Dư Mộng
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 1, Chương 11: cà phê chém gió
Lâm khá ấn tượng với tên cửa hiệu này, dù rằng vốn dĩ cậu luôn xem thường các kiểu hên xui may rủi như vầy.
Mà đã là thể thao thì hình thức cá cược luôn luôn được đính kèm, tựa như quà hậu mãi.
Nắm đấm quyết định mọi câu chuyện, hoặc bạn phải sinh ra từ vạch đích như cái gã con trai thị trưởng kia.
Đa phần điểm chung ở họ đều là khả năng truyền lửa và khuấy điên đảo ngọn lửa ấy mỗi khi một trận đấu được bắt đầu. Và kể cả khi đã kết thúc, nguồn nhiệt lửa ấy cũng chẳng hề tiêu tán đi, thậm chí nó còn trở nên kinh khủng hơn nữa kìa.
Tan vỡ!
Bước chân vào căn hộ đang thuê, Lâm khoá trái cửa rồi đặt đồ dùng mua được lên bếp.
Màn đêm dần buông xuống, lại kết thúc một ngày.
Tuy nhiên càng hiểu thêm về thế giới, cậu tự nhủ rằng không được để tầm mắt của mình quá hạn hẹp.
Trận đấu kết thúc rất nhanh ở một tiếng bốn mươi phút – thời điểm mà con Titan đầu tiên được sinh ra.
Phải rồi, bùa dịch chuyển.
Đội xanh tiêu rồi.
Thậm chí cậu còn có thể dựa vào nó để nhờ Ý Như chăm sóc hộ kia mà, dù rằng không phải là cậu để mắt tới cô nàng đó đâu đấy.
Có như vậy mới mong bản thân nắm vững được hoàn toàn trò chơi này trong tay.
Mà bởi vì Hội Đồng là nơi quyết định xem liệu nhà dân nào hộ khẩu nào mới được phép kinh doanh mặt hàng này.
Bắt lẻ! Kĩ năng nộ được tung ra chuẩn xác tới từ hỗ trợ bên phía đội đỏ.
Ngày thứ hai tại thế giới mới, Lâm chỉ có thể đề bút chấm một câu như sau:
Rồi cậu vươn vai duỗi cơ thể rồi nhìn về phía ánh trăng rực rỡ.
Rồi X tiến ra cửa và chào Lâm.
Gã đang cầm micro, miệng không ngừng còn tay chỉ chỉ trỏ trỏ về phía màn hình khổng lồ đang là kẻ nắm đầu chuôi toàn bộ cảm xúc của hơn 30000 người đang ngồi ở đây (ba vạn người).
Ngày thứ hai tại thế giới mới như vậy là hết.
Móc lốp thẳng phía sau. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phải biết những kẻ như X đây ở thế giới cũ đều rất đáng ngưỡng mộ, không phải bởi vì bọn hắn tài giỏi, mà là bởi vì đây mới thực sự là những kẻ vô lo vô nghĩ.
Lúc hay tin thì cậu chỉ có thể chậc lưỡi rồi kêu quái lạ.
Thứ mà cậu có thể nắm được phải là những kinh nghiệm mà cậu trải nghiệm được thông qua trò chơi. Nói cách khác, cậu buộc phải đắm mình trong những điều như trò gacha hay trò cá cược hay thậm chí thất bại qua vô số các trận chiến.
Trận đấu kết thúc với vẻ mặt buồn chẳng thể nào tả được dành cho các thành viên đội xanh, bọn họ chỉ có thể cúi gằm mặt chào khán giả bên dưới.
X gật đầu tỏ vẻ vâng lời rồi sóng bước đi cùng Lâm.
Nhìn vào bên trong cửa tiệm thông qua tấm kính, Lâm lại nhìn thấy một tên hết sức quen thuộc, chính là X.
X còn nói, chỉ có quan sát và quan sát rồi phân tích thì may ra là nắm bắt được đôi chút, y dành cả nửa cuộc đời mình ở tại sàn giao dịch gacha rồi mới rút kết ra được như thế đấy.
Lâm cũng chẳng biết vì sao một số mặt hàng lại bị Hội Đồng can thiệp tới tận như vậy.
Lâm cũng tìm hiểu sơ lược qua về chế độ canh giữ vật nuôi của Hội Đồng dành cho những người chơi đang thi đấu, điều này giúp Lâm tự tin hơn về việc thi đấu mà không sợ Bích Nguyệt nó buồn rầu khi giờ đây đã có Hội Đồng chăm sóc thế.
Đây rồi, những con mắt kiểm soát đã được tung ra. Đội đỏ đang nắm thế chủ động.
Tới cả một NEET như Lâm đây cũng phải nghĩ sốt vó xem nên đào tiền ở đâu ra để ăn để sống.
Phải biết hạt cà phê ở thế giới này vô cùng hiếm. Không phải bởi vì chúng khó trồng hay phải nhập về nơi xa.
Nghe tới đây Lâm cũng chỉ có thể cười trừ thông cảm.
Hôm nay xem như thế là quá đủ, có lẽ trong lúc chờ đợi trận đấu tiếp theo của cậu diễn ra, Lâm sẽ cách vài hôm lại tới đây theo dõi các trận đấu như thế này.
Chứ đừng nói tới một kẻ suốt ngày cứ kiếm mười đồng thì lại dồn hết mười đồng đi quay gacha.
Phải gọi là quét tan mọi vật cản kể cả các môn thể thao truyền thống. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm cũng cười cười khi có cái suy nghĩ ấy.
Lâm tiến bước trên phố An Khuê, cậu lại một lần đi qua nơi mà X từng bị đuổi ra, cửa hiệu Một Khắc Đổi Đời.
Đây cũng được coi là hai mặt của một đồng xu khi hình thức ban sơ mà eSports mang lại nó vốn dĩ chỉ là thi đấu và vươn tới đỉnh cao.
Cậu xắn tay áo rồi bắt đầu nấu nướng.
Kết thúc buổi toạ đàm, mạnh ai về nhà nấy.
Với cái thói nghiện chất có caffein như Lâm, làm sao có thể bỏ qua cho được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Theo Lâm nghĩ nếu thực sự có bán độ, chắc hẳn gã đó đầu óc cũng chẳng được bình thường.
Quán của lão Bản chính là quán buôn bán cà phê ngày hôm qua cậu ghé qua.
Quán nước của lão Bản cũng như vậy, không tới mức đông đúc, mùi hương thơm vẫn ngào ngạt.
Quét sạch!
Xã hội vốn đã rộng lòng hơn với các thể loại này, và nó phát triển như vũ bão.
Ý Như đang bận rộn với công việc của mình.
Vẫn là tách cà phê đen đá không đường như hôm qua, Lâm cùng X ngồi xuống thưởng thức.
“Cà phê chém gió.”
“Quá ác liệt.”
Trong lúc đi mua sắm thì Lâm cũng phát hiện một số mặt hàng điện tử, trong đó có cả thứ giống dây sạc cho chiếc smartphone mà Lâm đang rất cần, cũng đều bị Hội Đồng ra sức kiểm duyệt.
Đây là một trận chiến một chiều, đội đỏ quá áp đảo, thậm chí họ còn chẳng để cho đội xanh bất kì một tia hy vọng nào cả.
Việc này chắc là để sau sẽ suy nghĩ thật kĩ, dẫu gì Hội Đồng không phải dễ để bám vào. Hoặc là bọn họ vươn cành ô liu, hoặc là tự bản thân Lâm phải có thứ gì đó để họ vươn cành ô liu.
Với Lâm, kiếp trước của cậu các trò chơi điện tử hay game về MOBA hay Battle Royal dần dần được công nhận là eSports, tức thể thao điện tử.
Sẵn tiện khi bước chân gần về tới nhà, cậu cũng đánh thức Bích Nguyệt rồi cho cô mèo này tự do thông thoáng ra bên ngoài vui đùa.
Dù gì vẻ ngoài của X cũng chỉ là mười tám mười chín, dù rằng đã sống tại thế giới này hơn bốn mươi năm và không già đi, nhưng như cũ kiến thức của y cũng chẳng khá hơn là bao vì dù sao y chỉ tập trung quay gacha là chính chứ chả bận tâm gì thế giới xoay chuyển như thế nào.
Quyển 1, Chương 11: cà phê chém gió
X có nói, thư viện hay thậm chí ở hội trường thì không thể biết được đâu, đa phần mọi người sẽ giấu nhau thông tin này.
“Lại tiếp tục cà phê chém gió.”
Lâm hỏi han X về một số nhân vật trong Trận Chiến Vương Quyền, mẹo thi đấu cũng như cách có thể có được thông tin đầy đủ về ba vị nhân vật cơ bản cũng như mười chín vị nhân vật một tinh huy.
Lâm nghe tới mức trầm mặc.
Khác biệt chỉ là giờ đây X đã biết tự chăm đường cho chén nước của mình, hẳn là y đã ngấy cái vị đắng khi không có đường vào tách cà phê đấy rồi.
X cũng ra sức đáp lại những gì y biết.
Lúc bây giờ sắc trời cũng dần ngả về tây, có vẻ Lâm sẽ lót bụng mình bằng món gì đó rồi về nhà nấu ăn. Nhưng trước đó phải ghé qua quán nước của lão Bản đã.
*
Một mặt nó khá giống tựa game MOBA, mặt còn lại nó linh hoạt hơn nhiều khi nhắc tới khía cạnh chiến lược hoặc chiến thuật.
X lúc này đang làm vẻ mặt tiếc hận cũng như thèm muốn khi nhìn về phía các con nghiện gacha giống y.
Chạy được thì chạy không chạy được thì thua.
Lúc này X vui vẻ ra mặt, y đứng lên rồi chắp tay về hướng đồng bạn của mình ra hiệu xin thứ lỗi lui đi trước.
Đoạn cậu vuốt ve Bích Nguyệt rồi trước cái vẻ không cam lòng từ cô mèo, cậu nhét nó vào lại áo khoác, bản thân thì đứng dậy, phủi phủi bụi đất rồi trông về phía xa xa.
Có đôi khi những thứ hên xui may rủi này ấy vậy mà lại quyết định sự thành bại của cậu trên con đường trở nên mạnh mẽ.
Có ai dại mà để lộ ra mấy thông tin có thể ảnh hưởng tới cái mạng nhỏ được kia chứ. Điều này khiến Lâm suy nghĩ và đồng ý.
Phần vì Lâm chưa biết rõ chủ nhân của Bích Nguyệt là ai nên dù đã nhận nuôi cô mèo, cậu cũng chẳng dám để lộ nó ra ngoài.
“Khách hàng thân thiết à.”
Đêm hôm qua sau khi đã có một ngày trò chuyện cùng X, cậu cũng xác định rõ tư tưởng rằng để biến mạnh, cậu không thể dựa vào sách vở hay các thông tin từ thư viện hay từ người xung quanh.
Lâm luôn có suy nghĩ như thế mỗi khi nhắc tới các trò chơi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kiếp trước Lâm từng quen biết qua rất nhiều bình luận viên có tiếng nói trong cộng đồng tại bộ môn mà cậu tham gia.
“Muốn biến mạnh, trước hết phải nắm rõ thế yếu rồi từ đó suy ra thế mạnh. Bản chất của một trò chơi vốn cũng chỉ xoay quanh cân bằng hay mất cân bằng.”
Thấy vậy thì Lâm cũng thôi không làm phiền, cậu xoay người hướng về phía cổng ra.
Lâm từ biệt X rồi cất bước ra khu chợ chiều, cậu sắm về cho mình một con cá cùng vài rau củ quả cùng gia vị.
Gã thực sự nhập tâm tới mức từng lời gã thốt ra luôn kèm theo tiếng hưởng ứng của những người ngồi bên dưới.
Phần vì linh cảm của cậu rằng tốt nhất cho tới khi cậu hiểu rõ hơn về thế giới cậu sẽ không để cô mèo quá tự do thoải mái lộ ra bên ngoài.
Chỉ còn ít phút nữa là xuất hiện Titan, đây hứa hẹn sẽ là nơi diễn ra cuộc t·ranh c·hấp vô cùng nảy lửa và táo bạo.
Một Khắc Đổi Đời, Lâm vẫn sẽ dè bỉu nó, trong tương lai có lẽ cậu sẽ có cái nhìn khác đi, nhưng không phải ở hiện tại.
Thôi xong rồi! Đội xanh đang vỡ trận, họ chỉ có thể tháo chạy. Từng loạt đ·ạ·n được găm vô cùng chuẩn xác từ phía carry của đội đỏ và đội xanh chỉ có thể bỏ của chạy lấy người.
Lâm bước chân lên giường đồng thời đẩy Bích Nguyệt đang nằm phe phởn tại trung tâm sang một bên, cậu muốn đi ngủ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôi không dám chắc đội xanh sẽ lật kèo tại đây, dù sao chiến trường Titan luôn tiềm ẩn nhiều mối nguy hơn là những cơ hội.
Dẫu vậy trước đó, đội đỏ đã áp đảo hoàn toàn đội xanh.
Những kẻ như vậy, vô lo vô nghĩ, thậm chí chọc điên máu người đối diện lúc nào không hay.
Hết lúc lắc cái đầu rồi lại vỗ đùi đen đét rồi lại tay bắt mặt mừng với đồng đạo xung quanh y, y cũng vô ý nhìn ra ngoài cửa tiệm và thấy được Lâm.
Lâm cười cười nhưng không nói gì, cậu chỉ tay về quán của lão Bản rồi nói với X.
Cậu cũng biết ở thành Trị An này, nơi buôn bán cà phê cũng không phải nhiều.
“Chung quy vẫn là phải mạnh, phải có thực lực.”
Tiếng gào lên tới từ gã bình luận viên như hoà như quyện cùng với lời hò reo từ đám đông.
“Dù gì ở bất kì môn thể thao nào rồi cũng có những kẻ như thế này mà thôi.”
Dẫu vậy ở cái thế giới mà phải dùng tới game như Trận Chiến Vương Quyền để biến mạnh, và biến mạnh vì một mục đích nào đó này.
“Dùng cả mạng sống của mình để bán độ trong một tựa game như Chiến Vương Quyền thì hẳn kẻ ngu mới làm.”
Vốn là một kẻ cuồng nhiệt META (Most Efficient Tactics Available) Lâm tự cho rằng bản thân nên có trách nhiệm tìm hiểu xem thế mạnh cũng như thế yếu hiện tại mà Tầng một đang theo đuổi đó là cái gì.
Là một người quan sát nằm ẩn mình trong đám đông, trước đó lại từng là một tuyển thủ chuyên nghiệp, Lâm thừa biết sức ép cực lớp tới từ các “cổ động viên” ám chỉ tới điều gì.
Gia đình của lão Bản đã sáu đời được Hội Đồng cho phép kinh doanh món thức uống này rồi, và ở phố An Khuê nơi quán xá của lão cũng đã tồn tại từ đời ông cha, xem ra là rất lâu về trước.
“Uầy, gã này có tài đấy chứ.”
So với trận đánh trước đó mà Lâm từng chiến đấu, cũng hơn một tiếng bốn mươi phút, lần này trong khoảng từ một tiếng tới một tiếng ba mươi chẳng có bất kì công trình nào được phá huỷ đầu tiên, thay vào đó mọi thứ chỉ được an bài khi con Titan đầu tiên được sinh ra.
“Làm một ly chứ, ta sẽ trả.”
Lâm cũng chẳng biết là ai hay thứ gì đã khoáy cho bầu không khí trở nên điên cuồng nhiệt như thời điểm hiện tại.
Qua trận đấu vừa rồi cũng như cách mà gã bình luận viên truyền đạt, Lâm dần hiểu thêm về cơ chế của Trận Chiến Vương Quyền.
Lâm chỉ có thể chửi thầm vài câu rằng không phải do ngươi nghiện gacha nên mới ở đó hay sao, ngoài mặt vẫn tươi cười đáp lại phải phải chính xác là vậy.
Khoảng cách hiện tại đã chênh lệch đến con số 4000 vàng (bốn ngàn vàng) liệu rằng đội xanh sẽ lật ngược ván bài được hay là không.
Thậm chí bọn họ còn nhận vài lời không đẹp tới từ phía hàng ghế khán giả nữa chứ. Đa phần lời chẳng hay ý chẳng đẹp có lẽ tới từ những gã thua cá cược.
Cậu lấy ra tờ giấy cho công việc ngày mai, đề điểm vài chỗ, suy tư suy nghĩ rồi ghi vào đó dòng chữ:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.