Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Niên Tiểu Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 741: Muốn sống cũng không xong
Từ lúc ba người tới đây cũng chưa qua bao lâu, bọn họ không quen biết ai ở vùng này nên chỉ có thể tự đi hỏi thăm.
Đáng tiếc, còn chưa kịp ra tay thì đã bị những người này bắt lại.
Nghe thấy lời này, sắc mặt của ba người họ lập tức thay đổi.
Còn chưa đổ xong, Hoắc Tứ Tượng đang định tiếp tục thì một người trong số đó vội vàng nói: "Đại nhân tha mạng! Bọn ta quả thực là người của Diên Bình hầu phủ! Lần này tới đây, chỉ là, chỉ là muốn g·i·ế·t một người mà thôi..."
Nhưng vẫn không thắng nổi sức mạnh của người của Hoắc phủ.
Hoắc Tứ Tượng cong môi cười: "Lão tử đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, Hoắc Tứ Tượng, là thủ hạ của Võ Thần Vương.
Hắn không tin mấy lời ngu xuẩn này đâu.
"Các ngươi đã đi từ xa tới đây thì ta cũng nên hết lòng chiêu đãi các ngươi." Hoắc Tứ Tượng cười một tiếng, "Nếu không ngoan ngoãn khai thật thì sẽ bắt các ngươi ăn hết những thứ này, nôn ra cũng phải ăn lại cho hết.
Ban đầu, khi đi đến thôn Hạnh Hoa kia, cũng không biết vì sao mà thôn dân của thôn Hạnh Hoa cực kỳ kín miệng, một khi bọn họ mở miệng nhắc tới hai chữ "Tống Anh" thì đối phương lập tức thay đổi thái độ, cho dù bọn họ nhẹ nhàng hỏi thăm thì vẫn chỉ nhận được ánh mắt xem thường. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Không thành thật." Hoắc Tứ Tượng hừ một tiếng, phái người ra tay.
Thủ hạ của Võ Thần Vương, đây chính là người không thể chọc vào đấy!
Có lẽ là do vận may của bọn họ khá tốt, bọn họ vừa tới thành Dung này thì danh tiếng của Vạn Linh Viên đã lan xa.
Chương 741: Muốn sống cũng không xong
Cách tra tấn của hắn không phải dùng cực hình như những người khác mà là cho người mang tới một đống thứ ghê tởm đặt trước mặt ba người này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đầu có thể rơi, máu có thể chảy nhưng lại hơi không chịu nổi hình ảnh ghê tởm như vậy.
"Khoan đã! Các hạ là người phương nào? Bọn ta tự thấy mình vô tội, dựa vào đâu mà tra tấn bọn ta?!" Ba người lập tức nói.
"Đều là hiểu lầm! Đại nhân, bọn ta thật sự không phải là người xấu, lần này bọn ta phụng lệnh của Hầu gia nhà ta để về quê tặng quà! Không phải sắp tổ chức thi Hương sao? Nghe nói Tống Nhị công tử của một chi ở thành Dung này là tú tài, không chừng có thể đề tên lên bảng vàng, vậy nên..." Đối phương lập tức giải thích.
Mặc dù không biết tại sao Đại tiểu thư lại trở thành chủ nhân của Vạn Linh Viên nhưng dù sao cũng đã tìm được người rồi.
Hoắc Tứ Tượng híp mắt, nhìn ba người này, cười nói: "Hoắc phu nhân là ai cũng không biết mà còn chạy tới Vạn Linh Viên? Xem lão tử là đồ ngốc à? Người đâu, hành hình!"
Ba người cắn chặt khớp hàm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bồi dưỡng một chút, dù sao cũng không c·h·ế·t được."
Hoắc Tứ Tượng trợn trắng mắt.
Cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
May mà Tống gia này có một vị tú tài nổi tiếng, bọn họ theo dõi vị tú tài này, không chừng có thể gặp được Tống Anh. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Các ngươi cứ yên tâm đi, đã rơi vào tay ta thì bảo đảm các ngươi muốn c·h·ế·t không được, muốn sống cũng không xong." Hoắc Tứ Tượng còn rất kiêu ngạo, "Nếu các ngươi thành thật khai báo thì còn có thể dễ chịu hơn một chút."
Chỉ thấy trong chậu có giun bò lúc nhúc, miếng thịt luộc đầy dòi, ngoài ra còn có nhiều thứ kinh tởm hơn...
Nơi đây là đất phong của Vương gia nhà ta, các ngươi lén lén lút lút, vừa nhìn đã biết không phải là người tốt, Vương gia bọn ta có trách nhiệm bảo vệ sự an toàn của toàn bộ bá tánh trong thành!"
Tuy ba người bọn họ là hạ nhân của hầu phủ nhưng ở hầu phủ, ngoại trừ Hầu gia thì ai cũng phải nể mặt bọn họ mấy phần, bọn họ chưa từng nhìn thấy cảnh tượng ghê tởm như thế bao giờ.
Lúc hành quân mấy năm trước đã nghe nói Võ Thần Vương này từng chém c·h·ế·t không ít người, nhất là những kẻ đổ oan cho người của Hoắc gia, sau khi rơi vào tay Võ Thần Vương thì đều bị tra tấn không ra hình người!
Giọng điệu quái dị khiến hắn thật sự trông khá đáng sợ.
Không còn cách nào khác, bọn họ chỉ đành ra tay từ người của Tống gia.
Hao tâm tổn trí mấy ngày, cuối cùng cũng chỉ hỏi ra được chuyện của Tống gia, còn về Tống Anh thì ai nấy đều một mực trả lời rằng không biết, chỉ biết người này không ở trong thôn.
Bị bóp miệng rồi đổ vào một đợt, ngay sau đó, bọn họ nôn đến tối tăm mặt mũi.
Ba người suýt nữa trợn trắng mắt rồi ngất đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.