Du Hành Qua Các Thế Giới
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 5: Gặp mặt thiếu nữ Gwen
(Hết chương)
Peter nhún vai: "Không tệ."
"Boom!"
Ở dưới cùng của tờ rơi là một hộp sọ màu đen, trông rất giống "tảng đá tử thần".
"A-ah! Ừm... Cuối tuần... Cậu rảnh không?" Gwen ấp úng lên tiếng, đôi mắt hơi liếc sang phía khác trong khi hỏi Harold.
"Này, chờ chút!" Gwen tiếp tục gọi Harold lại.
Dòng chữ trên đó đập vào mắt anh.
Gwen nhận ra người bạn thân nhất của mình đã chọn cách bỏ chạy nên cô đuổi theo và cố gắng vòng tay ôm lấy anh.
Harold cũng không quan tâm lắm, đôi khi vẫn nghiêm túc đáp lại cô trong khi đi thẳng vô lớp học.
Việc đó khiến cô sốc đến mức không nói thành lời được. Bạn thuở nhỏ của cô cũng giống cô, có sức mạnh như cô.
Gwen nghe xong liền lên tiếng: "Không tệ? Dù bề ngoài tôi có tán thành thì nắm đấm của tôi cũng sẽ không!"
Đôi mắt cô mở to tràn đầy về ngạc nhiên và nghi hoặc sau khi thấy Harran né ngay lập tức khi cô vỗ tới vai cậu.
"Này, Harold!"
"Đối diện với cái c·h·ế·t?"
"Cốc cốc"
Gwen sau khi hít một hơi sâu rồi nhìn thẳng đôi mắt Harold và nói: "Cuối tuần này cậu có muốn xem phim với tôi không?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 5: Gặp mặt thiếu nữ Gwen
" Có việc sao?" Harold chậm rãi hỏi lại Gwen.
Hôm sau, vào sáng sớm.
Mò mẫm trong dòng kí ức, Harran mới nhận ra. Thì ra tôi trước đó đã yêu Gwen rồi. Tại sao lại là tôi trước đó mà không phải là chủ nhân cơ thể? Đơn giản, bởi gì vốn dĩ Harold là chủ cơ thể này, không phải là kẻ xuyên qua chiếm đoạt thân thể. Vốn dĩ tới giờ Harold mới thức tỉnh kí ức kiếp trước làm cho anh nhầm lẫn rằng mình là xuyên qua. Chỉ khi Harold không thấy một dấu vết về kí ức cơ thể này đã c·h·ế·t mới có thể chắc chắn được không phải là xuyên. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Gì vậy?" Harold quay lại và hỏi với khuôn mặt không cảm xúc.
Với siêu sức mạnh của người nhện đã bị kìm nén nhưng quả bóng vẫn bay thẳng vô như đại bác tới vị trí cũ.
Nhưng Harold, người dường như có mắt sau gáy, đã né được “đòn tấn công lén lút” của Gwen bằng cách né sang một bên.
Quay lại, anh nhận ra có một cô gái tóc vàng đang đứng trước mặt mình.
Ngay trước khi cô kịp phản ứng thì một giọng nói vang lên cạnh cô.
"Vũ điệu mùa xuân: điệu nhảy chậm rãi như cái c·h·ế·t với cơn mưa đá kim loại mạnh mẽ! Ban nhạc 'Faces of Death' biểu diễn cho bạn!"
"Đợi chút, Harold!" Gwen nhanh chóng đuổi theo Harold.
Không muốn đối phó quá nhiều với người phụ nữ nhện trước mặt nữa, Harran liền chọn quay người bỏ đi trong khi Peter và Gwen tranh cãi về vấn đề đặt tên.
"Tôi không phải siêu anh hùng, tôi cũng phải là thánh nhân sẵn sàng bao dung cho tất cả. Tôi chỉ là con người, một con người bình thường. Vậy nên đừng cố gắng dạy tôi cách bao dung cho kẻ xấu hay cách dùng sức mạnh cho kẻ tốt." Nói xong Harold liền quay người rời đi.
"Whoosh!"
"Có vẻ như phải cần một khoảng thời gian thì cơ thể mới hoàn toàn thay đổi" Harold lầm bầm sau khi ngắm ngía vóc dáng mới của bản thân.
Harold quyết định đứng lại và quay mặt lại nhìn về phía Gwen và nói: "Gì vậy?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Harold lẩm bẩm rồi quay lại về lớp học của anh. Ngay trong một khoảng khắc miệng anh bỗng nhếch lên một nụ cười hạnh phúc rồi biến lại trở về bộ mặt lạnh lùng ngày xưa.
"Harold? Xong chưa? Anh cần dùng phòng tắm" Giọng Peter vang lên sau vài tiếng gõ cửa. Có vẻ như Peter vừa tỉnh dậy và đang muốn sử dụng nhà tắm.
Chương 5: Gặp mặt thiếu nữ Gwen
"Đợi chút!" Harold rửa mặt xong nhanh chóng mở cửa đi ra. Nhưng đang đi nửa đường thì anh bị Peter gọi lại.
Một tiếng gõ cửa khiến Harold thoát khỏi việc ngắm bản thân.
Sau khi Gwen nhìn thấy tờ rơi trên tay Peter, cô lập tức thay đổi và bất lực xoa trán: ''Trời ơi! Betty thực sự đang phát loại tờ rơi này! Tôi chưa bao giờ cho phép cô ấy sử dụng cái tên đó!"
Gwen hơi choáng váng khi không bắt được Harold. Nhưng sau đó cô nhớ được anh ấy cũng giống cô nên vẻ mặt lại vui vẻ lên và bắt đầu trêu ghẹo Harold.
"Đúng vậy!"
Ngay khi tầm mắt tất cả rời khỏi Harold, Gwen nhanh chóng bám lấy tay Harold và kéo cậu ta chạy ra khỏi đó và trốn góc nào đó ít người đi qua. Cô liếc nhìn xung quanh rồi nhìn lại Harold với vẻ mặt hơi cau có.
" Tôi kh... rảnh." Harold định từ chối nhưng bỗng dưng cơ thể anh ta lại chọn chấp nhận lời mời của Gwen.
"Này, bắt lấy!"
"Thật sao??!! Vậy thì đợi tôi ở rạp chiếu phim lúc 8h tối nhớ!" Ngay khi nói xong, Gwen lập tức rời đi, vẻ mặt cô tuy cố kìm lại nhưng cũng có thể thấy rõ niềm vui sướng, hạnh phúc trong cô.
Harold lập tức về phòng và thay đổi đồ để chuẩn bị đến trường. Mặc kệ Peter đứng đó với vẻ mặt dần biến đổi.
Một tiếng va đập mạnh tới mức như một quả pháo bị thắp nổ giữa sân. Kẻ bắt nạt bị quả bóng đập thẳng vào bụng, ngã xuống đất và la hét trong đau đớn. Ngay lập tức ngoại trù tiếng kêu la của hắn ta thì không còn bất kì tiếng động nào khác được tạo ra nữa. Chỉ còn một sự yên lặng và vẻ mặt ngạc nhiên của những người xung quanh. Kể cả những kẻ đồng bọn của tên bắt nạt cũng sốc đến mức nụ cười dở dang vẫn đang đông cứng trên mặt bọn hắn.
Harold nhìn tờ rơi xuất hiện trong tay mình với vẻ kinh ngạc.
"Harold. Cơ thể em... Em sử dụng thuốc gì à?" Peter hỏi tiếp.
Gwen dừng lại rồi nhìn Harold, sau một lúc Gwen lên tiếng: "Harold!"
Một cô gái đột nhiên đưa cho anh một tờ rơi, mỉm cười với anh một chút rồi quay đi.
"Vậy sao..." Peter đáp lại với vẻ mặt trầm ngâm như đang suy nghĩ gì đó.
Khi Gwen định hỏi xem tại sao cậu biết cô chuẩn bị vỗ vai cậu thì bỗng có một cây thần kinh dựng lên trong đầu. Nguyên bản khi Gwen đang định mở miệng hỏi thì cơ thể nháy mắt trở nên cứng đờ. Cô cảm giác chính mình ngũ cảm ở trong nháy mắt bị phóng đại sau đó theo bản năng nhìn thẳng Harold.
Trong không khí vang lên một tiếng huýt sáo, quả bóng rổ nhanh chóng lao về phía hắn!
"Yêu sao..."
"Ai đó gọi y tế đi!" Bỗng một giọng nói vang lên và bừng tỉnh lại mọi người xung quanh. Có đám người nhanh chóng giúp đưa kẻ bắt nạt đi đến phòng y tế.
"Phim?"
Tại trường trung học Midtown, vô số học sinh trung học đã tập trung trước cổng trường. Giữa sự ồn ào của đám đông, Harold bước qua hành lang về phía lớp học đã thuộc lòng của mình.
"A-ah! Chào buổi sáng, Peter!" Gwen nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh và quay sang chào Peter.
"Dừng lại đi!" Một giọng nói lạnh lùng vang lên ngắt lời Gwen.
Mà cũng thật trớ trêu thay, việc tính cách kèm nỗi sợ ám ảnh còn tồn đọng trong cơ thể này đến ngày nay cũng là bởi người mà anh yêu. Vì hồi nhỏ cứu Gwen khỏi bị xe đụng mà bị thương tích nặng rồi ám ảnh.
"Ừm?"
Harold tỉnh dậy và bắt đầu thực hiện việc vệ sinh cá nhân. Làm xong rồi khi nhìn vô gương cậu nhận ra cơ thể mình có sự thay đổi. Thay vì là cơ thể gầy gò như Peter thì cơ thể Harold trông rất săn chắc, những múi cơ in rõ lên trên tay áo và phần bụng, làn da trông mịm màng, trắng sáng hơn, không tì vết. Không những thế, có vẻ như Harold còn cao thêm vài cm. Nhìn trông gương cũng có thể thấy rõ Harold hôm qua và hôm nay khác nhau như thế nào, giờ Harold chả khác gì một phiên bản Peter nhưng lại trông mạnh mẽ hơn, đẹp trai hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Harold đang nhìn chằm chằm vào tờ rơi khiêu vũ mùa xuân trên tay thì bất ngờ bị vỗ nhẹ vào vai. Nhưng trước khi bị vỗ thì giác quan nhện tự động kích hoạt khiến anh vô tình né sang bên và khiến bàn tay vỗ hụt vô không khí.
"Hình như em cao lên thì phải?" Peter nói ra suy nghĩ của mình sau khi quan sát kĩ Harold một hồi.
Nếu là anh ấy lúc trước, chắc hẳn anh ấy đã có thể nhận được một nụ hôn đằm thắm từ quả bóng rổ trên mặt anh. Nhưng bây giờ với lượng kinh nghiệm chiến đấu trên chiến trường và siêu giác quan nhện khiến anh ngay lập tức phản ứng và vẩy lại bóng về phía người ném.
Nhưng ngay sau đó, một vị khách không mời khác đã ngăn anh lại.
"Không, chỉ là tuổi dậy thì mà thôi." Harold tiếp tục trả lời với vẻ mặt không thay đổi.
Gwen và Betty đều là thành viên của ban nhạc, và cô ấy không nói nên lời trước việc đồng đội của mình đổi tên ban nhạc trái phép. (đọc tại Qidian-VP.com)
Harold đứng đó, trầm ngâm suy nghĩ nhưng không phải về cuộc hẹn hò tới mà là về lí do tại sao cơ thể không thể từ chối được Gwen.
"Có lẽ vậy." Harold trả lời một cách qua loa, anh ta cũng không muốn giải thích nhiều về sự thay đổi chỉ sau một đêm này vì dù sao thì bọn họ là anh em song sinh. Ngay từ đầu thì bọn họ rất giống nhau nên chỉ cần một sự thay đổi nhỏ cũng có thể nhận ra sự khác biệt rõ rệt.
Dựa trên ký ức mà người tiền nhiệm để lại, Harold phán đoán rằng cô gái có đôi mắt có hồn trước mặt hẳn là Gwen Stacy.
" Cậu không cần phải dùng nhiều lực đến vậy chứ. Tôi biết đám đó hay bắt nạt bạn nhưng việc dùng sức mạnh để trị bọn họ là sai." Gwen bắt đầu lên lớp Harold, dạy cậu về trách nghiệm với sức mạnh được trao cho.
" Chào Gwen!" Người đó là Peter, ngay khi anh thấy Gwen cạnh em trai anh thì anh liền đi tới bắt chuyện.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.