Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 625: Có nhân tất có quả

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 625: Có nhân tất có quả


Thời khắc mấu chốt thế này mà lại la hét lung tung, ném mặt mũi của hắn ta đi!

Ta thật sự muốn nhìn xem, hôm nay có ta ở đây, còn ai dám bước vào cánh cửa này!" Tiết Nhị công tử lạnh lùng nói.

Lời chủ nhân nói đương nhiên là đúng.

Nhưng phải đứng gần mới có thể phát hiện ra điểm khác thường, nếu là người bình thường nhìn thấy thì cũng sẽ không chú ý đến sự thay đổi nhỏ bé này.

Chờ lát nữa, sau khi chủ nhân của Vạn Linh Trai này bước ra, hắn ta nhất định phải dạy dỗ một phen! Xả cơn tức trong lòng!

"..." Tiết Nhị công tử hơi sửng sốt, bị đâm ư? Nhưng mà... ngay cả một giọt máu cũng không có mà? Lừa hắn ta sao?

Chủ nhân còn nói, có nhân tất có quả, chỉ cần không phải hắn chủ động gây chuyện, phòng vệ không quá đáng, không tùy ý hành hạ đến c·h·ế·t, vậy thì không có việc gì!

Tuy nhiên, bây giờ rắn tinh đã tới thành Dung để quản lý nhà xưởng lớn nên Vận Linh thay thế vị trí của hắn...

Ai nấy đều che bả vai. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau khi cửa của cửa hàng bị chặn lại, Tiết Nhị công tử hùng hổ: "Chủ nhân của các ngươi đâu? Bảo nàng ra đây."

Lúc này, bộ lông mềm mại... dựng thẳng lên, biến thành từng cái gai đâm người.

Những người không có mắt lúc nãy dám nói hắn ta là kẻ lưu manh tai to mặt lớn! (đọc tại Qidian-VP.com)

Trước đây, cửa hàng này do rắn tinh quản lý.

"A!"

Hắn chỉ là một con nhím nhỏ, không uy vũ như rắn tinh, bề ngoài còn trông giống một thiếu niên ngoan ngoãn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bị hai tiểu yêu tinh mê người này làm cho chật vật, hắn ta suýt nữa quên mất mình tới đây để làm gì.

Ai cho nàng cái gan c·h·ó đó!?"

Chương 625: Có nhân tất có quả

Hắc Áp Áp ngẩn người.

Nhưng nàng ấy còn chưa dứt lời thì tay Vận Linh đột nhiên phóng ra một loạt... gai nhọn, không nhìn thấy rõ.

Hắn là nhím, ngoại trừ lăn lăn, ăn ăn thì không có năng lực nào khác, chỉ có thể đâm người mà thôi.

Hắc Áp Áp và Cảnh Tước liếc nhìn nhau giây lát rồi quay sang nhìn Vận Linh với ánh mắt lo lắng.

Tâm trạng của Tiết Nhị công tử lúc này thật sự không tốt. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đúng vậy thì thế nào?" Tiết Nhị công tử cười khẩy, "Cho dù chủ nhân nhà ngươi có mặt ở đây thì nhìn thấy ta cũng phải ngoan ngoãn nhận sai! Thôn phụ quê mùa mà dám giẫm lên thể diện của bản công tử.

Thật không phải với chủ nhân, hắn vô dụng.

Thế nhưng, ở bên kia có mấy thị vệ ngã xuống.

Ngươi có chuyện gì?" Sắc mặt của Vận Linh không mừng không sợ, tuy tuổi còn trẻ nên có vẻ hơi non nớt nhưng lại có mấy phần hờ hững, điềm đạm.

"Chủ nhân của bọn ta không ở đây.

Lời này vừa dứt, Hắc Áp Áp nhìn thấy phía sau áo choàng của Vận Linh hơi thay đổi.

Tiết Nhị công tử kia cũng chưa kịp phản ứng lại, giận dữ mắng người bên cạnh: "Các ngươi phát điên cái gì đấy hả?!"

Ta không biết đánh nhau, chỉ biết đâm kim." (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng nếu bọn họ giúp đỡ, lỡ như chuyện này bị truyền tới tai chủ nhân thì chẳng phải biến thành bọn họ có lòng soán vị sao?

"Vận Linh..." Hắc Áp Áp quan tâm gọi một tiếng.

Khí chất của rắn tinh tương đối đáng sợ nên chưa từng có ai dám náo loạn, gây chuyện.

Nhưng Vận Linh có thể thay thế được không?

Hắn ta đường đường là Nhị công tử của Tiết gia, là người hào hoa phong nhã, ở kinh thành cũng có chút tên tuổi, không biết bao nhiêu danh môn khuê nữ đuổi theo hắn ta như vịt, vậy mà bây giờ lại bị một đám bá tánh không hiểu chuyện chỉ vào mũi mắng!

Thể diện của Vận Linh cũng sẽ trở nên khó coi.

"A a!"

"Đau quá!"

"Đúng vậy công tử, lúc nãy hình như có cái gì đó chui vào da thịt của bọn ta..."

Chủ nhân nói, nếu có người gây sự thì... đánh đuổi ra ngoài.

Những thứ khác, hắn cũng không hiểu.

"Ngươi đã làm gì?" Tiết Nhị công tử lạnh nhạt nói.

"Nếu chủ nhân nhà ngươi không tới thì cửa hàng này không cần kinh doanh gì nữa.

"Công tử... có kim đâm bọn ta!"

"Vậy nên..." Vận Linh chậm rãi nhả từng chữ một, "Ngươi đang gây sự sao?"

Vận Linh cau mày.

Vận Linh vẫn thản nhiên như trước, thậm chí còn có mấy phần dịu dàng: "Không có gì, chỉ là làm chuyện nên làm mà thôi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 625: Có nhân tất có quả