Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Niên Tiểu Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 471: Kẻ quấy rối
Khi đó, may mà phu quân nhà bà ta ngăn cản kịp, bằng không, nếu thật sự làm gì đó với Nhị Nha, chẳng phải người nằm dưới đất bị lão gia tử đánh tơi bời bây giờ chính là bà ta sao?
Hơn nữa...
Nhưng hôm nay nghĩ tới khoảng thời gian xảy ra nhiều chuyện gần đây, ông cảm thấy cái nhà này cần có một người như Nhị Nha!
Tống Anh cảm nhận được ánh mắt chán ghét của Mã thị nhưng lại thản nhiên quay sang đối diện với bà ta, nở nụ cười đầy ẩn ý. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉ mới nói mấy câu mà Đại Diêu thị đã như muốn ăn tươi nuốt sống Tống Phúc Sơn, ngay cả lão gia tử cũng vô cùng tức giận.
Chính là đồ quấy rối này khiến bà ta không còn Đại tôn tử, Đại nhi tử bị đánh, còn khiến tiểu nhi tử xa cách với hắn ta.
Người thấy thế nào?" Tống Anh lên tiếng.
Không còn bị đè nén nữa.
Hai chữ "hiếu thuận" này không phải muốn bọn chúng biếu ba dưa hai táo mà là muốn đám trẻ bên dưới tới trò chuyện với ông mà thôi.
Đương nhiên, khung cảnh "tàn nhẫn" này chỉ có người lớn nhìn thấy, Tiểu Diêu thị đã đưa hết mấy đứa nhỏ vào trong phòng.
Ta cảm thấy Đại bá nói có lý nên đã quyết định từ mai sẽ không tới nữa, sau này chỉ có lễ, tết hoặc khi trong nhà có chuyện mới tới thăm người.
Nếu là trước đây, ông cũng không thích tôn nữ đã gả ra ngoài này thường xuyên trở về nương gia, chuyện này không hợp quy củ.
Có tìm khắp thôn cũng tìm không được vãn bối có năng lực như vậy!
Mấy người Tiêu thị và Tống Dần Sơn trợn tròn mắt, ánh mắt nhìn Tống Anh đều mang theo mấy phần kinh sợ.
Thế mà hôm nay lại náo loạn tới mức như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiêu thị run rẩy, nhớ tới chuyện bản thân trước giờ luôn ghen ghét Nhị phòng, thậm chí còn muốn kiếm hời từ tay Nhị Nha...
Đương nhiên, mấy đứa nhỏ đều không tim không phổi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 471: Kẻ quấy rối
Mã thị thấy trưởng tử của mình bị lão nhân đánh bò khắp sân thì nhìn Tống Anh bằng ánh mắt âm trầm.
Lão bà của ông không phải người yên phận nên trước giờ ông không dám uỷ quyền cho bà ta, nhưng không có người quản thì tâm tư của những tức phụ nhi bên dưới sẽ thay đổi.
Mấy ngày Nhị Nha tới, trong lòng ông cảm thấy rất thoải mái.
Mấy đứa nhỏ vẫn chưa hiểu chuyện thì không hề để bụng chuyện Tống Phúc Sơn bị đánh, còn mấy đứa lớn đã hiểu chuyện thì cũng biết Tống Phúc Sơn đã làm sai nên không hề thấy hắn ta đáng thương.
Tuy đánh bạc là chuyện lớn nhưng dù sao thì Tống Phúc Sơn cũng không đặt cược nhiều tiền, thậm chí chỉ mới đi hai lần, dựa vào việc là trưởng tử được cưng chiều từ trước tới nay, cùng lắm thì hắn ta chỉ bị lão gia tử mắng mấy câu mà thôi, còn Đại Diêu thị thậm chí sẽ không lên tiếng trách móc.
Vậy nên, lúc này vừa nghe nói Tống Phúc Sơn ghét bỏ Tống Anh thì trong lòng ông càng phát hỏa.
"Bây giờ còn dám ghét bỏ Nhị Nha à? Trước đó ngươi ở đâu hả?! Lúc cha ngươi nằm trên giường, ngươi có bản lĩnh thì bảo nàng đừng quản chuyện của nương gia đi?! Lúc ngươi không xu dính túi còn nợ một đống tiền, sao không bảo nàng cút thật xa!? Ha! Lúc cần thì bảo nàng giúp đỡ các ngươi, lúc không cần thì bảo nàng cách nhà chúng ta xa một chút? Ngươi là loại vô lương tâm, Nhị Nha có là lừa cũng không chịu nổi ngươi!" Tống Lão Căn cả giận.
Bây giờ, trong căn nhà này có quy củ hơn trước đây nhiều.
"A gia, trước đó Đại bá nói ta là khuê nữ đã gả ra ngoài nên không có tư cách quản chuyện này của Tống gia. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Miệng hắn chỉ biết đánh rắm, ngươi đừng nghe hắn nói bậy!" Lão gia tử đạp một cái, sau đó không vui.
Sắc mặt của Tiêu thị tái xanh.
Người già rồi, vừa muốn con cháu thành tài, vừa muốn bọn chúng biết hiếu thuận với ông già này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhất thời nghĩ mà sợ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.