Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Niên Tiểu Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 380: Ở rể
Đại Diêu thị chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng.
Tống Lão Căn nằm trên giường, nhìn rất đáng sợ, vẫn là vị đại phu già hôm trước, vẻ mặt nghiêm trọng của ông ấy càng làm người ta sợ hơn.
Lúc ra khỏi cửa, hắn ta không thèm liếc nhìn Đại Diêu thị lấy một lần.
Đúng là loạn thật.
Chương 380: Ở rể
Tống Anh đang đổ nốt chỗ xà phòng thử nghiệm cuối cùng vào khuôn, tay run lên làm đổ hết xà phòng ra ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đạt ca nhi lập tức chạy đi gọi đại phu, sau khi đại phu đến, hắn chạy thẳng đến nhà Tống Anh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa đến cửa nhà đã nghe thấy bên trong náo loạn đến mức nào rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Phụt!"
Ngay lúc đó, lão gia tử phun ra một ngụm máu, ngã ngửa ra đất.
"A gia ngất xỉu rồi!" Hai mắt Tống Đạt đỏ hoe, "Còn phun ra máu nữa..."
"Phải rồi, ta chịu khổ lâu như vậy, các ngươi thì sống vui vẻ qua ngày, ngay cả nương ta cũng bị Tống Anh mua chuộc, cả nhà trên dưới chỉ có ta và Bùi thị là người ngoài. Nàng đang mang thai mà còn bị các ngươi ức h**p..."
Có tiếng khóc của lão thái thái Mã thị, giọng nói lo lắng của Tam thúc, tiếng nghẹn ngào của Đại Diêu thị và tiếng chửi mắng của Tiêu thị đang nổi giận dưới mái hiên của Đại phòng.
"Ban đầu ta nghĩ rằng, nếu người đồng ý, vậy thì mọi người đều vui vẻ, ta kiếm được tiền cũng sẽ hiếu thảo với người. Nhưng không ngờ là người lại mắng ta không thương tiếc..." Tống Hiển bật cười một tiếng, "Cứ như vậy đi! Một là, người gom bạc cho ta, sau này ta tiếp tục làm trưởng tôn ngoan ngoãn của Tống gia, nhất định sẽ làm rạng danh gia tộc, hai là… Người không muốn vay tiền thay ta, ta cũng không mở cửa tiệm được, trở thành một kẻ vô dụng, chi bằng… Ta đến ở rể Bùi gia, từ nay về sau đổi họ, đứa con trong bụng Bùi thị đương nhiên cũng sẽ mang họ Bùi..."
Tống Anh nghe xong thì nhíu mày: "Ngươi đừng nói với ta là do tên c·h·ó c·h·ế·t Tống Hiển làm a gia tức giận!"
Tống Anh không kịp gọi Hoắc Lâm, trực tiếp đi đến Tống gia.
Nói xong, Tống Hiển phủi bụi trên quần áo rồi đạp cửa bước ra ngoài.
"Ở rể? Bà đây còn tưởng hắn muốn tìm cái c·h·ế·t chứ!" Tống Anh nghiến răng ken két, "Đừng khóc nữa, đi, chúng ta về nhà xem sao."
Tống Hiển đứng dậy, hai tay ôm đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ta đã cầu xin rất đàng hoàng, a gia vẫn không muốn giúp đúng không?" Tống Hiển bình tĩnh hỏi.
"Vậy thì cần thuốc gì? Chúng ta đi lên trấn mua ngay trong đêm nay!" Tống Dần Sơn lập tức lên tiếng.
Tống Anh thở dài rồi bước vào nhà.
Nàng vội vàng tháo cái bao tay tự chế đeo trên tay ra: "Ai ngất xỉu?"
"Chính là ca ca ta..." Tống Đạt bắt đầu nức nở, thở không ra hơi, "Nhị... Nhị tỷ! Phải làm sao bây giờ? Ta nghe... nghe loáng thoáng, đại ca, đại ca đòi tiền, muốn a, a gia tìm tỷ để vay tiền… A gia không chịu, đại ca muốn đi, đi, đi ở rể!"
Tống Hiển nhìn chằm chằm Tống Lão Căn: "A gia suy nghĩ thật kĩ đi! Không phải là người không thể gom đủ số tiền này. Ta cũng không đòi hỏi nhiều hơn, nếu người cảm thấy Nhị Nha khổ cực đến mức người không mở miệng nổi, vậy thì… Người không cần ta làm tôn tử nữa rồi."
"Ngươi muốn bạc sao?! Không thể nào! Ngươi dẹp suy nghĩ ấy đi!" Tống Lão Căn tức giận đến mức khuôn mặt đỏ bừng.
Lão thái thái Mã thị nghe thấy tiếng kêu cũng từ trong phòng chạy ra.
"Nhị tỷ! Nhị tỷ, không xong rồi! A gia ngất xỉu rồi!" Tống Đạt vừa vào cửa đã hét lớn về phía Tống Anh.
Đại Diêu thị hoảng sợ đến mức hồn bay phách lạc: "Gọi đại phu! Đạt ca nhi, con mau đi gọi đại phu đến đây! Lão Tam! Tống Lão Tam! Cha ngã rồi, đệ mau lại đây!!"
"Đại phu, cha ta thế nào rồi?" Tống Dần Sơn lo lắng.
"Cái này… Bệnh tình không nhẹ đâu." Lão đại phu thở dài, "Ta có một viên thuốc, trước tiên cho ông ấy uống tạm để tình hình dịu đi một chút, nhưng mà… muốn Tống lão ca tỉnh lại thì loại thuốc này không làm được."
Trước đó, Tống Anh thấy không yên tâm về Tống gia, lo lắng Tống Hiển sẽ gây chuyện nên đã để Tống Đạt quay về Tống gia, bảo hắn ở lại vài ngày. May mắn là hắn luôn ở bên cạnh Đại Diêu thị, nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy bà ấy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.