Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Niên Tiểu Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 747: C·h·ế·t trước mặt ngươi
Tống Anh thở dài.
"Hoắc Nhung kia vốn là người giỏi giang, tháo vát, tiền công nhiều một chút cũng là chuyện bình thường thôi mà..." Tống Lão Căn không hiểu ý của Tống Anh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 747: C·h·ế·t trước mặt ngươi
Khóe miệng của Tống Anh giật giật.
"Được rồi, nhưng khi nào tới kinh thành thì phải viết thư cho ta.
Người cứ yên tâm đi." Tống Anh mặt dày nói.
Lão gia tử nghe xong thì cảm thán: "Hoắc Nhung... vậy mà lại thật sự có phúc phận như vậy sao?"
Thế nhưng, sống trên đời, không thể nào mọi chuyện đều thuận theo ý mình, hơn nữa, ông lão này cũng vì quan tâm nàng mà thôi.
Từ xưa đến nay, nha môn có sáu cổng, có lý mà không có tiền thì chớ vào.
Nếu người không tin thì có thể hỏi ca ca ta, ca ca ta sẽ không nói dối. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ngươi cũng đừng hòng lừa ta.
Có lẽ a gia không biết, Lục gia có người làm quan lớn đấy." Tống Anh lại nói.
"Trước đây, lúc ở nha môn, người đã từng thấy Hoắc đại nhân kia giúp đỡ ta chính là vì Hoắc Nhung.
Sau khi tới nơi, ta lập tức bảo Hoắc Nhung gửi thư về nhà." Tống Anh nhượng bộ một bước.
Hoắc Nhung là chất tử họ hàng xa của Hoắc đại nhân, Hoắc đại nhân này là đương kim Võ Thần Vương, bên cạnh Hoắc đại nhân không còn người thân nào khác, tính ra thì ta và Hoắc Nhung là người thân duy nhất của hắn.
Tống Anh cười gượng một tiếng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nàng tùy tiện tìm người khác giả mạo là được, chẳng lẽ lão gia tử còn có thể nhận ra nét chữ của Hoắc Nhung?
"Nếu thật sự là như thế thì quả thực ta cũng yên tâm hơn một chút..." Trong lòng Tống Lão Căn bớt lo lắng, "Nhưng mà... nếu ngươi muốn người ta chiếu cố mình thì phải tặng chút lễ vật cho người ta để tỏ lòng biết ơn."
Bây giờ, người của Lục gia nhìn thấy ta đều tỏ ra khách khí.
Ngươi không được viết, để Hoắc Nhung viết." Tống Lão Căn nói thêm.
Tống Anh cũng nghĩ kỹ rồi, nàng có thể tự viết bức thư này, sau khi viết xong thì tìm cơ hội nói một tiếng với Hoắc Triệu Uyên, nhờ hắn giúp đỡ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thật ra nàng không cần người khác bảo vệ.
Nếu nàng quá tùy tiện thì khó tránh việc làm tổn thương người bên cạnh.
Nghĩ kỹ lại, chẳng trách mỗi lần Nhị Nha đến gặp nha môn đều luôn thuận lợi.
Nghe vậy, Tống Lão Căn mới gật đầu.
Tống Lão Căn hơi sửng sốt, nếu không có Tống Anh nhắc tới thì ông cũng sắp quên mất người tên là Hoắc Nhung này rồi.
"Ngươi có đồng ý chuyện này hay không?" Lão gia tử ỷ vào tuổi lớn nên vô cùng cứng rắn.
Chẳng qua là, nghĩ tới chuyện lại phải nợ hắn một lần nữa, lần này... vẫn nên dùng tiền mua tình cảm đi!
Lão gia tử nghe thấy vậy thì vui mừng hơn không ít.
Trước đây, Nhị Nha cũng nghèo, nhưng khi đối đầu với Thúy Nhan Trai có tiền có thế như vậy lại có thể thắng kiện, nếu đằng sau không có ai giúp đỡ thì quả thực vô cùng khó khăn.
Vì vậy, nếu ta thật sự gặp nguy hiểm, Hoắc đại nhân sẽ bảo vệ ta.
Nếu rảnh rỗi, ta cũng sẽ đến kinh thành xem thử một chuyến.
Tuy Tống Tuân rất ngạc nhiên khi nghe những gì Tống Anh nói nhưng lúc này cũng không phá đám: "A Anh nói không sai."
"Người thật ghê gớm, còn học được cách uy h**p người khác nữa chứ." Tống Anh thở dài.
Nếu ta phát hiện ngươi lừa ta, hừ, ngươi phải lập tức dọn khỏi kinh thành, quay về nhà! Nếu không, lão gia tử ta sẽ c·h·ế·t trước mặt ngươi!"
"Người yên tâm, trước đây ta đã đưa lễ vật qua cho hắn rồi." Tống Anh đáp.
Nhưng nói ra lời này có thể làm lão gia tử yên tâm, cũng tránh để ông ở lại thành Dung suốt ngày lo lắng, đề phòng rồi nhanh già.
Trước đây, ta theo ca ca ta tới Lục gia chơi, phải chịu chút ấm ức, Hoắc đại nhân biết chuyện thì lập tức ra mặt xả giận thay ta.
Ông ấy đã từng này tuổi rồi, quả thực không cần phải lo lắng hãi hùng theo nàng.
Dù lão gia tử không đồng ý thì nàng vẫn có cách rời đi.
Tống Anh chịu đồng ý chứng tỏ nàng quả thực tự tin rằng bản thân mình sẽ không xảy ra chuyện.
Nếu lúc này nàng không gật đầu, e rằng ông lão này sẽ thật sự không cho nàng đến kinh thành.
Tống Lão Căn thở hắt ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đúng vậy.
Chờ đến khi các ngươi quay về, ta nhất định phải gặp mặt Hoắc Nhung, lúc đó ta sẽ hỏi xem hắn đã viết cái gì trong thư! Vả lại, trong nhà cũng không có quá nhiều chuyện.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.