Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 893: Yêu thương đều là giả

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 893: Yêu thương đều là giả


Không tin thì người nhìn đi!"

Thật ra Tống Anh không tin lắm.

Hắn chơi vui vẻ là được." (đọc tại Qidian-VP.com)

Tống Anh cũng hơi bối rối.

Hai người lại cùng trở về.

Tống Tuân ngẩn ngơ.

Tóm lại là không phải mãnh thú.

Cố Minh Bảo quả thực rất thích gốc hoa đó, định mang về tặng cho tổ phụ đại nhân thân yêu của nàng ấy.

Nàng ấy xuất hiện thêm mấy lần, Tống Tuân sẽ quen dần với nàng ấy.

Ngươi đi tìm mọi người tới đây.

Quần áo trên người Tống Tuân đều bị bụi gai cứa rách, tay cũng chảy ít máu, trông vô cùng chật vật.

Hắn vốn dĩ nghĩ rằng chỉ xin nghỉ hai, ba ngày, nhưng bây giờ thì hay rồi, ít nhất cũng phải một tháng.

Nếu thật sự làm ra chuyện này thì đúng là cách âm phủ không còn xa.

Nghĩ như vậy, Hoắc Triệu Uyên lại cảm thán cho bản thân mình một tiếng.

Mà Thập Doanh chính là thuộc hạ "mạnh" nhất của nàng, cũng đã từng gặp Tống Tuân.

Nếu là một đống sư tử, hổ đứng trước mặt hắn thì e rằng hắn đã mất mạng từ lâu rồi.

Nghe thấy lời này, thỏ tinh lập tức chạy đi gọi mọi người tới đây. (đọc tại Qidian-VP.com)

Yêu quái đáng sợ nhất mà hắn nhìn thấy hôm qua chắc hẳn là một con rắn trắng lớn và nhện.

Ta thật sự, thật sự đã nói rõ ràng với hắn.

May mà một số tân khoa tiến sĩ như hắn phải về nhà tế tổ, một số khác cũng sẽ bận chuyện khác nên nhập sĩ muộn một chút cũng là bình thường, nhất là vị trí của hắn cũng không phải vô cùng quan trọng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau đó, hắn dốc hết can đảm tìm một yêu quái tới đây: "Hôm, hôm qua vẫn chưa vẽ tranh xong.

"Cũng phải." Tống Anh gật đầu, "Vậy không cần phải xen vào việc của hắn.

Tống Tuân đột nhiên cảm thấy chuyện này nhất định do yêu quái kia làm.

Ta tiếp tục... vẽ tranh cho các ngươi nhé?"

Nếu muốn chữa khỏi nỗi sợ của hắn thì có lẽ phải cần đến liều thuốc mạnh.

Hơn nữa, tính tình Tống Tuân trông có vẻ yếu đuối nhưng trên thực tế lại là người kiên cường.

Với sự hiểu biết của nàng về Thập Doanh, nhất định nàng ấy sẽ dùng cách uy h**p.

"Hoắc Vương gia, không phải hôm qua người cũng nhìn thấy yêu quái sao? Sao lại không sợ vậy?" Tống Tuân không nhịn được mà tìm tới Hoắc Triệu Uyên, hỏi một câu.

Sau khi trở về, Tống Tuân thở dài.

Cố Minh Bảo hơi áy náy: "Đa tạ ngươi, Tống Đại ca."

Từ đó, chuyện chấp nhận sự thật rằng trên đời này có yêu quái nhất định sẽ không còn khó khăn như vậy nữa.

"Ca ca ta làm sao vậy?" Tống Anh cau mày, "Chẳng lẽ định dùng số hùng hoàng ít đến đáng thương của hắn để tiêu diệt toàn bộ nhóm tiểu yêu quái của ta sao?!"

"Chúng ta đi đến hậu viện đi, tiền viện này... không tiện lắm." Tống Tuân lo lắng những yêu quái này bị Tống Anh và Cố Minh Bảo nhìn thấy.

Nhưng dù đáng sợ thì đó cũng chỉ là động vật nhỏ.

Ở thôn trang không có người ngoài nên dù có người nhìn thấy thì cũng sẽ không nói gì.

Nghĩ như thế, trong lòng Tống Tuân thoải mái hơn nhiều.

"Không sao, chuyện này không khó." Tống Tuân cười cười, đơn giản hơn việc cùng ăn cùng ngủ với yêu quái nhiều.

Cách đó không xa quả thực có một gốc hoa lan, chẳng qua là vị trí hơi khuất, xung quanh có bụi gai, không dễ hái lắm.

Hai người này đều là tiểu cô nương, nếu nhìn thấy thứ đáng sợ như vậy, nhất định sẽ không chịu nổi.

Tống Anh nói nàng thương ca ca không phải là giả đấy chứ? Bây giờ Tống Tuân sợ yêu quái như vậy mà lại phá lệ tiếp xúc với yêu quái, vậy mà nàng không hề quan tâm chút nào?

Còn Thập Doanh khi bay về bên cạnh Tống Anh đã liên tục bảo đảm: "Người yên tâm đi.

Hoắc Triệu Uyên đột nhiên hơi đồng cảm với Tống Tuân. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lá gan của hắn bây giờ đã lớn hơn trước đây rồi.

Khóe miệng của Hoắc Triệu Uyên hơi cong lên: "Chẳng qua chỉ là một vài con vật biết thuật biến hóa mà thôi, có gì lạ chứ?"

Bây giờ cơ thể không khoẻ, quan trên cũng sẽ thông cảm mấy phần.

Hắn thần thần bí bí gọi gần hết yêu quái vào hậu viện.

Nghĩ như vậy, hình như cũng không sai.

Hắn nghi ngờ yêu quái Tống Anh này không có trái tim. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tống Tuân không hề ngốc nghếch." Hoắc Triệu Uyên nói.

Nhưng sở dĩ nàng đồng ý để nàng ấy làm như vậy là bởi vì đôi khi uy h**p cũng có chỗ tốt của uy h**p.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 893: Yêu thương đều là giả