Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 588: Ngày sau phú quý chớ quên nhau

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 588: Ngày sau phú quý chớ quên nhau


Tính tới tính lui, cuối cùng Tống Anh sắp xếp cho hắn căn phòng ở phía đông.

Hoắc Nhung sửng sốt nhìn nàng.

Hoắc Nhung cũng không tức giận, thành thành thật thật dọn vào ở.

Hoắc Lâm cực kỳ nghe lời Tống Anh nên giờ phút này quỳ xuống vô cùng dứt khoát: "Cha! Vậy mà người đã sống lại rồi! Người không biết con nhớ người bao nhiêu đâu! Năm ngoái con còn thường xuyên lên núi đốt vàng mã cho người đấy! Khi đó con cứ sợ dưới lòng đất có sâu bọ sẽ gặm người, ăn người.

Còn có món rau này nữa, tươi giòn ngon miệng.

Vậy thì 200 lượng mà hắn đưa... đủ ăn trong bao nhiêu ngày?

Tống Anh cong môi cười: "Con ta thật là ngoan ngoãn."

Vì vậy...

Bây giờ thì tốt rồi, xương cốt của người vẫn còn nguyên vẹn! Con yên tâm rồi!"

Cho dù là ở phủ đệ của hắn ở thành Dung thì quản sự cũng chưa chắc có thể mua được trái cây tươi như vậy.

Hoắc Lâm hiển nhiên đã quen với chuyện này, nhìn thấy một bàn đồ ăn đầy ắp thì hoàn toàn không tham ăn, vô cùng bình tĩnh.

Lúc này, Tống Anh mới vui mừng gật đầu.

Chẳng hạn như món gà này, tươi mà không khô, không hề ngấy chút nào, hơi cay cay, nêm nếm vô cùng vừa miệng, ăn với cơm cực kỳ hợp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thật ra, Tống Anh muốn để hắn sống ở bên ngoài hơn nhưng nàng cũng biết đây là chuyện không thể.

Dù sao cũng là phu thê danh chính ngôn thuận, nếu hai người tách ra thì không biết bên ngoài sẽ đồn đãi thế nào đâu.

Ánh mắt nhìn Hoắc Lâm cũng càng dịu dàng hơn.

Nhưng giờ phút này, Hoắc Nhung nghe Tống Anh nói như vậy lại cảm thấy trong lòng nóng lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nàng thường xuyên phải mở hội nghị yêu quái lúc nửa đêm, nếu Hoắc Nhung ở cùng thì hơi phiền phức.

Ở cùng một phòng là chuyện không thể.

Không bao lâu sau, Hoắc Nhung bắt đầu ăn bữa cơm đầu tiên sau khi về quê.

Thật ra Hoắc Lâm hơi sợ Hoắc Nhung, nếu không có Tống Anh ở đây thì nó đã sớm run bần bật rồi.

Tốt biết bao nhiêu?

Đương nhiên, nàng không lấy không chỗ tốt mà sẽ trả tiền, chuyện này được gọi là tôn chỉ của hợp đồng.

Gà, vịt, thịt, cá không thiếu thứ gì, còn có trái cây và bánh ngọt.

Tuy Hoắc Lâm không phải là cốt nhục của hắn nhưng quả thực là truyền thừa của Hoắc Nhung, hơn nữa cũng là một đứa trẻ hiểu chuyện. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bất kể là sống hay c·h·ế·t, ngươi đều là cha ruột của nó.

Nhìn bàn đồ ăn, hắn hơi ngây người.

Tống Anh như có điều suy tư: "Tướng công, có câu nói là "Ngày sau phú quý chớ quên nhau", ngươi hiểu mà đúng không?"

"Nương tử yên tâm, nó là đích trưởng tử của ta, tuyệt đối không bao giờ thay đổi." Hoắc Nhung trịnh trọng nói.

Cha ruột có tiền đồ thì không thể để nhi tử chịu thiệt được đúng không?" Hai mắt Tống Anh sáng quắc.

Ngay sau đó, nàng bắt đầu sắp xếp phòng cho Hoắc Nhung.

Nếu Hoắc Nhung là nam nhân bình thường thì có lẽ đã bị lời nói của nhi tử từ trên trời rơi xuống này chọc cho tức c·h·ế·t rồi.

Ngoài ra, hậu viện là nơi nhân sâm tinh cắm rễ, hắn cũng phải cách xa một chút.

Dù sao thì những thứ mà phu tử trong thôn có thể dạy cũng hữu hạn, sau này hắn dạy cả văn lẫn võ, tất sẽ khiến nó tài đức song toàn.

"Nếu ngươi đồng ý thì ta cũng sẽ không khiến ngươi thiệt thòi." Hoắc Nhung hiển nhiên đã hiểu lầm.

Hoắc Nhung cau mày, sau khi động đũa thì tâm trạng càng phức tạp hơn.

Ngược lại còn cảm thấy hôm nay thật thú vị. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 588: Ngày sau phú quý chớ quên nhau

"Lâm ca nhi ngoan lắm.

Còn nàng thì không cần lo lắng như vậy, ăn thịt là được rồi.

"Vậy ngươi nhất định phải nhớ kỹ lời nói hôm nay.

Phú quý của hắn chẳng qua chỉ là vương tước đánh đổi bằng mấy trăm bộ xương khô của Hoắc gia.

Đồ ăn của Duyệt Phong Lâu chẳng qua cũng chỉ có như vậy, mà mâm cơm trước mắt... còn thơm ngon hơn đồ ăn của Duyệt Phong Lâu nhiều. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng hắn vốn là người cô đơn, trước giờ luôn sống vô vị như nước, không có chút màu sắc nào cả.

Trái cây thì càng không cần phải nói.

Nói cách khác, nàng ở nhà vẫn luôn sống như vậy sao?

Bây giờ nghe thấy lời Hoắc Nhung nói, khuôn mặt nhỏ đau khổ nhăn nhó.

Đứa nhỏ này trông cực kỳ đáng yêu, vừa nhìn đã biết là đứa thông minh.

Bây giờ lừa hắn đồng ý hứa hẹn, sau này khi trở thành thần tiên, hắn cũng sẽ nhớ về nhân sâm tinh, cho thứ tốt rơi xuống từ trên trời để nuôi nhi tử trắng trẻo, mập mạp, rồi nhân sâm tinh cũng phi thăng thành tiên.

Hắn phải nghĩ cách kiếm tiền sao? Cũng không thể để nha đầu này bao nuôi đúng không?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 588: Ngày sau phú quý chớ quên nhau