời khỏi liên minh!" Ren nói :" Nghĩa là nếu như tương lai khi mọi người mời ai đó vào đội cần phải cẩn trọng đấy nhá!"

Nói xong Ren lại chỉ sang một số sang khu vực khác rồi nói :" Kia là khu phòng ở nhà ăn cũng có liền như một cung điện bình thường vậy!"

"Có một kho đồ riêng rồi nhà xưởng công cộng cho những thành viên có kỹ năng thuộc dạng chế tác . . . . Nói chung là đầy đủ hầu hết mọi thứ!"

Ren trầm ngâm một hồi .

Châu Bình Thiên vừa từ khu vườn liên minh trở về :" Cơ mà hạt giống tiên thảo thì anh tính lấy ở đâu vậy Ren em có thể cung cấp nhưng liệu nó đủ dùng chứ?"

"Loại đất này tương đối là tốt chỉ cần có đủ tiên dược và thêm thứ khác thì có thể bồi dưỡng tiên thảo trong vòng vài ngày là có thành quả! Nhưng đâm ra thành quá nhiều thứ để làm!" Bình Thiên giải thích.

"Hmmm . . . . Vậy thì sớm tôi cũng sẽ ưu tiên bản đồ phó bản có tiên thảo hay thảo dược tốt trước tiên vậy!" Ren lộ ra vẻ mặt trầm ngâm.

"Đi đâu? Em có biết một vài nơi . . . ." Thiên dự tính nói gì đó thì Ren trả lời :" Đấu la đại lục!"

"Hả!? à rồi hiểu!" Bình Thiên gật đầu.

Đấu la đại lục là tác phẩm của tác giả Đường gia tam thiếu một quyển tiểu thuyết kinh điển được nhiều người biết trong phạm vi Đông Nam Á nhỏ nhoi này.

Người Đài Loan Hongkong cũng không ngoại lệ từng đọc qua tác phẩm này.

Mặc dù khá hay nhưng thiết lập nhân vật chính thực sự là một thằng có vấn đề về nhân cách đâm ra khiến cho nhiều người trở thành anti-fan sau khi bị vài bộ đồng nhân lột mặt nạ thằng Đường Tam ra.

Ừ cùng Tiêu Viêm như thế đấy top nhân vật bị đồng nhân h·ành h·ạ và ntr không top 2 cũng đứng đầu bảng.

"Đấu la đại lục thì tuy rằng là một nơi vẫn trong phạm vi thời phong kiến và ít chú trọng vào phát triển khoa học do sự ỷ lại quá mức của võ hồn cho nên họ có rất nhiều thứ để bồi dưỡng!"

"Và trong đó thì chúng ta cần thất bảo lưu ly nhất tộc và cửu tâm hải đường nhất tộc để tạo ra một khoản phụ trợ phòng ngự đặc biệt có thể đảm bảo hàng phòng ngự của chúng ta luôn sừng sững không ngã!" Ren chầm chậm giải thích.

"Huống chi tộc nhân thất bảo lưu ly tông rất giỏi về khoản đọc tình huống quản lý sổ sách kinh doanh trong thời đại mà quan niệm hạn hẹp thì đáng giá chúng ta thu phục!"

"Mà những tộc nhân khác tuy rằng vài số tuy rằng đù đù tý nhưng vẫn rất tốt ví như Cửu tâm hải đường có thể bồi dưỡng thành nhóm người trồng thảo với khả năng khôi phục toàn diện phạm vi tăng khả năng khôi phục và thậm chí thúc đẩy tăng trưởng cho tiên thảo!" Ren nói.

Đấu la đại lục bài trừ bản tiểu thuyết truyện tranh thì còn có các mẫu trò chơi ăn theo bộ truyện này.

Và một số năng lực trong trò chơi vẫn là được tính vào những nhân vật đó đều có giá trị sử dụng rất lớn không thể lãng phí.

Đường Tam bản hoạt hình 3D tuy rằng tốt hơn nhiều so với truyện nhưng một khi đã bị anti rồi thì thực sự cách nào cậu cũng không ưa nổi thằng Đường Tam khi mà trong đấu la 2 đã lựa chọn dùng con gái của mình hi sinh.

Cái gì cũng có thể tha thứ thậm chí hơi tiêu chuẩn kép cũng được nhưng đã tự tay đem con gái mình hi sinh và đem nó như một quân cờ thì cách làm người như này là không thể chấp nhận nổi.

"Ừm . . . đây là một ý hay!"

"Cơ mà anh có vé đi phó bản chứ?"

"Nó rất khó khăn để kiếm một tấm vé vượt phó bản đấy !" Bình Thiên nói.

"Đừng lo sẽ có cách thôi!" Ren cười cười rồi từ 【Túi đồ】 lấy ra mấy cái chậu cây to.

Với trong từng chậu là từng loại cây thuộc kiểu 【Toriko】 mà cậu đã đặt từ lâu liền mong sau để có thể nhân giống gieo trồng ở nhiều nơi khác.

"OA~~ TORRIKKOOO!!" Bình Thiên liếc mắt liền nhận ra.

Thậm chí là Rin Natsuki vừa tới cũng lập tức nhìn chằm chằm vào mấy chậu cây này.

"Hội trưởng . . . . Này là cho tụi em hả?" Rin lộ ra vẻ mặt nức nở mừng ra mặt.

"Ch. . . Chuyện gì vậy ? Không phải là mấy cái cây kỳ dị sao?" Châu Ngọc Bích Nguyễn lộ ra vẻ mặt ngơ ngơ.

"Không cô không biết đâu!"

"Đây là thực phẩm từ thế giới Toriko một thiên đường dành cho người sành ăn!"

"Phải nói thì ước mơ của mị nhưng là tới đó đấy!" Rin lộ ra vẻ mặt vui sướng tràn ngập hi vọng.

"Trước đó thì phải làm việc còng lưng ra như điên chỉ có đồ ăn ngon rồi tiểu thuyết mới xoa dịu được phần nào~ không thì mị sớm c·hết từ lâu rồi đấy!" Rin nói :" Đi đâu thì đi . . . . Nhưng mị phải có đồ ăn ngon mới sống được!"

"Đúng thế! Người hiện đại không truy cầu đồ ăn ngon thì không phải người hiện đại!" Bình Thiên nói.

"Ừ . . . đây là phần của các thành viên mỗi người chia nhau ra giữ và trồng ở trong vườn đi!"

"Nhà kho cũng cung cấp thêm tiên dược mọi người có thể tùy ý trồng trọt đi nhé!"

"Chúng nó sẽ cho mọi người lượng dinh dưỡng rất dồi dào đấy!" Ren cười cười rồi bắt đầu mặc kệ mấy người đang hưng phấn muốn hò hét ra ngoài.

Tìm kiếm một khu vực trống trãi cách đó không xa rồi lấy ra tấm blueprint thần kỳ.

_____________

【Bắt đầu xây dựng Elixir Collector và Gold Mine】

_____________

Số lượng tổng cộng chính 6 cái đây là thứ dành riêng cho các thành viên liên minh như là một ưu đãi khi họ đã tham gia với cậu không chỉ với bây giờ mà còn về sau.

Nhưng những người tham gia sau thì sẽ phải cần cống hiến mới có thể có được một cỗ máy cho riêng mình.

Xây dựng nhưng cậu chỉ có thể đặt Elixir Collector ở đây vì vài vấn đề an toàn vì nếu đưa bản vẽ cho đối phương thì những người kia có khả năng bị mất và bị lấy đi mất thậm chí có thể vì tin người vcl mà bị mất nên cậu không thể trao bản thiết kế xây dựng cho bọn họ được.

Cuối cùng là bảo chứng lợi ích họ sẽ phụ thuộc vào tài nguyên này .

Tương lai người khác cũng sẽ có nhưng đợi đến lúc đó rồi đổi cách khác giải quyết vậy.

_______________

【Bắt đầu xây dựng 【Clash Of Clan Barrack】】

_______________

Xây dựng cả tá thứ từ các công trình thuộc Clash Of Clan từ 【Spell Factory】rồi bao nhiêu thứ linh tinh khác mà cậu có thể xây dựng được.

Những thứ này sẽ cho các thành viên của cậu một lợi thế rất lớn khi sở hữu vật phẩm từ đây mà ra.

Giờ chỉ cần chờ đợi mà thôi.

Cuối cùng chính là từng hàng phòng ngự từng tòa tháp canh phòng ngự đơn giản được thiết lập bài trí phía sau bức tường thành.

Chúng sẽ bảo vệ nơi này thật tốt.

"Vậy là xong~"

Vài tiếng đồng hồ đợi chờ tự động xây dựng tương tự cậu cũng làm một vài thứ đơn giản khác tựa như vào trong lò rèn liên minh để thử đồ.

Và nó vượt ngoài tưởng tự là từ lò rèn nhà bếp đều vô cùng to và xịn.

Rất thích hợp cho các thành viên liên minh cày liên tục.

Tất nhiên lợi thế thì khi chiêu người mới nếu họ có yếu cũng sẽ nhanh chóng bắt kịp đồng đội khác.

_________________

【Liên minh bạn đang bị t·ấn c·ông!】

____________

Một dòng thông cáo hiện lên.

Ren trong lò rèn ngớ người rồi cười mỉm lập tức 【Thuấn thân thuật】 lên trên tường thành để tiến hành quan sát.

"À. . . . Một nhánh man di không có gì đáng sợ!" Ren cười nhạt khi đang quan sát một nhóm người to con cơ bắp lực lưỡng với bộ đồ da thú trên người.

Chúng tiến đến đây với vẻ mặt hung tợn liền không chút do dự nào tiến quân.

"Chúng ta bị t·ấn c·ông sao?" Châu Bình Thiên ở trung tâm lập tức liền tạm buông bỏ công việc xuống với vẻ mặt lo lắng.

Rin cũng lộ ra vẻ mặt lo lắng :" Chúng ta là nên tới hỗ trợ mới được!" Sau đó cô liền rút kiếm ra.

"Ừm .. . . Cùng đi thôi!" Châu Ngọc Bích Nguyễn gật đầu.

Vừa chuẩn bị tiến ra ngoài cổng thành để chiến đấu thì từ trong cung điện liên minh bắt đầu sáng lên.

Và đi ra ngoài chính là một người lính ăn mặc một bộ áo giáp toàn thân nặng trịch với dáng vẻ rất hung dữ và ngầu.

Một bộ giáp làm bằng bạc với hoa văn viền vàng trông rất lịch lãm cao quý và sáng bóng.

Phối hợp với nó là từng bộ khớp giáp nhỏ đều có chi tiết vô cùng chỉnh chu vừa dữ tợn khiến cho người này tựa như là một hiệp sĩ hoàng gia theo phe của ác ma vậy.

Hết sức ngầu.

Cách gọi của hiệp sĩ này liền là Royal Knight một đơn vị lính siêu cấp xuất hiện nhờ công trình liên minh của Ren.

Đây là một đơn vị phòng ngự không thể t·ấn c·ông và là một binh lính có sức mạnh của một anh hùng.

Royal knight liền cầm theo một cây kích trên tay một thanh kiếm trong vỏ bên hông và trên lưng là một cây nỏ và một cái túi đựng mũi tên đang đi ra ngoài phía bức tường chỉ với một cú bật nhảy cao.

_________________

Ở bên ngoài cổng thành đội quân man rợ trăm người vừa tới gần cổng thành liền bị một hiệp sĩ với bộ bạc từ trên cao đáp mạnh xuống tạo ra một vùng dư chấn nhỏ một cách ngầu lòi.

"GIẾTT!!! Đám man rợ hô to lập tức liền ùa lên lao vào tên hiệp sĩ .

"Đây là lính siêu cấp dưới trướng mình sao? Ngầu ghê ta~" Ren một mặt phèn phỡn cười xòa rồi nghiêm túc quan sát tên hiệp sĩ của mình.

Tên hiệp sĩ không có để Ren chờ đợi quá lâu liền vung ra một kích uy mãnh cắt hai ba tên bộ binh man rợ thành hai nửa rồi đổi chiều tiếp tục xoay kích tạo ra một lực vung vô cùng mạnh mẽ.

Đối tiếp với từng phát chém ngang dọc vừa nhanh vừa mạnh cái thì đem người chém lìa gặp ma rợ cứng hơn liền đem chúng đánh văng ra ngoài một cách nhẹ nhàng mây trôi.

"Để xem nào~"

____________

【Thông tin】

【Tên : Không】

【Chức nghiệp: Royal Knight lính siêu cấp】

【Đặc tính: Cứng cỏi miễn dịch hoảng sợ chống xung kích hút máu khôi phục áp đảo 】

【Cấp độ : 200】

____________

"Rất mạnh !" Một hiệp sĩ hoàng gia có thể đem cậu tùy ý tháo ra thành thịt vụn.

Không hổ là lính siêu cấp đúng không nào?

Ngồi quan sát một hồi thì rốt cuộc nhóm thành viên cũng đã mang vác v·ũ k·hí đi tới cổng để trợ trận.

Ren cũng cười một cái rồi nói :" Đến muộn rồi mấy cưng kẻ địch bị lính siêu cấp bóp hết rồi!"

"Hả!? Tên hiệp sĩ đó là lính siêu cấp á?" Châu Bình Thiên trợn tròn mắt.

Đợi cả lũ vừa lên tường thành nhìn ra ngoài liền há hốc mồm.

"Không thể nào!!" Rin trợn mắt rồi lộ ra vẻ mặt hưng phấn :" Trời ạ vậy chúng ta còn sợ ai đến nữa để cho hiệp sĩ giải quyết nha!"

Ren gõ đầu Rin một cái :" Mơ tưởng lính siêu cấp là đặc quyền của bố nên là chỉ dùng thủ nhà bố và liên minh thôi . . . . Còn muốn có lính thủ nhà thì tự đi mà thu hoạch tiên dược rồi luyện lính ra!"

Ren trợn mắt đem đầu Rin bóp ký khiến cho Rin khóc rơi nước mắt cầu xin tha thứ :" Tha mạng đại ca tha mạng a. . . . Nhẹ một chút thôi tiểu muội nói đùa mà!!!"

Bóp đến khi hai bên đầu b·ốc k·hói cậu mới buông ra khiến cho Rin ỉu xìu ngã ngữa.

"Đồ độc ác!!!" Rin nằm dưới đất mắng chửi một câu.

"Muốn đít nở hoa thì cứ tiếp tục gáy lên đê!" Ren uy h·iếp một câu khiến cho Rin thành thật ngậm miệng.

"Vậy mới ngoan nà~ khà khà khà!" Ren cười nhạt.

"Mà tôi cũng cần EXP đấy tôi tham gia đây!!" Ben không chút do dự nhảy xuống dưới tường thành móc ra một thanh kiếm hiệp sĩ của mình bắt đầu tham chiến.

"Hiệp sĩ Ben xin phép tham chiến!" Ben nở nụ cười tự tin.

( mặc dù map có liên quan tu tiên nhưng bản thân thế giới có thứ thần kỳ khác liên quan tới ma pháp như giới phù thủy và hiệp sĩ )

Châu Bình Thiên nhảy xuống vừa hô :" Hãy chứng kiến kiếm pháp tuyệt diệu của ta!"

Thậm chí Rin cũng bị Ren ném xuống chiến trường.

"HỘI TRƯỞNG !!!! QUÁ ĐÁNG LẮM ĐẤY!" Rin lộ ra vẻ mặt đáng thương.

Riêng còn mỗi Bích là còn ở đây vì không có thú cưng để hỗ trợ chiến đấu.

"Hihi em ở đây hồi máu thôi nhỉ?"

Trận chiến nhanh chóng kết thúc và kết quả tự nhiên là nghiêng về một phương tàn sát.

"A di đà phật thiện tai thiện tai à nhầm mình không theo đạo!" Ren nhìn đám man rợ bị đồ sát không ra hình thù mà cười trộm.

Tất nhiên có một số nhóm man rợ đã bị dọa cho phát sợ liền lâm trận bỏ chạy hầu như là đám nữ ma rợ.

Trước khi đi còn không quên rơi ra một cái rương báu nhỏ quả thực đúng là người tốt.

__________

Rương báu nhỏ : 1000 đơn vị lương thảo 1000 bộ binh bậc 1 .

__________

Đánh xong tự nhiên là hiệp sĩ đó tự mình trở về cùng với cái rương trên tay.

Ren từ trên tường thành nhảy xuống rồi nhẹ nhàng đáp xuống trước mặt hiệp sĩ rồi nói :" Cậu vất vã rồi!"

Sau đó cậu lấy ra một chai tiên dược kèm với một khối thịt heo nướng xiên lớn đưa về phía tên hiệp sĩ rồi nói :" Cầm đi . . . . Chắc cậu cũng đói rồi đúng không?"

Hiệp sĩ chần chờ một cái rồi nhẹ nhàng đặt cái rương báu xuống rồi cầm lấy chai nước cùng với miếng thịt với cái tay cảm giác hơi run run.

Đến khi nhận lấy xong tên hiệp sĩ liền mới cung kính cúi người liền chuẩn bị sang một góc.

"Agrus tên của cậu là Agrus!"

Ren nói xong liền nhặt lấy cái rương để đi vào trong.

Mà đám thành viên cũng đi theo :" Kia là thịt heo nướng xiên sao?" Châu Bình Thiên lên tiếng.

"Nhận ra luôn sao?" Ren vểnh mặt.

Liền chỉ miếng thịt cũng nhận ra quả thực khó tưởng tượng tên Thiên nghiện Toriko tới mức nào.

"Đây!" Ren lấy ra một tấm thảm đi sang một bãi đất trống rồi trải ra ngoài rồi lấy ra một núi thịt thả xuống.

Tất nhiên gửi cho những thành viên đang bận mỗi người 2 miếng cùng 2 chai tiên dược qua 【Thư】 .

"Tuyệt!!! Hội trưởng muôn năm!!"

Châu Bình Thiên với Rin vui mừng hô to.

"Hiện tại chưa có thể đem lũ heo vào do lũ nó tương đối hiếu chiến đấy!"

"Hiện tại công việc chung giải quyết xong rồi còn quán rượu tạm đừng có rớ vào đấy"

"Còn lại chăm chỉ kiếm tiền rồi nâng cấp vài thứ và luyện binh đi để kiếm ưu thế!"

"Phải rồi vị trí địa lý thì nơi này nằm giữa sông biển và một khu rừng!"

"Có thể nói là đi xe thì vài tiếng đồng hồ nhưng nó thực sự khá xa đấy!"

"Sau muốn tắm biển ăn hải sản miễn cmn phí thì đ·m hỗ trợ chiếm đất đi!!"

Lý do cần lãnh thổ tiếp biển??

Bố m người Việt và chúng ta cần muối để sống được chưa?

Bàn giao hậu sự Ren liền đăng xuất ra khỏi khu vực liên minh để trở về với căn phòng chỉ huy của mình.

Liền ngồi về chỗ cũ mà Azami vẫn cứng đứng đó canh cậu không chút nào động đậy tự như Ren chưa từng rời khỏi.

"Tạm dừng sao. . . . Cũng tốt ít nhất không vướng vài vấn đề đáng xấu hổ!" Ren cười cười đứng dậy rồi chuẩn bị đi ra bên ngoài.

Azami nhìn thấy liền lập tức đi theo không rời nửa bước.

Đi ra tận bên ngoài tới căn nhà bếp ngoài trời thân thương bắt đầu bắt tay vào việc làm bếp.

"Nay ăn gì ấm bụng cho buổi tối nhé!" Ren thay thành một bộ phục sức đầu bếp với khả năng gia tăng khéo léo và tăng cường hỗ trợ kỹ năng bếp núc.

"Có món mực chiên sao?" Azami híp mắt lại.

"Hmmm . . . . có lẽ không nhỉ?" Người Nhật thích ăn hải sản thật nhỉ?

Để nghĩ cách xem . . . . . có thể đặt hàng không nhỉ?

"Hoặc là có!" Ren mở ra bảng kỹ năng của mình để gọi 【Thính hỗ trợ】 và lần này thay vì gọi đ·ạ·n thì cậu đổi thành thứ khác gồm một lượng lớn thịt cá hồi mực tôm rồi lập tức trả phí.

Vừa nhấn trên trời rơi xuống một cái thùng thính nhảy dù rồi rơi chầm chậm xuống trước căn bếp.

Ren lập tức mở ra liền nhìn thấy vô số những phần hải sản tươi sống được đóng gói kỹ năng bắt đầu lấy ra ngoài.

"Quá tuyệt vời!" Ren cười cười lập tức đem từng phần hải sản tươi sống đem cất trữ đi.

Sau đó liền bắt đầu làm ra một vài món chiên Nhật Bản tôm chiên Temura với vòng mực chiên giòn.

Với vài thao tác đơn giản như làm sạch lột vỏ tôm cắt thành vòng mực rồi lăn bột và bắt đầu chiên giòn.

Chẳng bao nhiêu phút một dĩa hải sản chiên đã được hoàn thành .

"Xin mời dùng bữa Azami!" Ren cười cười.

"Ngài luôn có thể gọi tôi là Kana Ren-sama!" Kana mỉm cười tháo khẩu trang lộ ra gương mặt một thiếu nữ khá là cuốn hút chững chạc rồi lấy ra một quả chanh nhẹ nhàng nặn lên từng miếng hải sản chiên sau đó liền thưởng thức nhâm nhi.

Ren cũng lấy ra mấy trái sakeyashi hay trái rượu bổ ra rồi rót ra từng li nhỏ.

"Cảm tạ!" Azami nói một câu vừa ăn một chút gì đó vừa uống một chút rượu vừa cảm khái.

"Thật tốt liền trong tình cảnh này đều có thể được ăn thoải mái!" Tính ra thì thật sự thì cô không nghĩ rằng Ren sẽ kiếm cho mình món hải sản trong khi ở giai đoạn hiện tại việc lấy hải sản là vô cùng khó khăn.

Mà có mua thì chắc rằng cái giá cũng rất đắt.

"Các cư dân ở cứ điểm đều có ăn mặc đầy đủ mà cần gì cảm khái chứ!" Ren cười cười.

"Đúng nhưng tôi không phải ý đó!"

"Mà chỉ có ngài mới để ý tới cảm giác của một người bình thường như thế!" Azami nhấp một ngụm rượu rồi trầm ngâm.

"Đây không phải một trách nhiệm sao?" Ren hỏi.

"Cũng đúng nhưng không ai làm thế kể cả từ hòa bình thì ai cũng muốn cưỡng chế người khác lao động quần quật đến mức không có ai bên cạnh lúc già!"Azami cảm khái :" Nhưng họ cũng chưa từng biết chừng từng hay biết và có biết cũng sẽ không quan tâm!"

"Vì một khi khác người là bị đẩy ra ngoài!" Azami lộ ra vẻ mặt ửng đỏ do men say.

"Công việc luôn là việc mệt mỏi đến mức không có gì để giao du nhiều mãi đến khi tôi đến với đội !"

"Họ xem tôi như đồng đội cũng không vì một vài điểm khác người mà kỳ thị!"

"Ngài cũng thế tôi chưa bao giờ nhìn thấy ngài ghét bỏ bất kỳ ai bao giờ !" Azami lại nhấp một ngụm rượu.

Ý Azami là đồng đội dân dưới trướng coi như không có ưu điểm cậu cũng không có vì thế mà từ bỏ.

"Đây không phải điều tôi nên làm sao? " Ren lấy một miếng tôm chiên chấm với một nước sốt Mayonaise ngọt dịu rồi cắn một ngụm nhai nuốt rồi tiếp tục trò chuyện :" Tôi là một người lãnh đạo một chỉ huy tôi cũng muốn có một ngôi nhà để về người để quý trọng người để tin tưởng và dựa dẫm vào khi chính mình mệt mỏi nha . . . .!"

"Quả là ước muốn đơn giản . . . . làm sao . . . Không phải muốn cùng nhau hô hào tới cái thế giới Gourmet săn quái rồi ăn ngon sao~ " Azami cười tít mắt.

"Gourmet tự nhiên sẽ đi cơ mà đợi mọi người đánh bại con heo bằng tay không liệu có hơi quá sức không nhỉ?" Ren cười vừa ngẫm.

"Không đâu có dinh dưỡng chất lượng họ phá lệ tiến bộ rất nhanh!"

"Hơn nữa thì . . . . cùng ăn thì cả bọn đều vui mà!" Azami cười ngọt rồi uống một ngụm rượu.

"Aizz thật thoải mái hiếm khi nào được uống rượu sake lại uống đã thoải mái như thế này!" Azami vươn vai.

"Làm sao . . . Muốn ăn gì cho chắc bụng không? Cơm cà ri vẫn là mì Ramen!" Trên đất Nhật làm món Nhật phục vụ người Nhật không làm món Nhật à?

"Cũng được!" Azami gật đầu.

Ren liền bắt đầu làm ra một phần mì Ramen tiêu chuẩn lại thêm một phần gà chiên lên đặt ra bàn sau 20 giây bỏ mì và chan nước súp hầm gà.

À nước hầm thì có phân thân nấu sẵn từ lâu nên là làm mì cũng nhanh lắm liền có phần.

Riêng phần gà chiên thì cậu sớm đã chuẩn bị lúc chiên với mực nên rất dễ bàn mà đúng không?

Nhìn một tô thật to với đầy đủ các loại món ăn nhỏ bên trong lại lan tỏa ra mùi hương ấm áp của mì khiến Azami nở một nụ cười ấm áp.

"Cái này ăn chắc là có thể no đây!" Azami lấy một đôi đũa trên bàn lấy ra rồi nhẹ nhàng chắp tay :" Itadakimas~"

Rồi mới bắt đầu động đũa.

"OY Azami ! Sao cô ở đây một mình ăn cơm thế không mời bọn này sao?" Từ đằng xa Ace cũng trong giai đoạn hơi ướt do mới tắm sau khi luyện tập vất vả.

"Ah~ Mì Ramen đặc sản nổi tiếng nước Nhật!"

"Chỉ huy 1 phần nhé!" Ace hay tên thật là Havard lộ ra vẻ mặt không chút khách khí gọi món khiến Azami trừng mắt một cái.

"Tôi chỉ gọi món thôi mà!" Ace lộ ra vẻ mặt vô tội .

Chẳng mấy chốc Ren liền đem ra một tô mì to bự ra trước mặt :" Uây trông thật ngon đấy!" Ace lấy ra cái điện thoại thông minh chụp ảnh một cái rồi mới bắt đầu thưởng thức.

Cái cảm giác tùy ý không coi chỉ huy vào đâu khiến Azami rất ảo não dù sao cô là loại người vô cùng khắt khe tiểu tiết nhỏ .

Đợi một hồi từng nhóm khác cũng tới.

Hibana Nomad Oryx Alibi Maestro cũng tới.

Hầu như đều muốn thử đặc sản Nhật.

Ren cũng làm cho bọn họ lại thêm mấy phần rượu.

"Ở đây quen thuộc rồi chứ?" Ren nhìn Hibana mấy người đang ngồi trên bàn trước mặt hỏi.

"Hmmm vẫn là được đi!"

"Nhiều khi thoải mái quá lại không quen!" Hibana gãi gãi gương mặt vừa nói.

"À thì sớm muộn chắc sẽ quen thôi nhỉ? Ren mỉm cười đưa cho Hibana một phần mì Ramen.

"Nhưng nghĩ rằng sẽ sớm quen thôi chí ít so với chương trình thì nơi này ăn đặc sản quê hương vẫn là lúc nào cũng có thể ăn được!"

"Mỗi tội là kiểu gì cũng sẽ luôn có chuyện khẩn cấp xảy ra!" Hibana cười một cái rồi lấy ly rượu nhỏ nhấp một ngụm vừa thở ra một cách khoan khoái.

"Ngon thật . . . . mới tới chính tôi cũng không ngờ là có loại rượu từ trong trái dừa cơ đấy!" Hibana cười mấy cái.

"Phải rồi, nói tới rượu dừa thì còn có thịt trên cây nữa!"

"Nãy tôi có ăn vài cái đấy ngon thật sự luôn!" Ace bắt đầu tám chuyện.

"Gì mà cỏ phô mai gì đó lại thêm với rượu nhẹ đúng thật là ngon!"

"Mặc dù nói ngon thì thịt heo nướng xiên còn ngon hơn cả tôi từng tưởng tượng về loại thịt thượng hạng nữa cơ!"

"Mềm mại đàn hồi mọng nước nhai sướng cả miệng!" Ace càng kể càng hăng.

"Tất nhiên rồi nghe đây là từ thế giới người sành ăn gì đó mà công nhận là thật ngon!" Ela với trong tay là vài cọng cỏ phô mai đang nhai trên miệng ra phía sau người đồng đội của mình nói.

"Phô mai từ cái cây nhỏ bé tý trời ạ thứ thần kỳ này chưa nhìn thấy thì chính tôi cũng không tin nổi!" Ace cười ha hả.

Sau đó lại người này nói với người kia.

Vui đùa không chút nào áp lực kể chuyện thả lỏng tinh thần một cách thoải mái.

Mà Ren tự nhiên là chuẩn bị cho họ càng nhiều phần ăn cho những người tới sau.

Và cả Vodka tiên dược mà các anh em người Nga đã yêu cầu từ trước.

Mà tin tưởng mấy chàng Nga thì với rượu vodka tiên dược chắc là uống luôn khỏi ăn uống gì quá đi mất.

Ren lặng lẽ nhìn một nhóm người ăn nhậu hăng say vừa mỉm cười mối quan hệ hòa hảo.

Tình cảnh ác liệt khiến mối quan hệ của họ gắn kết hơn.

Khác biệt với trong thế giới R6 gốc chính là ai cũng có mâu thuẫn với ai nhưng với nơi này thì có nhiều thứ gắn kết với họ bằng cách ai cũng sẵn sàng liều mạng bảo vệ người kia.

Tin tưởng lẫn nhau ăn cùng nhau chứ không đơn thuần đến với nhau vì một cái chương trình đào tạo người thi hành chống khủng bố.

Liền nhìn Thatcher tuy rằng nhiều khi có điệu bộ cau có hay trách mắng Dokkaebi khi cô được luyện tập.

Nhưng nhiều cảm giác khiến Thatcher cứ như biến thành người cha chú đang dùng cách của mình để dạy cho những đứa trẻ vậy.

Ấm áp hơn so với những sự tồn tại gốc rất nhiều.

Mà ấm áp vui vẻ Ren cũng tự nhiên ưa thích cảm giác này nó liền giống như chính là gia đình nơi không có sự phân biệt nào ở đây cả.

Tất cả đều sống vì nhau.

Mặc dù không có nhiều biện pháp mà Ren chưa dám áp dụng để khiến mối quan hệ các binh lính gần với nhau hơn.

Nhưng với tình cảnh này e rằng là không cần.

"Cạn ly!!!! Chỉ huy muôn năm!" x N tất cả cùng nâng ly rượu nhìn nhau cụng ly rồi uống sau đó lại là kể chuyện.

"Này Rei đừng có mà đi vào đây ăn vụng chứ muốn thì kêu!" Ren quay người liền thấy Rei đang ăn vụng vài món ăn ở bên trong liền lập tức đuổi cô ra.

"Đợi lâu lắm . . . . Muốn ăn ngay cơ!!" Rei lộ ra vẻ mặt buồn thiu kêu lên.

"Rồi rồi ưu tiên cho em trước muốn món gì nào!!" Ren lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.

"Một tô mì Ramen và một tô phở đi nhá!" Rei cười một cách ngây thơ.

"Được được. . . . Có ngay có ngay!!"

"Chỉ huy lại một phần rượu to luôn đi!!"

"Có ngay có ngay!!"

"Chỉ huy thêm vài tô Ramen đi có người tới rồi!"

"Có liền!!!"

__________________

Chương79 : Gắn kết