Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 4: Cuộc sống mới

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Cuộc sống mới


Nhìn lại bảng trạng thái lần nữa, Harold chú ý tới dòng dưới dòng khả năng.

[Đã gửi gói quà đến túi của chủ nhân. Mời chủ nhân mở và tiếp nhận nó]

Dì Mây thở dài: “Em không thích điều đó, nó từng là một cậu bé vui vẻ.”

[Khả năng: Siêu sức mạnh, Siêu hồi phục, Tầm nhìn ban đêm, Siêu nhanh nhẹn, Thiên tài kĩ thuật, Siêu giác quan Nhện]

Anh chỉ nhớ được hình ảnh cuối cùng trước khi c·h·ế·t, những tiếng bước chân chậm rãi đến chỗ anh và sau đó là tiếng s·ú·n·g đột ngột vang lên, và cuối cùng chỉ còn màn đen.

"Hãy tin tưởng đứa trẻ đó. Tôi chắc rằng Harold sẽ vượt qua được và thay đổi. Chả phải vừa nãy là minh chứng rõ ràng nhất sao?"

"Bác Ben, Peter và tôi đang đợi con xuống để chúng ta cùng ăn tối đấy."

Cơ thể anh lạnh đi, cảm giác buồn nôn dâng lên trong cổ họng, và theo mỗi nhịp tim đập, đầu anh cũng râm ran theo.

Chương 4: Cuộc sống mới (đọc tại Qidian-VP.com)

"Xin lỗi mọi người. Cháu có việc, cháu sẽ lên phòng trước đây"

Phía sau cô là xe cảnh sát đang đuổi theo với tiếng còi báo động inh ỏi.

Căn phòng tràn ngập sự im lặng đã bị lãng quên từ lâu, khiến anh có phần khó chịu.

Những ký ức thuộc về cơ thể này đã được khắc sâu vào tâm trí anh.

"Đây là tôi du hành đến Thế giới Marvel và trở thành em trai của Peter Parker?"

" Harold? Harold? Harold! Nhanh chóng ăn hết phần lasagna của mình đi trước khi nó nguội hết!"

Vài phút sau, đang tiêu hóa ký ức đột ngột, Harold chậm rãi giơ đôi tay lên nhìn.

Nói xong hệ thống chìm thẳng vô giấc ngủ và không đáp lại nữa. Vì không nhận được hệ thống đáp lại nên Harold đành phải tự mở túi và chấp nhận món quà mà hệ thống đã gửi.

Đột nhiên! Một ký ức chợt tràn vào tâm trí anh như một cơn thủy triều.

Nhìn vô bảng trạng thái, Harold cảm thấy kinh ngạc vì hầu như năng lực hiện tại đều đến từ Spiderman. Tuy không có khả năng sản sinh tơ nhện hay leo trèo nhưng Khả năng "Thiên tài kĩ thuật" đủ để bù đắp lại cho 2 khả năng kia. Chỉ cần tập trung tạo một bộ máy bắn tơ và găng tay dính là ổn.

"Hi vọng vậy"

Anh ta không thể tìm ra tình hình hiện tại, vì vậy anh ta chỉ có thể giải quyết nó một cách tạm thời.

"Mình có sức mạnh mới sao?"

"Tại sao tên tôi lại là Harold?"

Ben mỉm cười nói với vợ.

Harold nói xong liền đi thẳng về phòng. Dì May và bác Ben nhìn Zhang Tong bước lên cầu thang và biến mất ở góc đường, vẻ mặt lo lắng.

Harran bối rối vừa quan sát căn phòng vừa cố gắng nhớ lại lý do mình đến nơi này.

"Nó rất ngon, với lượng nhiệt vừa phải."

"Harold! Anh có định ăn tối ở nhà không?"

Chương 4: Cuộc sống mới

Sau bữa tối, Ben bưng đĩa bánh táo nướng tới, nếm thử một miếng bánh táo nướng, nheo mắt lại.

[Hệ thống hoàn thành việc cứu chủ nhân]

Đó là một căn phòng được trang trí ấm áp, ánh trăng sáng trải rộng trên sàn phòng, tạo thành một tầng ánh sáng trong trẻo mờ nhạt.

Đau! Đau! Đau!

"Ủy viên cảnh sát thành phố New York đã hứa với người dân rằng Spider-Woman sẽ bị đưa ra công lý trong thời gian ngắn nhất!"

Nhưng thứ anh chạm vào là một chiếc gối ấm áp.

Bây giờ Gwen - SpiderWoman đã xuất hiện trên TV, tức là sự kiện Peter thành Lizard Man không còn xa nữa.

Nhưng ai lại ngờ được anh xuyên qua đến thế giới Earth-65, nơi Gwen Stacy là một người nhện. Còn Peter, thay cho bác Ben, trở thành "vật hy sinh" và c·h·ế·t trong vòng tay của Gwen.

Harold thầm nghĩ và suy đoán xem rốt cuộc hệ thống đã ban tặng sức mạnh gì. Cảm nhận cơ thể đang liên tục biến đổi khiến Harold càng mong chờ hơn về kết quả sau khi cơ thể hợp nhất được với nguồn sức mạnh mới.

Hai bên đang rượt đuổi gay cấn trên đường phố New York!

"Hả...?"

"Vâng thưa dì May!"

Đó không phải là cơ thể của chính anh ấy!

Lúc đầu, anh còn nghĩ rằng mình xuyên qua đến thế giới Earth-616, nơi Peter Parker là con trai của một cặp nhà khoa học thiên tài tên Richard Parker và Mary Parker. Khi Peter 7 tuổi, anh được giao cho chú và dì của mình, cụ thể là Ben và May Parker. Peter cũng lớn lên cùng với chú và dì của mình.

Một thân hình thiếu niên được phản chiếu trong gương.

Món quà được mở ra và tràn vô trong cơ thể của Harold. Chỉ trong chốc lát Harold có thể cảm nhận được có sự thay đổi lớn đang diễn ra bên trong.

Những cơn đau liên tục h·ành h·ạ Harran. Đây là lần đầu tiên Harran cảm nhận được cơn đau thấm vô linh hồn mình.

Bây giờ chỉ có một câu hỏi duy nhất còn lắng đọng lại trong tâm trí của anh.

Trong lúc đắm chìm vô dòng suy nghĩ thì bỗng dưng một giọng nói cắt ngang dòng suy nghĩ của anh

Nhìn chằm chằm vào màn hình TV, Harold lông mày nhíu lại.

Sau một giây im lặng, anh hít một hơi thật sâu và suy nghĩ xem mình nên làm gì tiếp theo.

Sau khi nhìn thấy Harran đi xuống lầu, người đàn ông lớn tuổi mỉm cười nói với người thanh niên ngồi đối diện: "Có vẻ như lần này tôi thắng cược, Peter. Anh ấy chịu xuống ăn tối với chúng ta rồi."

Harran sửng sốt một lát mới quay lại: “Tôi xuống ngay!.”

Trầm ngâm một lát, rồi lắc đầu, Harold đi về phía bàn ăn rồi ngồi xuống. Anh ấy không quan tâm quá nhiều đến nó nữa.

Peter hơi ngạc nhiên khi thấy Harran xuất hiện trong phòng ăn, rồi hơi cau mày trong khi đưa người đàn ông lớn tuổi 5 đô la. Rồi Peter lầm bầm: "Bình thường Harold toàn từ chối ăn cùng nhau và chọn ăn trong phòng mình. Tại sao cứ phải đúng lúc cá cược với bác Ben thì Harold lại xuống?"

Với cái đầu choáng váng, anh loạng choạng đứng dậy, xoa xoa cái trán nhức nhối mơ hồ và nhìn xung quanh.

"Chuyện gì xảy ra với tôi vậy?"

"Người Nhện 'có sức mạnh to lớn sẽ có trách nhiệm lớn'?"

Sau một lúc, cảm nhận được cơ thể không còn có sự biến đổi nào nữa, Harold bắt đầu kiểm tra thông tin bản thân xem có sự thay đổi gì mới.

Harold trầm ngâm, suy nghĩ về nó. Tuy Harold không còn lạ về nó nữa vì xưa anh ta từng đã được vài kĩ năng đặc biệt qua các nhiệm vụ đặc biệt nhưng bây giờ sau khi cảm thấy kĩ năng anh nhận được sẽ liên quan đến thế giới Harold đang ở khiến anh ta thắc mắc liệu bản thân có thể thu được sức mạnh của các sinh vật cấp bậc vũ trụ hay không.

Harold cau mày trong lúc suy nghĩ. Kiếp trước tên anh là Harran, cái tên bắt đầu bằng chữ cái H. Và bây giờ anh lại tên là Harold, vẫn là một cái tên bắt đầu bằng chữ H. Nó khiến anh tự hỏi liệu sau trong tương lai, nếu anh tiếp tục du hành đến thế giới khác thì tên anh có còn tiếp tục bắt đầu bằng chữ cái H hay không.

Bác Ben mỉm cười sung sướng trong khi cất tiền thắng cược vô ví của mình. Rồi quay sang Harold và nhẹ nhàng nói: " Ngồi xuống đi. Hôm nay, dì May của cháu làm món ăn cháu ưa thích nhất đấy."

Anh nhanh chóng kêu gọi hệ thống trước khi nó chìm vô giấc ngủ: " Hệ thống! Ngươi không có cung cấp gì cho ta để ta sinh tồn được sao?"

(Hết chương)

Ben đặt dao nĩa xuống và lắc đầu: “Anh ấy luôn trầm lặng, luôn rất cô độc với những suy nghĩ của mình.”

Người phụ nữ đang nấu ăn chắc chắn là dì May, còn người đàn ông trung niên đeo kính chắc chắn là chú Ben, người sẽ sớm được "hy tế lên trời". Còn người thanh niên gầy gò đang tận hưởng món lasagna chắc chắn là Peter Parker.

Trong phòng khách, một người phụ nữ trung niên đeo tạp dề đang lấy thức ăn trong lò ra, tỏa ra mùi thơm nức mũi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đẩy cửa ra, Harran dậm chân xuống cầu thang.

Nhưng sự chú ý của anh nhanh chóng bị thu hút bởi bản tin trên TV.

Đang chìm trong ký ức, anh bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa đột ngột.

Dì May mỉm cười nhẹ như đáp lại chồng mình, nhưng trong tâm vẫn còn chút lo lắng về tương lai của đứa trẻ ấy. Sờ đôi tay già nua trong khi ngước nhìn lên cầu thang một lần nữa, cô ấy lầm bầm.

"Nhưng bây giờ, cậu ấy là một cậu bé có những bí mật của riêng mình, cậu ấy sẽ lớn lên giống như cha cậu ấy đã làm."

Bỗng dưng, những giọng thông báo máy móc vang vọng trong đầu Harran, cắt đứt dòng suy nghĩ của anh và khiến anh giật mình.

Người phụ nữ đi đến cái bàn rồi đặt đĩa ăn xuống và đưa ánh mắt trìu mến về phía Harold. Harold không chú ý đến ánh mắt của người phụ nữ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đây không phải là một khu rừng u ám nơi đã trở thành biển máu, mà là một căn phòng xa lạ đến tột cùng.

"Spider-Woman?"

"Kĩ năng đặc biệt..."

Dì May lên tiếng nhắc Harold sau khi thấy anh vẫn chưa đụng tới phần lasagna và để nó nguội dần.

[Harold]

Harold sau khi thoát khỏi dòng suy nghĩ liền nhanh chóng đáp lại rồi thưởng thức phần lasagna mà dì May đã chuẩn bị cho cậu. Sau khi giải quyết xong món lasagna, cậu lau miệng và nhanh chóng đứng dậy.

[Từ giờ hệ thống sẽ rơi vào trạng thái ngủ say để nạp lại năng lượng đã tiêu hao hết trong quá trình hồi sinh chủ nhân.]

[Kĩ năng đặc biệt: Chưa mở khóa] (đọc tại Qidian-VP.com)

Không có mùi khói, máu, thép, không có đau đớn, không bẩn thỉu, không có đám sói quỷ đói khát ghê tởm, chỉ có sự im lặng và bình yên.

Lẩm bẩm với giọng trầm, ánh mắt anh nhìn về phía ba người.

Dì May kéo ghế ngồi xuống, lo lắng hỏi chồng: “Anh không lo lắng cho Harold à?”

Lúc này, ánh mắt anh dán vào tấm gương ở cầu thang. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong cơn choáng váng, anh vươn tay ra và muốn nhặt lấy thứ sẽ mang lại cho anh cảm giác an toàn - thanh đại kiếm to lớn, đẹp đẽ của anh ấy.

Sau đó một giọng nữ vang lên:

Hình ảnh xuất hiện cùng với người phát thanh viên là Người nhện trong bộ đồ phối hợp màu đen và trắng, bắn ra những tơ nhện và đu qua các tòa nhà.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Cuộc sống mới