Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 434: Kẻ lừa đảo

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 434: Kẻ lừa đảo


Thực tế là Hoắc Lâm cũng biết, nhưng Tống Đạt và Tống Võ thì không, cho dù Tống Anh có đối xử với Tống Đạt và Tống Võ tốt đến đâu thì cũng không thể để bọn chúng biết công thức bí mật của mình.

Đúng là Nhị Nha hiếu thuận, nhưng thật lòng mà nói, bình thường ông cũng chỉ dám ăn một chút điểm tâm mà Nhị Nha mang qua thôi, còn nhiều thứ tốt khác thì ông không dám nhận, dù sao thì tôn tử trong nhà cũng đang được Nhị Nha chăm sóc rồi!

Viên quản sự nhíu mày.

Thôn Hạnh Hoa có vị trí tốt, giao thông thuận tiện, gần huyện thành, chưa nói đến non xanh nước biếc, người dân ở đây còn rất thuần phác, giá đất dĩ nhiên cao hơn nhiều rồi! (đọc tại Qidian-VP.com)

"Không phải! Thái công của ta không hề nghe nhầm!" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoắc Lâm ngẩng lên: "Ngài cũng quá keo kiệt rồi, muốn mời nương ta về làm việc thì ngài phải trả nhiều bạc hơn chứ? Chỉ bấy nhiêu đó thôi không đủ để nương ta mua điểm tâm cho bọn ta ăn đâu!"

Thằng nhóc này biết làm sao? Viên quản sự hoàn toàn không tin.

"Lâm ca nhi, có lẽ vị chưởng quỹ này chưa trải sự đời, ngươi xem đi, ngay cả miếng bánh đậu xanh mười mấy văn mà ngài ấy cũng cho là quý giá vô cùng, đương nhiên cảm thấy năm mươi lượng là nhiều rồi!" Tống Đạt nói thêm, "Chúng ta là những đứa trẻ ngoan, không nên chê cười người ta."

Nụ cười treo trên miệng Viên quản sự trở nên cứng đờ: "Ít sao? Có phải Tống, Tống lão gia ngài nói nhầm rồi không… đây, đây phải là nhiều mới đúng chứ?"

"..." Viên quản sự nhíu mày.

Tống Lão Căn vô cùng ngạc nhiên, không ngờ Lâm ca nhi còn nhỏ tuổi như vậy mà đã biết những chuyện này rồi!

Loại đất ở thôn Thạch Đầu, bốn năm lượng bạc là có thể mua được một mẫu.

"Gần một trăm mẫu á? Ngài lừa ta à?" Hoắc Lâm nhíu mày: "Đất ở thôn Hạnh Hoa khá đắt, cho dù là ruộng cạn bình thường thì cũng phải bảy tám lượng bạc một mẫu, nếu là ruộng nước tốt thì chỉ có thể mua được hơn ba mươi mẫu thôi, ngài tưởng đất ở thôn Hạnh Hoa cũng không đáng bao tiền giống như đất ở thôn Thạch Đầu sao?"

"..." Hắn ta bỏ ra nhiều tiền như vậy để mua công thức nấu ăn mới là kẻ điên! (đọc tại Qidian-VP.com)

Hơn nữa, lời của Viên quản sự vừa mới nói cũng không đúng.

Nhưng muốn hù dọa người khác, dĩ nhiên là phải phóng đại lên rồi!

Đương nhiên Hoắc Lâm biết điều này, vì vậy cười nói: "Được thôi! Ngài bỏ ra năm trăm lượng để mua bao nhiêu bánh xà phòng? Gần đây có thể nương ta hơi bận, nhưng ta cũng biết làm, ngài cứ đưa bạc cho ta, khi nào ta làm xong sẽ nhờ nương mang cho ngài." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tiểu công tử nói đùa rồi, năm trăm lượng bạc sao có thể chỉ mua chút xà phòng thôi... Đương nhiên là Thúy Nhan Trai bọn ta muốn mua công thức làm xà phòng rồi…" Viên quản sự cố gắng giữ nụ cười, "Tiểu công tử còn nhỏ, có thể chưa biết năm trăm lượng bạc nhiều đến mức nào đâu… Nói như này đi, năm trăm lượng bạc có thể mua được gần một trăm mẫu ruộng cạn đấy."

Viên quản sự vẫn cảm thấy mình đã nghe nhầm.

"Lâm ca nhi nói đúng, ta vẫn chưa hỏi Viên quản sự, rốt cuộc là ngài muốn buôn bán thứ gì?" Tống Lão Căn cũng hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ta là quản sự của cửa hàng son phấn, đương nhiên muốn buôn bán xà phòng của Hoắc nương tử." Viên quản sự nghiến răng nghiến lợi.

Tống Đạt lườm Hoắc Lâm một cái, cho dù Nhị tỷ tỷ của hắn có hào phóng đến mấy thì cũng không đến mức một tháng tiêu nhiều bạc như vậy để mua điểm tâm đâu!

"Vậy được rồi, ta là đứa trẻ lễ phép." Hoắc Lâm thở dài, "Vậy ngài nói xem, ngài bỏ ra năm trăm lượng để mua cái gì? Chẳng lẽ muốn mua công thức nấu ăn của nương ta sao?"

Chắc là lão già này đã lớn tuổi nên bị lãng tai.

"Ngài đã muốn hợp tác với nha đầu nhà ta thì cũng nên biết... Nhị Nha kiếm tiền rất giỏi, bây giờ ra giá năm mươi lượng tiền công, quả thật là không có thành ý chút nào đâu." Lão gia tử lại nói.

Hắn ta nói gì mà Nhị Nha kiếm tiền để hiếu kính bọn họ?

"Tống lão gia, ta nói... là năm mươi lượng, không phải năm lượng bạc, ngài có nghe nhầm không?" Viên quản sự hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sao mà so được chứ?

Chương 434: Kẻ lừa đảo

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 434: Kẻ lừa đảo