Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 203 : Cứu lấy Sakura.
"Oiya, xem ra các hạ cũng không phải hạng người tùy tiện. Có thể biết được tên thật của lão phu, chứng tỏ các hạ bản thân cũng là ma thuật sư đến từ phía bên kia đi ?"
"Anh sao ? Là người sẽ cứu em.." (đọc tại Qidian-VP.com)
Ở bên ngoài, Matou Zouken chống thủ trượng, nở một nụ cười kỳ quái xen lẫn chút ghê rợn, nói :
Sakura nằm cuộn mình ở trên giường, nước mắt trào ra khiến chăn nhung cùng gối ướt đẫm.
Lấy được một chút can đảm, Sakura chậm rãi đi tới cửa, đem tay nắm vặn ra, bước vào hành lang.
Ánh trăng thanh lãnh vẩy vào trong căn phòng, càng là đem sự cô độc cùng tĩnh mịch tới, lấp đầy cả không gian.
(Ai đó, ai cũng được ! làm ơn cứu Sakura !)
"Chúng ta đi đâu vậy, Ojii-sama..."
"Các hạ mục đích hẳn là chén thánh đúng chứ ? Nếu như vậy thì chúng ta hoàn toàn có thể nói chuyện hợp tác. Còn trong trường hợp không phải là chén thánh mà là đứa nhỏ kia thì cũng không sao.. Ta nguyện ý tặng lại con bé cho các hạ, xem như là thiện ý của nhà Matou."
Nếu đã như vậy, để họ buông tay đánh đi... Ngược lại, lão trùng tử chắc chắn phải c·hết không nghi ngờ.
Cô bé cuối cùng vẫn là bị ủy khuất ngập tràn cõi lòng, nhịn không được mà thút thít, đáng thương co ro trong góc phòng.
"Đi theo ta, có thứ này ta muốn cho cháu xem.." (đọc tại Qidian-VP.com)
Đứng trong đống tàn tích của đá vụn, lửa cùng với xác côn trùng cháy khét, Jin chán ghét lên tiếng.
Ở đây không có cha, mẹ hay nee-san.. Không có những người sẽ bảo vệ cô.. Không có ai cả. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cơ mà Zouken không có để ý đến cái này, ngược lại phải nói là biểu lộ của Sakura càng làm lão hài lòng mới đúng.
Cô bé bị sợ hãi chi phối, đành miễn cưỡng gật đầu đáp : "Vâng, O-Ojii-sama.."
Nhưng mà----không thể không đi...
Đứng ở sau Sakura, Zouken cười khặc khặc nói ra một câu khiến tư duy của cô bé đóng băng vì sợ hãi.
"Hiii~~ !!"
Chợt, Stella cùng Ais bước lên trước, cản lại cậu bằng ánh mắt.
Sakura biết, mình là bị từ bỏ, nhưng mà cô lại không rõ lý do. Là bởi Sakura không ngoan sao ? Sakura đã làm gì khiến cha mẹ giận sao ? Không có a... Đã như vậy, đến cùng là vì cái gì ?
Đương nhiên, lão trùng tử không c·hết dễ như vậy được. Phải biết, tại thời kỳ đỉnh phong, lão thậm chí còn có thể tay đẩy anh linh, lực chiến Servant, thỏa thỏa nhất lưu ma thuật sư.
Nghe đến đây, một cảm giác lạnh gáy chẳng lành đánh tới Sakura, cảnh báo cô bé không nên đi..
Jin nhẹ nhàng ôm lấy cô bé, mở miệng nói :
Sakura mở mắt ra, sự kinh hoảng trên khóe mắt dần rút đi, thay thế bằng vẻ ngờ nghệch cùng mơ hồ.
"Ra đi, Makiri Zolgen... Ngươi sẽ không đơn giản như vậy c·hết thẳng cẳng, phải không ?"
Sakura kinh hãi rít lên, hai chân mềm nhũn, tinh thần như bị t·ê l·iệt tại chỗ.
Khung cảnh này cho dù là người trưởng thành có tâm lý vững vàng nhất nhìn thấy cũng dễ dàng bị dọa cho tè ra quần chứ đừng nói là một cô bé như Sakura. Để miêu tả toàn cảnh của nơi này, cũng chỉ có hai chữ "kinh tởm" là phù hợp nhất.
Bên trong trùng động ẩm ướt.
Uhm, đấy là dưới tình huống đối thủ không biết quá rõ về trùng thuật của lão, tình báo bị thiếu hụt. Chứ với Jin thì...
Âm thanh thì là tiếng xào xạc giống như những chiếc lá khô đang ma sát với nhau theo một quy luật bất thường. Còn cái mùi thì rất khó để miêu tả nó như thế nào, nhưng chỉ ngửi qua một chút thôi cũng đủ để Sakura muốn n·ôn m·ửa.
Bị tập kích bất ngờ, lại bị hủy diệt cả một đám trùng đã nuôi rất lâu nhưng Zouken không hề nổi giận mà cực kỳ thức thời, rất biết co giãn tiến thối mở miệng nói như vậy, ý đồ đạt tới đàm phán.
Hai tay bám chặt lấy góc áo của Jin, Sakura nép mình vào người cậu, cố tìm lấy cảm giác an toàn.
Chương 203 : Cứu lấy Sakura.
"Onii-chan.. Là ai ?"
"Kh-Không ! Không muốn ! S-Sakura sẽ ngoan, n-nên là xin đừng trừng phạt Sakura, Ojii-sama !"
Đối với vấn đề này, Jin từ chối trả lời. Cậu cụ hiện ra Raimei-kyaku, dự định giải quyết lão..
Đây rốt cục là.. Thứ gì ? (đọc tại Qidian-VP.com)
Bởi vậy nên mới nói, Matou Zouken có thể không phải mạnh nhất, nhưng tuyệt đối là khó dây dưa nhất. Lão ta thế nhưng là cứng rắn đem các đối thủ cũ cho chờ c·hết, hiện tại lão đã 500 tuổi có hơn.
Một đám côn trùng từ các hốc rời rạc bò ra, hợp thành thân thể của Zouken, một lần nữa khẳng định năng lực bảo mệnh của lão.
_____3rd POV_____
Bị đẩy xuống hố trùng, giữa không trung, cô bé hò hét như vậy trong nội tâm, điên cuồng cầu nguyện vì bản thân mình.
Là Zouken, lão trùng tử vẫn dùng tông giọng khàn đặc, quỷ dị đó để nói chuyện như mọi khi.
Jin đem ma lực giải phóng, bộc phát thành một v·ụ n·ổ năng lượng quét sạch cả căn phòng !
Từng bước, từng bước tiến vào bên trong, Sakura cuối cùng cũng thấy rõ được nguồn gốc cho những tiếng động cùng mùi lạ kia là gì.
"Không cần phải sợ, nó sẽ chỉ đau lúc đầu thôi, rất nhanh cháu sẽ ổn.. Tin ta đi.."
"Đừng ! Đừng mà Ojii-sama ! Đừng làm như vậy !"
"Sakura, ra hành lang gặp ta."
Hai cô nàng đây là muốn đánh Zouken đi ? Hơn nữa còn không phải là đánh bình thường mà là trực tiếp diệt sát a ?
"Vào đi..."
Những thứ này lúc nhúc, trườn bò khắp nơi, tạo thành một cái hồ chỉ toàn là chính chúng.
Zouken bị một câu này làm cho trầm mặc, lão nheo mắt, khuôn mặt già nua thể hiện ra vài phần giãy giụa trước khi lại biến về vẻ âm tàn cay độc.
Nếu như có ai đó nói người này là thiên sứ tới cứu Sakura thì cô bé chắc chắn sẽ tin không nghi ngờ..
"......"
"Nói lời vô ích làm gì... Hiện tại nguyện ước của lão phu là bất lão bất tử, nó không liên quan gì tới quá khứ cả. Chỉ là, các hạ dường như là biết chuyện cũ của lão phu.."
Nhưng mà, Jin cũng không có ăn một bộ này.
Ánh sáng trắng bao phủ tầm nhìn của Sakura. Cô bé chưa kịp làm rõ tình hình thì đã cảm thấy bản thân sa vào một nơi ấm áp.
Cả căn dinh thự rung lên dưới một đòn này, ngay cả Matou Zouken cũng b·ị đ·ánh bất ngờ mà c·hôn v·ùi trong đó.
Zouken đem cánh cửa nặng nề mở ra, để lộ những nguồn sáng mờ ảo không rõ từ trong căn phòng, đi kèm với nó còn là một âm thanh lạ cùng với mùi cũng lạ không kém..
------------------
"Cha, mẹ, nee-san.."
Nỗi sợ tột độ xâm chiếm tâm chí của Sakura, khiến cô bé không thể nào bình tĩnh nỗi nữa, nhất là khi nghe xong Zouken nói như vậy. Mà Sakura cho rằng do bản thân đã làm sai cái gì nên Zouken mới mang cô đến đây, hẳn là nhận sai thì sẽ được tha thứ đi ?
Lấy cậu làm trung tâm, sóng ma năng hóa thành một khối cầu nhiệt cày nát mọi thứ thứ xung quanh nó !
Mắt thấy bản thân sắp phải rơi xuống hố trùng, Sakura kinh hoảng la lên, nhưng đáp lại cô chỉ là một hiện thực tuyệt vọng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉ là sau khi bị chấp niệm ăn mòn, lão đem cây kỹ năng điểm đầy vào bảo mệnh cùng với trùng thuật, để mặc những ma thuật khác hoang phế.
Zouken vươn ra cánh tay khô gầy tựa như củi mục của mình, kéo lấy Sakura đi về phía hố trùng.
Lão sống tới bây giờ không chỉ nhờ một tay trùng thuật mà còn là nhờ một bộ não dù đã bị chấp niệm nhuộm màu nhưng vẫn như cũ nhanh nhạy. Không thể không nói, Zouken đích xác là cái nhân vật..
"Sakura, đến lúc thực hiện nghĩa vụ của một thành viên nhà Matou rồi. Cởi bỏ quần áo và nhảy xuống đó đi."
(Cái này...)
Mà Zouken thì không có trả lời, lão chỉ trầm mặc đi đường, cuối cùng dừng lại ở một căn phòng có cửa cùng kết cấu rất khác những phòng còn lại, nằm sâu ở cuối hành lang.
*Oanh !*
Cả 3 người đều tản mát ra khí thế cùng sát ý cực nồng, hướng thẳng đến lão già đáng khinh kia.
Lão ta quay người, đáy mắt khóa chặt lấy Sakura mà ra lệnh.
"Đáng buồn thay cho một kẻ có lý tưởng chính nghĩa, cuối cùng lại lầm đường lạc lối, bước thẳng vào vực sâu của chấp niệm... Matou Zolgen, nhà ngươi không cảm thấy có lỗi với Justeaze sao ?"
Một t·iếng n·ổ trầm đục vang lên, chỉ trong vòng 1 giây, cả kết giới ma thuật nhà Matou bị b·ạo l·ực công phá, hết thảy thuật thức phòng phủ bị đảo lộn !
Dọc đường đi, Zouken không nói một lời, khiến cảm giác bất an trong lòng Sakura tăng lên. Cô cuối cùng nhịn không được nữa, kh·iếp nhược mở lời hỏi :
Và tại thời khắc tối tăm nhất ấy, một người đã thực sự đáp lại Sakura...
Trả lời cho thắc mắc này của Sakura chính là một thiếu niên với khuôn mặt điển trai đến phạm quy, cơ hồ cùng thần linh không khác. Bên cạnh cậu còn có hai người nữa mà cô chưa nhìn rõ..
Côn trùng, sâu bọ, rất nhiều sâu bọ, nhiều đến mức kinh khủng tởm..
Nhảy ? Vào nơi đó ? Vào cái hố trùng đó ?
Mà cô bé tự vấn không được bao lâu thì một giọng nói đã truyền vào tai cô, đánh gãy hết thảy suy nghĩ lúc này.
Mà "phía bên kia" hẳn là đang chỉ phương Tây, cụ thể là Tháp Đồng Hồ. Vì dù sao, Zouken cũng đã sống quá lâu, nơi lưu trữ thông tin kỹ càng nhất về lão ngoài tháp ra thì khó tìm ở nơi khác.
*Oanh !*
Cô tựa như là..được bế ? nhưng mà.. Bởi ai ?
Cũng phải, nghĩ lại thì thấy hợp lý. Họ vốn mang tính cách có phần nghĩa hiệp, thấy được hành vi khốn kiếp này của Zouken thì muốn làm thịt lão cũng là bình thường.
Tay của Zouken không khác gì một cây kìm sắt, mặc cho Sakura giãy giụa thế nào cũng vô ích.
Stella cùng Ais cũng không che giấu vẻ kinh tởm trên khuôn mặt của mình, song song rút ra Device.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.