Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 530: Nương nhờ họ hàng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 530: Nương nhờ họ hàng


"Cụ thể thì ta cũng không rõ lắm, người này mới đến cổng thôn nghe ngóng khắp nơi.

Thường xuyên có người tới cáo trạng, ông ấy cũng tận lực bảo vệ một chút.

"Này... Những người này là..." Thôn dân khó xử hỏi.

Năm ấy quê nhà ta gặp phải giặc giã, cả nhà đều trốn lên núi, không ngờ bị bọn giặc đuổi theo.

Nhưng rất nhanh, những người này lấy giấy tờ hộ tịch của mình ra: "Phu quân của ta tên là Hoắc Trường Đông.

Vãn bối trong thôn đều là người ông ấy yêu quý, nhìn bọn chúng lớn lên từng ngày!

Lúc ấy quá sốt ruột nên phu quân bảo bọn ta chạy trước, còn hắn bế đại oa tử đang khóc dụ bọn chúng đi.

Sao còn phải đặc biệt chạy tới chỗ ông ấy thông báo một tiếng chứ?

Sau đó, sau đó bọn ta rời quê, vẫn luôn không tìm được người, nghe ngóng ngần ấy năm, tới bây giờ mới có người nói nhìn thấy phu quân ta chạy nạn đến đây!"

Có sáu người tới, dẫn đầu là một lão phụ khoảng năm mươi tuổi, lão phụ kia nói bằng giọng địa phương xa lạ, miễn cưỡng có thể nghe hiểu được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu thật sự nhận người thân, Nhị Nha còn có thể có quả ngon để ăn sao?

Còn lại là hai người tương đối trẻ, một tiểu cô nương mười bảy, mười tám tuổi và một tiểu nam hài mười mấy tuổi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thôn Hạnh Hoa chỉ có duy nhất một Hoắc gia, chính là Hoắc Nhung mà Nhị Nha gả cho nhưng đã c·h·ế·t rồi, bây giờ khắp thôn chỉ có một Hoắc Lâm.

Lúc này, cổng thôn cực kỳ náo nhiệt.

Người khiêng cụ già kia là hai nam nhân.

Đằng sau có một tấm ván gỗ, bên trên là một cụ già, hẳn là trưởng bối của lão phụ này, bảy, tám chục tuổi, tóc trắng xoá, răng không còn đủ.

"Làm cho tốt! Nhị Nha là người có tiền đồ nhất thôn chúng ta, nếu sau này ngươi thật sự có thể đi theo nàng làm việc thì chuyện nuôi sống gia đình sẽ không thành vấn đề, không chừng còn có thể cưới được khuê nữ nhà người ta làm tức phụ nhi đấy!" Tống lý chính nhìn Bao vô lại, nói tiếp.

"Lý chính lão gia, có một nhà đi tới cổng thôn, nói là tới nương nhờ họ hàng!" Người vừa tới vội vàng nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai người đang nói chuyện thì bên ngoài có người chạy vào.

"Phu quân của ta đã c·h·ế·t rồi sao? Nhi tử cũng c·h·ế·t rồi!?" Phụ nhân năm mươi tuổi kia vừa nghe thấy vậy thì lập tức ngã ngồi xuống đất, bật khóc: "Sao số ta lại khổ như vậy? Sao có thể nhẫn tâm để người làm nương như ta kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh chứ!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Đứa nhỏ Đại Chí này mệnh khổ từ nhỏ, vì vậy tuy sau này hơi khốn nạn nhưng ông ấy vẫn bằng lòng cho hắn ta cơ hội.

Bị ghét bỏ thì có gì tốt? Hơn nữa, lúc trước hắn ta thật sự chỉ là trẻ tuổi không hiểu chuyện, sau đó muốn sửa cũng không sửa được, thế là dứt khoát thuận thuận theo tự nhiên mà thôi!

Bà nương nói chuyện nói rằng phu quân và nhi tử nhà mình ở thôn này, trải qua trăm ngàn cay đắng mới tìm được." Hán tử trả lời.

Chương 530: Nương nhờ họ hàng

Trước mặt Tống lý chính, Bao vô lại trước giờ luôn không có tự tin, lúc này lại tự nhiên, liên tục đáp lời.

Tống lý chính hoảng sợ, vội vàng bảo hán tử nói rõ ràng.

"..." Tống lý chính nghe xong, suýt nữa thì trợn tròn mắt.

Thôn dân thấy những người này thực sự đáng thương nhưng lại không phân rõ thật giả.

Một nam nhân ước chừng mới bốn mươi tuổi, một người khác thì khoảng hai mươi.

"..." Mọi người nghe xong đều cảm thấy mơ hồ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sao lại nhảy ra người nhà nữa?

Tống lý chính sửng sốt: "Nương nhờ họ hàng? Nhà ai? Dẫn đường cho họ đi gặp không phải được rồi sao?"

"..."

Bây giờ có cơ hội trở nên vẻ vang, sao có thể không vui được chứ!

Đã nhiều ngày được nhìn thấy gương mặt tươi cười của người khác, sao hắn ta lại muốn quay lại giống như trước đây nữa chứ?

Nhìn cả một gia đình đông người thế này...

Hán tử đặc biệt chạy tới đây truyền lời hơi lúng túng: "Bọn họ nói người nhà chính là… Hoắc gia…"

Mỗi lần được ông ấy bảo vệ, tiểu tử này đều ngoan ngoãn mấy ngày, không dám đánh vào mặt mũi của ông ấy, trong lòng ông ấy hiểu rất rõ.

Tống lý chính nghe xong, trong lòng cũng giật mình, vội vàng đi xem.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 530: Nương nhờ họ hàng