Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 8 : Cô cũng biết phóng beam sao, Musashi ?
_____3rd POV____
Dunscaith, t·ử v·ong ma cảnh.
Bầu trời nơi này vẫn như cũ ảm đạm không một chút ánh sáng, thành thật mà nói, loại không khí cô độc này cực dễ ảnh hưởng tâm tình người.
Scathach cũng bị cô đơn cho mục rữa tâm hồn, đây căn bản là bất tử chủng bi ai một trong.
Sống lâu thì tốt thật, nhưng sống lâu không có mục đích sống thì tương tự như vĩnh viễn t·ra t·ấn.
Tiếp xúc Scathach lần đầu, Jin cảm giác cô có một loại khí tức đồi phế, chán nản. Nhưng khi Jin đáp ứng trở thành Scathach đệ tử, cô liền bớt đồi phế đi rất nhiều và có vẻ như đang hừng hực tinh thần nhà giáo.
Sau đó Scathach dạy bảo cậu rất nhiều thứ nhưng trước hết là chỉ cậu cách đả thông mạch ma thuật của mình.
Cách sử dụng ma lực ở thế giới Rakudai Kishi no Calvary rất thô ráp và thuần túy hướng tới chiến đấu và p·há h·oại.
Trong khi bên này không cần phải lo lắng thần bí suy yếu, thỏa thích show ra cho xã hội. Thì giới thần bí của Type-moon lại có luật bất thành văn là giữ kín sự tồn tại của ma thuật và thần bí.
Vì sao ? Vì càng nhiều người biết thì thần bí sẽ càng suy yếu. Đến mức các ma thuật sư đều có một tư tưởng tàn nhẫn đó là nếu ngoài ý muốn bị người thường bắt gặp thì trực tiếp giải quyết bịt miệng người đó.
Ma thuật ở Type-moon không phải đồ chơi hay cái gì đó tốt tiếp xúc. Một khi bước vào thế giới thần bí thì phải chấp nhận nguy hiểm tính mạng cực cao. Anh linh, ma thuật sư không nói, ma quỷ với vong linh, yêu quái, cao cấp hơn là Tử Đồ đều là những tồn tại cực kỳ nguy hiểm đối với loài người.
Nhìn chút nguyên tác của các tác phẩm xuất thân Type-moon liền biết. Đây không phải là loại thế giới dễ sống gì, nếu ngươi không có sức mạnh thì sớm muộn gì cũng phải đối mặt với kết cục của kẻ yếu.
Nói nhảm, liền nữ chính của các tác phẩm này cũng không tốt đi bao nhiêu nói gì người bình thường ? Mẹ nó nhìn chút Matou Sakura của Fate Series. Cô gái này thảm không cần nói, bị cha là ma thuật sư vì lợi ích gia tộc đem đưa cho nhà Matou thì thôi đi, còn bị lão côn trùng Matou Zouken sử dụng cực kỳ kinh tởm trùng thuật cải tạo thuộc tính ma thuật. (nhà Tohsaka thuộc tính là hỏa, Matou là thủy)
Nhà Matou lúc đó toàn một đám phế vật không có tài năng nên mới rước Sakura về. Buồn cười là sau này, tên phế thải có mạch ma thuật rác rưởi Matou Shinji cho rằng Sakura c·ướp đi tư cách ma thuật sư của hắn, sau đó điên cuồng c·ưỡng h·iếp cô bé.
Ấy vậy mà Sakura vẫn như cũ ôn nhu và tốt bụng. Dù cô bị gia đình vứt bỏ, bị côn trùng h·ành h·ạ, bị vấy bẩn nhưng Sakura vẫn yên lặng chúc phúc cho Tohsaka Rin, người chị gái có cuộc sống tốt hơn cô rất nhiều.
Đấy là Sakura còn có Emiya Shirou chịu từ bỏ lý tưởng để cứu vớt cô nhưng các nhân vật nữ khác thì không có tốt như vậy. (route Sakura, bản Heavens Feel.)
Điển hình là Asagami Fujino của Kara no Kyoukai. Chỉ riêng việc không cảm nhận được đau đớn hay bất cứ xúc cảm cùng với bệnh viêm ruột thừa do thời gian dài phải uống loại thuốc ức chế ma nhãn đã là một bi kịch rồi. Về sau khi đi mua thuốc còn bị một nhóm côn đồ hãm h·iếp. Cuối cùng thức tỉnh ma nhãn nhưng do chiến đấu thua Ryougi Shiki mà mù hai mắt.
Mà cô gái ấy vẫn không nhận được bất cứ hồi đáp gì. Tình yêu của Fujino cho Kokutou Mikiya vẫn không được hồi đáp. Không ai chịu cứu vớt cô.
Jin chỉ đơn giản là thấy thương tiếc cho cô và nếu có cơ hội Jin nhất định sẽ cứu vớt cô gái. Suy cho cùng, có lẽ cũng là do yếu đuối, nhất là gã nhân vật chính của Kara no Kyoukai, Kokutou Mikiya là một tên không có sức mạnh gì, vì yếu đuối nên chỉ có thể đợi hết thảy bi kịch xảy ra mới dùng chính mình ôn nhu đi xoa dịu người khác.
Thiếu niên không phẫn nộ hay trách móc gì gã này, chỉ là.. Cậu cảm thán rằng, yếu cũng là một loại tội mà thôi.
Jin cũng không nghĩ nhiều vì cậu còn cả một giống loài để cứu, thế nên là.
(Nếu có thể thì, mình sẽ làm gì đó.)
Jin chỉ đơn thuần cự tuyệt bi kịch phát sinh trước mắt mà thôi, cậu cũng không có bất cứ suy nghĩ sâu xa nào khác.
Hơn nữa, phải nói tác giả của những tác phẩm thuộc Type-moon hẳn thuộc loại người tin rằng Câu chuyện có bi kịch mới là câu chuyện hay. Thế nên mới cho ra một loạt các nhân vật chính lẫn phụ có cuộc đời và quá khứ thảm không cần nói.
Nhất là nữ giới, hầu hết bi kịch đều phát sinh trên thân nhân vật nữ. Không biết sao nhưng Jin nghi ngờ tay tác giả này có chút biến thái mới đi viết như vậy.
Thế nhưng cái này cũng hoàn toàn lột tả rõ cái gì là Type-moon đi ?
Quay trở lại với chủ đề chính. Sau nhiều đêm huấn luyện và nhận chỉ dạy của Scathach, Jin đã thành công đả thông gần 150 mạch ma thuật. Một số lượng khiến hiện đại ma thuật sư líu lưỡi.
Theo lẽ thường, đả thông 150 mạch ma thuật trong hơn 1 tuần là điều vớ vẩn, nhưng do nhiều năm tập luyện ma lực phóng xuất và ứng dụng ma lực, phương pháp tới từ Type-moon này rất nhanh được Jin học thành công.
Phải biết, ở Type-moon, kĩ năng ma lực phóng xuất chỉ có thể được sử dụng bởi những cá nhân có rất nhiều ma lực, tới nỗi nó thành tiêu chí cho anh linh và huyễn tưởng chủng vì cơ bản, chỉ có 2 thành phần này là có thể sở hữu kĩ năng như vậy.
Không thể không nói, mạch ma thuật đã đem ma lực của Jin sử dụng vô cùng triệt để và hiệu quả hơn là việc thô bạo phóng xuất.
Các Blazer vì không có khái niệm mạch ma thuật nên họ bưng ma lực từ cơ thể ra để ngoại phóng dùng chiêu, trong khi các ma thuật sư ở Type-moon sở hữu mạch ma thuật thì thường ỷ lại vào công xưởng hoặc ma thuật lễ trang, chiến đấu vô cùng thông minh và biết làm thế nào để sử dụng ma lực của mình hiệu quả.
Dù sao bên Type-moon, tất cả ma thuật sư đều cắm đầu đi nghiên cứu con đường thông hướng căn nguyên nên ma thuật của họ rất tinh tế và khó đối phó.
Tất nhiên, do thế giới khác nhau nên Jin sẽ không tiện so sánh, vì ngay từ đầu nó đã không giống nhau rồi. Nhìn chút Type-moon là biết có 2 đại ức chỉ lực là Gaia và Alaya còn nơi này không có.
Tất nhiên, sau khi đã đả thông mạch ma thuật cả đống, Scathach song song dạy cả võ thuật lẫn ma thuật cho cậu.
Vì biết Jin đi con đường của riêng mình trong kiếm đạo nên Scathach chỉ có thể dạy cậu cách sử dụng cơ thể hiệu quả hơn và chỉnh đốn phong cách chiến đấu của cậu tốt hơn. Tất nhiên cậu cũng bị Scathach ép buộc học thương thuật.
Scathach cũng đem toàn bộ Nguyên Sơ Rune dạy cho Jin. Đây là tối cổ Rune thuộc về Odin, đại thần Bắc Âu trong một lần đi du lịch gặp được Scathach và quyết định dạy cô (?).
Rune nguyên sơ mạnh hơn Rune hiện đại rất nhiều, dù sao Rune hiện đại chỉ là tàn phẩm từ thần đại mà thôi.
Nằm trên sân tập trong lâu đài bóng ảnh, Jin thở hổn hển sau trận đấu tập với Scathach. Vì ở đây không c·hết được nên bả thoải mái bón hành cho Jin, khiến cậu khốn khổ không tả nổi.
Để rèn luyện giác quan chiến đấu và trái tim của chiến binh, Scathach quyết định sẽ liên tục t·ấn c·ông bất ngờ Jin kể cả khi ăn, ngủ hay thậm chỉ là đang tắm cũng vậy.
Lúc đầu Jin không quen và chửi ầm lên, liên tục gọi Scathach là bà già và kết cục của cậu không mấy tốt đẹp cho lắm.
Scathach rất không thích người khác bàn luận về tuổi tác của mình nên đương nhiên Jin b·ị đ·ánh cho tơi tả.
Có lẽ thấy sự ngỗ ngược của Jin có hơi giống tên đồ đệ Cú Chulainn của mình nên Scathach đánh hoàn toàn không nương tay.
Nhìn Jin nằm bẹp dưới đất, Scathach cắm thương xuống đất và khẽ ngồi xuống bên cạnh cậu.
Một mùi thơm nữ tính lập tức xông vào khoang mũi của Jin, vì Scathach không dùng nước hoa nên Jin phán đoán đây là mùi thơm cơ thể của cô.
Nó không đầy thanh xuân như thiếu nữ mà là một loại già dặn, trưởng thành.
Không thể không nói, dung mạo và khí chất của Scathach là thứ khiến đám nam thanh niên mới dậy thì phát cuồng.
"Đồ đệ ngốc, có một thứ mà cậu đang thiếu. Đó là một tuyệt kĩ, một tuyệt kĩ trong thời khắc quyết định có thể đem địch nhân đả thương toàn diện." (Scathach)
Ngước lên nhìn Scathach đang vén lấy mái tóc tím dài của mình, Jin có chút ngây người trước vẻ đẹp của cô nhưng nhanh chóng thanh tỉnh lại và nhạt nhẽo đáp.
"Có lẽ vậy, Gae Bolg alternative là loại kĩ năng luân chuyển thắng bại cực nhanh. Shisou tuân theo hai nguyên lý duy nhất để tạo nên tuyệt kĩ này đó là nhất định trúng và nhất định phá hư. Nó đơn giản nhưng hiệu quả.." (Jin)
Ngồi dậy khỏi mặt đất, Jin phủi phủi chỗ bẩn trên quần áo và liếc mắt nhìn Scathach rồi nói tiếp. Dạo gần đây cậu không thể rời mắt khỏi Scathach, không chỉ là bởi cô đẹp mà có lẽ là do hảo cảm của Jin dành cho nữ sư phụ đã tăng lên.
Jin hoài nghi mình đang mắc chứng Stockholm nên cố không nghĩ nhiều vấn đề này.
"Tôi nghĩ mình cần một đòn t·ấn c·ông diện rộng. Nhưng cái cần thiết không phải chỉ đơn thuần là ma lực hủy diệt vì thả quang pháo tôi hoàn toàn làm được nhưng mà.."
(Mình thiếu đi ý cảnh, không có ý cảnh thì công kích mạnh đến mấy cũng vô hồn.)
"Cái mà tôi cần bây giờ là một trận chiến sinh tử với một người có đẳng cấp kiếm thuật cực cao... Có thể tôi sẽ lĩnh ngộ gì đó nhờ trận chiến này." (Jin)
Nhìn lưỡi kiếm sáng bóng của Raimei-kyaku, Jin trầm ngâm một chút rồi thu kiếm vào bao.
"Hệ thống, mở ra cửa hàng" (Jin)
Jin hỏi hệ thống vì ngoài hai đại nhiệm vụ ở thế giới này, rất ít khi hệ thống ra nhiệm vụ khác. Nhưng ngay khi cậu cùng Scathach chiến đấu xong thì pop up sau xuất hiện.
【Ngài đã thành công kích hoạt nhiệm vụ ẩn.】
【Cường giả chứng minh (I)】
【Chứng minh sức mạnh của bản thân thông qua chiến đấu với Scathach và nhận được sự tán thành của cô.】
【Phần thưởng : 10000 thứ nguyên điểm】
......_____
【Đã hoàn thành nhiệm vụ】
【10000 thứ nguyên điểm đã được bổ sung.】
Jin lọc những món đồ 1000 điểm ra và có một thứ hấp dẫn cậu.
【Thẻ triệu hoán Servant (bản yếu) : Đây là thẻ có thể hạn định triệu hoán Servant mà ngài muốn, nhưng linh cơ bị suy yếu và Servant này chỉ có một nửa sức mạnh gốc, thời gian tồn tại của Servant chỉ là 30 phút.】 ---giá bán : 1000 thứ nguyên điểm.
Thiếu niên mắt sáng lên, vì cái này hoàn toàn là thứ cậu cần bây giờ.
"Shisou, tôi sẽ triệu hoán một vị Servant bị suy yếu đến đây để chiến đấu sinh tử, tất nhiên ở ma cảnh không c·hết được nên tôi muốn thử xem sự chênh lệch giữa bản thân với các Anh Hùng trong lịch sử." (Jin)
Jin để lộ vẻ hưng phấn nhìn qua Scathach, ánh mắt cậu ngập tràn chiến ý và Scathach hoàn toàn đồng ý việc này.
Dù sao cô cũng là chiến sĩ Celtic, thích chiến đấu với người mạnh là bản năng của cô.
Cười vui vẻ chút, Scathach vuốt vuốt tóc của Jin như thể cậu là một đứa trẻ rồi nhanh chóng lui ra xa.
Jin bĩu môi chút vì bị đối xử như đứa nhóc nhưng nhanh chóng dời sự chú ý tới tấm vé trên tay.
Cậu nhìn nó một lúc rồi lập tức sử dụng vật phẩm.
"Hạn định triệu hoán, Saber, Miyamoto Musashi !" (Jin)
[Hạn định triệu hoán bắt đầu---thành công.]
Một cơn gió lốc thôi lên từ vòng sáng trước mặt Jin, chỉ một chút sau. Một bà chị xinh đẹp tóc bạc, khí khái hào hùng xuất hiện.
Kimono và song kiếm, tóc dường như là búi lên. Cô cho người khác ấn tượng về một nữ Samurai mạnh mẽ với khí thế bén nhọn.
Đây hoàn toàn là một cao thủ kiếm đạo có đẳng cấp cao và là top Servant class Saber.
"Eh... Lại xuyên qua một thế giới khác sao ? Lần này không báo trước gì nhỉ ? Ah ? Sao mình cảm giác bản thân yếu đi ta ? Tưởng tượng chăng ?" (Musashi)
Musashi ngơ ngác nhìn xung quanh và sau một hồi tự thuật, cô nhìn thấy Jin và chạy tới chỗ cậu.
"Ah.. Thứ lỗi nhưng mà, cậu có biết đây là đâu không ?" (Musashi)
Jin nhìn trước mặt Musashi, từ tốn trả lời cho cô.
"Đây là t·ử v·ong ma cảnh, xin lỗi vì đã kéo chị tới đây, Musashi-san. Tên tôi là Mikage Jin, người sống ở nơi này." (Jin)
"Ah.. Vậy sao ? Mà hình như tôi đang lấy Servant hình thái để tồn tại thì phải.." (Musashi)
Nhìn cậu nhóc đẹp trai này, Musashi có chút bối rối che đi vẻ thất thố của bản thân trong khi để ý tới ma lực thể bản thân.
Ai có tìm hiểu về Musashi đều biết cô là Shotacon và đặc biệt hứng thú với những người nhỏ tuổi điển trai.
Musashi là không rõ lý do bị xuyên qua thế giới song song và cô đi du lịch qua rất nhiều thế giới nhưng mãi không tìm được đường về nhà.
Cái này rõ ràng là vì thế giới của Musashi để bị xóa bỏ và cô không thể về được nữa.
Cô chỉ có thể ở thế giới khác một thời gian vì ý chí thế giới liên tục trục xuất cô, một kẻ ngoại lai.
"Musashi, tôi muốn quyết đấu với chị để thử nghiệm bản thân. Ở đây tôi không c·hết được và chị chỉ có thể xuất hiện trong 30 phút nên là.. Xin lỗi, nhờ chị rồi." (Jin)
Jin cúi đầu một cái rồi nghiêm túc nhìn Musashi.
Nữ kiếm sĩ thấy được đấu chí của cậu nên cũng không nói nhiều.
"Uhm.. Tuy không hiểu rõ lắm nhưng mà nếu có gặp mặt lần sau nhớ chiêu đãi chị với Udon nhé ! Nhóc không được nuốt lời đâu !" (Musashi)
Cô cũng không rõ ràng lắm vì sao bản thân ở đây và có ma lực thể, trở thành Servant, nhưng mà với tư cách là một kiếm sĩ, cô tôn trọng mong muốn so kiếm của Jin.
"Tới quyết đấu đi nhóc, chị sẽ không nương tay dù là với khuôn mặt đẹp trai đó đâu !" (Musashi)
Nữ võ sĩ xinh đẹp nói như vậy, nụ cười trên mặt vẫn như cũ tươi tắn tràn đầy sức sống, giống như một đóa hoa không bao giờ héo tàn.
Cô rút ra 2 thanh katana của mình và vào thế chiến đấu của Niten Ichi-ryu.
Jin cũng hào hứng rút ra Raimei-kyaku và đem ma lực phóng xuất.
Musashi giật mình khi thấy rất nhiều lôi điện đang bao bọc Jin, cái này thực sự làm Musashi có ảo giác mình đang đấu với Lôi thần.
Cả hai nhanh chóng giao đấu và Jin lập tức chiếm thế thượng phong trong sức mạnh và tốc độ. Nhưng Musashi khéo léo xử lý chúng với kĩ thuật của cô và dần ép Jin vào tình huống phải đánh kĩ thuật.
Vì kiếm thuật của Jin rõ ràng so với Musashi kém nên cậu luôn giữ thế công thủ hai bên cân bằng để đọc ra chiêu thức của Musashi.
*Keng Keng*
Kiếm giao nhau tóe lên hỏa hoa, lôi điện cắn nuốt không khí, lật tung đại địa, kiếm khí vạch phá không gian và chỉ để lại những vết kình phong rít gào.
"Banka no Sakura, Yume no Gotoku."
Lôi điện đột tiến, từng nhát kiếm sấm sét đem Musashi đánh v·ết t·hương đầy mình, cô gần như bất lực bởi chiêu thức của Jin. Dễ hiểu thì là do bị nerf chỉ số nên Musashi không đủ đối ma lực cùng gân lực để kháng lại một kiếm này.
Nhưng không thể không nói, Musashi đã chặn được cách bộ phận yếu hại và phản kích thành công, khiến Jin b·ị t·hương tương đối nặng. Bởi, từ mặt võ nghệ thuần túy, thì có thể nói là Musashi nghiền ép Jin. Dù sao, đứng trước mặt cậu thế nhưng là nữ kiếm thánh đã trảm vào【Vô】chi nhất đạo, thành tựu tuyệt kiếm mà ngay cả Thần Phật cũng không thể thoát khỏi tương lai bị nó chém trúng !
Nhìn chút bản thân, nữ kiếm sĩ không thể tin nổi những gì vừa diễn ra. Cô b·ị đ·ánh có chút thảm vì chiêu thức kia và nó thực sự rất ấn tượng, nhất là với số tuổi của Jin hiện tại. Trẻ như vậy mà đã sắp chạm tới nhân chi cực hạn, không muốn khen cũng không được.
"Whoa.. Mikage-kun mạnh thật đấy, dù cậu trông trẻ tuổi như vậy.. Nhưng kiếm của cậu thiếu đi một thứ rất quan trọng, cậu chưa tìm được nó sao ?" (Musashi)
"Chị cũng vậy thôi Musashi-san, bị giảm thuộc tính nhưng vẫn rất mạnh, quả thực... Không thể khinh thường bất cứ Servant nào.. Và vâng, tôi vẫn chưa tìm thấy nó." (Jin)
Jin nhìn chằm chằm vào Musashi và nâng kiếm lên chuẩn bị t·ấn c·ông, bỏ mặc thương thế đang không ngừng chảy máu của mình.
Nữ kiếm sĩ cũng vui vẻ khi được khen, cô cười hì hì chống nạnh tuyên bố.
"Cứ thế này tôi sẽ thua mất nên là Jin-kun, tôi sẽ dùng bảo cụ đây ! Cẩn thẩn nhé !"
Jin lập tức giật mình. Bảo cụ ? Nếu như thế thì cậu cũng phải chuẩn bị.
"Tôi hiểu rồi, chị cũng biết phóng beam sao Musashi ? Vậy thì, tôi sẽ không thua đâu."
Đưa tay vẽ lên không trung mấy cái Rune tăng cường ma lực với thể lực rồi sức mạnh các kiểu (căn bản là buff).
(Nó chưa hoàn thành nhưng mà.. Vẫn thử xem sao..)
"Cố hữu..
Nắm giữ..
Tăng cường...
Bổ sung.."
Sấm sét bắt đầu tập trung quanh Jin và nhanh chóng lao về phía Raimei-kyaku giống như đang sạc chuẩn bị phóng đại chiêu.
Mà nó thực sự là đại chiêu. Kĩ năng AoE này Jin cố ý xin ý kiến của Scathach và phát triển dựa trên phương pháp tụ ma lực của Saber Artoria.
Vì saber có Excalibur và quang pháo là kĩ năng của cây kiếm đó nên Jin cho rằng Raimei-kyaku cũng làm được.
Long tâm điên cuồng bổ sung ma lực cho Jin, sấm sét nhảy múa xung quanh cậu, đốt cháy cả một vùng đất.
Một cột sáng, à không... Một cột lôi điện màu xanh mới đúng. Nó hướng thẳng chân trời, đem bầu trời tối sầm lại. Trong chốc lát, thiên địa không còn gì ngoài tiếng sấm rít gào. Mặt đất rung chuyển và mảnh vụn bị ma lực tán loạn trên không trung.
Jin giơ lên kiếm và đọc chú ngữ..
"Nơi này, tái hiện thiên không chi kì tích.."
"Raiten no Ichigeki, Rokumei Tenbatsu !" (Lôi thần nhất kích, lục mệnh thiên phạt)
Chọc thủng chân trời kì tích chém xuống, phía bên kia Musashi cũng đã thành công phóng thích bảo cụ. Do không phải trạng thái hoàn hảo nên cô nghiền ép toàn bộ ma lực bản thân để trực tiếp bước vào chiêu cuối của bảo cụ, ma lực pháo.
"Muốn tới rồi, Isada Daitensho !!"
Một cột sáng màu tím đánh xuống phía trước, lập tức cùng cột sáng lôi điện xanh của Jin giằng co.
Jin đem ma lực bật hết công suất và một v·ụ n·ổ ma lực giữa hai kĩ năng đã diễn ra.
Trong chiêu thức của Musashi, Isada Daitensho có đạo và nó mạnh hơn của Jin nhưng vì Jin chơi nghiền ép ma lực nên trong phút cuối, người thua lại là Musashi.
Chị gái tóc bạc xinh đẹp b·ị đ·ánh bay rất xa và dính vào bức tường của lâu đài.
Jin thở ra một hơi và cảm thấy mình may mắn vì nếu Musashi không bị nerf thì người dính tường có khả năng là cậu..
Thiếu niên nhìn kiếm trong tay và hiểu ra mình cần gì bây giờ, có lẽ, chẳng mấy chốc cậu sẽ đạt tới cảnh giới tên là kiếm thánh. Chỉ là, loại cảnh giới này rất mơ hồ và không rõ "chẳng mấy chôc" đó là bao lâu nữa. Có thể là 1 ngày, 1 tháng, thậm chí là hàng chục năm.. Ngược lại thì, thiếu niên cũng không có vội.
Trở lại thực tế, Jin nhanh chóng chạy tới vác Musashi từ phế tích ra. Cô b·ị t·hương và hai mắt đang quay tròn như nhang muỗi vì choáng. Hơn nữa đang dần tan biến do cạn ma lực, dù sao không có Master, ma lực bản thân chỉ có E, Musashi không ở lại đây lâu được.
Lại một lần nữa nhìn lên bầu trời tử cảnh, đằng xa là Scathach đang chạy tới, Jin cảm khái một tiếng.
(Lại là một ngày khác ở t·ử v·ong ma cảnh.)