Dư Mộng
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 1, Chương 6: Nghiện gacha
Người sau lúc này mới ngước lên và trông thấy Lâm, X cố nén sự đau và tỏ nụ cười.
“Không hẳn là đã thay đổi.” Lâm nhủ thầm thì như thế.
“Lục Vĩ Hồ. Không thể nào, thế quái nào tên kia lại đỏ tới như vậy được. Không, không, chắc hẳn là ta đã quay trước đã giành hết sự xui rủi của hắn.”
“Chào đằng ấy, lại gặp các hạ, quả thật có duyên.”
Nói rồi Lâm đưa một tay để X có thể ngồi dậy.
Lâm vẫn chưa biết điều này, ít nhất là vẫn chưa.
X đáp: “Ta vừa làm chút hành động đột phá. Hẳn là đã thất bại rồi. Vốn dĩ định vay mượn chủ quán, thế nhưng ngặt nỗi trong người chẳng còn đồng xu cắt bạc nào.”
Từ người bán báo tới người bán nước, thanh âm cứ chồng chéo lên nhau nhằm lôi kéo khách hàng. Nếu là kẻ không có định lực hẳn sẽ bị lôi kéo, và tất nhiên một khi đã không có định lực thì ví tiền của bạn cũng trôi dần đi lúc nào không hay.
Phủi đi chút bụi bám lên quần áo, đây là một trang phục cổ trang có phần lai tạp giữa văn hoá Trung Hoa và văn hoá Nhật Bản tới từ kiếp trước của Lâm. Nếu kiếp trước mà có kẻ ăn mặc như thế này ra đường hẳn cậu sẽ kêu rằng đây là kẻ điên. Nhưng thế giới này là khác, cậu cố kìm nén không cho thứ thanh âm kia thoát ra khỏi miệng.
Thực tế chẳng có gì thay đổi, có chăng thứ mà đã thay đổi chính là Lâm. Cậu giờ đây rõ ràng có thứ vịn vào đó vài ngôi sao hy vọng, chờ mong hơn khi xưa.
Lúc này đây X mới gãi đầu, gã tỏ vẻ xấu hổ, đầu hơi cúi cúi nhìn về hướng mũi chân. Mắt nhìn tim, tim nhìn phổi, phổi nhìn mũi chân, gã đáp một cách nhỏ nhẹ: “Ta dùng hết rồi, để quay gacha đó.”
Phải bạn không nghe lầm đâu, chính là gacha, thứ chả khác gì c·ờ· ·b·ạ·c trong thời đại 4.0 của Trái Đất.
Bởi cậu cũng từng có cái suy nghĩ rằng nếu đến một thế giới khác, liệu rằng cậu cũng sẽ khác.
Bỗng Lâm cảm thấy rằng cái tên X này có vấn đề.
Rồi X quay đầu nhìn hẳn về phía Lâm, lần này không còn là đôi mắt xấu hổ nữa thay vào đó là đôi mắt quả cảm đầy quyết tâm.
Nguyên thạch có thể dùng để khởi động tất cả mọi loại thiết bị trên thế giới này, chúng có thể sử dụng trong các phương tiện hằng ngày, thậm chí đám người cá cược tại hội trường kia cũng dùng chúng để trao đổi.
“Phải. Đúng là nó.” X đáp lại một cách chắc nịt.
“Cái này. Chẳng phải huynh cũng có một lượng nguyên thạch tương đương sao, không lẽ tiêu xài tới cạn túi rồi à?” Lâm đáp lại với ánh nhìn tràn đầy nghi hoặc.
Lòng lề đường vang lên đầy đủ các thanh âm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tại đây các hoạt động mua bán, ăn uống, giải trí và tất nhiên có cả cá cược diễn ra vô cùng sôi động.
Ấy thế mà giờ, thứ mà có lẽ là mấy tên NEET – hikikomori luôn luôn hướng tới chính là đây: được đi tới một nơi nào đó khác so với thực tại đáng thất vọng. Ấy vậy mà lại chẳng khác là bao so với thế giới cũ.
Nhớ lại quá khứ hào hùng năm xưa kèm cái khoảnh khắc của ngày hôm qua, trong lòng Lâm lúc này là mảnh màu hồng tràn ngập sắc hoa tươi thắm.
“Phải.” X trịnh trọng đáp, cánh tay vung thẳng về hướng biển tên của cửa hàng trước mặt.
Một góc gần với vị trí mà Lâm đang đứng, cửa hàng lớn với cái biển hiệu: Một khắc đổi đời, một cậu thanh niên bị ném thẳng ra từ trong cửa hiệu, cậu ngã lăn quay vài vòng trước khi đập thẳng vào cái trụ điện thoại gần đấy.
Nhớ lại sự việc diễn ra ngày hôm qua, Lâm trở nên tự hào cùng chút khoái chí.
Nhớ lại kiếp trước, hẳn khi nhìn vào Lâm ta chỉ thấy cậu là một đứa thất bại. (đọc tại Qidian-VP.com)
“À phải. Đạo hữu có chăng cho tại hạ vay một ít ngân lượng được không. Ta sẽ đền ơn báo đáp.”
Mà khúc đấy là Lâm chưa tìm hiểu về thế giới này đấy thôi.
“Ây da, cũng có vài gương mặt lại nhìn mình với vẻ tiếc hận, miệng của bọn hắn cứ lầm bà lầm bầm rằng tại mình mà họ thua kèo. Làm như cá cược không bằng.”
Nói rồi mặt X hơi đỏ, kết hợp với chất giọng nhẹ nhàng, dường như đây là một việc vô cùng xấu hổ nào đấy khiến Lâm không hiểu nổi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Lâm, cho ta vay nguyên thạch đi, lần này chắc chắc đổi đời!”
Những điều này Lâm không biết, ít nhất là cậu vẫn chưa biết.
Đối với Lâm đây là ngày mới tràn đầy tinh thần cùng sảng khoái.
Quyển 1, Chương 6: Nghiện gacha
Nào là hay lắm người mới, chiến tốt lắm, hoặc có lời tán dương khiến Lâm nhớ lại những khoảnh khắc của kiếp trước khi cậu giành chiến thắng trong mấy cặp trận BO5 (best of 5, tức thi đấu tối đa năm game, bên nào giành ba thắng lợi thì thắng chung cuộc).
Bất quá giờ đây X trông khá là thê thảm, dường như khuôn mặt cậu chẳng giấu nổi sự đả kích.
Nói tới đây X nhìn về hướng Lâm với ánh nhìn cầu khẩn.
Người sau cũng chẳng thừa thải, tiếp đón lấy cánh tay từ Lâm.
Lâm định hình lời mà X nói trong vòng ba giây rồi hỏi kĩ lại: “Gacha? Huynh nói là gacha?”
Nuốt khẽ ngụm nước bọt, sắp đặt suy nghĩ trong đầu, cậu hỏi X.
Phải hẳn là rất quen bởi lẽ đó từng là đồng đội của cậu vào ngày hôm qua.
“Ừ. Thế các hạ vì lý do gì lại nằm ở đây vậy?”
Đêm qua cậu đã dùng số tiền mình có được để thuê một căn phòng trọ nằm gần khu hội trường. Giá thành cũng tương đối là mắc, lên những 40 nguyên thạch cho một tháng, trung bình mỗi tuần là 10 nguyên thạch.
Thông thường mỗi một ngày, tại hội trường, luôn luôn diễn ra ít nhất mười trận thi thố như thế. Cứ mỗi lần một trận đấu diễn ra là y như rằng hội trường chật kín người.
“Năm quay tiếp chắc chắn trúng nhân vật!”
Nguyên thạch, loại tiền lưu hành ở thế giới này. Không ai biết nguồn gốc xuất xứ của nó là từ đâu ra, tuy vậy chẳng ai có ý kiến bởi tác dụng mà nó mang lại quá lớn.
Bình minh ló dạng.
Nói tới đây Lâm tự cảm nhận bản thân sao mà đầy chính nghĩa như thế, cứ như hắn là một tu hành gia tái sinh vậy.
Nhắc tới đây, Lâm đã xỏ giày vào và bước ra khỏi phòng.
Bất giác chính Lâm cũng không thể hiểu nổi thứ cảm giác kì lạ đang diễn tiến trong cậu.
Nói rồi X lấy từ trong túi ra một cái bàn tính, tay gã cứ gõ lấy gõ để rồi bấm đốt tay tính toán. Sau, gã ngẩng đầu rồi thốt lên một câu.
Ngoại trừ hoạt động tại ‘Trận Chiến Vương Quyền’ dường như mọi người dân nơi đây muốn trở nên giàu có, bắt buộc họ phải tham gia ít nhất một lần vào việc “cá cược”.
“Nghiện, cái gã này nghiện gacha nặng rồi.”
“Có chuyện gì vậy?” Lâm tiến lại gần và hỏi X.
“Vẫn là mình tốt tính, gì mà cá cược gì mà đỏ đen. Dẹp, Lâm ta đây danh chính liêm chính, sống một đời không bia rượu, không gái rú, không c·ờ· ·b·ạ·c.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm có suy nghĩ, rằng thế giới này không tệ, chí ít nó không khác gì kiếp trước của cậu.
Cá cược ở đây cũng chính nhằm vào các trận ‘Trận Chiến Vương Quyền’ của kẻ khác, không phải họ tham gia thi đấu.
Và đặc biệt, nguyên thạch chính là thứ làm nên thứ quyết định sự sống còn của người dân nơi đây: gacha nhân vật.
Suy nghĩ về vấn đề mà tên X gặp phải thì Lâm thấy tên X nhào tới, má của hắn áp thẳng vào cửa kính, miệng thì không ngừng lẩm bẩm.
Nói tới đây Lâm lại vô thức tức giận, là giận thực sự. Bởi ở kiếp trước của cậu, chính vì hai chữ “cá cược” mà đi toi cả cái sự nghiệp, thế nên dường như cậu vô cùng mẫn cảm với hai cái chữ này.
Lâm hết nhìn trái rồi lại nhìn phải, cậu tỏ ra tò mò hoặc thích thú.
Trước ánh nhìn có phần tha thiết tới từ X, Lâm hơi giật mình. Dường như đã từng bắt gặp cái ánh nhìn này ở đâu rồi thì phải, chỉ là chốc thời cậu không nhớ ra được.
Lông mi dài cùng bờ môi mỏng, đôi mắt thì híp lại. Thân hình tương đối cao ráo và ra dáng của một thư sinh. Đây chính là nhân dạng của X – kẻ không tiết lộ tên họ của mình.
Bước chân rời khỏi căn nhà trọ, Lâm tiến thẳng ra phố. Phố An Khuê là một con phố nổi tiếng với sự tấp nập và náo nhiệt, bởi lẽ đây là con phố gần nhất với hội trường – nơi diễn ra các trận ‘Trận Chiến Vương Quyền’.
“Khoan đã nào. Từ từ đã. Vay ngân lượng, ý huynh là huynh muốn vay từ ta số nguyên thạch mà ta dành chiến thắng vào ngày hôm qua đấy à?”
Lâm nhăn hàng lông mày nhìn về kẻ từng là đồng bọn của mình, lúc này cậu mới nhớ tới kiếp trước, thì ra đây chính là cái khuôn mặt c·hết đẫm mà cậu từng ghét cay ghét đắng.
Để rồi giờ đây, tuy chỉ có thể gọi là vừa đặt chân tới một thế giới mới, nhưng cảm xúc trong cậu lúc này lại chính là: nó chẳng khác là gì so với thế giới cũ.
Thông thường gacha chính là việc bạn sử dụng một nguồn tài nguyên có sẵn để đổi lấy vé, và bạn dùng vé để hên xui may rủi vào một món vật phẩm nào đó, thông thường là trong game. (đọc tại Qidian-VP.com)
X tràn đầy hưng phấn xổ ra hàng loạt lời nói, lời nào cũng văn hay ý đẹp, ấy vậy mà đôi mắt cùng cánh tay của y chỉ nhìn thẳng về phía cửa hiệu Một Khắc Đổi Đời. Dường như thứ mà y quan sát không phải nhân sinh cũng chẳng phải là ý đạo, thứ mà y quan sát chính là chiếc màn hình to bự đang hiển thị bên trong – nơi đang diễn ra việc quay gacha của một vị khách hàng nào đó.
Sự nghiệp tiêu tàn, nhà cửa không có, suốt ngày cắm mặt vào màn hình máy tính thì cũng chẳng kiếm nổi mấy mối quan hệ tốt đẹp.
Lâm nhìn sang và thấy X, đúng là X, cậu bạn xưng “tại hạ” đã cùng đội vào ngày hôm qua.
Trước cảm xúc lâng lâng như thế, bỗng Lâm nghe thấy giọng nói hết sức quen thuộc.
“Chính là gacha. Tu sĩ chúng ta cả đời chẳng tà ma chẳng ngoại đạo, luôn theo đuổi mục tiêu vĩnh hằng. Nhưng để đạt được sự vĩnh hằng ấy đâu có dễ, hẳn phải có được sự sức mạnh đủ lớn. Nhất là trong cái thế giới này. Cá lớn nuốt cá bé, nếu không thể mạnh thì lấy gì có tiếng nói trong nhân dân. Bởi vậy mới cần phải gacha, mới cần phải biến mạnh.”
“Thiếu điều bọn người này còn chưa mang giấy bút kèm máy chụp hình rồi lao lên sân khấu ăn tươi nuốt sống các game thủ thôi. Nghĩ tới thôi đủ ớn lạnh da gà rồi.”
Tất nhiên, bạn có thể sử dụng chính tiền bạc của bạn để đổi lấy tài nguyên, thông qua tài nguyên lại đổi lấy vé, có vé rồi lại chơi trò hên xui may rủi.
Cũng vẫn là thành thị tấp nập và dòng người hối hả. Vẫn có công ăn việc việc, vẫn chạy đua với thời gian. Vẫn có tiền bạc lưu hành đấy thôi, vẫn là sự chậm rãi trôi đi của cuộc đời.
Đa phần người chơi gacha đều nghiện, thậm chí họ sẵn sàng bán đi những thứ thân thuộc quý giá chỉ để thoả mãn lòng ham muốn tới từ tiêu xài chơi gacha.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.