Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Niên Tiểu Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 613: Phất lên sau một đêm
Nàng cho lão thái thái một cơ hội.
"Gần đây ta không ở nhà, bọn chúng chỉ có thể quay về Tống gia ở.
Thế nhưng trên thực tế, chỉ có bản thân hắn ta biết lúc trước hắn ta từng nhìn thấy một tên nghiện c·ờ· ·b·ạ·c bị người ta chặt tay chặt chân, trong lòng sợ hãi nên mới có thể khắc chế d.ục v.ọng của bản thân, chỉ cá cược nhỏ chứ không cá cược lớn.
Có lần nhìn thấy Tam Nha đang giặt quần áo của lão thái thái.
Chương 613: Phất lên sau một đêm
Trước đây, khi hắn ta mới vừa học đánh bạc cũng giống như vậy, lão thái thái cũng cảm thấy không có vấn đề gì lớn.
Đối với Đạt ca nhi còn đỡ, bà ta còn có mấy phần yêu thương. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Còn có chuyện này ta quên nói." Tống Anh đột nhiên nở nụ cười xấu xa, "Lúc trước, khi lão gia tử bị Tống Hiển chọc tức, trên dưới trong nhà đều chuẩn bị bỏ tiền ra để mua thuốc, chỉ có a bà từ chối.
Nương hắn ta...
Trước đây còn muốn dạy dỗ đám Tam Nha nhưng thật sự không có thời gian..."
Công việc hiện tại quá bận rộn, hắn ta cũng không tiện đón nhi tử và tức phụ nhi tới sống cùng, nếu đã như vậy thì không bằng đón lên trấn để lão gia tử trông coi.
Đời này, nương hắn ta chưa từng làm chuyện gì, nhưng dường như lại có ảnh hưởng thật sự rất lớn đến hắn ta.
"Nương ta tệ như vậy sao?" Tống Mãn Sơn suy xét.
"Tứ thúc tuyệt đối sẽ không hối hận về quyết định này." Tống Anh vô cùng tự tin.
Tống Anh nhớ tới Mã thị, vẫn cảm thấy không thỏa đáng.
Thỉnh thoảng nàng đột nhiên quay về, chuyện đầu tiên mà nàng làm chính là đi thẳng đến Tống gia.
Thế nhưng, người ngẫm lại cho kỹ đi, nếu lão thái thái nuôi Khang ca nhi như nuôi Tứ thúc thì cuối cùng Khang ca nhi có thể trở thành loại người gì?" Tống Anh hỏi.
Bà ấy như vậy hẳn là muốn để a gia c·h·ế·t sớm một chút.
Cùng đường, Tống Anh đành phải bán ngọc trai. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tống Mãn Sơn cau mày ngẫm nghĩ.
Cách a bà đối xử với mấy tôn tử bất lợi cho sự trưởng thành của bọn chúng." Tống Anh nói thẳng, không hề cố kỵ chút nào.
Tiêu thị quá bận, hoàn toàn mặc kệ Tam Nha.
Tuy nhiên, đối với Võ ca nhi thì khác biệt quá rõ ràng, dễ dàng khiến giữa huynh đệ nảy sinh hiềm khích.
Lúc ấy nàng hỏi Tam Nha, Tam Nha nói rằng lão thái thái cảm thấy Tam Nha là một tiểu nha đầu chỉ biết cầm kim thêu thùa cả ngày, không thấy phụ giúp gia đình được chuyện gì nên không vui rồi quở trách nàng ấy.
Nếu muốn bán thì bán một viên lớn, sau đó trong tay dư dả tiền bạc, muốn làm gì cũng được.
Còn về tiền bạc của nhà xưởng sản xuất xà phòng thì vẫn hơi thiếu.
Dù sao thì tòa nhà này cũng được mua dưới danh nghĩa của nàng, mua nhà cũng là một loại hình đầu tư, sẽ không bị lỗ.
Nực cười, hắn ta chỉ có một nhi tử này!
"Nghe ngươi!" Tống Mãn Sơn lập tức gật đầu, "Ngươi nói rất đúng, để nhi tử của ta cách xa bà ấy một chút!"
Một khi đã quyết định, Tống Anh lập tức đi làm.
Chỉ khi a gia c·h·ế·t sớm thì bà ấy mới có thể khống chế cái nhà này, chứ không phải giống như bây giờ, không ai để bà ấy vào mắt."
Nàng truyền tin cho Vận Linh, nhờ hắn bán căn nhà rồi xem thử có tòa nhà nào thích hợp hay không, không thể quá nhỏ.
Dù sao thì thỉnh thoảng mấy tức phụ nhi của Tống gia cũng phải tới ở mấy ngày, phòng ốc đều phải tách ra, không được tập trung vào cùng một chỗ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lão thái thái thích Khang ca nhi, thường xuyên nói lung tung trước mặt Khang ca nhi.
Ngọc trai lớn bằng trái nhãn, tròn vo, bề ngoài trông cực kỳ đẹp, bán được 30000 lượng... Phất nhanh sau một đêm, Tống Anh còn muốn trở về ôm trai tinh hôn hai cái. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tứ thúc thông minh từ nhỏ nên tuy mấy năm trước có hơi lưu manh thì cuối cùng vẫn đi trên đường ngay lối thẳng.
Khi còn nhỏ, hắn ta muốn ăn cái gì thì nương hắn ta sẽ dạy hắn ta đi cướp, nói rằng hắn ta còn nhỏ nên không sao.
"Ta muốn để mấy đứa nhỏ lên trấn ở chủ yếu là vì muốn bọn chúng cách a bà xa một chút.
Còn có Đạt ca nhi, Võ ca nhi và Khang ca nhi bốn tuổi.
Cái khác không nói, bây giờ ngày nào ta cũng phải tới thôn trang trông coi, còn phải tới thành Dung một thời gian, một tháng chưa chắc có thể ở trong thôn được mấy ngày. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đúng là phải tốn không ít tiền, nhưng Tống Anh cũng không đến mức không nỡ bỏ ra số tiền này.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.