Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 476: Chạy

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 476: Chạy


Lúc này mới có dân c·ờ· ·b·ạ·c gần đó chú ý tới động tĩnh bên này, đang định tới xem thì lại không thấy người đâu.

Hắn ta hơi do dự, không dám mở ra, nhưng người của sòng bạc đứng bên cạnh nhìn chằm chằm, tuyệt đối không thể chơi xấu, bằng không, nếu huỷ hoại danh dự của sòng bạc bọn họ thì e rằng sẽ bị đánh gãy chân!

Ngó trái ngó phải, nhìn thấy bóng lưng của Tống Anh thì chạy theo: "Đứng lại!"

"Ta..." Không cược nữa...

Hơn nữa, hắn ta lấy đâu ra tiền? Không có!

Ngụy Sài nuốt nước miếng, hơi sửng sốt, nhưng không đợi hắn ta kịp phản ứng, ván thứ hai đã bắt đầu.

Ngụy Sài nghe vậy thì lập tức giật mình, 50 lượng bạc còn nhiều hơn căn nhà kia của hắn ta.

Ngụy Sài cười tủm tỉm mở hộp xúc xắc ra.

Sòng bạc cũng là lần đầu tiên chứng kiến cách chơi nhàm chán như vậy, một chút hấp dẫn cũng không có.

"Đương nhiên." Người của sòng bạc cũng phải cảm thán.

Ngụy Sài mở hộp ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lề mà lề mề, cuối cùng vẫn phải mở ra.

"Bốn điểm." Ngữ khí của Tống Anh nhàn nhạt.

"Sao? Còn muốn cá cược à? Đáng tiếc, bây giờ ngươi còn có tài sản gì để cược nữa sao?" Tống Anh châm chọc cười một tiếng.

Nữ nhân này quá tà ma, hai lần đều đoán đúng, vậy lần thứ ba thì sao!?

"Có lẽ Ngụy đại thúc không muốn ngừng chơi đâu nhỉ? Cũng phải, nếu không cược nữa thì phải đưa 50 lượng bạc đấy." Tống Anh nói.

Dù sao thì người này cũng sẽ tìm tới thôi.

Cho dù có phản ứng chậm thì lúc này hắn ta cũng biết mình đã thua rồi!

Sòng bạc cũng không phải chỗ tốt, không nên ở lâu.

Đại tiểu thư thật ngu ngốc, rải tiền khắp nơi để chơi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu đoán lớn hay nhỏ, vận may tốt thì vẫn có thể đoán đúng, nhưng nếu phải đoán số điểm thì hoàn toàn khác biệt!

Không ngờ lại là sáu điểm, hai điểm và một điểm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đúng là người ngốc có phúc của người ngốc.

Ngụy Sài cảm thấy bản thân mình bị lừa, vội vàng xông ra ngoài.

Giống hệt con số mà Tống Anh đã đoán. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thật đáng tiếc..." Tống Anh thở dài, "Nhưng cũng xem như là thắng rồi đúng không?"

70 đến 80 lượng?

Tống Anh lắng nghe âm thanh, vẻ mặt rối rắm: "Vậy lần này... đoán là mười bốn điểm đi..."

Ngụy Sài cười thầm, đặt hộp xúc xắc trong tay xuống bàn.

"Được.

Hành động của nàng cực kì dứt khoát, không hề có chút lưu luyến nào, bước ra cửa như một cơn gió.

Ta đã nghĩ có lẽ là bốn điểm, ba điểm và hai điểm, như vậy vừa đủ chín điểm.

Mở!" Người của sòng bạc hô lên.

"A! Vậy mà ta đoán đúng rồi?! Vận may thật tốt quá!" Tống Anh vừa nhìn thấy kết quả đã phấn khích nhảy cẫng lên ngay tại chỗ!

Ngụy Sài nghe xong thì trong lòng run lên.

Tống Anh cau mày: "Khó quá... Vậy... Ta tùy tiện nói ra một con số nhé? Ba viên xúc xắc thì... Ta đoán là chín điểm."

Bản lĩnh cá cược của nàng không lợi hại lắm, chỉ có thể dùng để lừa loại ngu ngốc này thôi, nếu gặp phải cao thủ thật sự thì kết quả chắc chắn sẽ khác.

Vậy nên, chạy là thượng sách. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Nhưng không giống những gì ta nghĩ lắm.

Tống Anh đội mũ có rèm, Ngụy Sài không thấy được khuôn mặt nàng, nhưng giọng nói của nàng rất ngây thơ nên Ngụy Sài đương nhiên muốn nhân cơ hội này để kiếm một khoản.

Chuyện này… Chỉ trong thời gian ngắn như vậy mà hắn ta đã thua mất một căn nhà và 10 lượng bạc sao? Không đúng, có lẽ ván cuối cùng sẽ thua mất cả căn nhà còn lại.

Sắc mặt xám xịt, đành phải tiếp tục.

Tống Anh lại không nhiều lời, lấy 10 lượng bạc đã thắng cược và thêm mấy lượng bạc của mình đưa cho sòng bạc rồi xoay người rời đi.

Tống Anh mỉm cười, lắc lắc khế ước trong tay: "Trò cá cược này quả nhiên thú vị, chỉ chớp mắt mà đã có được hai căn nhà nhỏ trị giá 70 đến 80 lượng bạc tới tay."

Nếu có thể đoán đúng được thì quá tà môn!

Chương 476: Chạy

"Cô nương đoán đi!" Ngụy Sài buồn cười nói.

Ngụy Sài lập tức há hốc mồm.

"Ngươi biết!?" Ngụy Sài kinh hãi.

"Đúng rồi!?" Ngụy Sài sửng sốt, trên mặt lập tức túa ra mồ hôi lạnh.

Tống Anh vẫn dửng dưng, tập trung tinh thần lắng nghe trong chốc lát, cuối cùng đưa ra một con số.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 476: Chạy