Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 517: Mua người

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 517: Mua người


Cũng có thương khách lớn tới bàn chuyện làm ăn nhưng Tống Anh tạm thời từ chối người bên ngoài.

Nha đầu này còn nhỏ tuổi, vẫn có thể dạy dỗ được, nếu tàn nhẫn một chút thì thậm chí có thể bán vào kỹ viện.

Chẳng trách khiến người ta vừa gặp đã thương.

Tuy nhiên, rất ít người dám nhận loại nô bộc bị đuổi đi thế này, bởi vì sợ bọn họ có vấn đề gì đó.

Đã xuyên qua rồi, còn ra vẻ người người bình đẳng gì nữa chứ.

Vận Linh có làn da trắng nõn, hơn nữa không nói nhiều, ánh mắt tĩnh lặng như nước, tính cách dịu dàng như ngọc, giọng nói cũng ấm áp, trầm thấp, nghe vào khiến lòng người yên ổn.

Nữ nhi kia tuy gầy gò nhưng rất chịu khó, khiến người ta nhìn thấy mà thương xót.

Ngoại trừ bán lẻ thì hôm nay còn có không ít người bán hàng rong đi khắp hang cùng ngõ hẻm trong thôn tới đây mua tổng cộng khoảng một ngàn bánh xà phòng, đương nhiên giá cả rẻ hơn giá bán lẻ 2 văn tiền.

Không biết nếu Thanh Liên nhà nàng nhìn thấy con nhím nhỏ cực kỳ tuấn tú này thì có sinh ra cảm giác ghen ghét hay không. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiền này vừa tới tay, Tống Anh lập tức bảo rắn tinh đi tìm người môi giới. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bởi vì hôm nay khai trương nên sáng sớm Tống Anh đã cho mấy người Vận Linh ăn dưa lê để đảm bảo suốt cả ngày hôm nay bọn họ sẽ không quay về nguyên hình.

Nói ra thật trùng hợp, gia đình này do Hứa gia bán ra lúc trước.

Thậm chí... còn có người ăn vạ không đi, càng tạo thành ảo giác Vạn Linh Trai đông nghịt người.

Nếu những thương khách đó đã muốn lấy hàng thì không chỉ lấy một, hai ngàn bánh, không có mấy vạn bánh thì không cung ứng nổi cho bọn họ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đi theo nàng thì nàng có thể bảo đảm mình không phải kiểu người tùy tiện chửi mắng, đánh đập người khác...

Ngày hôm nay bán được tổng cộng hơn bốn ngàn sáu trăm bánh xà phòng!

Tống Anh vốn dĩ không muốn chọn bọn họ, dù sao thì... khế ước bán thân của đứa trẻ này cũng phải đưa cho nàng, nàng bỏ tiền mua người về cũng không thể vung tay thả người đi được, nhưng có giữ lại thì cũng không tiện dùng.

Nhờ vậy, hiện tại cửa hàng vẫn có thể hoạt động bình thường.

Hán tử khoảng chừng ba mươi tuổi, thê tử là đầu bếp, còn có một nữ nhi bảy, tám tuổi.

Huống chi, một tháng sau, trong trấn còn có mấy nhà chờ giao hàng đấy!

Ngoài ra, nàng chọn thêm một hán tử dẫn theo thê nhi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tống Anh không hề cảm thấy có gì không thích ứng được.

Nếu nàng xuyên thành hoàng đế thì không chừng có thể tuyên truyền tinh thần bình đẳng của xã hội kiếp trước, nhưng bây giờ nàng chỉ là một nông phụ nhỏ bé, vẫn nên ưu tiên lợi ích thực tế của bản thân trước thì hơn.

Buổi tối, Tống Anh tính toán sổ sách.

Vào sổ khoảng hơn 90 lượng!

Chuyện buôn bán tốt đến lạ thường.

Ở thế giới không có bản quyền sáng chế, nếu muốn tìm người đáng tin thì tốt nhất vẫn phải có khế ước bán thân của đối phương.

Nếu không phải cả nhà bị bán cùng nhau, tách ra sẽ dễ khiến người khác nghi ngờ thì người đó đã ra tay rồi.

Không biết có phải là ảo giác của Tống Anh hay không mà nàng cứ cảm thấy có mấy tiểu cô nương rõ ràng chỉ muốn mua một, hai bánh xà phòng, nhưng sau khi nhìn Vận Linh thêm mấy lần lại lấy thêm mấy bánh.

Hiện giờ, nàng chỉ có đủ hàng để tự bán, không có sức lực quan tâm đến người khác.

Theo lời người môi giới, nếu bây giờ không bán ra được thì có lẽ phải tách ba người ra.

Chọn một nam tử trông có vẻ phản ứng hơi chậm chạp, tuy không linh hoạt nhưng có vẻ làm được việc nặng, nói chuyện cũng nói lắp, bớt lo.

Dáng vẻ hiểu chuyện đó khiến Tống Anh cảm thấy rất khó chịu nên cuối cùng cũng đồng ý. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đầu bếp nữ này từng nói chuyện mấy câu với điêu nô hãm hại Hứa tiểu thư kia, bị người khác tố cáo nên bị đánh mấy gậy rồi bán cho người môi giới.

Nhưng tiểu nha đầu kia lại rất chịu khó, tỏ vẻ bản thân mình cái gì cũng biết làm.

Chương 517: Mua người

Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Hứa tiểu thư kia bị điêu nô làm hại nên sau khi trở về đã nghiêm túc chỉnh đốn một phen.

Hắn mặc áo choàng lại càng anh tuấn hơn, trông giống như một thiếu gia quý tộc không hiểu thế sự.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 517: Mua người