Dư Mộng
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 1, Chương 38: Công việc uỷ thác đầu tiên
Vừa di chuyển, ly cà phê vừa cạn dần, toà thị chính đã nằm trước mắt của Lâm.
Cậu áp cái chìa khoá vào ổ rồi từ từ mở cánh cửa này ra.
Bờ môi nứt nẻ nhưng nụ cười lại luôn nở ra, trông có vẻ như chẳng có gì có thể làm gã ngừng cười được.
Lâm bước ra khỏi căn phòng 208 nọ, khi vừa đặt chân ra ngoài thì chiếc TAB trong túi reo vang. Là tin nhắn tới từ Hội Đồng, lần này là mã xác nhận với dòng code: 6315497, dòng chữ này màu xanh, cuối cùng của đoạn tin nhắn là yêu cầu Lâm dùng chiếc TAB xác nhận tại chiếc lồng kính tương ứng với màu sắc.
Phải nhớ rằng ở cái thế giới này, bạn không thể c·hết. Do linh hồn không thể tan biến nhưng thể xác thì lại có thể mục rửa. Nên có đôi khi không thể cứu chữa kịp thời, thể xác cũ sẽ mục nát tới mức không thể nhập hồn vào được nữa, dẫn tới phải mua lại một cái xác khác.
Vấn đề lại nằm ở chỗ: nếu cậu giành chiến thắng.
Không bỏ quên thốt ra lời cảm ơn, Lâm đi tới cuối hành lang, đúng là ở đây có thang máy thật.
Những thể xác có phần xấu xí và kì dị này là thể xác loại rẻ tiền nhất, chúng thuộc về một chủng tộc khác ngoài loài người, từng sinh sống trên cái thế giới này.
Lão Bản vừa nhấc chiếc bàn gỗ kèm những chiếc ghế gỗ chất ngay ngắn gọn gàng. Đôi bàn tay đã có nếp nhăn cùng chút sự run rẩy nhưng thao tác thì nhanh nhạy và chính xác, dường như cái công việc dọn hàng quán vào mỗi buổi sáng đã quá là quen thuộc với lão.
Toà thị chính vẫn như vậy, vẫn trang nghiêm nằm ở tại một góc xa so với hội trường trung tâm thành Trị An.
Đây là một căn phòng tương đối sạch sẽ, bên trong thì không có lấy một nhân viên nào của Hội Đồng túc trực cả.
Cửa phòng mở ra và bên trong là khu vực tràn đầy trang phục dành cho nhân viên của Hội Đồng.
Do đó, tiên quyết của Lâm lúc này là trả nợ.
Tuy nhiên, nghĩ kĩ lại thì lại thôi.
Cậu sẽ làm công việc của một streamer.
Sau một thoáng làm công tác xác nhận, Lâm đã thấy được nhiệm vụ uỷ thác lần này.
Thế là cậu phải quay gót chân đi lại vào phòng 208.
Gã thều thào chào Lâm rồi chỉ tay vào hàng quần áo ở phía chính giữa căn phòng, nói rằng cậu có thể thoải mái lựa chọn.
Lão Bản: “Lâm đấy à? Lâu rồi không thấy ghé quán xá. Nay ra ngoài sớm là có việc gì à?”
Cũng vẫn là từng cái thao tác mau chóng, một chút lành nghề, một ly đen đá không đường đã được gói gọn mang đi.
Một con số không nhỏ, nhưng không lớn.
Gã có con ngươi trắng bạc không có tròng mắt, nhưng dường như cái nhìn của gã lại có thể thấy rõ Lâm.
Lâm có từng nghe qua về những gã như thế này, họ là những kẻ đ·ã c·hết.
Lầu 2, phòng số 8, chỉ trong thoáng chốc Lâm đã tiến bước đi vào.
Phải trả bằng sạch món nợ.
Lâm ngắm nhìn chiếc chuông to bự trên nóc toà thị chính. Bây giờ là tháng 4, tức còn khá sớm để nghe nó ngân vang, cậu lại chờ mong nó lắm, bởi Hoa Ý Như cũng từng đề cập rằng khoảnh khắc chuông ngân vâng ấy sẽ làm dịu tâm hồn đi rất nhiều, đáng để chờ mong. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói không nhỏ vì nếu làm lụng cũng như tích góp thì phải mất cả tháng trời mới dư giả ra cái con số này cơ.
Nạp thêm nữa thì vấn đề lại phình to ra cơ đấy: nếu đội năm thành viên của cậu giành chiến thắng.
Nói xong thì gã thư ký đánh gãy sự tập trung dành cho Lâm, ngược lại dường như gã còn tập trung hơn nữa dành cho chiếc màn hình cảm ứng kia.
Hai bên phòng trưng bày lần lượt là những ô kính với các màu sắc khác nhau.
Âm 900 nguyên thạch, là món “tài sản” mà Lâm có hiện tại.
Mấy ai hiểu hương vị kì lạ mà món thức uống kia mang lại đâu chứ. Sự tỉnh táo, nguồn năng lượng và cả chút dư vị trải cùng nghiệm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đôi mắt vẫn tập trung của anh chàng thư ký chỉ rời đi trong giây lát, nó đảo đi nhìn thoáng qua chiếc TAB của Lâm rồi dán dính trở lại màn hình cảm ứng, gã lên tiếng có phần gấp gáp:
Lâm không màn gì tới cái gã người lùn, cậu lựa chọn bộ đồng phục nhân viên phù hợp rồi di chuyển ra khỏi căn phòng, trước khi đi cũng chẳng quên lời cảm tạ đối với gã lùn.
Lâm vừa ghé quán nước của lão, cậu là khách quen và thường sẽ luôn sắm một ly cà phê mang đi mỗi buổi sớm. Tuy dạo gần đây ít thấy ghé quán, cơ mà mỗi lần Lâm tới thì lão đều buôn chuyện với cậu đôi ba câu hỏi han như vậy.
Chẳng ai biết được cũng chẳng ai nói trước được.
“Vâng, đây.” Lâm đưa tay vào túi áo lấy ra chiếc TAB, cậu chuyển sang mục tin nhắn, tin nhắn của Hội Đồng về việc chấp nhận hồ sơ nhận việc rồi đưa nó cho anh chàng thư ký.
Xanh, đỏ, tím rồi vàng. Dường như mỗi một màu sắc là một sự khác nhau gì đó. Do rằng không có người dẫn dắt, Lâm chẳng dám táy máy, cậu khá là ngại khi phải ở trong những nơi như thế này một mình.
Bộ đồng phục nhân viên Hội Đồng trong khá bắt mắt.
Trò chuyện với Lâm khiến lão cảm thấy, à thì ra là người trẻ tuổi như thế đấy cũng có đôi chút thích thú.
Cậu tiến bước về phía quầy thư ký, người đang trực bàn là một chàng trai còn rất trẻ, gã này có mái tóc vàng và xoăn, nếp tóc không mấy gọn rẽ cho lắm. Đôi mắt đảo liên tục trên chiếc màn hình cảm ứng. Gã bắt gặp Lâm tiến lại gần thì chẳng dừng lại đôi bàn tay đang thao tác liên tục, tuy vậy vẫn cố nặn ra lời nói có phần gấp gáp:
Chính xác rằng hôm nay cậu có chút việc cần phải đi sớm. Do chút việc kia có hơi làm cậu khó ngủ, nên đôi mắt có nếp thâm quầng lại toát ra cho người đối diện biết được rằng, à thì ra cậu Lâm đây đã có một đêm không ngon giấc. Kèm việc lúc này chỉ mới là tờ mờ sớm, chắc hẳn công việc này khá là quan trọng đấy.
Nhiệm vụ uỷ thác đầu tiên mà Hội Đồng bàn giao, Lâm có vẻ đã sẵn sàng.
Quần và áo cùng tông màu, màu sắc cũng tương đối khác nhau thể hiện chức vụ tại Hội Đồng. Bộ trang phục hiện tại của Lâm có gam màu xám, là chức vụ thấp nhất tại Hội Đồng – những người làm uỷ thác.
“Cạch.”
Thái độ của người trẻ tuổi thường có đôi chút xa cách với các lão già, có lẽ là do cái gọi là khoảng cách thế hệ.
*
Gã chẳng nói gì tiếp nữa cả, vẫn chỉ lụi cụi làm công việc của mình.
Một gã lùn quay đầu nhìn về phía Lâm.
Quyển 1, Chương 38: Công việc uỷ thác đầu tiên
“Xin chào! Cậu tới đây có việc gì không?”
Nhắc tới túi tiền, nguồn nguyên thạch của Lâm hiện tại thì ối dồi ơi thôi, nó đã âm tới tận đáy.
Công việc mới đấy, có công việc này thì chỉ cần tích cóp thôi hẳn túi tiền không đến mức eo hẹp.
Lâm nhướng mày, và cậu cũng chỉ có thể gật đầu lia lìa rồi đứng lên.
Lâm mở cửa sảnh B và đập vào mắt của cậu là sự rộn ràng được bắt nhịp ngay tức thì, mọi nhân viên của Hội Đồng từng kẻ đều có công việc cho riêng mình.
Hay lỡ như năm thành viên đội bạn, có một kẻ tương tự Trương Thế Vinh hoặc tương tự Minh?
Đêm qua trong lúc mất ngủ, cậu cũng đã có cái suy nghĩ rằng sẽ thử rao bán cái vé thông hành triệu hồi mà cậu chưa từng sử dụng quá đấy.
Bộ áo khoác jacket tương đối dày có logo của Hội Đồng trên đấy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Toà thị chính sẽ là nơi cậu sẽ chứng nhận con dấu đóng mộc cũng như nhận trang phục nhân viên của riêng mình.
Lão Bản sửa sang lại bàn cùng ghế rồi cước bộ đi vào quầy pha chế.
Và rồi cũng trong cái ngày hôm đó, cái ngày mà cậu mua bộ sạc cũng tại phòng đấu giá Ẩn Bí, Lâm đã phải vay mượn Phan Minh tận 900 nguyên thạch để mua sắm.
Lâm đi tới cuối căn phòng, ở đó còn có một cánh cửa khác.
“Được rồi, phòng 208 nha. Thang máy ở phía cuối hành lang. Cậu nhận cái khoá này để xác minh, đồng phục tự lựa chọn, đúng kích cỡ.”
Còn nói không lớn vì nó không lớn là bao. Chỉ cần Lâm chiến thắng trận chiến thứ ba tại chiến Vương Quyền sẽ diễn ra và ngày 18 tháng 4 tới đây, cậu sẽ hoàn trả toàn bộ số nợ.
Có thể gọi họ là Thần Lùn.
Bởi Lâm giờ đã nằm lòng thông tin của mười chín vị nhân vật một tinh huy rồi kia mà, đây còn mù mờ như trước kia nữa đâu, bán đi vé thông hành lúc này lại là hành động thiếu khôn ngoan đấy.
Lâm tay xách ly cà phê, miệng hút một hơi nhẹ. Vẫn là cái cảm giác mê hoặc mà cafein mang lại, nó châm cho ngọn lửa của sự tỉnh táo được thắp sáng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói thêm, bộ đồng phục của Hoa Ý Như màu xanh navi, vốn chức vụ tại Hội Đồng sẽ trên Lâm một cấp độ.
“Chào! Tôi tới để nhận việc, là nhiệm vụ uỷ thác.”
Ngoài Lâm ra thì còn bốn thành viên nữa cũng ảnh hưởng tới sự thành – bại trong chiến dịch sắp tới. Ai mà biết được liệu trong bốn bạn thành viên kia, sẽ không có lấy một cục tạ cơ chứ? (đọc tại Qidian-VP.com)
Ban đầu Lâm còn khoảng 720 nguyên thạch. Sau khi cậu ngốn hết 100 nguyên thạch để mua vé tại phòng đấu giá Ẩn Bí, con số còn lại là 620 nguyên thạch.
“Xin mời cậu xuất trình thông tin hoặc tin nhắn từ TAB.”
Lâm nở nụ cười thân thiện.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.