Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 177 : Đột kích vườn treo.
Dù là, cái "thích" này có chút dị dạng nhưng nó lại là tình cảm thuần túy nhất.
Amakusa Shirou Tokisada, được biết đến như một kẻ lãnh đạo cuộc phản loạn của các giáo đồ Cơ Đốc Shimabara chống lại Mạc Phủ vào khoảng đầu thế kỷ 17 tại Nhật Bản. Hắn thành công trong việc đánh bại q·uân đ·ội trấn áp đến từ Edo nhưng đáng tiếc là cuối cùng vẫn rơi vào hạ tràng bi thảm.
"Eh ? Bạn sao ?"
Jeanne khẽ cúi đầu với vẻ cảm kích từ tận tâm can. Cô không biết Jin lấy thông tin này ở đâu ra nhưng vẫn lựa chọn tin tưởng cậu, cái này khiến thiếu niên có chút hiếu kỳ.
Darnic quét mắt qua các Servant, khẽ gật đầu tiếp đó dõng dạc lên tiếng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Jeanne lộ ra thần sắc khó hiểu lẫn khó tin. Cô biết rằng vị tiền nhiệm Ruler kia dự định làm gì đó nhưng mà không nghĩ tới nó lại lớn tới vậy.
"Nếu cô thay đổi cách nhìn thì điều này vẫn có thể coi là cứu rỗi, chỉ là nó còn tàn nhẫn hơn so với việc đem nhân loại hủy diệt thôi.."
Coi như là buff tinh thần cho đám người, Darnic trịnh trọng làm một bài phát biểu ngắn tương đối hiệu quả. Hắn ý thức được việc mang theo mình có bao nhiêu phiền phức nên lúc này không ngại nhảy ra khích lệ đám người, khiến ai cũng không đối với hắn tỏ ra bất mãn. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Bởi vì đó là Saber nha."
Chương 177 : Đột kích vườn treo.
"Cái này... Hẳn là hủy diệt chứ đâu phải cứu rỗi.."
Nhấc lên ly đồ uống của mình, Jin cười nhạt nói, coi như là diễn giải cho Jeanne một chút.
"Thời điểm quyết định đã không xa, hết thảy thành bại đều nhìn một khắc này. Vậy nên, cô sẽ theo tôi đến cuối cùng sao, Assassin ?"
"Không nghi ngờ."
Cả hai sau khi đã thành lập được nhất định tin tưởng cùng hữu nghị liền bắt đầu trò chuyện vui vẻ với nhau, nhất thời không khí vui sướng tràn ngập cả quán cafe.
"Cảm ơn cậu Saber. Thông tin này thực sự đã giúp ích cho tôi rất nhiều."
"Được quý cô thánh nữ đây tin tưởng như vậy, xem ra vận khí của tôi cũng không tệ lắm.."
Hình thái của nó không phải là lôi điện cô đặc như trước mà giống như là có da thịt sinh vật. Mà đây kỳ thực cũng chỉ là hình thái ảo tưởng đặc thù thôi, Jin chưa mạnh tới độ tự tay xoa đi ra một cá thể sống. Thứ này vốn là hình thái giao phó vật chất của "Thuật Thức Kính Tượng" thứ ma thuật mà Jin đang nghiên cứu, và làm được thế này đã là hết sức rồi.
"Đã như vậy thì tôi cũng sẽ không khách khí nữa, Jin-kun. Hãy gọi tôi bằng cái tên giống như cậu."
Các Servant không biết nên phản ứng như thế nào, đành phải lục tục bò lên trên lưng rồng với vẻ c·hết lặng.
Nhưng hắn vẫn làm, vẫn kiên định nội tâm của mình mà tiến tới.
"........"
"Cao ở chỗ nào vậy ? Tôi chỉ đang trình bày sự thật thôi."
"Ah, vậy giờ chúng ta là bạn đúng không ?"
Những người xung quanh dường như cũng bị hai vị thiếu niên cùng thiếu nữ ảnh hưởng, tâm tình không khỏi bay nhảy mấy phần. Mà nghĩ lại cũng hợp lý đi, nhan trị của hai người quả thực quá trải vuốt nhãn cầu, hơn nữa thanh âm còn dễ nghe, muốn không bị ảnh hưởng cũng khó.
"Xem ra mọi người đều đã đến đông đủ."
"Đ-Đáng yêu ? Jin-kun đánh giá cao tôi quá rồi..."
---------------
Nói, Jin cũng nở một nụ cười nhẹ đầy trân thành với Jeanne, đáp lại lòng tin của cô. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tôi là Mikage Jin, một anh linh đến từ tương lai...Cô cứ gọi tôi bằng tên là được."
Rất nhanh, con rồng lấy tốc độ siêu thanh lao vùn vụt về phía trước. Mà đích đến của nó, chính là vườn treo Babylon.
Đó là...
"Cô không nghi ngờ sao ?"
Jin phớt lờ Astolfo đang ở một bên "Whoa quá ngầu" "Lần đầu tiên tôi được cưỡi rồng đấy" các loại lời nói, sau đó điều khiển con rồng đằng không mà lên.
"Tại sao ?"
Đây cũng quá mẹ nó đáng sợ đi ? Dù là đem Ghen ghét ma nữ lên bàn cân cũng khó có thể so sánh. Nuốt chửng một nửa thế giới rất trâu bò nhưng so với việc đem toàn bộ nhân loại cho linh hồn vật chất hóa thì quả thực là thua chị kém em.
Jeanne cau mày, biểu thị sự ngờ vực cùng bối rối của bản thân. Thiếu nữ thật không thể hiểu nổi hành động này có liên quan gì đến cứu rỗi.
Hắn vứt bỏ hận thù, vứt bỏ căm hờn, cũng chỉ là để đuổi theo một lời hứa mơ hồ, đuổi theo một nguyện ước viển vông đến nỗi ai nghe cũng cảm thấy nực cười.
"Chư vị, quyết chiến thời khắc ngay tại lúc này ! Đại Chén Thánh có đoạt lại được hay không đều nhờ vào sự dũng mãnh của các vị, tại đây, ta, gia chủ của gia tộc Yggmillenia, Darnic Prestone Yggdmillennia, xin gửi tới các vị lời nguyện cầu chiến thắng !" (đọc tại Qidian-VP.com)
"T-Tất nhiên là có rồi ! Ch-Chỉ là điều này có chút đột nhiên mà thôi... Dù sao, đây là lần đầu tiên có người muốn làm bạn với tôi."
Ánh mắt trong suốt của Jeanne lưu chuyển hào quang rực rỡ, xanh thẳm thánh mâu tựa như là đã hiểu được sứ mệnh của mình trong lần hiện giới này.
Beatrice hơi bĩu môi, có chút không vui liếc nhìn Jin cùng nữ nhân khác trò chuyện rôm rả như vậy, đến nỗi cơ hội cho cô xen vào cũng không có.
Vườn treo, đại lễ đường.
Rõ ràng, Semiramis vừa muốn nhìn thấy Amakusa thất bại, lại cũng muốn nhìn thấy hắn thành công.. Vô cùng mâu thuẫn.
Một anh hùng mạnh mẽ, trong nóng ngoài lạnh, nói ít làm nhiều, hơn nữa vô cùng đáng tin.
"Uhm, chính là để nhân loại từ bỏ nhục thể, từ đây chỉ còn tư duy【cứu rỗi】.."
Mà khác với Jin đang cùng bận gia tăng hảo cảm của Jeanne bên này, Amakusa tại vườn treo lại đang bận rộn suy nghĩ ra kế sách mới.
*Ầm Ầm*
Cậu hỏi, mong đợi một câu trả lời từ Jeanne. Mà thánh thiếu nữ cũng đáp lại bằng cách cậu không ngờ tới được.
"Ngăn cản hắn ta. Tôi nhất định sẽ ngăn cản hắn."
Dù chỉ ở chung được một thời gian ngắn nhưng Jeanne đã hoàn toàn đánh giá được Jin là người như thế nào.
"Cứu rỗi nhân loại ?"
Ngồi bên cạnh nữ tinh linh là Jack đang ngơ ngác ăn bánh kem, dù không hiểu cả hai đang nói gì nhưng thấy mama (Jin) cười nên cô bé cũng cao hứng theo.
"Không thể nào, Jeanne xinh đẹp đáng yêu như vậy lại không có bạn ?"
Jin ghét bỏ nhìn qua tổ hợp máy bay Boing trước mắt, tiếp đó thình lình niệm chú mà không báo trước.
"Thì ra, đây mới chính là lý do tôi được triệu hồi tới hiện thế..."
Nữ đế cười vũ mị đáp lại, giọng điệu dù có vẻ trêu tức nhưng nghe kỹ liền có thể cảm thấy một loại tình cảm quan tâm kỳ dị xen lẫn vào đó.
Đó là vô cùng thuần khiết thiện tâm, cơ hồ không mang bất cứ tư lợi gì trong đó. Chỉ là, cách làm của hắn đã sai ngay từ đầu.
____3rd POV____ (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà mục đích chung cực của Amakusa không gì khác chính là "cứu rỗi nhân loại".
Có người chịu ở cùng hắn cho tới thời khắc chung mạt, đây quả thực là diễm phúc mà khi còn sống hắn đã không nhận được.
Phải, vị thánh tên Amakusa Shirou Tokisada muốn cứu rỗi loài người, cứu rỗi cả những kẻ đã g·iết hắn, cứu rỗi cả những kẻ đã hủy diệt hết thảy của hắn trong quá khứ.
"Thánh giả vong ngữ--- Huyễn tưởng truyền--- Long !"
Phải, ban sơ Semiramis chính là muốn nhìn thấy hắn thất bại, nhưng sau một thời gian dài ở chung cùng tiếp xúc, cô lại muốn điều ngược lại. Đồ đần đều có thể đoán ra Nữ Đế của Assyria đã đem lòng thích Amakusa.
Lúc này, tóc trắng thiếu niên linh mục mới quay đầu lại, dùng nụ cười hiền từ lại phức tạp nhìn xem nữ đế.
Xem ra, quý cô thánh nữ đã chuẩn bị hoàn tất sau khi đem hết thảy mê mang của cuộc chiến lần này quét sạch.
Beatrice tay cầm tách trà khẽ run nhè nhẹ, cô không thể tưởng tượng nổi trên đời lại tồn lại loại "cứu rỗi" kinh khủng như vậy, hơn nữa theo lời của Jin, nó đích xác là có thể thực hiện với quyền năng của Đại Chén Thánh.
Song, Amakusa lại được công nhận như một vị thánh không chính thức và rất có ảnh hưởng trong giới Cơ Đốc tại Nhật Bản, hắn thậm chí còn được triệu hồi dưới trường phái Ruler trong cuộc chiến chén thánh lần 3 khoảng 60 năm trước.
Lôi minh gào thét, hắc quyển cuốn ngược, lôi long từ hư không thò đầu ra rồi đáp xuống mặt đất.
Cô cười, cười rất tự nhiên, một nụ cười mà thiếu nữ chỉ dùng với bằng hữu của mình.
"Đương nhiên. Ta thế nhưng là muốn thấy được khoảnh khắc cuối cùng của ngài, thân yêu Master.."
Không để ý ánh mắt trợn tròn của đám người, Jin nhàn nhạt lên tiếng sau khi đã vững vàng đứng trên đầu con rồng.
"....."
"Thế nào ? Thánh nữ đại nhân không muốn cùng tôi làm bạn sao ?"
"Vậy sao ? Cảm ơn, Semiramis."
Lời nói nhỏ nhẹ nhưng ẩn chứa khó có thể rung chuyển quyết tâm. Jin ở một bên nghe xong cũng có một loại không hiểu thấu cao hứng.
Amakusa đứng lên sau khi đã hoàn thành cầu nguyện, ánh mắt nhìn về khoảng trống nào đó trong khi tay vẫn đang nắm thánh giá.
"Lên đi."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.