Dụ Lang
Minh Nguyệt Đang
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 2-1: Họa mi nông sâu không đúng lúc (1)
“Nhanh như vậy chủ tử đã nói tốt giúp cô gia rồi?” Tiền nhi nâng Thẩm Thất vô lực mềm mại đứng dậy đi đến bồn tắm.
”Lắm miệng, chàng mới không phải không yêu thương...” Thẩm Thất nhớ tới
“Bồn tắm này thực sự không thoải mái.” Thẩm Thất nhíu mày, lúc nàng ở trong Thẩm phủ, một mình một viện, bên trong còn
xuống. Ngày thường nàng uy phong quen rồi, làm sao bị người bắt nạt như
vật, nàng sớm đã vì giãy dụa quá độ mà mệt mỏi, hiện tại chỉ có thể vặn
gì hơn cái này, nếu hai người có thể mỗi ngày liếc mắt đưa tình, đời
“Không dám không dám, mới thử vẽ lông mày cho nàng một chút, nàng đã thét lên
hoãn giọng nói, bắt đầu đẩy y ra, nào biết lại đổi lấy đáp ứng càng mãnh liệt hơn, bị y giày vò đến c·h·ế·t đi sống lại, đến khi mặt trời mọc mới
Thẩm Thất
“Phủ Lan Lăng Vương này làm sao có thể so với trong phủ của chúng ta.” Tiền nhi bắt đầu trả lời.
còn có uy phong cao cao tại thượng của ngày thường. Cho tới bây giờ đều
nên nhường nàng, sủng ái nàng, sao có thể bắt nạt nàng như vậy, rõ ràng
“Nói bậy, nơi này chính là trong phủ của chúng ta, lời nói như thế này về
Thẩm Thất căng thẳng trong lòng, không biết lời nói của y chứa đầy hàm ý,
Thẩm Thất, mạnh mẽ cạy mở môi của nàng ra, giày vò môi lưỡi của nàng,
không dẫn được ôn tuyền, nhưng hạ nhân không ngừng nấu nước chuẩn bị cho nàng, cho nên cũng đầy đủ tương xứng với ôn tuyền. Nàng không nghĩ tới
tiếng, nước trơn dầy đặc, giống như có thể từ trong tiếng r*n r* kia
Thẩm Thất trì
ngài chỉnh...”
Hàn Sâm giống như không cảm thấy, chỉ khóa lên ánh mắt của nàng không di
“Phu quân muốn giúp thiếp họa mi sao?” Thẩm Thất vô cùng không ngờ Hàn Sâm sẽ nhu tình như thế.
còn có một tầng ý, đó chính là tuyệt đối không thể nói vương phủ không
Thẩm Thất đỏ mặt, vội vàng đem cánh tay lộ ra bên ngoài thu trở về, Hàn Sâm
lại, nghiễm nhiên có xu thế càng lúc càng mãnh liệt, Thẩm Thất thấy y ác ý x** n*n, mặc dù không cảm thấy đau đớn, nhưng cảm giác nhục nhã này
phải rơi đầu. Huống chi nam nhân xưa nay sĩ diện, Thẩm Thất tuyệt đối
gì, thậm chí mang theo ác ý dùng sức xé quần áo trong của nàng ra, để lộ ra tiểu y. Thẩm Thất biết y cố ý giở trò xấu, nhưng cả người nàng lại
nhìn thấy y lại ngượng ngùng.
Trương Sưởng họa mi*, hai má lập tức ửng đỏ. (* vẽ lông mày)
đặc mang ra những sợi tơ bạc nhỏ càng làm cho tâm người ta run lên.
”Chủ tử.” Tiền nhi dậm chân, kéo dài âm cuối, xem ra cũng không phải là
vườn này, cũng chỉ có thể chậm rãi từng bước một.
“Đều là do bổn vương không tốt, đánh hay mắng bổn vương mặc nàng bắt nạt được không?” Hàn Sâm thấp giọng dụ dỗ Thẩm Thất.
giận, giãy dụa muốn ngồi dậy xuống giường, lại bị Hàn Sâm từ phía sau ôm lấy eo, xoay người ngã ở trên người y, chợt lại bị y đặt ở dưới thân,
gạt nàng, dù sao so với việc y nói thật vẫn tốt hơn.
Hàn Sâm tham lam m*t nước mắt của nàng, giống như nước mắt kia là linh
nàng đã nói ‘đừng’. Nước mắt của Thẩm Thất giống như thác nước, mà Hàn
đau đớn thì lập tức cả kinh thẳng eo lên, cầm lấy cổ tay của Hàn Sâm,
tránh cho những nữ nhân không đứng đắn ở bên ngoài tiến vào phủ.
Thẩm Thất nổi
Thẩm Thất liếc Tiền nhi một cái, trách mắng,
không thể để cho Hàn Sâm có chút khó chịu, cho dù nàng muốn lục tìm cả
Hàn Sâm cầm tay
nhiên còn không bằng cầm thất (phòng để cổ cầm) trước kia nàng luyện cầm, trang trí cũng sơ sài hơn rất nhiều.
nhiều hơn mấy ngày gần đây.
cươi chưa từng biến mất trên khuôn mặt Hàn Sâm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 2-1: Họa mi nông sâu không đúng lúc (1)
“Xem ra bổn vương thật sự là người có phúc, lại thấy được mỹ nhân xuất d·ụ·c đồ.” Hàn Sâm cười nhạt một tiếng.
đan diệu dược của y. Thẩm Thất bị tay của Hàn Sâm bắt nạt đến sít sát,
“Miệng lưỡi lợi hại, ngày nào đó để cho chàng thu nhận em xem em còn chê cười
Tiền nhi ý vị thâm trường nhìn Thẩm Thất liếc mắt một cái, trong con ngươi tròn tròn hàm chứa trêu
“Chàng vẽ lông mày không tệ, thường xuyên vẽ lông mày cho những cô nương khác sao?” Thẩm Thất cong môi nói.
Hàn Sâm nhẹ nhàng
phủ Lan Lăng Vương lại sơ sài như vậy, tẩm phòng của nàng và Hàn Sâm cư
là người ta van xin nàng, còn nàng chưa từng ăn nói nhũn nhặn qua như
tiếng r*n r* kia, nàng càng đè nén thì càng vỡ vụn, trong nước trơn dầy
sau đừng để cho ta nghe thấy nữa.” Kỳ thật trong lời nói của Thẩm Thất
nhéo ra nước. Thẩm Thất càng lúc càng xấu hổ muốn chui xuống đất, nhưng
vẹo cho có, giờ đã như thịt cá mặc người chém g·i·ế·t. Đợi Thẩm Thất cảm
vô ưu, hai hàng lông mày chưa họa, sao có thể lang ôm', hai hàng lông
chuyển, ngón tay linh hoạt tháo váy ngoài của nàng xuống.
vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
tử đại trên bàn, bỗng chốc Thẩm Thất lại nhớ tới điển cố của cổ nhân
rời đi khi nào thì nàng không biết, nhưng như vậy cũng tránh cho nàng
Thẩm Thất chỉ cảm thấy chuyện vui mừng nhất của đời người cũng không có cái (đọc tại Qidian-VP.com)
“Sao chàng lại tới đây?” Thẩm Thất có một tia kinh ngạc, nhìn thấy y nàng
”Van cầu chàng...” Âm thanh trầm thấp mềm mại, khổ sở cầu xin, làm sao
lại nhớ tới đêm hôm qua, lại bắt đầu không có tiền đồ xấu hổ cúi đầu.
Thẩm Thất dắt đến trước bàn trang điểm ngồi xuống, đưa tay cầm lấy loa
cả người càng phát ra cảm giác khô nóng khó chịu, trong miệng r*n r* ra
Trong lúc mơ mơ màng màng Thẩm Thất chỉ cảm thấy g*** h** ch*n có thêm một
nhi cùng nhau lớn lên, tuy là chủ tớ, nhưng tình cảm so với tỷ muội
bằng Thẩm phủ, đây là thời kỳ cần phải quản chế nghiêm, là chuyện sẽ
ngón tay kia lại càng linh hoạt, chia hoa rẽ liễu dịch đến ở giữa chân
Thẩm Thất gục ở trong chăn, làm thế nào cũng không chịu, đến khi Hàn Sâm kéo nàng vào trong lòng, mới ỡm ờ đứng dậy.
người này còn có gì để hối tiếc?
“Chủ —— tử —— “
không có bất kỳ lực đạo nào. Tay của Hàn Sâm khẽ nắm lấy ngực của Thẩm
nhưng không biết Hàn Sâm có tin hay không.
Quả nhiên Tiền nhi liền đỏ mặt, so với quả táo cũng không khác hơn là bao,
không được, trốn cũng không xong, Tiền nhi ở một bên khanh khách cười ra tiếng.
Thẩm Thất giãy dụa càng thêm dữ dội, nước mắt chảy xuống, Hàn Sâm vẫn không buông tha cho nàng, tay càng lúc càng quá
Hàn Sâm lại nở nụ cười, hôn lên đôi môi đỏ mọng của
Đáng tiếc động tác của Hàn Sâm chẳng những không dừng
thấy ngón tay của Hàn Sâm bắt đầu thăm dò vào nơi riêng tư khiến nàng
“Các người đều bắt nạt ta!” Thẩm Thất dậm chân đi
ta bắt nạt nàng, bổn vương còn dám vẽ cho những cô nương khác sao?” Nụ
lại khiến người ta không thể chịu đựng được, cho nên Thẩm Thất càng phát ra ủy khuất. Nàng cảm thấy Hàn Sâm không nên đối với nàng như vậy, y
vậy.
“Nghe nói ở phương Nam Tử Dạ Ngô Ca hát 'Lúc phương huyên mới nở, biết là cỏ
qua, Thẩm Thất vừa thẹn vừa vội, “Đừng.” Nước mắt theo gương mặt nhỏ
trong nhà lại thân hơn một chút, để nàng đi theo Hàn Sâm cũng không phải là chuyện không có khả năng, chỉ cho là có thêm người ngăn cản y, cũng
Thẩm Thất tắm rửa xong, mới vừa mặc quần áo, trên mặt còn vẻ hồng hào do mới vừa tắm, liền nhìn thấy Hàn Sâm bước chân vào trong phòng.
có một bể tắm lớn gần bằng Trừng Hoài viên, mặc dù đang ở trong thành
mỉm cười. (đọc tại Qidian-VP.com)
lại bắt đầu đỏ lên, số lần đỏ mặt đời này của nàng cộng lại cũng không
hay là lời nói vô tâm. Sau sự việc ngày hôm ấy, đại ca nàng đi giải
đem kinh hô đau đớn bất ngờ xảy ra của nàng tất cả nuốt vào trong miệng. Thẩm Thất ch** n**c mắt đánh lên người Hàn Sâm, nhưng y vẫn không buông nàng ra, chỉ hơi tạm dừng động tác một chút.
dừng lại, mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
ta hay không?” Thẩm Thất nhẹ nhàng nhéo Tiền nhi một cái, nàng và Tiền
“Dạ.” Tiền nhi cẩn thận trả lời.
Sâm lại không hề có khuynh hướng dừng tay.
mày của ái phi chưa họa, bổn vương sao có thể ôm được mỹ nhân.” Hàn Sâm
của nàng.
vào sau tấm bình phong, Hàn Sâm lập tức đi theo vào, Tiền nhi biết điều
Thất, khiến nàng nhất thời run lên, nơi này chưa từng bị người nào chạm
đùa, “Vương gia cũng rất không yêu thương ngài rồi, nhìn xem đem chủ tử
“Thiếp sợ.” Thẩm Thất một phát bắt được tay của Hàn Sâm, tuy rằng trước khi
“Chàng...” Thẩm Thất thẹn thùng vạn phần, đi cũng
không muốn.
lui xuống.
thích một phen, nói là hắn thỉnh người mang Hàn Sâm đi thay quần áo, lại không nghĩ tới Thẩm Thất đúng lúc cũng ở đó, toàn bộ đều là hiểu lầm,
phận, Thẩm Thất xấu hổ đến mức hận không thể lập tức c·h·ế·t đi, lại thấy
Hàn Sâm vẫn không nói
”hì hì” một tiếng bật cười, nhìn tư thế Hàn Sâm hoạ mi, liền biết y đang nói dối, nhưng lúc này nàng tình nguyện nghe y nói dối, ít nhất y chịu
cảm giác khô nóng khi y hôn lên trên da thịt của mình tối hôm qua, mặt (đọc tại Qidian-VP.com)
cười một tiếng, nụ cười vốn nên tuyệt trần thoát tục thanh nhã, nhưng cố tình mang theo một tia tà khí nói không nên lời, thậm chí là ác ý, Thẩm Thất càng thêm mê muội ở trong đó.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.