Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 855: Ác độc

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 855: Ác độc


Chương 855: Ác độc

Chẳng qua là... ta thấy có lẽ tỷ tỷ nhất thời không chấp nhận được chuyện này.

Nhưng nàng ta sai ở chỗ đã nói ra lời trong lòng.

"Cũng không phải chuyện gì ghê gớm, không đáng nhắc tới." Hoắc Triệu Uyên nói.

Mấy ngày sau, Thẩm Sóc Dương nhờ người tìm tới Hoắc Triệu Uyên thì Tống Anh mới biết tin.

Thẩm Sóc Dương cũng rất tán thành đề nghị này.

Tống Anh trừng hắn một cái. (đọc tại Qidian-VP.com)

Muốn khen bản thân mình mà còn quanh co lòng vòng như vậy, có mệt hay không hả?!

"Đúng rồi, không phải ngươi nói nhi tử của Thẩm tướng quân có quan hệ không tệ với ngươi sao? Nếu đã như vậy, ngươi có nói thẳng chuyện lần này với hắn không?" Tống Anh hỏi tiếp.

Biết rõ đầu đuôi mọi chuyện thì sau này mới có thể tránh khỏi việc tỷ tỷ nổi điên một lần nữa.

Năm đó, khi Thẩm Thanh Lạc được đón vào cung, hắn vẫn còn nhỏ, chỉ mới hai, ba tuổi mà thôi, hoàn toàn chưa gặp đích tỷ tỷ này được mấy lần, không hề thân thiết.

"Không sao.

Nếu lời này bị đệ đệ Thẩm Sóc Dương của Thẩm Thanh Lạc nghe được thì e rắng hắn sẽ hô to "Oan quá!".

Tâm địa ác độc như vậy khiến người khác sợ hãi.

"Ngày mai ta sẽ thương lượng với tỷ ấy." Thẩm Sóc Dương gật đầu.

Mấy người Tống Anh ở thôn trang hoàn toàn không biết chuyện này.

Nhưng nếu là người có lòng dạ thuần khiết, không có chấp niệm thì dù có trúng độc này cũng không có phản ứng gì." Hoắc Triệu Uyên giải thích.

Bây giờ ta thẳng thắn nói hết mọi chuyện với hắn sẽ tốt hơn.

"Tình trạng của người trúng độc không khác với khi say rượu là bao, chẳng qua là phóng đại suy nghĩ trong nội tâm, làm ra hành động hơi khoa trương mà thôi.

Tảng đá có gì thú vị chứ? Vẫn là như bây giờ thú vị hơn nhiều.

"Ngươi là vương phi của ta, trước đó nàng ta tính kế ngươi, nếu lúc ấy ngươi trúng độc bị xấu mặt thì cũng là ném mặt mũi của ta đi, đương nhiên không thể tha cho nàng ta được." Hoắc Triệu Uyên lạnh lùng đáp, "Huống hồ, loại độc kia không hề tổn hại đến sức khỏe.

Nhưng nàng không nỡ để Hoắc Triệu Uyên biến thành thần tiên như tảng đá.

Chuyện này không chỉ phải thương lượng với tỷ tỷ mà còn phải đi hỏi thăm bên ngoài.

Chẳng qua là ta không ngờ được nàng ta dám làm như vậy thôi."

"Ngươi không sợ Thẩm Sóc Dương trách ngươi lấy oán trả ơn sao?" Tống Anh tò mò hỏi.

Chính miệng nói cho Thẩm Sóc Dương biết Thẩm Thanh Lạc bị hắn làm hại?

"Một chữ cũng không sót." Hoắc Triệu Uyên bình tĩnh đáp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ta nghĩ tạm thời đừng cho tỷ tỷ ra ngoài thì sẽ tốt hơn, nếu không, lỡ tỷ ấy nói gì sai với bên ngoài..." Thẩm phu nhân nói tới đây thì sợ trượng phu hiểu lầm, "Ý ta là trong nhà đương nhiên sẽ nghĩ cho tỷ tỷ trước tiên..."

"Cũng không biết rốt cuộc tỷ ấy đã làm gì mà khiến Thánh Thượng tức giận nhiều như vậy... Chỉ mong không liên lụy đến người trong tộc." Thẩm Sóc Dương hơi đau đầu, "Có điều, nàng phải vất vả rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đây rốt cuộc là loại độc gì? Sao có thể khiến nàng ta làm ra chuyện này vậy?" Tống Anh rất ngạc nhiên, chẳng trách thuốc độc là đạo cụ quan trọng trong cung đấu, trạch đấu!

Nếu giấu giếm thì sẽ tổn hại tình cảm giữa đôi bên."

Giờ phút này, hai phu thê Thẩm thị cũng rất u sầu.

"Chiêu này của ngươi... tàn nhẫn quá đấy? Hoàn toàn chặt đứt con đường phú quý của nàng ta? Ngươi không sợ nửa đêm cha nàng ta bật nắp quan tài đến tìm ngươi gây phiền phức sao?" Tống Anh ngạc nhiên hỏi.

"Có phải... ngươi từng bị trúng loại độc này rồi không?" Tống Anh cười gượng một tiếng.

Tỷ của ta làm công chúa nhiều năm như vậy, khó tránh việc hơi ngạo mạn."

"Thẩm Sóc Dương tuổi không lớn nhưng đã trải qua không ít việc đời, là người hiểu đạo lý.

Muốn làm vương phi của hắn cũng không phải tội lỗi quá lớn, thậm chí, nếu hắn chưa thành hôn mà Thẩm Thanh Lạc nhắc tới chuyện này thì không chừng Hoàng thượng còn sẽ ân chuẩn.

Tống Anh cảm thấy hình như vẻ mặt của Hoắc Triệu Uyên hơi kiêu ngạo? (đọc tại Qidian-VP.com)

Càng không biết đi xin các thúc bá giúp đỡ!

Nàng ta bị đưa đi, một đứa bé nhỏ xíu như hắn không thể nào ôm nàng ta không buông tay, nhất quyết không chịu rời được đúng không?!

Nếu không thì trước đó nàng ta cũng không dám hạ độc lên người ngươi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lần này, Tống Anh thật sự bội phục hắn.

Muốn g·i·ế·t Tống Anh.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 855: Ác độc