Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 676: Đánh gãy xương cốt vẫn còn liền gân

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 676: Đánh gãy xương cốt vẫn còn liền gân


"Đúng vậy..."

Tương lai sau khi ca ca ta kế thừa tước vị, bọn họ phải phân phủ, không khác gì nhà giàu có bình thường.

"Trước đây, nhà ta hơi nghèo một chút, nhưng cuộc sống bây giờ cũng không tệ.

Nếu lão tổ tông biết các ngươi khinh thường người khác như vậy thì nắp quan tài cũng không đóng được, chắc chắn muốn tìm cha ngươi tính sổ."

Tống Phúc Sơn bừng tỉnh đại ngộ: "Đúng vậy nhỉ.

Ngươi là tiểu nhi tử, bình thường dỗ dành trưởng bối vui vẻ thì được, nhưng nhất định không được tham lam, làm tổn thương thể diện của huynh đệ." Tống Phúc Sơn dạy dỗ.

Con à, chuyện này không đúng đâu.

"Không khác người nhà quê bọn ta lắm.

Tuy nhiên... Nếu bản thân có thể thi đậu công danh thì cuộc sống sẽ tốt hơn một chút." Tống Đường Hành chỉ có thể mở miệng nói.

Chương 676: Đánh gãy xương cốt vẫn còn liền gân

Ta cũng là người có khuê nữ, tuy nói khuê nữ là người nhà người khác nhưng dù sao cũng là máu mủ của mình, cực cực khổ khổ nuôi lớn, cho dù không chia gia sản cho thì cũng không thể tùy tiện đuổi đi chứ? Vả lại, tuy tính tình của Nhị Nha nhà bọn ta hơi cứng rắn nhưng lại rất giỏi giang.

"..." Tống Đường Hành cười gượng một tiếng.

Tống Phúc Sơn không nhìn ra.

Tống Đường Hành nghẹn một hơi, tiến thoái lưỡng nan.

"Phải rồi, ta nghe nói năm đó cha ngươi muốn gả Nhị Nha cho một lão già.

Hắn không muốn nói chuyện nữa.

"Phúc Sơn thúc hiểu lầm rồi... Những huynh đệ tỷ muội đó không chỉ do mẫu thân ta sinh ra... còn có các di mẫu khác nữa..." Tống Đường Hành giải thích, nói đến cuối thì trong lòng chua xót.

Chỗ bọn ta hiếm có người nạp thiếp nên ta nhất thời không nhớ ra.

Nhà lớn thì không dễ quản lý, người trong nhà không hiểu chuyện thì sớm muộn gì cũng sẽ xuống dốc..."

"Nhà ta còn nói Nhị Nha đã phải chịu rất nhiều khổ sở khi ở chỗ các ngươi! Nói ở chỗ các ngươi không có ai để ý tới nàng, huynh đệ tỷ muội ruột đều dẫm lên xương cốt của nàng mà vui đùa ầm ĩ.

Ngay cả nụ cười gượng cũng không giữ nổi.

Chỉ cần làm tròn lễ nghĩa, trò chuyện với người ta, hiểu biết về nhau là được rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu nhà các ngươi vẫn muốn đón người về thì tuyệt đối không có khả năng, hãy nhân lúc còn sớm mà từ bỏ ý nghĩ đấy đi.

Tống Đường Hành chỉ cảm thấy tim mình bị đâm một dao thật mạnh.

Hắn ta nghiêm trang, đĩnh đạc nói những lời này.

Sao lại không trả lời?" Tống Phúc Sơn nói.

Không thể tiếp tục dung túng cho các ngươi có lần thứ hai được đúng không? Người không biết còn tưởng rằng chi nhà các ngươi ức h**p bọn ta đấy!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Bọn họ vốn không biết gì nhiều về chuyện của Tống Anh, nhưng hơn hai năm ở cùng nhau đã dần dần biết được không ít chuyện.

"Như vậy đúng là không ra gì mà. (đọc tại Qidian-VP.com)

"..."

Vậy thì cha ngươi sống sung sướng thật đấy, đã có tức phụ nhi rồi mà còn có tiểu thiếp.

Lúc này, trong lòng Tống Đường Hành thật sự rất khó chịu.

Huynh đệ tỷ muội chính là kiểu dù đánh gãy xương cốt thì vẫn còn liền gân, nên tương trợ lẫn nhau mới phải..."

"Ai, cùng một loại gạo lại nuôi ra trăm loại người.

Sau này tài sản được phân chia thế nào?"

Ta nghe nói tằng tổ phụ của ngươi là người phân rõ phải trái.

Con bé cũng đâu phải đồ vật.

Nhưng cha hắn ta còn sống, tâm lý mất cân bằng của hắn ta cũng không có cách nào bộc lộ ra ngoài, vả lại, chuyện đi cá cược trước đây khiến trong nhà vẫn còn đề phòng hắn ta đến tận bây giờ.

"Cho dù các ngươi là hầu phủ, bọn ta là bá tánh ở quê, nhưng bên dưới vẫn còn một lão tổ tông.

Nàng như vậy thì kết hôn với ai mà chẳng được? Sao có thể cưới một lão già sắp c·h·ế·t chứ? Cha ngươi đúng là kẻ vô lương tâm." Tống Phúc Sơn nói.

Hắn ta là trưởng bối, cố kỵ tâm trạng của vãn bối làm gì?

Chuyện này không phải là thật đấy chứ?" Tống Phúc Sơn hỏi.

Nhưng gia đình lớn như vậy chắc chắn tiêu xài không ít, nuôi tận mười đứa con lận đấy.

Thế nên mới nói... không ai giàu ba họ.

Tống Phúc Sơn gật đầu.

"Hỏi ngươi đấy.

Làm lão Đại đều phải phụng dưỡng cha nương, chiếu cố đệ muội, là người đứng đầu gia đình trong tương lai, nên được chia nhiều hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn ta là lão Đại nên nhận thức rất sâu sắc.

"Dựa theo quy củ, huynh trưởng của ta sẽ được kế thừa tước vị và phần lớn gia tài, kế tiếp là ta, còn thứ tử thì chỉ có thể nhận một ít tiền.

Tống Đường Hành nheo mắt: "Là thật..."

Lần đầu tiên các ngươi đòi người, bọn ta đã cho, nhưng chỉ chớp mắt lại vứt bỏ.

Ta thấy Kim Sơn rất thương con bé. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 676: Đánh gãy xương cốt vẫn còn liền gân