Dụ Bắt Ôn Nhu - Xí Tại
Xí Tại
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 38
Hơn nữa, họ thậm chí sẽ ám chỉ ngầm hoặc rõ ràng chỉ đích danh họ muốn đi ăn tối với diễn viên nào.
Lúc nghe được tin tức này, đạo diễn không khỏi khâm phục anh, đúng là lãnh đạo trẻ tuổi của Qúy gia, tác phong hành sự quả thực rất khác biệt.
Cách xa đám người náo nhiệt, phòng vệ sinh lúc này hoàn toàn yên tĩnh, xung quanh không có một bóng người, cô hất nước lạnh từ bồn rửa lên mặt giúp mình tỉnh táo lại, Huyền Thanh lúc này mới có thể thở dài nhẹ nhõm.
Tiệc liên hoan chính thức bắt đầu.
Cũng không biết là đã đi hay chưa nữa.
Trong điện thoại, Từ Tử Bác tiếp tục nói: “Cậu bị Huyền Thanh chiều chuộng, cảm thấy người khác nhất định phải xoay quanh cậu nên cậu mới dần hình thành thói quen nói chuyện không cần suy nghĩ, cũng không có chút tôn trọng nào với Huyền Thanh. Đừng nói là cô ấy tức giận, nếu là tôi, tôi liền trực tiếp ly hôn với cậu..."
Nghe được lời nói nửa giễu cợt nửa mỉa mai của Từ Tử Bác, người đàn ông hiếm khi rơi vào trầm tư.
Huyền Thanh nói không sai, anh... quả thật không có tư cách.
Từ Tử Bác nhấp một ngụm nước để làm ướt cổ họng rồi nói tiếp: "Nhưng dù thế nào đi nữa, cậu cũng phải tôn trọng cô ấy. Bề ngoài Huyền Thanh trông hiền lành và dịu dàng, nhưng trong thâm tâm cô ấy cũng có sự kiêu ngạo của riêng mình."
Thư ký Lưu lên tiếng: “Biên kịch đã chỉnh sửa lại những phần còn lại của kịch bản chưa được quay. Một vài phân cảnh đã được sửa đổi và rất nhiều cảnh giữa cô Huyền Thanh và anh Hạng Dĩ Hàn ở cùng một khung hình cũng đã được cắt bớt. Đội ngũ hậu kỳ của ê-kíp cũng đã trả lời lại, đối với những cảnh đã quay trước đó, họ sẽ cố gắng cắt bỏ một số cảnh thân mật của cô Huyền Thanh theo yêu cầu của anh.”
Một số nhà đầu tư trước đây vì ỷ mình đã bỏ tiền vào đầu tư nên phần lớn ông ta đều không có tiếng nói.
Chiếc ghế ở bàn chính vẫn còn trống.
Khi Huyền Thanh được dẫn tới chỗ ngồi, cô vẫn còn bối rối không hiểu tại sao phó đạo diễn lại nói như vậy.
Phải thêm một số diễn viên A, B, C vào, kịch bản phải thay đổi theo hướng họ nghĩ, thậm chí khi đến kiểm tra phim trường họ cũng phải hướng dẫn công việc của đạo diễn và diễn viên.
Ánh mắt người đàn ông rơi vào tập tài liệu, nhưng anh lại không đưa tay ra nhận lấy, đôi môi mỏng mím thành một đường thẳng, hồi lâu, đang lúc thư ký Lưu còn đang lẩm bẩm gì đó trong lòng, sau đó anh mới chậm rãi lên tiếng: “Bỏ đi.”
Vẻ mặt anh dần trở nên đờ đẫn, anh im lặng uống hết ly này đến ly khác.
Anh mở miệng, khàn giọng nói: “Cô ấy nói muốn tôi suy nghĩ kỹ xem mối quan hệ hiện tại của chúng tôi là gì.”
Bỏ đi? Bỏ cái gì?
Trong phòng tối om, Qúy Hành đang đứng trước cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng ẩn trong bóng tối, không nhìn rõ sắc mặt của anh.
Nhưng nhìn Qúy Hành thử xem!
Uống được ba hiệp, Huyền Thanh đã có chút choáng váng vì trong phòng nồng nặc mùi rượu, cô liền xin phép đi vệ sinh hít thở chút không khí trong lành.
“Huyền Thanh.” Vẻ mặt đạo diễn rất hài lòng nhìn Huyền Thanh: “Hi vọng cô sẽ càng thêm nổi tiếng, tôi đánh giá cao năng lực của cô!”
Nghe được hai chữ ly hôn, trong ánh mắt của Qúy Hành cuối cùng cũng lộ ra dao động kịch liệt.
“Cầm lấy.” Cô nhẹ giọng nói.
Rượu mạnh cứ tràn vào cổ họng anh hết lần này đến lần khác.
Ngay cả khi cô ấy gọi tên cô, giọng cô ấy cũng vô cùng căng thẳng.
Hạng Dĩ Hàn quả thực vẫn chưa rời đi, anh ta đang ngồi trên xe bảo mẫu và thảnh thơi lướt điện thoại di động.
Đột nhiên, cánh cửa gỗ bị đẩy ra một cách thô bạo, theo tiếng bước chân dần dần đến gần, Huyền Thanh ngước mắt lên và nhìn thấy Quách Thiên Văn.
Trợ lý đạo diễn cũng thấy Huyền Thanh và Hạng Dĩ Hàn có quan hệ cá nhân khá tốt nên mới nảy ra suy nghĩ muốn nhờ cô đi rủ rê Hạng Dĩ Hàn.
Người phục vụ mở cửa, người đàn ông đoan trang lạnh lùng chậm rãi bước vào, ánh mắt anh quét quanh một vòng, cuối cùng liền dừng lại trên người Huyền Thanh, anh chợt dừng lại một lát.
Chẳng mấy chốc, mọi người đều biết đạo diễn đang nói đến ai.
"Qúy Hành, tôi không biết vì cái gì mà cậu lại ích kỷ giữ Huyền Thanh ở bên người, cái cớ cậu bị cha mẹ ép gả chỉ có thể lấy để lừa gạt Huyền Thanh, còn tôi thì hoàn toàn không tin."
"Qúy Hành, cậu thật sự xứng đáng."
Khuôn mặt lạnh lùng của cô ấy luôn vô cảm và thờ ơ, đôi môi mím chặt, cô ấy đang đi giày cao gót từng bước đến gần Huyền Thanh.
Hạng Dĩ Hàn chưa bao giờ thích tham dự bất kỳ bữa tiệc nào chứ đừng nói đến bữa tiệc chúc mừng đoàn phim đóng máy, thậm chí những bữa tiệc mừng những bộ phim anh ta từng đoạt giải anh ta cũng không thèm đến.
Diễn xuất của Huyền Thanh trong hai tháng qua đã thuyết phục ông ta rằng cô, với tư cách là một diễn viên, quả thực có một tương lai đầy hứa hẹn và một tương lai không giới hạn.
Huyền Thanh gõ gõ cửa kính xe.
Ánh mắt người đàn ông chớp chớp, giọng nói hơi khàn khàn: “Tôi nói là bỏ đi, quay theo kịch bản gốc là được rồi. Anh cũng nói với đội hậu kỳ là không cần xóa những cảnh đã quay đi đâu.”
Huyền Thanh: “Là tiệc đóng máy tối nay, trợ lý đạo diễn nhờ tôi thông báo cho anh, anh phải nhớ đi nhé.”
Trong lòng thư ký Lưu bèn thở dài.
Anh ta uể oải tựa người vào ghế sofa, gọt một quả cam nhét vào miệng, không nhịn được liền cong môi.
Người đàn ông quay người đối diện với ánh sáng rực rỡ ngoài cửa sổ, trầm giọng nói: “Bật đèn lên.”
Buổi tối tại khách sạn Giang Sơn.
Huyền Thanh không biết trợ lý đạo diễn đang nghĩ gì, liền nghiêm túc gật đầu đồng ý.
Nói xong câu cuối cùng, Từ Tử Bác liền cúp điện thoại mặc kệ Qúy Hành phản ứng thế nào.
Đoàn làm phim đặc biệt chuẩn bị hoa để tặng cho Huyền Thanh, Hạng Dĩ Hàn và Quách Thiên Văn, rồi cả đoàn cùng nhau chụp một tấm ảnh kỷ niệm.
Qúy Hành ngồi xuống ghế chủ vị.
Cô không thể từ chối các bữa tiệc đóng máy, đối với cô, đó không chỉ là một cái kết hoàn hảo cho tác phẩm của mình mà còn là lời chia tay trang trọng với đạo diễn, các bạn diễn và toàn thể nhân viên trong đoàn.
Đạo diễn gật đầu nói thêm: “Đúng rồi, tối nay cô nhất định phải tham gia tiệc đóng máy đấy nhé. Với tư cách là diễn viên chính, cô không thể vắng mặt được đâu. Thời gian và địa điểm tôi đã gửi cho trợ lý của cô rồi.”
Huống chi những lời Qúy Hành nói trong phòng thay đồ thực sự khiến trái tim cô tổn thương.
Người ở đầu bên kia điện thoại liền cười khẩy: “Đó là cô ấy đang nhắc nhở cậu chỉ nên thực hiện đúng những nghĩa vụ theo hợp đồng, không được vượt quá giới hạn.”
Huyền Thanh: "Đi thôi, chúng ta qua đó xem thử."
Đây là lần đầu tiên.
"Qúy tổng, người bên đoàn làm phim "Đen Trắng" vừa gửi tin nhắn cho tôi, bọn họ nói rằng vì anh tình cờ cũng có mặt ở đây nên bọn họ muốn mời anh đến tham dự tiệc liên hoan đóng máy tối nay."
Trên người Quách Thiên Văn lúc này chỉ ngửi thấy nồng nặc mùi rượu.
Cô vẫn còn rất thích anh, điều này hiển nhiên không còn nghi ngờ gì nữa. Nhưng điều đó không có nghĩa là cô chấp nhận đánh mất bản thân và lòng tự trọng của mình.
Chàng trai ngước mắt lên và nhận ra là cô, đôi mắt trong veo của anh ta lập tức sáng lên, anh ta nhanh chóng mở cửa xe.
Hạng Dĩ Hàn đáp lại, rõ ràng là không mấy hứng thú. Một lúc sau, anh ta như tỉnh táo lại, đột nhiên ngẩng đầu lên hỏi cô: “Cô có đi không?”
Qúy Hành không từ chối bất cứ ai đến nâng cốc.
Hạng Dĩ Hàn suy nghĩ một lúc, sau đó liền gật đầu và nói với trợ lý của mình: "Nói với đạo diễn tối nay tôi sẽ đến."
Anh ta không thể không thừa nhận anh ta rất mong chờ Qúy Hành, người chưa từng cúi đầu trước bất cứ ai, sẽ thừa nhận sai lầm của mình với Huyền Thanh như thế nào...
Cả đạo diễn và các diễn viên chính đều rất hài lòng với kết quả của hai tháng này.
Một giờ là đủ thời gian.
"Anh có một cuộc họp video vào lúc sáu giờ rưỡi, cuộc họp sẽ kéo dài khoảng một giờ."
Lúc đó anh ta cảm thấy thoải mái hơn bây giờ rất nhiều.
Thế là An An cẩn thận ôm bó hoa vào lòng.
Tám ngày sau, đoàn làm phim "Đen trắng" đã hoàn toàn kết thúc việc quay phim.
Phản ứng của Qúy Hành khiến cô nhất thời không thể phân biệt được anh có suy nghĩ chiếm hữu cô vì hôn nhân hay còn vì lý do nào khác.
-
Trong phòng bao, sự xuất hiện của Hạng Dĩ Hàn đã khiến mọi người vô cùng chấn động.
Thư ký Lưu nhanh chóng bật công tắc, đèn trong phòng lập tức sáng lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Huyền Thanh nhướng mày: “Tôi đương nhiên sẽ đi.”
Thư ký Lưu bây giờ càng thêm trân trọng những ngày cô Huyền Thanh lên tầng trên cùng ăn tối với ông chủ nhà anh mỗi tối.
Giọng nói lười biếng của Từ Tử Bác vang lên từ đầu bên kia điện thoại.
Mặc dù ông ta đã nghe một số phản hồi từ phía biên kịch và đội hậu kỳ hai ngày trước, biết được Qúy Hành có một số yêu cầu đối với kịch bản và cốt truyện, ban đầu ông ta đã muốn dành thời gian để nói chuyện với Qúy Hành, nhưng cuối cùng anh đã suy nghĩ lại và chủ động rút lại những yêu cầu đó.
"Tôi biết lúc cậu vừa nói ra câu đó chắc hẳn liền lập tức cảm thấy hối hận, nếu không cậu cũng sẽ không hối hả gọi điện cho tôi và hỏi tôi một câu hỏi liên quan đến quan hệ tình cảm lỗi thời như vậy."
Thế là anh ta lên tiếng đầy ngập ngừng.
Mấy ngày nay cô đều ở một mình, mỗi lần nghĩ tới Qúy Hành, cô đều không biết nên đối mặt với anh ra sao, nên có thái độ gì với anh
Thứ thư ký Lưu gửi chính là thứ Quý Hành gửi.
Đây là công việc của cô, là thành quả lao động vất vả gần hai tháng của cô, anh không thể nhúng tay vào chỉ vì h.am m.uốn ích kỷ của bản thân.
Thành thật mà nói, nhà đầu tư Qúy Hành là nhà đầu tư có ấn tượng tốt nhất và có sự hợp tác vui vẻ nhất mà ông ta từng gặp kể từ khi bắt đầu sự nghiệp.
-
Hơn nữa, gần đây tâm tình của ông chủ dường như không tốt, áp suất không khí xung quanh lại thấp, lạnh như băng ngàn năm không tan, khiến anh ta lúc nào cũng nơm nớp căng thẳng vì sợ phạm sai lầm.
Anh ra nói xong liền đưa ra một tập tài liệu dày cộm: “Mời anh xem qua. Nếu anh chấp thuận, ngày mai chúng ta liền thông báo cho đoàn làm phim và các diễn viên quay phim theo kịch bản mới.”
Nhưng khi nói đến cảm xúc, anh lại có vẻ lo lắng lo được lo mất và càng trở nên thận trọng.
Thấy mọi người đều đã đến đông đủ, đạo diễn thỉnh thoảng liếc nhìn đồng hồ, ánh mắt cứ dán chặt vào cánh cửa phòng bao, dường như là còn đang đợi ai đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ồ."
Ai mà có thể ngờ được Hạng Dĩ Hàn chưa bao giờ tham gia một bữa tiệc nào như thế này lại đến đây, có thể nói hôm nay là lần đầu tiên.
Khối lượng công việc mấy ngày nay quả thực nhiều hơn trước, ngoài việc mỗi tối đều đến trường quay đợi cô Huyền Thanh tan sở, thời gian còn lại ông chủ của anh ta gần như chôn đầu trong núi công việc.
Huyền Thanh nhìn chung quanh rồi hỏi: “Hạng lão sư đâu rồi?”
Mọi người trong đoàn phim đều kính trọng và sợ hãi người đàn ông trẻ tuổi, đẹp trai và đầy quyền lực này, ngoại trừ hai vị đạo diễn đến chào hỏi, không ai khác dám tiến lên tham gia cuộc vui. (đọc tại Qidian-VP.com)
Qúy Hành nới lỏng cổ áo: "Có chuyện gì vậy?"
Huyền Thanh là người thứ hai đến, trợ lý đạo diễn mỉm cười nháy mắt với Huyền Thanh: “Làm tốt lắm.”
Trên đường ôm bó hoa tới đây, cô ấy cũng có nghe thấy nhiều người than thở rằng Hạng Dĩ Hàn về quá sớm, bọn họ còn muốn chụp ảnh chung với anh ta.
Huyền Thanh cụp mắt nhìn bó hoa, trong mắt hiện lên một tia cảm xúc phức tạp.
Trong kinh doanh, anh có thể đưa ra quyết định trong một cách dễ dàng, kiểm soát mọi thứ diễn ra chậm rãi và ổn định, anh là người nắm quyền mà mọi người trong Qúy gia ai cũng phải dè chừng.
Khi đối phương vừa tới gần, Huyền Thanh liền nhăn mũi thật sâu.
Cô vẫn nhớ lời dặn vừa rồi của trợ lý đạo diễn, cô muốn tranh thủ sự có mặt đông đủ của mọi người để nói chuyện với Hạng Dĩ Hàn.
"Về luôn à? Chúng ta cùng nhau trở về khách sạn nhé?"
Thư ký Lưu ngồi vào ghế lái, lén nhìn vẻ mặt của sếp qua kính chiếu hậu rồi mới nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Huyền Thanh mím môi cười đáp lại: “Cảm ơn đạo diễn, tôi sẽ tiếp tục cố gắng.”
An An chỉ ra bên ngoài: “Chắc là đang trốn trong xe bảo mẫu rồi.”
Quách Thiên Văn đi tới, nhìn thấy Huyền Thanh đang ngồi ở bên cạnh, hai mắt cô ấy liền lóe lên, cuối cùng cũng ngồi xuống không nói một lời.
-
Anh nhíu mày, nhỏ giọng nói: “Vậy tranh thủ giải quyết xong sớm.”
"Ngài Quý?"
Thư ký Lưu chớp chớp mắt, anh ta chưa bao giờ thấy ông chủ của mình rút lại yêu cầu sau khi đưa ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 38
Từ khi hợp tác với anh hoàn toàn không có những thứ đó!
Thư ký Lưu chợt mở cửa, căn phòng hoàn toàn tối om, không nhìn rõ được thứ gì bên trong, dần dần anh ta cũng thích nghi được với bóng tối, nhìn xung quanh, chỉ phát hiện một bóng dáng bất động như tượng điêu khắc của sếp mình trước cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn.
Coi Huyền Thanh và cô là nữ chính quan trọng nhất, đoàn làm phim đã đặc biệt sắp xếp vị trí của họ ngồi cạnh nhau.
An An dừng lại, khẽ liếc nhìn thoáng qua Huyền Thanh, sau khi thấy thần sắc cô vẫn bình thường, cô ấy mới nói tiếp: “Em nhìn thấy anh Quý thực ra đang ở trong xe, nhưng anh ấy không có xuống xe cũng không có đi tới đây, em nghĩ chắc là anh ấy cũng biết bây giờ chị đang không muốn gặp mặt anh ấy.”
Một lúc sau, An An cầm bó hoa đi tới, nhỏ giọng nói vào tai Huyền Thanh: “Chị Thanh, đây là của thư ký Lưu gửi tới.”
Huyền Thanh cười lắc đầu: "Không phải, tôi tới nói cho anh một chuyện."
"Huyền Thanh."
Nhưng suy cho cùng, anh ta thực sự cũng không có nhiều hy vọng.
Phó đạo diễn cũng đi tới, tươi cười nhắc nhở: "Huyền Thanh, đừng quên báo cho Hạng lão sư biết nữa nhé, anh ấy nhất định cũng phải tới!"
Những suy nghĩ của cô thật lộn xộn... cô không thể sắp xếp chúng gọn gàng lại được.
Cũng nhờ vậy mà các biên kịch và nhân viên không cần phải thay đổi lại vì quá trình này quả thực tốn rất nhiều tiền.
Hạng Dĩ Hàn có vẻ bối rối: "Chuyện gì vậy?"
Thư ký Lưu sửng sốt.
"Bằng không, muốn Huyền Thanh tha thứ cho cậu cũng không đơn giản như vậy."
Nhưng đó là chuyện bình thường, mỗi lần cô suy nghĩ về Qúy Hành, chưa bao giờ cô có thể chủ động sắp xếp suy nghĩ của mình được.
Có người lên tiếng hỏi, đạo diễn nghiêm túc nói: “Còn thiếu một người quan trọng nhất.”
Quách Thiên Văn là người cuối cùng trong ba diễn viên chính đến tham gia.
Vừa nói, giọng điệu của đối phương cũng trở nên nghiêm túc: “Cậu đó, nếu cậu phạm sai lầm thì phải biết kiểm điểm và thẳng thắn thừa nhận. Đạo lý đơn giản như vậy, chắc cậu là người hiểu rõ hơn ai hết mà nhỉ?."
Qúy Hành đặt cẳng tay lên cửa kính xe, nghe xong liền quay mặt đi: "Buổi tối tôi có kế hoạch gì khác không?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.