Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Niên Tiểu Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 458: Khen ngợi
Những học sinh đó được gặp Vệ công đương nhiên muốn trình văn thơ mà mình làm lên.
"Với tính tình này của muội, sau này huynh không cần lo lắng muội ở bên ngoài phải chịu thiệt thòi." Tống Tuân vừa mở miệng đã tiếp tục khen, dường như người vừa khen Tống Anh rộng lượng không phải hắn.
Tống Tuân cũng không nhịn được mà hâm mộ vận may của Tống Anh.
Nàng đâu có ý định chúc mừng đâu? (đọc tại Qidian-VP.com)
Lục Giai ngay cả công danh đồng sinh cũng không có, vốn không tư cách tham gia.
Lúc ấy, trong tập thơ mà Lục Giai trình lên có kẹp thẻ kẹp sách của muội..." Tống Tuân nghiêm túc giải thích.
Đáng tiếc, mấy ngày nay muội không tới..."
Ngoài ra..." Tâm trạng của Tống Tuân cũng hơi phức tạp, "Nhiều người biết Lục Giai đã mua một trăm thẻ kẹp sách làm từ lá cây của muội nên trong những ngày muội không tới, hắn dựa vào thẻ kẹp sách làm từ lá cây của muội mà kết giao được không ít bằng hữu."
Tống Tuân cũng không phải người hẹp hòi, nếu lúc ấy Lục Giai không nói lời ác ý với Tống Anh thì hắn sẽ không làm mặt lạnh với Lục Giai.
"Tất nhiên là có, nhưng lá cây của những người khác vừa chạm vào đã nát, căn bản không bán được.
Vệ công khen Lục Giai có suy nghĩ tinh tế, nói đa phần người đọc sách xuất thân giàu có trên đời này đều dùng vàng, bạc, ngọc để làm thẻ kẹp sách, riêng hắn dùng lá cây.
Bây giờ chính chủ đã tới, không biết hắn ta sẽ lúng túng đến nhường nào.
Nhưng Tống Anh lại nở nụ cười giảo hoạt: "Ca, nếu thẻ kẹp sách của Lục Giai đã bị người khác mua hết thì... huynh thay muội đưa mấy cái tới để cảm ơn hắn nhé? Nói là... nghe nói Lục công tử tỏa sáng rực rỡ, đặc biệt chúc mừng!"
Chương 458: Khen ngợi
Vệ công kia đã từ quan nhưng phụ thân của Lục Giai cũng xem như từng là đồng liêu với ông ấy nên bảo hắn ta đến bái kiến. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng sau khi nghe được những chuyện này, Tống Anh không chỉ không tức giận mà còn vui vẻ.
"Mấy ngày trước, Vệ công về quê, huyện lệnh đại nhân đích thân tổ chức tiệc đón gió tẩy trần.
Tuy chỉ là một chiếc lá đơn giản nhưng lại tự nhiên thuần phác.
Nhưng nghĩ lại, Tống Tuân lập tức hiểu rõ ý của Tống Anh.
Ông ấy khen hắn nhất định là người không màng danh lợi, giản dị, ổn trọng..." Tống Tuân kể tiếp.
"Huyện Lễ chúng ta chỉ có một Vệ công mà thôi.
Lúc ấy có không ít học sinh, thậm chí còn có mấy lão gia cử nhân, thế nhưng Vệ công vừa tùy tiện lật xem thì thẻ kẹp sách làm từ lá cây rơi ra.
Nhưng ai bảo nhà Lục Giai có người làm quan chứ?
Lúc ấy Vệ công cao hứng, đặc biệt chỉ điểm cho Lục Giai một phen khiến tiếng tăm của Lục Giai mấy ngày nay vang xa.
Chẳng qua là nghĩ tới Lục Giai kia nhờ vào muội muội hắn nên mới có thể trở nên nổi bật thì lo lắng trong lòng muội muội sẽ khó chịu.
Lục Giai kia tính tình kiêu ngạo, dựa vào thẻ kẹp sách làm từ lá cây mà chuyện hắn ta được hạng nhất ầm ĩ tới mức ai ai cũng biết.
Tống Tuân ngạc nhiên nhìn Tống Anh, sau đó vui mừng mỉm cười: "Muội muội rộng lượng, huynh không sánh bằng."
Tống Anh đã sớm được chứng kiến tình yêu thương của ba người cha, nương, nhi tử của Nhị phòng Tống gia, thế nên không hề bất ngờ trước bản lĩnh khen ngợi của Tống Tuân chút nào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhờ có hắn giúp tuyên truyền mà lá cây của muội không cần lo không bán được."
"Lục Giai kia cao ngạo như thế, nếu lúc này biết ta tới bán thẻ kẹp sách làm từ lá cây, chẳng phải sẽ đi đường vòng sao?" Tống Anh cong môi cười, "Nói như vậy, muội còn phải cảm ơn hắn.
"Lúc ấy Vệ công cảm thấy lạ mắt, cẩn thận quan sát một phen rồi gọi Lục Giai lên hỏi chuyện.
Lục Giai kia cao ngạo là thật, ổn trọng là giả đúng không?
Tống Anh còn đi chúc mừng sẽ chỉ khiến Lục Giai hận không thể đào cái hố rồi chui xuống! (đọc tại Qidian-VP.com)
Tống Anh cũng không nhịn được mà bật cười. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bên thư viện có mấy học sinh đọc đủ thứ thi thư đến bái kiến Vệ công, Lục Giai mua thẻ kẹp sách của muội mấy ngày trước cũng nằm trong số đó.
"Mấy ngày nay không có người khác bán sao?" Tống Anh hỏi.
Đừng nói thư viện của huynh, ngay cả bên thành Dung cũng có không ít người tới thư viện của huynh mua thẻ kẹp sách làm từ lá cây.
Một khắc trước vừa mới khen Tống Anh rộng lượng, một khắc sau...
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.