Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu
Niên Tiểu Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 874: Có gì tốt
Lúc ra ngoài, nàng ấy đã nhìn quanh bốn phía, nhìn thấy trên mặt đất có máu nhưng không có thi thể, cái sân kia yên ắng một cách kỳ lạ.
Cũng trách nàng.
"Đã trốn một đêm rồi, bây giờ con cũng đã nghỉ ngơi tốt, cũng nên nói với tổ phụ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì đúng không?" Trung Quốc Công tức giận đến mức dựng râu trừng mắt, "Tiểu tử Tống gia kia có gì tốt? Tuy rằng thi đậu tiến sĩ, cũng đứng thứ tư, nhưng con là tôn nữ của ta, cho dù có kết hôn với người đọc sách thì cũng nên kết hôn với Trạng Nguyên chứ!?"
Nàng ấy có thể khẳng định rằng hôm qua mình đã nhìn thấy Tống Tuân bị người ta đánh.
Đáng tiếc, bây giờ đã muộn.
"..." Tống Anh rất tò mò rốt cuộc Tống Tuân đã nhìn thấy cái gì.
Hơn nữa...
Trong lúc Tống Tuân miên man suy nghĩ thì Cố Minh Bảo ở Quốc Công phủ cũng không khác gì.
Muội muội nhớ mua thêm mấy bao để hai chúng ta cũng dùng để phòng thân."
Tống Tuân thở phào một hơi.
"..." Trung Quốc Công hừ một tiếng, "Rốt cuộc Tống Tuân kia có gì tốt!? Ta nghe ca ca con nói, hắn vai không thể khiêng, tay không thể xách! Yếu đuối vô cùng, còn không bằng muội muội hắn nữa!"
Nhất định rất đau.
Lúc Thập Doanh bay đi, đáng lẽ nàng phải nhắc nhở một tiếng, cho dù muốn cứu người thì cũng không được biểu hiện quá khác thường như vậy, lén lút đánh đấm là được rồi, tuyệt đối không được để lộ nguyên hình.
Tống Tuân nghe vậy thì sắc mặt trở nên nghiêm trọng.
* Hùng hoàng: có tác dụng giải độc, diệt côn trùng, làm khô ẩm và tiêu đờm, tiêu trừ bệnh sốt rét
Càng nghĩ càng cảm thấy kỳ lạ, nhất là vết thương trên người Tống Tuân...
Đến khi nàng ấy ra ngoài, tảng đá lớn kia mới được dọn xuống khỏi người, sau đó thu tiền của những người đứng xem.
Tính như vậy, đại hiệp kia từ trên trời giáng xuống, vừa xuất hiện đã lập tức dọa mọi người bỏ chạy?
Chương 874: Có gì tốt (đọc tại Qidian-VP.com)
Trừ đi thời gian nàng bị nhốt trong phòng...
Trước khi bị người ta kéo vào sân, nàng ấy thấy bên đường có người diễn xiếc, biểu diễn trò đập vỡ tảng đá lớn trên ngực. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tổ phụ, tân khoa Trạng Nguyên đã ba mươi mấy rồi.
Sao nàng ấy lại đột nhiên ngất xỉu chứ? Đến khi nàng ấy tỉnh lại thì trong sân đã không còn ai.
Một roi kia quất xuống, máu thịt lẫn lộn.
Đúng rồi, lập tức cho người đi mua đi.
Một lát sau, hắn nói: "Lần sau gặp Cố cô nương, muội có thể giúp huynh đưa cho nàng một thứ không... À, dùng danh nghĩa của muội muội đưa cho nàng cũng được."
Còn những chuyện khác, người nhà cũng chưa kịp hỏi nhiều.
Tống Anh nghi ngờ nhìn hắn.
Sau đó thấy hắn thần thần bí bí nói: "Chẳng phải đang đầu xuân sao... Bây giờ đang là lúc rắn rết, côn trùng, chuột kiến chạy khắp nơi, cho nên... làm phiền muội muội đưa cho nàng mấy bao bột hùng hoàng để xua đuổi côn trùng.
"Muội muội, muội và Cố tiểu thư có quan hệ rất tốt, bình thường nàng... có gì đặc biệt không? Chẳng hạn như cực kỳ thích... chọc rắn linh tinh..." Tống Tuân hỏi.
Nhưng vì sao sau đó trên người Tống Tuân không hề có bất cứ dấu vết nào?
"Đúng vậy.
Ngoài ra, thời gian cũng không đúng.
May mà nàng ấy tỏ ra mình sợ hãi quá mức nên chỉ bị trách mắng mấy câu mà thôi.
Tống Anh cho người mua thuốc giúp bình ổn tâm trạng về, nấu mấy chén cho hắn uống. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hơn nữa, những người đó cực kỳ xấu xa, còn nhúng roi vào nước muối! (đọc tại Qidian-VP.com)
Không biết do tác dụng của tâm lý hay thuốc này thật sự hiệu quả mà tình trạng của Tống Tuân đã khá hơn trước một chút.
"Nếu có nam tử như muội muội hắn thì con đã sớm gả cho người đó rồi, nào phải kén cá chọn canh nữa chứ..." Cố Minh Bảo bĩu môi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Từ nhỏ nàng đã thường xuyên mơ thấy rắn." Tống Anh không hề giấu giếm.
Ngay cả thời gian đánh nhau cũng không có, thời gian chạy trốn cũng không có!
Người nỡ lòng sao?" Cố Minh Bảo vội vàng nói.
Thật kỳ lạ.
Đang nghĩ ngợi thì Trung Quốc Công và Cố Minh Sơ tới.
Lúc này, Cố Minh Bảo đang nằm nhoài người lên chiếc bàn nhỏ cạnh giường, ngẩn ngơ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.