Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 209 : Thức tỉnh Ma Nhãn !

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 209 : Thức tỉnh Ma Nhãn !


Hắn nói, ánh mắt nặng trĩu đem thuốc lá vùi vào gạt tàn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đáp lại Kiritsugu là một nữ nhân có khuôn mặt tinh xảo như búp bê, tóc trắng mắt đỏ, trên thân mặc một bộ lễ phục sang trọng. Cô sở hữu vẻ đẹp gần như hoàn mỹ, đến mức giống một tác phẩm nghệ thuật hơn là tự nhiên.

--------------

(Cái gì thế này, làm sao lại có thể... Thưa ngài, là căn nguyên ! Mắt của ngài xuất hiện mạch ma thuật và đang kết nối với căn nguyên !)

Stella hỏi, ánh mắt lấp đầy hài lòng đánh giá phòng khách xung quanh. Cô thấy thích những kiểu kiến trúc nhỏ như thế này hơn là kiểu rộng rãi như lâu đài. Chắc là do ở đã lâu nên bị dị ứng chăng ?

Uhm, nội thất rất tốt, xem ra Matou Byakuya cũng phải bỏ ra không ít tiền. Càng làm Jin hài lòng hơn là tủ lạnh của căn nhà hiện đang đầy ắp những nguyên liệu nấu ăn cao cấp, đỡ đi thời gian của cả bọn rất nhiều.

"Kuh !"

Mà giống như là ứng với lo lắng của Jin, nguồn cơn của "dự báo" đó đã đến.

Nhỏ hơn thì sẽ dễ cảm thấy ấm cúng hơn, so với nơi lạnh tanh như dinh thự lớn thì ai cũng đều có xu hướng chọn cái trước.

Mình chứng cho cái gì ?

Cô bé tại một chỗ không ai biết, bắt đầu quyết tâm định làm gì đó mà có vẻ như là liên quan tới---- nấu ăn ?

"Có sự kiện lớn ở Fuyuki, dường như là gia tộc Matou xảy ra vấn đề."

"Kiritsugu ?"

Ơ, khoan đã-----

"Uhm, đích xác là như vậy."

____3rd POV____

Đúng. Ai mà có thể cười vào lý tưởng này cơ chứ ? Nó quá đỗi đẹp đẽ, quá đỗi cao thượng, ai cũng không có tư cách chất vấn nó.

"Cơ thể có vấn đề sao ?"

Nhưng mà, đối với càng nhiều người, cô lại chỉ đơn thuần là vật chứa của Tiểu Chén Thánh, một công cụ được lập trình để thực hiện sứ mệnh ngàn năm của gia tộc.

Thấy Jin đột nhiên xuất hiện trạng thái bất thường, 3 người liền bu lại đỡ lấy cậu. Chưa đợi Scathach nói hết câu thì một điều khác lại xảy ra, không khỏi hiến họ sửng sốt.

Kiritsugu lập tức giả thuyết rằng "con sâu" đó là Matou Zouken, dù hơi khó tin nhưng chính hắn cũng không thể phủ nhận giả thuyết này.

Đó là tầm nhìn của Jin. Những người còn lại thì thấy khác hoàn toàn.

"Matou ? Họ xảy ra vấn đề gì ?"

Kiritsugu hơi nghiền ngẫm một chút trước khi trả lời vợ mình :

Cỡ nào bi kịch ? Cỡ nào đáng thương ? Thử hỏi có ai mà chấp nhận nổi hiện thực này mà có thể sống tiếp cơ chứ ?

Chỉ có thể trách Matou Zouken mang đến áp lực tâm lý quá lớn đi ? Liền cả người trưởng thành như Matou Byakuya cũng đều nhanh bị lão ép điên, bởi vậy ngay khi được giải thoát thì hận không thể đem Jin đội lên đầu, cúng bái làm tổ tông.

Chỉ là, cái lý tưởng đầy ám ảnh bao gồm việc "từ bỏ thiểu số cứu đa số" này chính là thứ ràng buộc tâm trí của Kiritsugu, khiến hắn bước chân vào vực thẳm... Một vực thẳm mà hắn mãi mãi không thể thoát ra.

"Jin ? Anh làm sao vậy ?"

Sakura lúc này đứng ở bên cạnh, nắm chặt lấy tay Jin, ánh mắt nhắm thẳng nhà bếp, trong đầu lóe lên vài suy nghĩ.

Huyết lệ không ngừng tuôn ra, đi kèm với nó là tầm nhìn của cậu bị nhuộm đỏ và bắt đầu vỡ tan !

Vì một thế giới không ai phải tiếp tục khóc, hắn đã đi đến tận đây.

Thiếu niên nhịn không được mà suy ngẫm. Cậu vốn không cho rằng chuyện này chỉ đơn thuần là một loại ảo giác nào đó.

"Cũng không quá rõ, nhưng dựa theo vết tích ma lực còn sót lại thì hẳn đã có một trận chiến diễn ra tại đây. Mà người thua, lại chính là Matou Zouken, vị gia chủ đứng sau màn chỉ đạo hết thảy."

"Đồ đệ ngốc, cậu----"

Jin lúc này đã cùng các cô gái dọn tới căn nhà mới và chuẩn bị ngắm nghía kỹ nơi này.

Dù là bị khói cùng bụi mờ bao phủ, nhưng Kiritsugu vẫn thấy được rõ khung cảnh về thiếu niên nào đó đem một "con sâu" biết nói ném vào trong khối lập phương lơ lửng, tiếp đó nhẹ nhõm đem "con sâu" cạo thành từng hạt sáng.

Nhưng là báo trước điều gì ?

"Nơi này có cảm giác thân thiết hơn dinh thự kia nhiều, mọi người thấy có đúng không ?"

Bao bọc bởi làn tuyết trắng xóa, quanh năm khoác lên mình mùa đông, nằm sừng sững ở trong rừng sâu, chính là Vĩnh Đông Chi Thành của gia tộc Einzbern.

Từ trước tới nay, con đường hắn đi chỉ có phá diệt cùng với bi kịch. Lý tưởng mà hắn theo đuổi chỉ có t·ử v·ong của người thân là minh chứng.

Phải, đến bây giờ Kiritsugu cũng xác nhận rằng Matou Zouken đ·ã c·hết. Bằng chứng là việc kết giới dinh thự đã hoàn toàn thay đổi, khắc ấn ma thuật cũng không hiểu thấu mất đi lực ảnh hưởng tới xung quanh, cùng vài lý do khác nữa.

Nơi đây được biết tới như là luyện kim thánh địa, chỗ nghỉ lại của ngự tam gia Einzbern nổi tiếng, cũng là nơi đại diện cho một nguyện ước đã kéo dài hàng thế kỷ.

Cô biết, mình rồi sẽ phải đối mặt với vận mệnh được sắp đặt đó, nhưng thay vì suy sụp buồn bã, thì Irisviel lại vui mừng vì có thể hi sinh để người mình yêu đạt tới nguyện vọng.

Giọng nói nhẹ nhàng kéo Kiritsugu trở lại hiện thực. Hắn ngẩng đầu, từ tốn đáp :

Là máu. Máu chảy ra từ mắt của Jin.

Vì một nhân loại nhận được cứu rỗi, hắn đã đem tay mình nhuốm máu không biết bao nhiêu lần.

"Xin lỗi, Iri, anh có hơi suy nghĩ quá nhiều."

Một cơn đau đột ngột t·ấn c·ông não bộ của Jin, dù chỉ diễn ra khoảng 1 giây trước khi bị thuật thức phòng hộ bóp nát nhưng nó cũng đủ để cậu phải choáng váng, đến nỗi phải vịn tay vào tường. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đây, không nghi ngờ gì nữa.. Chính là Ma Nhãn cấp bậc Cầu Vồng, kỳ tích cụ hiện dưới hình dáng đôi mắt, nhìn thẳng mệnh định t·ử v·ong : "Trực Tử Chi Ma Nhãn" !

Không biết có phải ảo giác của Jin hay không, nhưng mà thế giới hiện tại hiện ra vô cùng yếu đuối trong mắt cậu. Phảng phất như vạn vật đều là dễ bể đồ sứ, chạm nhẹ liền nát..

Mà Iri, hay chính là Irisviel Von Einzbern, được biết đến như một vị nữ tính Homunculus được tạo ra trên nguyên mẫu của Đông Chi Thánh Nữ Justeaze, cũng như là vợ của Kiritsugu hiện tại.

Chương 209 : Thức tỉnh Ma Nhãn ! (đọc tại Qidian-VP.com)

Trái với cô, Kiritsugu chỉ có thể đau đớn tiếp nhận sự thực này, đem hết thảy cảm xúc giấu vào trong con mắt mệt mỏi ấy.

Tại trên một gian phòng cao trong tòa lâu đài, Emiya Kiritsugu cầm trong tay tình báo mới nhận được từ Nhật Bản, có chút suy nghĩ sau khi đã đọc xong.

Không rõ vị thiếu niên này là ai nhưng tiêu diệt Zouken trong thời kỳ n·hạy c·ảm hiện tại đủ để móc nối người này tới rất nhiều thứ. Mà thứ có khả năng nhất không gì khác ngoài "Cuộc Chiến Chén Thánh". (đọc tại Qidian-VP.com)

Cái quái gì ? Mắt kết nối với Căn Nguyên ? Nhưng mà mình rõ ràng chính là kẻ xâm nhập từ bên ngoài tới cơ mà, vì sao lại ? (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng đây không phải là BUG sao ? Nghĩ lại cũng thấy rất không hợp lý đi ?

Ấy thế mà Irisviel làm được. Cô không chỉ giữ được nụ cười lạc quan trên môi, mà thậm chí còn tự mình vun đắp tình cảm với Kiritsugu, tiếp đó kết tinh ra tình yêu của cả hai, chính là con cái Illiyasviel.

Ais lay động mái đồng vàng óng, tỏ vẻ đồng tình.

Quay trở lại thành phố Fuyuki.

"Cứu vớt hết thảy"... Nhảm nhí nhưng không buồn cười chút nào.

Chỉ có chúng ta, mới có thể biết được.

Mỗi người đều có một suy nghĩ riêng, mà Jin, thì cũng tương tự.

Nó bắt đầu biến thành đen kịt quỷ dị, được bao bọc với hàng tá những dây tuyến xích hồng kỳ quái.

Còn gì khác ngoài tính viển vông của lý tưởng ấy nữa chứ ?

Không biết rằng, liệu cuộc gặp gỡ của hắn cùng với Cứu Thế Anh Hùng có thể thay đổi định mệnh ấy ? Một định mệnh của kẻ rồi sẽ mất đi hết thảy, cuối cùng chỉ còn lại hiện thực vụn vỡ trong tay ?

Vậy nên, chỗ nào cũng đều như nhau thôi. Chỉ có sự hiện diện của Jin mới có thể làm nên sự khác biệt...

Tấm trí của Jin ngập trong không hiểu. Nhưng không đợi cậu bình tĩnh lại thì tầm nhìn vốn đã ngập trong màu đỏ vụn vỡ kia lại xảy ra thay đổi.

(Raphael ! Chuyện gì đang xảy ra !)

Từ sáng tới giờ, một cảm giác kỳ lạ đã đeo bám cậu không dứt. Nó không phải nguy hiểm mà càng giống hơn một dấu hiệu báo trước.

Ách, vị gia chủ này hình như quá mức nhiệt tình rồi, Jin cũng không thực sự cần ông ta làm đến mức này.

Thậm chí cái Dojo nhỏ cũng được tân trang lại mới tinh, không có thứ gì là cũ hết.

Cơ mà, minh xác nhất vẫn là hình ảnh mà sử ma gửi về hôm nay.

(Không lẽ hệ thống trước đây nhắc tới việc thức tỉnh Trực Tử Ma Nhãn không chỉ giới hạn trong "tỷ lệ" cùng "khả năng" mà là thật sự ?)

Mặc dù bất đắc dĩ nhưng Jin cũng không có già mồm, đồ tốt cho cậu vẫn sẽ cứ nhận thôi.

Mà lúc này, ở miền bắc của nước Đức.

Là Master sao ? Hay là một ma thuật sư có mục đích khác ? Không rõ, nhưng mà đối phương rất mạnh, nhất định phải lưu một cái tâm nhãn.

Mà khác với hai người, Scathach không có bất cứ ý kiến nào cụ thể. Dù sao, nữ sư phụ đã phải cô đơn trong Lâu Đài Bóng Ảnh rất nhiều năm, vậy nên không gian rộng lớn như vậy kỳ thực càng là thứ bó hẹp tâm linh của cô.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 209 : Thức tỉnh Ma Nhãn !