0
Trong bầu không gian tăm tối không thể thấy rõ mọi vật xung quanh, một phôi thai nhỏ tự dưng hiện ra và nhanh chóng phát triển thành hình dáng một người thanh niên. Người thanh niên đó vẫn lơ lửng trên không trung trong tư thế cuộn lại giống hệt như một đứa bé lúc còn ở trong bụng mẹ. Rồi dần dần trôi theo thời gian, đứa trẻ đó chậm rãi mở mắt và tỉnh lại.
"Cái quái gì vậy?" Người thanh niên rất ngạc nhiên vì đón chào hắn lúc tỉnh dậy là khoảng không vô tận. Xung quanh hắn chỉ là bóng đêm vô tận, không có một sinh vật hay đồ vật nào ở đây, chỉ có màu đen kéo dài không điểm cuối và sự tĩnh lặng đến kinh dị.
"Rõ ràng chỉ định nghỉ ngơi sau trận chiến mà sao thành bị dịch chuyển đến đây rồi? Hay đây chỉ là một giấc mơ?" người thanh niên tự hỏi bản thân.
Hắn thử dùng giác quan nhện để cảm ứng và tìm ra lối đi nhưng nó lại không có hiệu quả, hắn không cảm ứng được bất cứ thứ gì. Hắn thử nhảy lên nhưng khả năng nhảy của hắn không như lúc trước, khi hắn có sức mạnh. Người thanh niên tiếp tục kiểm tra một lượt rồi mới nhận ra ở trong hư không này thì hắn không thể sử dụng được bất kì sức mạnh như là có người phong ấn lại sức mạnh của hắn, hay nói đúng hơn là hắn đã mất hết tất cả sức mạnh. Hắn bắt đầu suy nghĩ và cố phân tích nguyên nhân nhưng kết quả luôn là đi vô ngõ cụt.