Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Niên Tiểu Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 603: Đều thành tinh hết rồi sao?
"Ếch ca, ngươi có thể giải thích kỹ càng cho ta không?" Ngưu Đại Lực sợ hãi.
Nói cách khác, cuối cùng thì nàng đã điều khiển ánh sáng tới đúng huyệt vị rồi.
Ngay sau khi vừa hỏi xong, Tống Anh đột nhiên sửng sốt, tập trung nhìn vào bọn họ, Quả nhiên, thứ nàng nhìn thấy lúc này không phải con người mà là bản thể của những "người" này...
Tuy nhiên, vừa mở mắt ra, nàng đã phát hiện cảnh tượng trong sân hơi... kí.ch thí.ch.
Lúc mở mắt ra, thậm chí Tống Anh còn cảm thấy không khí thơm ngon hơn mấy phần, toàn thân nhẹ nhàng, đầu óc tỉnh táo.
Đại thẩm tử khoảng ba mươi tuổi, mắt nhỏ như hạt đậu là... con chồn! (đọc tại Qidian-VP.com)
Thế nhưng, không biết có phải do bản năng của yêu quái hay không mà sau khi ngồi xuống, bình tâm hít thở, nàng ấy cảm thấy dường như bản thân mình đang được ăn thứ tốt.
Chương 603: Đều thành tinh hết rồi sao? (đọc tại Qidian-VP.com)
Những người này là ai thế?
"Ta, ta biết Đại tỷ nhất định là một yêu quái cực kỳ lợi hại!" Nhịp tim của Ngưu Đại Lực tăng tốc.
Ngươi tự xem rồi làm đi, đừng quấy rầy ta." Ếch tinh lời ít ý nhiều.
Khi Tống Anh nhập định*, đám Ngưu Đại Lực đều ngây người.
Tuy nhiên, mấy con vật đã có linh trí mà Tống Anh nuôi nấng trước đây bên trong thôn trang đều cực kỳ ngoan ngoãn.
Nhất là ở đây còn có một nam tử khoảng chừng hai mươi, dung mạo cực kỳ tuấn mỹ, còn mặc y phục rực rỡ! (đọc tại Qidian-VP.com)
Không chỉ như thế, không bao lâu sau, mọi người nghe thấy tiếng sói hú từ trong ngọn núi cách đó không xa truyền đến, chốc lát sau lại có hàng trăm con chim bay từ trong rừng ra, che kín nửa bầu trời.
Nàng biết Ngưu Đại Lực và Thanh Liên, nhưng thật sự chưa từng gặp những người khác bao giờ...
"Ngươi là trâu, ta là ếch, hai ta không giống nhau.
Ngoài ra còn có một tiểu cô nương mặc quần áo màu xám bạc là thỏ hoang, còn có đứa trẻ mười mấy tuổi trông vô cùng tinh nghịch là sói con, cô nương hai mươi ba, hai mươi tư tuổi cắm lông gà sặc sỡ trên đầu là gà rừng, hai thiếu niên mặc áo xanh là rắn và cả chim vàng anh, lợn rừng, chuột và một con ngỗng trắng lớn bắt được sau này cũng như mấy con ếch con mà Thanh Liên mang đến...
"..." Ngưu Đại Lực ấm ức thút thít.
Hắn nhớ rõ khi mình thành tinh cũng hấp thụ quầng sáng của mặt trăng rồi bắt đầu lột xác.
Đều thành tinh hết rồi sao?!
Thế nhưng chúng nó cách Tống Anh quá xa nên chịu ảnh hưởng khá nhỏ.
Thứ hơi trong suốt như nước ấy chảy vào trong cơ thể, cũng không tính là nhiều nhưng đặc biệt bổ dưỡng.
Nói một cách dân dã chính là giống như một tên ăn mày được tắm rửa, kỳ cọ sạch sẽ đống bụi bẩn chất chồng suốt ba mươi năm qua, cả người đều thăng hoa.
Chỉ thấy dường như vầng sáng bạc trên không trung cao vời vợi đang lấp lánh, ánh sáng đổ xuống như nước, đều bị Tống Anh hấp thụ hết.
Nam tử mặc y phục rực rỡ là... con công!
Ngưu Đại Lực ngây ngốc: Tu luyện thế nào!? Nàng ấy không biết!?
Trong trạng thái này, người thiền định không còn vọng tưởng, không còn bị vướng bận hay phân tâm bởi điều gì.
Trong lòng Thanh Liên cũng vô cùng chấn động.
*Nhập định là trạng thái mà người tu hành thực hiện tinh tấn dụng công, hơi thở người thiền định dừng lại nhưng không phải c·h·ế·t hay mất đi tri giác.
Quấy rầy gì chứ? Hai người bọn họ còn là phu thê trên danh nghĩa đấy! Kết quả, vào thời khắc mấu chốt, hắn lại không chịu hướng dẫn nàng ấy một tí gì? Vậy mà lại bảo nàng ấy tự suy nghĩ đi?
"Chúng ta cũng... nhanh chóng tu luyện đi." Thanh Liên vội vàng túm Ngưu Đại Lực ngồi xuống.
Đối với Phật tử, thời gian nhập định có thể kéo dài trong tuần, tháng, năm hoặc thậm chí nhiều năm mà không có giới hạn.
Một đêm trôi qua.
Trước đây, Tống Anh cảm thấy bọn chúng lớn quá chậm (đọc tại Qidian-VP.com)
Tống Anh nhìn chằm chằm vào mặt trăng một hồi lâu, nhìn tới nhìn lui, cuối cùng vào ngày thứ ba đã nhìn thấy một chút màu sắc đẹp mắt. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Khụ!" Tống Anh ho khan một tiếng, "Các ngươi... ở đây làm gì..."
Không còn cách nào khác, Ngưu Đại Lực đành phải thử một lần.
nhưng không ngờ chỉ sau một đêm, tất cả đều hóa thành hình người rồi?!
Nàng còn cho rằng con chồn kia là đực đấy!
Mỗi một lỗ chân lông trên người giống như giãn ra, cực kỳ thoải mái.
Nói xong, hắn ngồi xếp bằng nhập định.
Tuy nhiên, quầng sáng của mặt trăng lúc ấy trông rất bình thường, không giống như bây giờ, cực kỳ ngon lành.
Giờ phút này, không chỉ có hai yêu quái này mà ngay cả nhân sâm tinh ở thôn Hạnh Hoa và nhóm ba yêu quái rắn tinh trên trấn cũng cảm nhận được.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.