Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 64: Mỹ Nhân Chiến

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64: Mỹ Nhân Chiến


Âu Dương Phong đã không phải chiến đấu, như vậy vòng đấu này chỉ còn lại sáu người:

Âu Mã Thành đối chiến nam tử tới từ Quan Hoa Trấn.

Âu Viên Viên đụng độ Lâm Uyển Nhi.

Cuối cùng là hai người đến từ phân gia đụng độ nhau.

Trận chiến đầu tiên giữa hai vị Phân Gia cũng không có gì đáng nói, cả hai đều là Hóa Hải Đệ Nhất Cảnh.

Nam tới từ Bàn Môn Trấn, v·ũ k·hí dùng là song chùy. Nữ tới từ Xuyên Hồng Trấn, v·ũ k·hí dùng là trường kiếm.

Hai bên ban đầu còn cân tài cân sức, thậm chí nam tử tới từ Bàn Môn Trấn dựa vào song chùy còn có phần áp đảo.

Thế nhưng bất kể gã t·ấn c·ông hung mãnh cỡ nào, đều không thể đánh trúng đối phương.

Đối thủ của gã quá nhanh nhẹn, thân pháp tựa như con hồ ly, mỗi chùy đánh ra chỉ chạm vào vạt áo nàng, hoàn toàn không gây được sát thương

Gã nam tử đánh mãi không trúng, không khỏi có phần sốt ruột, mặc dù uy lực của song chùy hung mãnh nhưng hao phí linh lực cũng không ít.

Cứ tiếp tục như vậy tuyệt đối không phải là ý hay.

Nữ tử thấy tốc độ của song chùy đã chậm lại, đôi con ngươi lóe lên sát ý, kiếm trên tay nàng chuyển từ thủ sang công.

Lưỡi kiếm vung thành một đường hàn quang, tốc độ bạo tăng, từ một thành hai, từ hai thành bốn, từ bốn lại thành tám.

"Hoàng Kỹ Hạ Phẩm: Nhược Thủy Hành Vân thức thứ nhất"

Kiếm quang như dòng nước mang theo chân khí màu xanh lam đâm tới cổ tay nam tử.

Ánh mắt nam tử biến sắc, vôi vã huy động song chùy chống đỡ, nhưng kiếm kỹ quá ảo diệu, một lúc còn đang ở bên trái, lúc sau đã nhắm xuống bụng.

Xoẹt một nhát, phần bụng đã bị rạch một đường, máu đỏ chảy ra thấm đẫm áo.

"Kiếm pháp thật nhanh! Xem ra người này dù là thân pháp nhay kiếm pháp đều lấy tốc độ làm trọng điểm" - Âu Dương Phong thầm nhận xét.

Mặc dù thân pháp không ảo diệu bằng U Ảnh của hắn, nhưng đúng là không yếu.

"Không sai. Kiếm của nàng cũng là loại tốc kiếm, lưỡi mỏng, trọng lượng nhẹ, mỗi lần tung ra hao tổn ít linh khí hơn song chùy. Cứ như vậy, nàng hẳn sẽ là người chiến thắng" - Âu Viên Viên đáp lời.

Âu Dương Phong lắc đầu

Vậy thì cũng chưa hẳn.

Phía trên sàn đấu, kiếm của nữ tử càng ngày càng nhanh, thế công cũng càng ngày càng mãnh liệt, đẩy nam tử lùi về phía sau.

Cả người gã có không ít v·ết t·hương, làn da đen đúa tràn đầy mồ hôi cùng máu.

Ánh mắt quét qua vừa lúc nhìn thấy mũi kiếm đâm tới, tay phải gã nâng lên dùng thiết chùy đón đỡ.

Thế nhưng thay vì tiếng keng như nhiều người kỳ vọng, mũi kiếm lại dùng một góc độ không tưởng chém xuống cổ tay phải.

Kiếm tới quá nhanh, nam tử không có cách nào đón đỡ, chỉ có thể buông bỏ một bên thiết chùy, tránh cho bị đối phượng chặt đứt tay.

"Cơ hội tới! Hoàng Kỹ Nhược Thủy Hành Vân thức thứ hai"

Nữ tử tay phải đâm ra một kiếm, lần này kiếm không tách ra, mà linh khí hội tụ ở mũi kiếm tạo thành một vệt lưu tinh giống như mũi tên lam nhắm vào bụng đối thủ.

Ngay khi nữ tử cho rằng chiến thắng đã cận kề, từ trên người đối thủ đột nhiên hiện lên một màu quang hoa.

Quang hoa bao bọc lấy thân thể gã, biến thành một bộ áo giáp chống lại thế công của nữ tử.

"Hoàng Kỹ Phòng Ngự ?" - Nữ tử biến sắc, vội vã rút kiếm về, nhưng quang hoa giống như có lực hút, khiến mũi kiếm không cách nào chuyển động.

"Tiểu mỹ nhân, bắt được ngươi rồi" -Nam tử chính là chờ cơ hội này, tay phải tóm lấy cánh tay của nàng.

Tay trái giơ chùy, linh lực hội tụ vung một chùy đập vào người đối phương.

Chỉ nghe Hự một tiếng nàng b·ị đ·ánh văng ra như con diều đứt dây, rơi xuống sàn đấu.

Đám đông phía dưới không khỏi hít một ngụm khí lạnh.

Tên này ra tay cũng quá nặng đi.

"Người chiến thắng là Âu Tinh Vân" - Vị chủ sự cao giọng tuyên bố.

"Người này vậy mà sở hữu tới hai bộ Hoàng Kỹ, hơn nữa Hoàng Kỹ phòng ngự còn có chút đặc biệt"

"Không sai, không những có thể thủ, mà trong thoáng chốc còn có thể chế ngự binh khí, đúng là rất kỳ lạ" - Âu Dương Phong gật đầu tán thành.

Thiên hạ rộng lớn đúng là không thể coi thường.

Nhị trưởng lão phất tay đem người b·ị t·hương đi chữa trị, cao giọng nói:

"Trận đấu thứ hai, Âu Viên Viên chiến Lâm Uyển Nhi. Lên đài !"

Đám đông nghe thấy vậy, tinh thần lập tức phấn chấn.

Đây chính là mỹ nhân chiến.

Lâm Uyển Nhi cùng Âu Viên Viên, một người vũ mị, một người băng lãnh, đứng trên sàn đấu tựa như lửa cùng băng, hoàn toàn là hai thái cực.

Đôi con ngươi của Lâm Uyển Nhi co lại, thái độ thập phần chán ghét kẻ trước mặt.

Nàng tự nhận so về nhan sắc cùng thiên phú, cái gì cũng không yếu hơn đối phương.

Vì cái gì mà cả Âu Dương Huyền lẫn Âu Dương Phong đều ưa thích nàng ta như vậy.

Hôm nay nhất định phải đánh bại cô ta, để mọi người thấy ai mới là đệ nhất mỹ nhân ở Âu Gia.

Tay phải Lâm Uyển Nhi miết nhẫn trữ vật lấy ra v·ũ k·hí, chính là một đoạn trường tiên.

Có thể được xếp vào thập đại binh khí, đương nhiên có điểm độc đáo của nó.

Trường tiên mặc dù khó tu luyện, nhưng một khi luyện thành sẽ vô cùng đáng sợ.

Linh hoạt khi t·ấn c·ông, đáng sợ khi phòng thủ, tầm hoạt động lại xa hơn kiếm cùng đao.

Lâm Uyển Nhi khẽ quất roi xuống sàn đấu, tạo nên một tiệng xẹt.

"Âu Viên Viên, rút kiếm ra"

"Đánh bại ngươi, không cần kiếm"

Sáu chữ đơn giản nhưng lại chọc giận Lâm Uyển Nhi đến cực hạn, cả người nàng bật nhảy lên cao, tay phải co lại lắc về phía trước.

Trường tiên tạo thành một đường hình cánh cung, hệt như một cái đuôi rắn quất tới đỉnh đầu của đối phương.

Nữ nhân không hận thì thôi, đã hận thì còn đáng sợ hơn cả nam tử, chiêu đầu vừa ra chính là dùng toàn lực.

Âu Viên Viên khẽ xoay người, thân hình phiêu hốt biến mất khiến trường tiên đập hụt, đầu roi va vào sàn đấu tạo thành một tiếng uỳnh muốn chấn cả màng nhĩ.

Cũng may nơi này có pháp lực gia trì, bằng không tuyệt đối sẽ nát vụn.

Âu Viên Viên tạo khoảng cách với đối thủ, ngón giữa và ngón cái co vào nhau rồi bật ra.

Chỉ nghe một tiếng phiêu hốt, một luồng linh khí xuất phát ngón giữa phóng về phía Lâm Uyển Nhi.

Đây chính là Phàm Kỹ Chí Cực Tán Hoa Chỉ

Chỉ pháp cấp bậc này nói yếu cũng không yếu, nhưng nói mạnh cũng không mạnh.

Đa phần là hội tụ linh lực quán thông vào bàn tay, không ngừng xoáy tròn tạo lực nén, cuối cùng thông qua ngón tay mà phóng xuất.

Tán Hoa Chỉ là Phàm kỹ, tốc độ bắn không quá nhanh.

Lâm Uyển Nhi thấy chỉ pháp bắn tới, môi mềm hừ lạnh, chỉ khẽ phất tay đã thu hồi trường tiên bao quanh cơ thể.

Nếu Thương Pháp có Ngũ Kỹ thì Tiên Pháp cũng có Thất Thức.

Bắt, Triệt, Chặn, Hoành, Khắc, Lắc, Thoái.

Trong đó bắt, triệt, chặn, hoành thiên về thủ, khắc, lắc, thoái lại thiên về Công.

Lâm Uyển Nhi lần này dùng chính là Hoành, trường tiên vòng từ trái sang phải, tạo thành lá chắn dễ dàng đánh tan luồng chỉ pháp.

Âu Viên Viên cũng không dừng lại, năm ngón tay thon dài không ngừng hết co lại duỗi.

Chỉ pháp như hoa lan bắn về phía đối phương, kết hợp với thân pháp ảo diệu khiến nàng trông như một vị tiên nữ tán hoa.

Chỉ trong giây lát, đã có hơn mười luồng chỉ lực được nàng phóng xuất.

"Viên Nhi đang làm gì vậy ?" - Âu Dương Phong có chút khó hiểu.

Tán Hoa Chỉ tuy có ưu thế công kích tầm xa nhưng nhược điểm cũng rất rõ ràng, chính là chậm chạp và hao tổn linh lực.

Nếu nàng vừa dùng kiếm công kích vừa dùng Tán Hoa Chỉ để q·uấy r·ối, hắn còn có thể hiểu. Đằng này...

Câu hỏi của hắn cũng là nghi vấn của mọi người.

Ngồi ở phía trên, Âu Hoàn Nhan mở miệng nói:

"Linh lực của nàng dường như có điểm kỳ quái"

.....

Dưới sàn đấu, Lâm Uyển Nhi vẫn nhẹ nhàng quay trường tiên phòng ngự:

"Viên Viên, rút kiếm của ngươi ra"

Nữ tử tóc lam không có ý tứ đáp lời, chỉ pháp tiếp tục đánh ra như mưa, từng luồng thanh quang không ngừng v·a c·hạm cùng trường tiên của đối thủ.

Lâm Uyển Nhi cười lạnh, loại chỉ pháp hạng bét này sao có thể làm khó được nàng.

Chờ thêm một lúc khi Âu Viên Viên cạn hết linh lực, nàng sẽ khiến cho đối phương đẹp mặt.

Đột nhiên, Lâm Uyển Nhi liền cảm thấy không đúng, trường tiên trong tay không hiểu sao có cảm giác nặng như chì.

Đây là vốn là v·ũ k·hí phòng thân của nàng, hàng ngày sử dụng không biết bao nhiêu lần, đối với trọng lượng của nó chính là hết sức quen thuộc

Trường tiên hiện giờ chính nặng hơn rất nhiều.

Chuyện gì đang xảy ra?

Suy nghĩ còn chưa dứt, một luồng chỉ pháp nữa đã đánh đến.

Lâm Uyển Nhi muốn giơ v·ũ k·hí chống đỡ nhưng trường tiên đã trở nên cứng ngắc, không nghe theo lệnh.

Một luồng chỉ pháp vọt qua lớp phòng thủ bắn trúng người khiến bàn tay Lâm Uyển Nhi có cảm giác tê cứng.

Lâm Uyển Nhi có chút hoảng sợ, mở miệng nói:

"Sao lại như vậy ? Chỉ pháp của ngươi vốn dĩ là Hỏa Hệ, tại sao lại có hàn khí ?"

Âu Viên Viên từ nhỏ đã mắc căn bệnh kỳ lạ, cơ thể lúc nào cũng lạnh giá, thế nên Âu Gia cho nàng tu tập vũ kỹ hệ hỏa, đây là điều ai trong tộc cũng biết.

Hiện tại vũ kỹ sử dụng lại ẩn chứa hàn khí, đây là chuyện gì xảy ra ?

Âu Viên Viên lúc này chân nhún một phát, tốc độ không ngờ đạt tới mười một mét trên giây, so với cường giả Hóa Hải Đệ Tam Cảnh còn lớn hơn.

Tốc độ quá nhanh, đến khi Lâm Uyển Nhi định thần lại thì hai ngón tay của đối phương đã chỉ thẳng vào mi tâm của nàng.

Ngồi trên đài cao, Ngũ Đương Gia lập tức bật dậy:

"Làm sao có thể, Âu Viên Viên vậy mà tấn cấp Đệ Nhị Cảnh, hơn nữa còn là Đệ Nhị Cảnh đỉnh phong"

"Đệ Nhị Cảnh ? Nàng mới có bao nhiêu tuổi ? Hơn nữa không phải nàng mới chỉ đột phá Hóa Hải Cảnh được vài tháng sao ?"

Đám đông không khỏi kinh hãi, mười sáu tuổi đã đột phá đệ Nhị Cảnh, vậy thì trước năm hai mươi khả năng rất cao liền có thể đạt tới Đệ Tứ Cảnh.

Thiên phú như vậy so với Dư Tùng Vận, con trai thành chủ cũng không yếu hơn.

Bốn vị Đương Gia cùng mười ba vị Phân Gia đều nhìn về phía gia chủ, giống như đang hỏi ngài cũng biết chuyện này sao?

Trái ngược với bọn họ, Âu Chấn Mục tỏ ra rất bình thản.

Âu Viên Viên trước nay luôn phải phân ra một phần linh lực nhằm áp chế hàn khí, tu luyện vũ kỹ hệ hỏa càng khiến nàng không thể phát huy hết thực lực.

Hiện giờ hàn khí đã không còn ảnh hưởng, đương nhiên thực lực sẽ tăng trưởng một mảng lớn, chỉ là nàng có thể đột phá đệ nhị cảnh cũng khiến lão có chút kinh ngạc.

Là do công pháp của vị tiền bối kia, hay là do bản chất cơ thể nàng có đặc thù ?

Lâm Uyển Nhi nhìn ngón tay điểm vào trán mình, chỉ cần đối phương phát lực, đầu nàng liền bị thủng một lỗ.

"Ngươi thua rồi" - Âu Viên Viên nhẹ giọng nói.

Ba chữ đơn giản nhưng lại khiến Lâm Uyển Nhi triệt để tức giận.

"Ta không thua, ta tuyệt đối sẽ không thua"

Lâm Uyển Nhi quán thông linh lực vào trường tiên, đánh tan hàn băng, cả người nàng nhảy lùi lại, cánh tay gập vào rồi duỗi ra.

"Hoàng Kỹ Điệp Liên Xuyên Toa"

Trường tiên dưới sự điều khiển liền đánh tới đối thủ như lưu tinh loạn vũ.

Nhưng trường tiên tuy nhanh, đối thủ của nàng lại càng nhanh hơn.

Chỉ thấy Âu Viên Viên xoay nhẹ váy trắng, dễ dàng tránh thoát.

Thân hình hư không tiêu thất, khi xuất hiện đã tới trước mặt Lâm Uyển Nhi, ngón tay như ngọc tụ lại thành chưởng đánh vào bụng nàng.

Chưởng lực thông thường, không phải vũ kỹ nhưng lại ẩn chứa hàn khí nồng đậm.

Lâm Uyển Nhi chỉ cảm thấy phần bụng phát đau, một luồng hàn khí từ bụng chạy dọc khắp tứ chi khiến cả người cứng ngắc.

Thân hình bị dội ngược về phía sau bay ra khỏi sàn đấu.

"Uyển Nhi!"

Ở phía trên đài, vợ chồng Ngũ Đương Gia lập tức bật dậy, nam tử áo trắng nhảy xuống đón lấy nữ tử.

Tay phải điểm nhẹ vào bụng nàng, đồng thời thúc đẩy linh lực xua tan hàn khí.

Kiểm tra v·ết t·hương của nữ nhi một hồi, thấy nàng chỉ b·ị t·hương nhẹ, không khỏi thở phảm nhẹ nhõm.

Y chắp tay:

"Đa tạ đã lưu tình"

Âu Viên Viên gật đầu.

Mặc dù tính cách Lâm Uyển Nhi không ra gì nhưng nàng biết trong bốn vị Đương Gia, vợ chồng Ngũ Đương Gia tương đối nhu hòa, đặc biệt là phụ thân của Lâm Uyển Nhi càng là tính tình khẳng khái.

Bọn họ sở dĩ ủng hộ Nhị Đương Gia đơn giản là vì trong gia tộc không có ai phù hợp hơn hắn để kế nhiệm chức gia chủ, cũng không phải cố ý nhắm vào Âu Dương Phong.

"Âu Viên Viên chiến thắng" - Nhị trưởng lão cao giọng tuyên bố

"Nhanh như vậy ? Mới qua bao lâu ?" - Đám đông quan chiến không khỏi kinh ngạc.

"Viên Viên không ngờ đã tiến bộ đến mức này. Quan trọng nhất là nàng từ nãy đến giờ còn chưa có dùng v·ũ k·hí. Nếu không chỉ e Lâm Uyển Nhi một chiêu cũng không đỡ được" - Tứ Đương Gia mở miệng nhận xét

"Chẳng trách lần trước ở Nghị Sự Đường, Nhị Đương Gia lại muốn đưa nàng về làm con dâu. Thiên phú thế này quả nhiên xứng đôi với Huyền công tử" - Tam Đương Gia vội vã mở lời nịnh bợ.

Âu Hoàn Nhan nhìn về phía nữ tử tóc xanh, đôi con ngươi có chút nóng bỏng.

Tư chất của Âu Viên Viên quả thật vượt ngoài suy đoán của lão, cả về nhan sắc lẫn thực lực đều là tuyệt phối với Huyền nhi.

Chỉ là nàng...

Ánh mắt không tự chủ quét qua nam tử đứng phía xa.

...

Âu Viên Viên nhảy xuống khán đài đứng cạnh Âu Dương Phong, trong con ngươi ánh lên sự giảo hoạt.

So với dáng vẻ băng lãnh khi nãy trên sàn đấu quả thật chính là hai người.

"Thực lực của muội không ngờ tăng tiến nhanh như vậy"

"Phong ca, huynh vẫn là nên cố gắng một chút. Bằng không muội liền tấn cấp Tụ Đan Cảnh trước huynh đấy" - Nàng mỉm cười, nụ cười rực sáng như trăng rằm trong đêm thu.

Âu Minh Tử cất cao giọng:

"Trận thứ ba. Âu Mã Thành của Linh Hư Thành cùng Mộ Thiên Duật của Quan Hoa Trấn. Lên đài!"

"Họ Mộ ? Xem ra người này cũng giống như Lâm Uyển Nhi, có phụ thân tới từ gia tộc khác" - Âu Dương Phong nghĩ thầm.

Âu Mã Thành xòe quạt trong tay, chân phải hơi nhún đã bay lên sàn đấu.

Cả người hắn vận một bộ bạch y, bộ dáng hết sức thong dong tựa như một vị công tử đi xem hội hơn là đi chiến đấu.

Trái ngược với gã, Mộ Thiên Duật bình thản đi bộ lên sàn, khuôn mặt vẫn cúi thấp.

Âu Mã Thành cũng lười nói nhảm, quạt trong tay mở rộng, cả người bay tới, lấy quạt làm đao chém tới cổ nam tử

Mộ Thiên Duật tay khoanh trước ngực, thân dưới không động, chỉ hơi nghiêng cần cổ đã né khỏi đòn t·ấn c·ông.

"Phản xạ thật nhanh thật" - Có người không tự chủ nhận xét.

Nhìn bề ngoài thì giống như đối phương chỉ né tránh một cách tùy ý, nhưng thực chất phải nhìn thấu phạm vi t·ấn c·ông của kẻ địch mới có thể di chuyển chính xác như vậy.

Bằng không hậu quả chính là cổ đứt làm hai.

Âu Mã Thành một đòn không trúng, không khỏi hừ lạnh, quạt lại tiếp tục vung.

Quạt của y chính là một kiện Huyền Binh.

Đừng thấy bình thường nó mỏng nhẹ mà coi thường, một khi truyền linh lực vào liền trở nên sắc bén vô cùng.

Chỉ thấy cây quạt vốn có màu trắng tinh thuần, hiện tại liền biến thành màu đen hắc ám, phần rìa cánh quạt cũng tỏa ra gai nhọn nhìn rất khủng bố.

"Hoàng Kỹ Hạ Phẩm Phong Diệt Chi Quang"

Vũ kỹ của hắn cũng là hệ phong giống Âu Dương Huyền, tay phải vung mạnh, phóng ra hàng loạt vệt đao khí như lưỡi trăng rằm, phong tỏa toàn bộ đường lui của đối thủ.

Tới lúc này, Mộ Thiên Duật mới ngẩng đầu, khuôn mặt được phủ khăn quá nửa, chỉ để lộ ra một con ngươi màu tím tà dị.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64: Mỹ Nhân Chiến