Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Dư Mộng

Unknown

Quyển 1, Chương 9: Không

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 1, Chương 9: Không


Niên đại hình thành: hai ngàn bốn trăm lẻ sáu.

Lối vào rất rộng, là dạng cửa xoay trục giữa.

“Tiếp đến là thư viện nhỉ, hy vọng sẽ có internet ở đấy.”

Có lẽ Lâm cần thời gian để thích nghi với các món ăn tại thế giới này, hiện tại cậu chỉ dám ăn những món mà bằng mắt thường quan sát chúng có vẻ giống các món ăn cũ mà cậu từng ăn.

Cảm giác đầu tiên thư viện thành phố mang lại cho cậu chính là lạnh. Phải, lạnh. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Chà, loại cảm biến 180 hz chứ chẳng ít.”

Đây là một cách làm lạnh hiệu quả và mãnh liệt nhất chỉ có lũ người giàu mới nghĩ tới.

Tầng bốn vô cùng thần bí, bí hiểm, hiện tại không có bất kì thông tin nào về Tầng bốn.

Rồi cậu vơ lấy chiếc bút, ghi lại tất cả những thông tin về Vô Hạn Hoàn.

Có thể nói rằng ở thế giới này nếu muốn đi lên đỉnh cao, tức biến mạnh hay trở nên mạnh mẽ thông qua ‘Trận Chiến Vương Quyền’ bạn cần bỏ ra hầu bao không nhỏ để sở hữu một TAB dành riêng cho mình.

Con số nguyên thạch còn lại trong ví của Lâm hiện tại là 720 nguyên thạch. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bề rộng: không xác định.

Rồi bất chợt Lâm lại ngó sang Bích Nguyệt, cô mèo lúc này đang liếm chải phần lông của mình, dường như tất cả những hành động vừa rồi chỉ là ngẫu nhiên, tình cờ.

Thật kì dị!

La bàn TAB, cạnh bên cũng có một dấu hình chữ V.

Dần dần Lâm thấy được nhiều thông tin mà mình cần biết, cậu nhanh chóng lấy quyển sổ cùng cây viết, bắt đầu hí hoáy.

Chính mặt trời đã đánh thức Lâm, phải, chứ không hẳn cậu cũng đã có thể ngủ nướng thêm đôi chút.

Lâm vui vẻ nhận lại chiếc TAB và tất nhiên đi theo sau cô quản lí xinh đẹp này.

Theo thông tin cũng như quan sát cả ngày hôm qua cho thấy, nếu Lâm thực sự muốn biến mạnh, cậu buộc mình phải nương theo một gia tộc.

Dường như cảm nhận được sự không quan tâm từ người chủ, Bích Nguyệt quật nhẹ cái đuôi về phía Lâm.

Lâm nhắm mắt lại rồi hít một hơi thật sâu, cái nóng trong người vội vàng tiêu tan, sâu trong cơ thể cũng chỉ còn lại sự dịu mát.

Sau khi Lâm nhận được sự hướng dẫn từ chị quản lí, cậu cúi đầu ra dấu cảm ơn, rồi ngồi vào “máy tính” trước mặt.

Có 8 (tám) toà thành, trong đó có 6 (sáu) toà thành nằm dưới sự kiểm soát của Hội Đồng. 2 (hai) toà thành còn lại độc lập.

Kèm với đó là lượng tiêu hao dành cho Bích Nguyệt.

Các toà nhà có thiết kế hình mái vòm như vầy trong thành phố Trị An đa phần đều có lắp đặt cục lạnh ở trên, chính chúng sẽ toả ra hơi lạnh xuống bên dưới thông qua nguyên thạch dao động với nhau.

Bởi thứ dân và tầng lớp trung tầng chỉ có thể làm quần quật mới kiếm lượng nguyên thạch vừa đủ xài cho cả năm, ai đâu lại lấy nguyên thạch ra để mà làm lạnh, sưởi ấm cơ chứ.

Từ sáng sớm cậu đã tỉnh giấc.

Người dân ở nơi đây sử dụng chúng như một cách để tính toán thời gian.

Và nghe theo lời X nói cũng như sự xác thực vào đêm hôm qua, Lâm cũng biết được rằng mặt trăng nơi đây hầu như lúc nào cũng tròn, nó chỉ khuyết vào những ngày giữa tháng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một con số không gọi là quá tệ.

Nằm ngoài dự đoán của Lâm, ánh mặt trời vào khoảnh khắc bình minh ở tại thế giới này có phần hơi chói mắt.

Lâm nheo đôi mắt của mình lại. Cậu chậm rãi ngồi xuống. Trong đầu như có suy tính điều gì đó.

Đôi măng cụt của Bích Nguyệt lúc này đây đang chỉ về phía bức hình có mặt gia chủ hiện tại của gia tộc Vô Hạn Hoàn, kẻ này có khuôn mặt bảy phần giống y hệt Lâm.

Lâm một tay rờ đầu Bích Nguyệt, tay còn lại tìm kiếm thêm về tiểu sử một số gia tộc tại Tầng hai.

Dù đã đóng cái rèm cửa sổ vào tối hôm qua, ấy thế mà nó cũng chẳng ngăn chặn được hoàn toàn ánh mặt trời chiếu rọi vào.

Tay Lâm lướt lướt trên màn hình.

Qua nhiều đợt chỉnh sửa, nâng cấp thì cuối cùng la bàn TAB đã trở nên phổ biến hơn dành cho các dân chơi của ‘Trận Chiến Vương Quyền’.

Bây giờ đã quá trưa, Lâm dõi mắt ngước nhìn về phía mặt trời.

“Xin cho phép 2 tiếng tham khảo về lịch sử cũng như địa chất của toàn bộ Thế Giới.”

Nghĩ tới đây thì Lâm đã đặt chân tại trước cánh cửa vào thư viện thành phố Trị An.

Lâm cũng theo dòng người rồi tiến vào.

Bọn họ có riêng cho mình một mạng lưới, khá giống mạng LAN xưa cũ, nhưng chúng lại kết nối với nhau thông qua một hình thức đó là xúc xắc.

Nhưng vậy hơn sáu trăm ngàn người trong tổng số một trăm linh tám gia tộc, mức độ cạnh tranh phải gọi là khốc liệt.

*

Lâm kéo dần kéo dần xem xét cùng theo dõi từng gia tộc một.

“Thôi nào. Ở đây không có chuột cho mày giỡn đâu.”

Thông tin mà Lâm tìm kiếm cũng chẳng phải thông tin từ internet, bởi thế giới này trông đôi chỗ có sự phát triển lớn mạnh là thế nhưng lại chẳng hề có internet.

Kể cả những thứ gọi là truyền thuyết đô thị có vẻ như chỉ để hù doạ mấy đứa trẻ con.

Người ra người vào khá là đông đúc, điểm chung giữa họ có lẽ là sự yên tĩnh kèm sự chăm chú tới mục đích của riêng họ.

Quốc gia độc lập: không có.

“Gặp quỷ.” Lâm đã nghĩ như thế.

TAB là một loại máy lưu trữ mà Lâm biết được thông qua X. Chúng được Hội Đồng tạo ra và sau đấy bán với giá rất phải chăng cho toàn bộ cư dân ở thế giới này. Mục đích ban đầu của nó chỉ nhằm theo dõi lịch sử quay gacha của bản thân cũng như tỉ lệ xuất hiện xác suất mong muốn còn lại trong bể quay gacha.

“Không.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Tầng ba có rất nhiều hầm ngục. (Dungeon)

Lâm sững người, đứng bật dậy khỏi ghế, đôi mắt chớp liên tục còn miệng thì lẩm bẩm.

Cậu vẫn đang hí hoáy ghi ghi chép chép thì Bích Nguyệt đã nhảy vọt khỏi chiếc áo khoác.

Sau một tiếng tít, cô gửi trả lại chiếc TAB rồi đứng dậy mỉm cười và ra dấu mời Lâm đi theo mình.

Bộ đồ dùng sinh hoạt cho Bích Nguyệt cũng được đánh dấu chữ V.

Thông tin về Tầng một. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu so sánh với chiếc smartphone mà cậu vẫn thường dùng thì rõ ràng loại màn hình cảm biến trước mặt đây ăn tiền hơn hẳn. Chúng rất nhạy và mượt.

Hơi đau rồi đấy, Lâm ngước mắt nhìn về phía Bích Nguyệt, rồi bỗng cậu nhìn thấy màn hình đang hiển thị ở một gia tộc đang được xếp hạng ở mức hai mươi tư (24) cái tên của gia tộc được ghi là Vô Hạn Hoàn kèm theo gia huy giống như kí hiệu Omega. (Ω)

“Để xem.”

Lâm nói thầm một tiếng.

Lâm tiến lại gần quầy phục vụ rồi trình ra la bàn TAB, cậu nở nụ cười với chị quản lí, nói:

Ở đây họ thường ăn chúng với loại mứt được trộn bởi nhiều loại trái cây.

...

Mà để làm điều đó cậu phải ra sức tìm hiểu về những gia tộc này.

Quái vật có tồn tại. Tầng một thì chúng chỉ xuất hiện tại Vực Sâu.

Đại khái theo Lâm hiểu thì để dò ra được một loại thông tin nào đó, họ sẽ gieo ba viên xúc xắc và tìm những điểm vị trí nơi tồn tại thông tin đó rồi mã hoá nó bằng dữ liệu rồi đưa dữ liệu lên màn hình “máy tính”.

Loại bánh được làm từ bột mì y hệt kiếp trước, nhưng nó lại phồng to và nhìn hấp dẫn hơn hẳn, phần ruột cũng rất thơm và dường như tan ra trong miệng khi ăn.

Khi dấu chấm câu cuối cùng được đặt bút, cậu mở ngoặc đơn ngay phía sau dấu chấm câu rồi điền thêm chữ.

“Vẫn là các câu truyện về isekai có lỗ hỏng, làm thế quái nào đám nhân vật có thể sống mà ăn uống một cách bình thường các món ăn ở thế giới khác được kia chứ.”

Nhưng dần người ta còn lồng ghép thêm vài tính năng như thông tin người dùng hoặc thẻ căn cước.

Lâm đã bỏ ra những 200 nguyên thạch để sở hữu được nó.

Mặt trời là thế còn mặt trăng thì lại kì dị hơn, nó sáng tới mức ắt đi hoàn toàn các vì sao tinh tú. Dường như nó khẳng định luôn rằng bầu trời đêm chỉ mình ta là rực rỡ nhất.

Cặp mắt ngọc bích tò mò nhìn về phía màn hình “máy tính” trước mặt.

Chị quản lí lúc này cũng nhìn về Lâm kèm theo nụ cười, cô nhanh chóng bắt lấy chiếc TAB mà Lâm đưa ra rồi đặt nó vào chiếc máy tính kề bên.

Vực Sâu tại Tầng một vô cùng nguy hiểm, thậm chí từng có người từ Tầng ba xuống đấy để thăm dò nhưng rồi lại có tin đồn bọn họ đã mất mạng quá một nửa.

Tầng hai sinh hoạt theo kiểu gia tộc, có rất nhiều gia tộc và khi được thăng cấp từ Tầng một lên Tầng hai, người dân sẽ buộc phải trực thuộc về một gia tộc nào đó.

*

Cậu kéo cái khoá kéo, một cái đầu của con mèo mướp lộ diện ra.

Đôi nét về Vực Sâu: chúng chính là một phần còn sót lại sau kỉ nguyên Rạn Nứt, đây chính là một khu vực xuyên qua của thế giới, nói cách khác đây là đường tắt có thể đi xuyên qua cả bốn Tầng của thế giới. Dẫu vậy nó quá bất ổn và hầu như chẳng có tư liệu nào có thể xác minh một người có thể sống sót khi đi xuyên giới vực bằng cách này.

Lâm không rõ lắm tại sao phải làm phức tạp hoá tới như vậy, nhưng giờ không phải là lúc lo lắng cho những chuyện này, thứ mà cậu cần lúc này là các cái thông tin kia.

Từng có một trận chiến lớn giữa Tầng một cùng Tầng hai, người ta kháo nhau rằng đôi khi sẽ có những trận đánh kiểu như thế giữa các Tầng với nhau.

Ông già Noel không có thật, năm mới cũng chẳng đón giao thừa hay có pháo hoa. Dẫu vậy thời khắc bước sang năm mới thì mặt trăng cùng mặt trời đều đổ hình đổ bóng cùng lúc nên rất dễ nhận biết.

Cái đuôi của nó cong lên rồi vụt qua vụt lại trước mặt Lâm, cậu cũng chẳng để tâm và tâm cậu vẫn đặt trên ngòi bút cùng con chữ.

Quyển 1, Chương 9: Không

Thông tin cùng hình ảnh là vô cùng minh bạch.

Bản đồ Tầng một, cạnh bên là dấu hình chữ V tức đã hoàn thành.

Dẫu vậy, vẫn phải dành lời khen cho chính chủ tịch của thư viện thành phố. Bởi dù gì đây là công trình địa phương, là nơi công cộng, ngài ấy đã làm xuất sắc việc chăm sóc khách hàng của mình một cách chu đáo.

Người thành lập, gia huy, chủ sự hiện tại, xếp hạng, đối nội cùng đối ngoại, tất tần tật.

Phải biết mỗi gia tộc trung bình nhân khẩu cũng đã đạt tới con số sáu ngàn. Đây đều là tinh anh trong số tinh anh. Chẳng có bất cứ kẻ thua cuộc nào hay kẻ yếu nhớt nào được phép tồn tại trong một gia tộc.

Mặt trời thường gắt tới cực điểm vào bình minh và sau đó khoảng một hai tiếng đồng hồ, tuy nhiên ban trưa như vầy mặt trời lại hiền dịu, hoặc cũng có thể nói là vô cùng ấm áp. Thậm chí ta còn có thể ngước mắt lên quan sát mà chẳng sợ phải bị nắng chiếu gắt làm cay đôi mắt.

Hiện có một trăm linh tám gia tộc tại Tầng hai, một con số khổng lồ.

Thậm chí trái cây ở đây cũng có vô số loại hoa quả khác biệt.

Và khi Lâm tìm xem thông tin về Thần cũng như Yêu hay Ma thì cũng chẳng có bất kì thông tin nào được hiện lên.

Cậu thậm chí còn kiểm tra thêm các loại truyện kinh dị hay truyện ngụ ngôn cổ tích cổ đại trên thanh tìm kiếm.

Trên tay Lâm đang là một chiếc bánh mì, nhưng không hẳn là bánh mì.

Đoạn, Lâm chợt dừng tay, cậu ngước mắt lên xung quanh hết nhìn trái rồi nhìn phải, xong khi hoàn toàn xác định không ai chú ý tới mình.

Cậu cúi người nhìn vào chiếc áo khoác mới mua của mình. Cậu vỗ vỗ nhẹ nhàng hai cái. Chiếc áo khoác như sống lại, nó ngọ nguậy rồi dừng, rồi lại ngọ nguậy khiến Lâm rất nhột.

Tất nhiên là có, nhưng đa số dường như là truyện truyền miệng không được chứng thực.

Loại này khá giống máy tính ở kiếp trước của Lâm, thứ khác biệt có lẽ là chúng chẳng có chuột di bàn cũng như bàn phím, tất cả đều thao tác bằng tay, chạm điểm vào màn hình cảm biến.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 1, Chương 9: Không