Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Niên Tiểu Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 607: Nhà xưởng lớn
Chẳng hạn như khi nuôi trai nước ngọt để lấy ngọc, người ta đều dùng giống trai điệp, chuyện này nàng biết rõ.
Tống Anh đột nhiên cần mẫn khiến Tống Mãn Sơn vô cùng khiếp sợ, đương nhiên là ủng hộ hết mình.
Hơn nữa, chọn bừa hai con yêu quái tới đây trông chừng là được, bảo đảm không có chút sơ hở nào!
Đáng tiếc, hắn gặp phải Hoắc đại nhân.
Tuy nhiên, khu vực thành Dung chỉ có dê rừng lông ngắn, gần đây không có bán loại dê lông dài, nếu cần thì phải liên lạc với thương nhân để mua.
Tống Anh nghĩ kỹ rồi, chờ tới khi nàng kiếm được thêm nhiều tiền, có thương đội của riêng mình thì mới suy xét tới chuyện thu mua lông dê này.
Chương 607: Nhà xưởng lớn
Nàng vẫn chưa có quy trình nuôi trai nước ngọt để lấy ngọc cụ thể, nhưng nàng có thời gian, có thể từ từ nghiên cứu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bởi vì đồng ruộng đã bị huỷ hoại, chỉ còn cái vỏ rỗng vô dụng nên không ai thèm để mắt tới.
Vị trí của "nhà xưởng" nằm ở ngoại ô phía tây thành Dung, chỗ này còn có một thôn trang cũ nát.
Nhưng Tống Anh lại ưng ý điểm này!
Vì vậy, muốn phát tài trong thời gian ngắn là chuyện không thể nào.
Ngoài ra, tuy nàng có yêu quái hỗ trợ nhưng đám yêu quái này đều mới thành hình, bản thân bay tới bay lui thì còn được, nhưng mang theo hàng hóa chạy khắp nơi là không thể nào.
Ngoài ra còn có không ít cách kiếm tiền khác, chẳng hạn như thu mua lông dê để se sợi rồi làm thành áo, từ bao tay đến quần lông đều không lo không bán được.
Kiếp trước, nàng cùng bằng hữu đi tới dòng sông băng tan nuôi trai để tìm ngọc, lúc ấy có hỏi thăm quá trình nuôi dưỡng một chút.
Toàn bộ đồ đạc bên trong đều bị đưa vào nhà kho.
Đương nhiên, thôn trang này cũng không rẻ.
Nhìn nơi này đi, có nhiều gian phòng như vậy, sân rộng như vậy, mặt đất bằng phẳng như vậy và tường vây cao như vậy, chẳng phải là chuẩn bị sẵn cho nàng sao?!
Nghe nói khi viên quan còn tại chức thì thôn trang này cũng cực kỳ huy hoàng.
Nhưng những thương nhân này đều là kẻ đã thành tinh, làm gì dễ lợi dụng như vậy?
Sở dĩ nói là thôn trang cũ nát cũng là có nguyên nhân. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dù sao thì mùa đông ở thế giới này vẫn rất lạnh, quần áo giữ ấm nhất định có thể bán chạy.
Nơi đây chỉ có ruộng cạn, không có ruộng nước.
Da dã thú cũng là thứ tốt, huống chi là lông dê?
May mà hai cửa hàng kia của nàng đều ngày ngày kiếm được cả đấu vàng, nếu không thì quả thực không chịu nổi cách tiêu xài như vậy của nàng.
Nếu có một nhà xưởng cực kỳ lớn, nàng muốn mở cửa hàng ở đâu thì mở ở đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu quá nhiều chi nhánh, không thể quản lý hết thì nàng sẽ cung cấp hàng cho các thương nhân với giá bán buôn rẻ như trước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Như vậy, nàng vẫn có thể kiếm được kha khá lợi nhuận!
Lúc ấy, nàng nghe nói nuôi trai sông còn phải vỗ béo giống như khi làm ruộng thì thật sự ngạc nhiên, thế nên cũng có ấn tượng khá sâu sắc.
Sau khi có mục tiêu rõ ràng, lúc Tống Tuân thi cử, Tống Anh bắt đầu ôm đồm nhiều việc ở thành Dung.
Ngay cả một miếng đất có thể cày cấy cũng không có mà lại tốn đến tận 4000 lượng bạc trắng.
Đầu không còn, thôn trang cũng bị sung công cầm cố.
Hơn nữa, không phải chưa từng có ai dùng lông dê để làm quần áo giữ ấm.
Một khi nàng mở miệng muốn mua lông dê thì không bao lâu sau, lông dê sẽ được người khác tích trữ, nghiên cứu tác dụng của nó.
Tuy nằm ở vùng ngoại ô nhưng hoàn toàn không cần lo lắng sẽ có nguy hiểm, bởi vì gần đó có quan đạo nên rất an toàn.
Dùng để làm xưởng sản xuất, nhà ở bên trong thì làm ký túc xá, chuyện này tốt biết bao nhiêu!
Sau đó được một viên quan mua lại, xây một viện thật lớn, xong xuôi thì chuyển gạch đá tới phủ kín mặt đất, ngay cả đường đi xung quanh cũng đã được nện bằng phẳng.
Sau khi mua thôn trang xong, trong tay Tống Anh lập tức trống rỗng, chỉ còn lại 400 đến 500 lượng bạc, đương nhiên chưa tính phí nuôi dưỡng mà Hoắc Nhung đưa tới! (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiền trong sổ sách có thể sử dụng được đều chuyển qua cho nàng.
Trước mắt vẫn phải dựa vào xà phòng của nàng.
Nhưng nuôi trai lấy ngọc cũng có chu kỳ, hình như phải nuôi khoảng hai, ba năm mới bắt đầu cho ngọc.
Chẳng qua là người ở những nơi đó sẽ không dùng nó để dệt quần áo mà chỉ biết dùng để khâu vá đệm dày hoặc là dùng phối hợp với da dã thú.
Ruộng đồng tốt đẹp lại bị biến thành nơi không có lấy một ngọn cỏ.
Chuyện Tống Anh phải làm không phải mở thêm cửa hàng mà là xây dựng một nhà xưởng lớn!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.