Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Niên Tiểu Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 650: Tim của con người đều là thịt
Cho dù quan phủ dám quản thì tùy tiện tìm người làm kẻ c·h·ế·t thay là được rồi.
Tuy chi của ông không thân thiết với hầu phủ lắm nhưng trên gia phả cũng có tên của bọn họ!
"Ngươi bớt dọa ta sợ đi.
Ông không phải một trưởng bối rất tốt, nhưng đứa nhỏ này không hề so đo hiềm khích trước đây, quan tâm mọi người trong nhà rất nhiều.
Tim của con người đều là thịt.
"A gia, người nghĩ cho kỹ đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trước đây, ông làm gia gia cũng không dành bao nhiêu thời gian để chăm sóc tôn nữ nên muốn nói có tình cảm sâu đậm là chuyện không thể nào, cùng lắm chỉ thân thiết hơn người ngoài một chút.
Nhưng ông làm trưởng bối mà đã bỏ rơi đứa nhỏ này hai lần...
Tống gia có thể có con cháu thành công cũng là nhờ phúc của nàng.
Không có giấy thông hành làm chứng có nghĩa là thân phận của nàng không rõ ràng, không thể mua nhà hay cửa hàng, người môi giới cũng không dám làm ăn với nàng! (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 650: Tim của con người đều là thịt
Như vậy thì quả thực chỗ nào cũng không đi được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đừng nói là gia đình giàu có, cho dù là gia đình nghèo khó thông thường thì cũng cực kỳ xem trọng tông tộc.
"Vậy trước đây người còn lo lắng ta liên lụy mọi người, sau đó tách cha nương ta ra làm gì?" Tống Anh ngứa đòn hỏi.
"Ta biết ngươi cảm thấy bản thân có tiền, đến lúc đó thuê thêm mấy hộ vệ là được rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu thật sự tính toán nghiêm túc thì chi của ông gần gũi với hầu phủ hơn rất nhiều người cùng tộc ở kinh thành.
Tuy lão gia tử chưa từng thấy việc đời nhưng cũng biết cử nhân của triều đại này đã được quan phủ bảo vệ, nếu cử nhân xảy ra chuyện gì thì chắc chắn quan phủ sẽ điều tra nghiêm ngặt, nếu là thân thích của cử nhân thì cái mạng nhỏ của nha đầu này cũng không đến mức không đáng một xu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu ta ở lại đây, chắc chắn sẽ liên lụy đến các ngươi." Tống Anh hù dọa, "Người nhìn những người giàu có đó đi, ra ngoài đều dẫn theo mấy chục hộ vệ, g·i·ế·t người không chớp mắt.
Đương nhiên, nếu đồng ý với lời Tống Anh nói thì lập tức đưa người tới kinh thành, toàn bộ Tống gia không cần lo lắng.
Những người bên dưới đều là tộc huynh đệ, tộc chất nhi của hắn ta! Nếu người cùng tộc có tội thì cũng thôi, nhưng nếu vô tội bị sát hại thì kẻ đầu sỏ gây tội cả đời này cũng không thể rửa sạch tội!
Tống Anh nói xong lời này, sắc mặt của đám người Đại Diêu thị đều thay đổi.
Nếu bị người khác biết được thì sẽ để lại tiếng xấu muôn đời!" Lúc này, lão gia tử không còn là ông lão cái gì cũng không hiểu nữa.
Chẳng qua là vì khi Hầu gia vẻ vang, trưởng bối nhà ông không muốn thơm lây nên không sáp tới, càng không đồng ý dời tộc, dẫn tới thời gian dài không qua lại với nhau khiến quan hệ càng lúc càng mờ nhạt.
Bỏ chuyện tình cảm qua một bên không nói tới, chỉ nói về con cháu mà thôi, nếu bây giờ ông bảo toàn bộ Tống gia tham sống sợ c·h·ế·t mà cách xa nàng thì sau này con trẻ trong nhà cũng sẽ học theo, không biết đền đáp và đoàn kết, tương lai nếu một đứa gặp nạn thì những đứa khác đều trốn thật xa đứng nhìn, quá bội bạc!
Ông là tộc thúc của Hầu gia bây giờ!
Nhưng ngẫm lại thì thời gian qua, Nhị Nha đã đối tốt với Tống gia, Tống Lão Căn cảm thấy bản thân không thể không làm người.
Lý chính và lão gia tử đều là người cực kỳ lý trí, chắc chắn sẽ không đưa giấy thông hành cho nàng.
Tính toán kỹ càng thì ông và Hầu gia bây giờ vẫn chưa ngoài năm đời đâu!
Thậm chí, dựa vào công lao trước đây của đứa nhỏ này, không chừng hầu phủ còn chiếu cố Tống Tuân mấy phần.
Đến lúc đó, nếu trẻ con trong nhà xảy ra chuyện thì người đừng oán trách ta."
Có cho bọn họ lá gan lớn hơn nữa thì cũng không dám tùy tiện g·i·ế·t hại người cùng tộc.
Ông ở trên trấn mấy ngày, không phải trong nhà có một tiên sinh sao? Lúc nói chuyện phiếm với tiên sinh thì vô tình biết được.
Tống Anh bĩu môi, không ngờ ông lão này lại biết nhiều như vậy.
Thế nhưng hầu phủ có quyền có thế, còn ngươi chỉ là một thôn dân thấp cổ bé họng, sống c·h·ế·t của ngươi đều nằm trong tay nhà đó! Ngươi còn nhỏ tuổi, có rất nhiều chuyện ngươi không hiểu." Lão gia tử nói tiếp.
Tống Anh trầm mặc một chút.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.