Dư Mộng
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 1, Chương 17: Cuộc gặp
Nói rồi Lâm liếc nhìn X rồi chắp tay với A Khang và gã quản lí, tiện chân rời khỏi Một Khắc Đổi Đời.
Khoảng tiếp đãi tại nơi này cũng được Lâm đánh giá khá cao, đặc biệt khẩu phần nước trà đãi khách của bọn họ cũng thuộc loại trà hảo hạng. Tuy không thể bằng các loại trà thượng hạng được, nhưng như vậy đã đủ quý hoá lắm rồi.
Bởi nếu là chính gã sử dụng nguyên thạch hay thậm chí vé thông hành để thử vận may, chắc chắn đánh đổi lại chỉ là sự xui rủi.
Gã thực sự tiếc nuối.
Sau tầm ba tiếng đồng hồ luân phiên giữa núi hồ sơ rồi lại chắp bút kí kết rồi lại viết viết, Lâm cũng thoát khỏi các bước đầu của việc kí kết bản giao kèo với Hội Đồng.
Nằm ở một góc khá là xa so với hội trường trung tâm thành phố, tuy vậy toà thị chính rất dễ nhận dạng vì đây là công trình duy nhất của thành Trị An có lắp chiếc chuông to trên tầng mái.
Lâm nói:
Quyển 1, Chương 17: Cuộc gặp (đọc tại Qidian-VP.com)
Cậu cần đi tới phòng tập luyện ảo ngay trong ngày hôm nay.
Lúc này cũng đã gần 8 giờ sáng, Lâm sẽ tiến bước về quán của lão Bản, tậu một ly cà phê.
Hẳn đây là lý do vì sao trong linh cảm của Lâm thì những cành ô liu liên tục được vươn ra bất chấp bản thân cậu có muốn hay là không.
“Nhân sinh ba chìm bảy nổi. Liệu rằng đỏ đen chỉ là đỏ hay còn là đen.”
“Trúng, trúng Quỷ Thiết thật.”
“Mày có thấy đám người đó có tiền đồ hay không?”
“Ồ. Hẳn cậu là người mới đến. Tốt, Hội Đồng này luôn luôn có chỗ cho những người trẻ tuổi kèm nhiệt huyết.”
Thử nhìn lại ngài thị trưởng thành Trị An mà xem, ai dám bảo rằng đây là một ông lão sắp bước sang tuổi thất tuần?
Những hơi thở dồn dập cũng như có kẻ đã đứng bật dậy khỏi ghế ngồi.
A Khang cũng để ý tới cử chỉ này, gã cũng thầm lắc đầu, dẫu vậy gã cũng minh bạch một chuyện rằng có lẽ tên Lâm này có tính toán của riêng hắn. Gã đã giúp tới đây, cũng coi như chính gã quyết định thay cha vươn một tầng ô dù cho Lâm. Bắt lấy hay không bắt lấy là vấn đề của Lâm.
Tài cùng sắc đi kèm, chỉ là Lâm không rõ chữ đức có đi kèm theo không, nếu là có thì đây quả thực là kiệt tác của tạo hoá, của chính ngài thị trưởng thành Trị An.
Đoạn gã tiếp tân nọ tiễn đưa Lâm bước ra ngoài thì bọn họ chạm mặt ngài thị trưởng cùng đứa con trai của lão.
Cậu tiện thể quan sát lấy gã trai trẻ đứng cạnh bên ngài thị trưởng.
“Ta cũng thế.” Con trai của ngài thị trưởng không giấu nổi nét cười trên mặt. Dường như việc gặp gỡ và nhận ra Lâm đây không quá bất ngờ, nó như sự sắp đặt của Thượng Đế để khiến cho nụ cười của gã trở nên tràn đầy nhiệt huyết hơn nữa.
Gã này khá vui tính, đặc biệt sau khi biết gã cũng tới cùng Trái Đất nơi mình từng sinh sống thì cả hai lại dễ dàng mở lòng với nhau hơn.
Tuy vậy cậu không ghét cái “vai diễn” này, dù gì cậu sẽ phải nhờ vả ngài thị trưởng kèm cái tên có nụ cười sáng lạng rực rỡ kia.
Lâm cũng chỉ đành bó tay, cậu thì có thể làm gì với vấn đề này kia chứ. Mới chỉ bốn ngày trước đây cậu còn là tên NEET tại Trái Đất cũ kia mà.
X tiếc nuối không thôi.
Tiến hành vài bước thủ tục đơn giản để tiến nhập bên trong sảnh A, Lâm rất biết ơn Ý Như vì nhờ mối quan hệ với cô mà đỡ đi vài bước thủ tục căn bản.
Lâm tiến tới sảnh A rồi trực tiếp đi vào bên trong, cậu tiến cận quầy tiếp tân. Sau khi khai báo thông tin cũng như trình diện TAB, cậu được một gã trai dẫn đi vào bên trong.
Sảnh B là trung tâm tiếp nhận xử lý công văn cũng như ban hành sự vụ cho nhân viên.
Nghĩ tới đây Lâm vội buông xuống các dòng suy tư cũ, thay vào đó là những dòng suy tư mới, rằng có lẽ nên thay đổi kế hoạch.
Đây là người đàn ông có vẻ ngoài hơn sáu mươi, tóc hoa râm nhưng làn da chẳng hề có chút nếp nhăn nào, ánh nhìn cũng không thuộc loại “nhìn vào là thấy lớn tuổi” ngược lại đôi mắt mười phần trẻ trung, đầy sinh khí.
Hai mươi tư tuổi, ngang bằng độ tuổi với chính Lâm đây. Thân hình rắn chắc, khuôn mặt luôn mang theo một nụ cười đầy nhiệt huyết. Đôi lông mày của hắn khiến Lâm có cảm tưởng đây là diễn viên điện ảnh trong các bộ phim Hàn Quốc thời xưa cậu từng xem. Chỉ xét về khuôn mặt thôi thì cái gã trước mắt đây đủ có thể chao đảo bất cứ cô nàng nào rồi.
Gã quản lí của Một Khắc Đổi Đời thì mỉm cười, và cũng chỉ duy nhất mình gã là nhìn về phía X.
Bích Nguyệt lúc này đã hiện thân khỏi chiếc áo khoác, cô mèo đang đứng trên bờ vai của Lâm, cậu quay sang hỏi nhỏ nó:
Bước chân khỏi cửa hiệu Một Khắc Đổi Đời, Lâm cũng có đôi chút buồn bực, rằng cái tên X kia đúng là dân nghiện gacha chính hiệu, thậm chí cậu còn phát hiện rằng chính gã lại là kẻ đầu tiêu cho mấy kẻ cũng nghiện cái con số tỷ lệ đỏ đen này.
Lâm không bài xích cũng không tỏ rõ sự không hài lòng, cậu vốn luôn cho rằng nếu có thời gian rỗi rảnh, chi bằng nâng cao năng lực chiến đấu thì nghe còn có vẻ hợp lí hơn mà thôi.
Hẳn là tôn ti trật tự cũng như giữ gìn nề nếp chốn công sở, Lâm thầm nhủ một câu.
X chưa bao giờ trúng bất kì nhân vật một tinh huy nào hoặc trấn thuộc hạng mức xếp hạng từ hạng 150 trở lên. Những gì gã có thể trúng chỉ là vật phẩm, ô mất lượt kèm vài loại trấn có mức giá bán rẻ bèo tới thảm thương.
Thông tin của bản thông không còn là điều bí mật, chính là thứ khiến Lâm kể cả lúc đứng, ngồi hay nằm nghỉ ngơi đều không khỏi nghĩ tới. Thử nghĩ đi, bản thân bất cứ ai cũng đều phải có thứ gì đấy dành riêng cho mình, nếu ai ai cũng biết hết thảy bí mật của nhau, còn gì gọi là riêng tư cá nhân cơ chứ.
Lâm thầm nghĩ: đều là lũ cáo già.
Đồng hồ đã gần điểm 12 giờ, có lẽ giờ hành chính cũng sắp hết, Lâm cũng không làm phiền thêm anh chàng tiếp tân nọ. Cậu chào tạm biệt rồi đứng dậy tiến ra cổng của sảnh A.
Nhưng nghĩ kĩ lại thì cậu lại bực cười.
Toà thị chính là nơi làm việc của Hội Đồng.
Có người còn quay mặt về phía đồng bạn của mình với ánh nhìn không thể tin được.
Lâm biết được đôi chút thông tin khá thú vị, rằng những kẻ tới từ Trái Đất như bọn họ đa phần đều có một tài năng nhất định, thông thường sẽ được các gia tộc tại Tầng hai chú ý tới.
“Ây da, hơi đáng tiếc.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Sảnh C thuộc riêng về ban tổ chức và quản lí hội trường.
“Vâng, gặp qua Thế Vinh. Mong nhận được sự hợp tác.”
Cuối cùng, Sảnh D chính là nơi tập trung bộ phận đối ngoại cũng như an ninh đối nội.
Lại chẳng cần Bích Nguyệt cho đáp án, Lâm phán luôn.
X nhìn về hướng Lâm, chỉ là ánh mắt gã thì thương tiếc, còn Lâm thì bình thản, thậm chí chút dao động cũng không.
Một toà nhà trông cũ kĩ đầy cổ kính, nếu phải ví nó giống công trình nào tại kiếp trước của Lâm thì ắt hẳn độ cổ kính mà nó mang lại chẳng khác nhà thờ đức bà mà cậu từng viếng thăm. Thậm chí độ rộng và dài của toà nhà này có lẽ cũng chỉ gấp ba lần so với công trình kiến trúc mà cậu vừa so sánh.
Điểm đến kế tiếp trong ngày hôm nay: phòng tập ảo.
“Chỉ có biến mạnh, chỉ có thực lực mới có thể giúp bản thân khỏi những hạn mức mà game đưa ra. Còn muốn tận hưởng, trừ khi ngươi sinh ra tại vạch đích, còn không thì phải biến mạnh.”
Chỉ là, đoạn Lâm đã cất bước ra khỏi toà thị chính, đang rảo bước trên đường. Khuôn mặt của Lâm biến dạng. Nụ cười ban nãy kèm ánh mắt mười phần nịnh nọt đã xua tan đi, chỉ còn đọng lại cái nhíu mày không chắc chắn.
“Rõ rành rành là không rồi!”
Chiếc chuông này luôn được sử dụng vào thời khắc giao thừa, chuyển mình sang năm mới.
Xong cậu sẽ tiến thẳng tới toà thị chính.
Lâm giấu đi những suy tư trong bụng dạ, mặt cố nở ra nụ cười.
Vừa rồi gã đã nói rất rõ, rằng chỉ vài phút nữa thôi, ngay tại nơi này, sẽ xuất hiện Quỷ Thiết. Chỉ là gã không nghĩ sớm tới vậy, thậm chí gã còn ra sức chèo kéo Lâm với hy vọng đồng bạn của mình là kẻ may mắn.
Nghe được lời của ngài thị trưởng thì làm sao Lâm có thể từ chối hay khiêm tốn được, cậu gật đầu lia lịa xưng rằng phải rằng vâng.
Chính vì thế giá thành của chúng vô cùng đắt đỏ.
Một chân lý mà Lâm không thể nào không thừa nhận rằng nó đúng và luôn đúng bất kể ở cái thế giới nào đi nữa.
Lâm dừng bước kèm gật đầu khẽ chào ngài thị trưởng, gã tiếp tân thì đã cúi gầm mặt hành lễ với đối phương.
Ngoài ra nó còn vài tác dụng khác, Lâm chỉ biết rằng những tác dụng này liên quan tới phần kết giới tồn tại xung quanh thành Trị An. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sảnh A là nơi tiếp đón.
Việc làm hồ sơ tương đối dễ dàng, tuy vậy lại mất nhiều thời gian. Các khâu xét duyệt tại toà thị chính về căn bản cũng làm mau lẹ, tuy có hơi rườm rà, tựu chung lại vẫn có điểm đáng khen ngợi rằng các khâu liên kết chặt chẽ với nhau. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cái đập vai từ ngài thị trưởng kèm cái nụ cười mười phần nhiệt huyết của gã trai đi bên cạnh, chúng khiến nụ cười như thể giữ mãi trên đôi môi của Lâm.
Duỗi chiếc lưng tương đối mỏi nhừ, Lâm vẫn ráng giữ sự tỉnh táo của mình, hớp một miếng trà rồi trò chuyện cùng anh chàng tiếp tân trước mặt.
Cậu buồn bực vì ánh mắt thương hại mà cậu từng dành cho X.
*
Từ khi tới với thế giới này, Lâm biết mặc dù không thể bất tử, nhưng con người ta có thể tận dụng các loại thuốc đặc thù mà khiến cho bản thân trở nên bất lão.
Lâm muốn thử nghiệm hai vị nhân vật cơ bản còn lại.
Riêng việc phải gacha để có được nhân vật, Lâm không thán. Bởi cậu biết bất kì con game này rồi cũng phải kiếm ăn, mà muốn kiếm ăn thì gacha là cách làm phổ biến nhất.
Tác dụng chính không chỉ giữ vững tuổi tác tại thời điểm sử dụng thuốc, mà còn mang lại cho chủ nhân vẻ đẹp vượt qua khỏi tuổi tác.
Loại thuốc kì dị kia cũng rất hiếm gặp, thuộc dạng có ngộ chứ khó có thể cầu.
Đợi tới hẳn lúc hai người kia đã đi xa, kể cả gã tiếp tân cũng không giấu nổi sự ghen tị trong cái ánh nhìn, thì Lâm vẫn chưa “xả vai” hẳn, cậu vẫn giữ vững nét mặt như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Từng tiếng chúc mừng cô gái vọng khắp, nét mặt tươi cười xuất hiện rạn rỡ, chỉ là thanh âm của Lâm văng vẳng không ngớt tại một góc phòng, kéo dài cũng trong một khắc và đối lập với vận may của cô gái bên kia.
“Xin chào, ta là Trương Thế Vinh, sẽ cùng chung trận tuyến với cậu trong Chiến Vương Quyền sắp tới.” Gã nói.
Chỉ là khi gã này nhìn về phía Lâm, dường như không giấu nổi sự vui mừng, gã tiến lại mười phần nhiệt tình, cánh tay hướng về phía Lâm như muốn bắt lấy bàn tay cậu.
X lúc này đang bấm đốt tay, miệng thì lẩm bẩm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.