Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 54

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 54


Trì Ý hôn trên mặt anh thêm một cái, trả lời, “Vẫn luôn biết vậy.”

Trì Ý không ngờ mũi Tiếu Chỉ Hàn thính như c·h·ó vậy, gật đầu một cái, đột nhiên nghĩ tới lời Tô Tỉnh Tỉnh vừa nói, lúc Tiếu Chỉ Hàn khởi động xe đi thì cô cười nói.

Rốt cuộc bà cũng nhớ tại sao thấy ngoại hình Trì Ý quen quen rồi.

Buổi chiều, khi đi dạo sân trường với các lãnh đạo, Chu Yên cảm thấy ngoại hình nữ sinh đứng cạnh mình giới thiệu hơi quen quen, nhưng không nghĩ ra rốt cuộc đã gặp ở đâu.

Hại bà lúc trước còn tưởng đó là bạn bè trêu nhau.

“Ferrari giá mở bán 500 vạn, không chừng bên trong là một ông già tám mươi đấy.”

“Tô Tô nói anh là cha già của em, trước em còn chưa nhận thấy, giờ có một chút cảm giác rồi,” Cô quay đầu nhìn anh, “Quả thật là hơi giống.”

Khi đến trước dãy phòng học, Trì Ý vừa mở cửa, còn chưa kịp xuống xe thì Tiếu Chỉ Hàn đã cởi dây an toàn ra, đỡ cô bước xuống.

Trì Ý chớp mắt nhìn anh, nói một cách đứng đắn, “Em không biết anh đang nói cái gì, người vừa nãy nói chuyện với anh là em một giây trước, người hiện đang nói chuyện với anh là em bây giờ, trí nhớ của em một giây trước và em bây giờ không hề tương thông.”

Tiếu Chỉ Hàn đứng dưới kí túc xá nữ một hồi đã hấp dẫn không biết bao nhiêu sự chú ý.

Dãy nhà bốn tầng không thể so với những dãy nhà lớn, ở trong không có thang máy, Tiếu Chỉ Hàn chỉ có thể cõng Trì Ý leo cầu thang.

Không đợi Tô Tỉnh Tỉnh đỡ Trì Ý tới, Tiếu Chỉ Hàn đã bước nhanh về phía trước, kéo Trì Ý vào ôm trong ngực.

Chứng cứ Trì Ý đã để trước mặt, giáo viên hướng dẫn cũng gần như tin hẳn, vội trấn an Trì Ý, đồng thời tỏ ý mình sẽ tìm hiểu chuyện này.

Sau khi hoàn thành kì thi đại học hai tháng, Tiếu Chỉ Hàn đi thi bằng lái ngay, sau đó ba anh chuyển vào tài khoản anh mấy triệu để mua xe, Chẳng qua ra ngoài hay kẹt xe, cho nên xe này chịu xếp xó, cũng chưa được lái mấy lần, không ngờ lần này gặp dịp Trì Ý bị thương, bởi vậy phát huy được công dụng.

Chu Yên nói chuyện với các lãnh đạo, chắc đã quên mất chuyện mai mối Trì Ý với con trai mình, sau không đề cập nữa.

Trì Ý luôn không quá hứng thú với loại chuyện này, cô chỉ bận rộn quan tâm chuyện của mình, chỉ khi Tô Tỉnh Tỉnh vô tình lướt đến bài viết này mới đưa cho Trì Ý xem.

Người sáng suốt vừa nghĩ một chút liền biết chuyện gì đang xảy ra.

Vị lãnh đạo ở bên cạnh là bạn học cũ của Chu Yên, nghe thấy vậy bèn hỏi, “Không phải lúc trước quyết định cho xuất ngoại du học sao?”

Khi cô vừa nói theo Tiếu Chỉ Hàn, không khí thở ra kết thành một luồng sương trắng, Trì Ý thấy vậy thì than thở, “Thời tiết lạnh đến vậy rồi sao, thở ra hơi trắng rồi.”

Trì Ý vẫn luôn đợi ở trong hội trường, nghe âm thanh bên ngoài còn tưởng chuyện gì xảy ra, đến khi Tiếu Chỉ Hàn gọi điện thoại tới, Trì Ý mới biết bên ngoài đang mưa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô hít sâu một hơi, nói với giáo viên hướng dẫn, “Hướng dẫn Lưu, em có có thể mượn máy tính dùng một chút được không ạ?”

Chu Yên nhìn cô một cái, “Không sao, biết thêm mấy người nữa vòng giao tiếp sẽ rộng thôi.”

“Dù gì cũng thi được vào đây rồi, thành tích khẳng định không kém, sao có thể hư hỏng vậy chứ.”

Lần đầu tiên Tiếu Chỉ Hàn thấy Trì Ý kinh sợ đến vậy, không khỏi thấp giọng cười.

Trì Ý đặt cằm lên vai anh, nói không biết.

Sau khi anh làm xong, không nhịn được hôn lên môi Trì Ý.

Trì Ý còn chưa lên tiếng, Tiếu Chỉ Hàn đã cởi áo khoác ra, khoác lên người Trì Ý, đặt cây ô vào tay Trì Ý, ngồi xuống trước mặt cô, “Lên đây đi, anh cõng em về.”

“… Em thấy anh bị điên rồi.” Trì Ý có chút tức giận, cô yêu đương vào làm gì, ngày càng hồ đồ, bây giờ ăn nói cũng để Tiếu Chỉ Hàn chiếm tiện nghi.

Biết được Trì Ý không bị loại khỏi danh sách tình nguyện viên, trên diễn đàn lại thảo luận kịch liệt.

Lúc Trì Ý được Tô Tỉnh Tỉnh đỡ xuống lầu thì thấy Tiếu Chỉ Hàn đang đứng ở cách đó không xa, dựa vào thân xe màu đen đợi cô.

Nhìn dáng vẻ kia của anh, Trì Ý có cảm giác Tiếu Chỉ Hàn đang như Trư Bát Giới cõng vợ.

“Là em đấy.” Tiếu Chỉ Hàn không biết xấu hổ mở miệng.

Hôm nay Trì Ý mặc hoodie màu xanh khói, bên trong còn có áo len bó, hoodie hơi lớn, cổ áo cũng rộng thùng thình, để lộ chiếc cổ thon dài trắng nõn.

Ở cửa bãi đỗ xe có ánh đèn chiếu thẳng tới.

Chu Yên xuất thân từ khoa Công pháp quốc tế, lại đang hoạt động mạnh trên võ đài ngoại giao mấy năm nay, hai giờ diễn thuyết được bà làm cho vừa sinh động vừa thú vị.

A a, ngoài trừ hâm mộ ghen tị ra còn có thể nói gì.

Bên kia Trì Ý vẫn còn đang giới thiệu, Chu Yên nhìn thẻ công tác đeo trên người Trì Ý, đi theo nói, “Bạn Trì Ý này, chúng ta đã gặp nhau ở đâu chưa nhỉ? Tôi cảm thấy dáng dấp bạn hơi quen.”

Tiếu Chỉ Hàn thấp giọng ồ một tiếng, thản nhiên đưa tay lên sờ tóc Trì Ý, “Con gái ngoan, mau gọi ba đi.”

Tiếu Chỉ Hàn ngẩng đầu nhìn phòng học trên lầu, anh đã xem thời khóa biểu của Trì Ý, hình như cô học ở tầng bốn trên cùng.

Trì Ý rất giỏi cãi cùn, lúc này Tiếu Chỉ Hàn tự biết mình không nói lại cô.

Tiếu Chỉ Hàn ngồi xuống trước mặt Trì Ý, đợi cô leo lên lưng mình thì đứng dậy bước đi lắc lư.

Tiếu Chỉ Hàn nhìn Trì Ý, “Không phải em vừa nói vậy sao?”

Tiếu Chỉ Hàn đỗ xe ở bãi cách đó không xa, anh cõng Trì Ý đi từ từ đến chỗ đó.

Sự kiện Tiếu Chỉ Hàn lái xe đưa Trì Ý đi học đã qua khoảng ba, bốn tuần rồi, sớm không bạo muộn không bạo, cứ nhằm lúc này bạo, nhìn thấy người và xe của Tiếu Chỉ Hàn, trong lòng phần lớn đã đoán được “nữ sinh viên đại học” trong bài viết là ai.

Tố chất thân thể của Trì Ý rất tốt, vả ngày ngày nào cũng được Tiếu Chỉ Hàn bôi thuốc đúng giờ, một tuần trôi qua, cô đã hồi phục gần hoàn toàn.

Trì Ý à một tiếng, sau đó nhảy lên lưng của Tiếu Chỉ Hàn.

Trì Ý không nói gì, cô cảm thấy mình mặc vậy là nhiều rồi.

Tiếu Chỉ Hàn chỉ nhìn cô thật sâu một cái, không nói gì nữa, với tay kéo dây áo hoodie của Trì Ý.

Nữ sinh cau mày, véo eo của anh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu quan hệ yêu đương bình thường, chỉ vì nhà có chút điều kiện mà bị người ta cho đó là quan hệ bao nuôi thì thứ cho em không thể ừ bừa với tư tưởng của một số sinh viên trường ta, thậm chí em cảm thấy có lẽ đầu óc cô ta có vấn đề rồi, chứng vọng tưởng không nhẹ.” Nói xong lời cuối cùng, giọng của Trì Ý bất ngờ lạnh đi.

Không chừng trong đầu anh còn đang suy nghĩ phải ăn cô thế nào mới ngon cơ.

Tiếu Chỉ Hàn sợ cô bị lạnh, kéo dây áo hoodie của cô cho kín rồi cột nơ bướm.

Trì Ý nghĩ như vậy bèn nói, “Lúc trước em học cấp ba ở Nam Thành ạ.”

Vẫn chưa tới tám giờ, nhưng trước phòng học vẫn có lác đác vài người đi ngang, thỉnh thoảng lại quay sang nhìn Tiếu Chỉ Hàn và Trì Ý. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đến khúc cua lên tầng ba, Tiếu Chỉ Hàn đột nhiên hỏi, “Trưa nay em muốn ăn gì?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Việc Trì Ý bị thương nhẹ trong mắt Tiếu Chỉ Hàn không khác gì đại sự trời sập xuống, anh vốn muốn tìm một chiếc xe đạp đưa Trì Ý đi học, nhưng nghĩ đến xương cốt trăm ngày không vận động, cuối cùng lựa chọn lái xe.

Nhìn tướng mạo trong hình, Trì Ý nhớ được mang máng đó là ai trong lớp mình, hình như người đó cạnh tranh suất tình nguyện viên với cô.

“Bạn trai, anh tốt quá.”

“Trì Ý học Công pháp quốc tế ấy à, tôi thừa nhận thành tích của cô ta tốt thì tốt, nhưng tại sao chuyện tốt nào cũng đến lượt cô ta thế, nói sau lưng không một ai tin.”

Khó trách.

Nhắc đến con trai, Chu Yên bỗng nói nhiều hơn, “Con trai tôi học ở đại học kế bên, nếu rảnh rỗi thì làm quen một chút, đều từ một trường cấp ba mà ra, lên đại học cũng gần, quen thêm mấy người bạn cũng không phải chuyện gì xấu.”

“Vậy chúng ta là đồng hương rồi, bạn còn học Công pháp quốc tế, là học muội của tôi.” Chu Yên ngừng một lát rồi lên tiếng, “Bạn học trường cấp ba nào nhỉ, con trai tôi cùng tuổi với bạn, không chừng hai người lại quen nhau.”

Sân trường yên tĩnh không có mấy người, chỉ có tiếng lá cây trên đường Tiếu Chỉ Hàn cõng Trì Ý.

Tiếu Chỉ Hàn quay đầu nhìn xuống đôi giày của Trì Ý, “Em đeo giày cao gót không dễ đi.”

Trì Ý nghe vậy, thừa nhận Tiếu Chỉ Hàn nói không sai, cũng không tiện phản bác, đành lái sang chuyện khác, “Sao xe của anh có tài xế lắm lời thế? Công ti đâu rồi, em muốn khiếu nại.”

Sau khi Trì Ý yên vị ở chỗ bên cạnh ghế lái thì hạ kính xe xuống, nhìn về phía Tô Tỉnh Tỉnh, “Tô Tô, cậu cũng lên xe chứ?”

Trì Ý hơi nghi ngờ, quay đầu nhìn Tiếu Chỉ Hàn, không ngờ đúng lúc đó Tiếu Chỉ Hàn cũng nghiêng người đến gần cô, Trì Ý không trở tay kịp, sợ hết hồn, rụt người lại tận cửa sổ.

Lúc đầu bà còn muốn giới thiệu hai người cho nhau, không ngờ tình cảm bọn họ đã tốt thế này rồi!

Trì Ý ôm cổ Tiếu Chỉ Hàn, bỗng thấy cảm giác an toàn không nói nên lời.

Quần chúng ăn dưa: “…” Quá kiêu ngạo.

Sau khi ra trường, tám phần mười sinh viên đều vào bộ Ngoại giao quốc gia, lần này trưởng ban phiên dịch bộ Ngoại giao Chu Yên về trường diễn thuyết, đây là cơ hội cực tốt để cọ xát, ai chẳng muốn nắm cơ hội thật chặt, vậy mà số người để tiếp đãi chỉ vỏn vẹn được vài.

Trì Ý ôm chặt Tiếu Chỉ Hàn, hơi nhíu mắt nhìn về phía đèn xe.

Trì Ý không lên tiếng nữa.

Người xem kịch không ít, không biết xuất phát do đâu mà nói như vậy. Cũng có những người biết Trì Ý nói thay cô, có điều chỉ là số ít.

Anh và một nữ sinh rất cao đứng cùng nhau, lúc ống kính chụp thì đúng lúc anh đưa tay lên đầu nữ sinh kia, môi cười tươi.

Sao bà không biết con mình tìm được bạn gái xuất sắc vậy từ lúc nào nhỉ!

Chương 54

“Hướng dẫn Lưu, người đăng bài và em có tồn tại mối quan hệ cạnh tranh, em có lí do nhận định cô ta đăng bài nhằm ác ý bôi đen em, vả lại,” Trì Ý mở hình trong điện thoại ra, tất cả đều là hình cô chụp với Tiếu Chỉ Hàn từ cấp ba đến bây giờ, “Người lái xe là bạn trai em, học ở trường kế bên, mấy ngày đó em không tiện đi lại, các bạn khác, bao gồm cả bạn cùng phòng em cũng thấy anh ấy lái xe.”

Tiếu Chỉ Hàn cõng cô, cẩn thận để cô không rơi xuống, “Em còn mặc ít như vậy.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Trì Ý vòng tay qua cổ Tiếu Chỉ Hàn, cầm ô trong tay che kĩ mình và Tiếu Chỉ Hàn.

Chu Yên nhớ lại tướng mạo của Tiếu Chỉ Hàn, chợt vỗ đùi mình, khiến thư kí đi theo bên cạnh sợ hết hồn.

“Xin lỗi, không ngăn được nhà bạn trai có tiền, khiến mọi người hiểu lầm rồi.”

Tiếu Chỉ Hàn nghiêng đầu kề vào cô, “Bây giờ mới biết anh tốt à.”

Trì Ý nhìn xung quanh, lại nghĩ đến lát nữa Tiếu Chỉ Hàn cũng có tiết, bèn gật đầu.

Buổi sáng hôm đó Tiếu Chỉ Hàn tới đón cô đi học, Tô Tỉnh Tỉnh cũng đã thấy xe của Tiếu Chỉ Hàn, tuy biển số xe trong hình bị che nhưng vẫn nhận ra được dáng xe là xe thể thao.

“Hả?” Trì Ý hơi giật mình, nhìn màn mưa đen nghịt, “Mưa lớn đến vậy sao?”

Trì Ý nhìn anh từ trên xuống dưới, trên mặt còn thiếu nước viết lên, “Có thể, đương nhiên anh có thể”.

Các cô vừa ăn bánh mì với sữa bò ở kí túc xá xong, chắc Tô Tỉnh Tỉnh cũng sắp đi đến lớp luôn.

Trước khi tiếp đãi, Trì Ý đã sớm tra kĩ các tài liệu liên quan đến Chu Yên, biết bà là người Nam Thành, chắc từng tình cờ gặp cũng nên.

“Tránh cái gì, anh còn có thể ăn em nữa sao?”

Sao con trai bà có thể đi đùa giỡn với một nữ sinh không có liên quan được.

Trùng hợp thay, gần đây trường học có cựu học sinh về trường làm diễn thuyết, Trì Ý được chọn l*m t*nh nguyện viên tham dự tiếp đãi.

Khi đến gần, Tiếu Chỉ Hàn nhìn chiếc váy dài Trì Ý mặc trên người, nhíu mày một cái, “Em xinh đẹp làm c·h·ế·t người rồi.”

Trì Ý coi như không thấy. Cô không sợ bị người ta bàn tán, dù gì đây cũng là bạn trai cô, yêu đương quang minh chính đại, không có phạm pháp.

Chuyện số người tình nguyện viên cô cũng chẳng quan tâm lắm, có điều đem mối quan hệ bạn trai bạn gái của cô với Tiếu Chỉ Hàn nói thành được bao nuôi, Trì Ý thật sự không nhịn được.

Lúc bà dọn dẹp phòng thì thấy ảnh lớp lúc Tiếu Chỉ Hàn tốt nghiệp cấp ba.

Anh cõng cô lên sẽ nhanh hơn đỡ cô từ từ lên nhiều.


Chuyện này còn bị người ta thổi đến tận tai viện trưởng học viện của Trì Ý. Cùng ngày hôm đó, giáo viên hướng dẫn đi tìm Trì Ý nói chuyện.

Dù gì thì cô đã xuất sắc đến quá đáng, người ta nhất định sẽ không thừa nhận bạn trai cô vừa có tiền vừa có nhan sắc, bọn họ tình nguyện chê bai người khác để bù đắp sự đáng thương của mình bằng cảm giác ưu việt.

Vào ngày thứ hai bài viết còn nóng hổi, Trì Ý trực tiếp up hình tốt nghiệp chung của cô với Tiếu Chỉ Hàn, còn cả giấy đăng kí xe Ferrari lên.

Trì Ý biết Chu Yên cũng từng học Công pháp quốc tế, sau đó thi vào bộ Ngoại giao, từng bước ngồi lên vị trí trưởng ban, vậy thi mối quan hệ cùng khoa này không thể phủ nhận, cô trả lời, “Cấp ba Nhất Trung của Nam Thành ạ.” Có lẽ sợ Chu Yên nhận xét gì, Trì Ý bổ sung, “Lớp mười một em mới chuyển đến Nhất Trung Nam Thành, vòng giao tiếp hơi hẹp, ngoài bạn cùng lớp em chẳng biết mấy người.”

Không phải chuyện Tiếu Chỉ Hàn lái xe thể thao đưa cô đi học tình cờ đụng phải chuyện tình nguyện viên này, chẳng qua có người muốn mượn cớ hại cô mà thôi.

Mặc dù Tô Tỉnh Tỉnh là một cô gái, nhưng không hiểu sao trong mắt anh lại thấy hơi chướng mắt.

“Anh cõng em lên nhé.”

Nghe Trì Ý nói vậy, Tô Tỉnh Tỉnh nhìn Tiếu Chỉ Hàn vừa mở cửa xe ra, sau khi hai người im lặng nhìn nhau, cô cúi đầu nhìn về phía Trì Ý, “Không cần, lát tớ phải đi photo một phần tài liệu để lát tan học đưa cho giáo viên đoàn ủy luôn.”

Trì Ý gật đầu nói được, “Vậy chúng tớ đi trước nhé.”

Chạng vạng tối thứ năm là lúc bắt đầu thời gian diễn thuyết.

Sinh viên trong trường không ai không có tinh thần hóng hớt, nhiệt độ của bài viết này lập tức được người ta liên tục đẩy lên.

Đó là bạn gái nó mà!

“Người được bao nuôi có tư cách gì mà được chọn l*m t*nh nguyện viên, đúng là mất mặt trường ta.”

Trì Ý không ngờ Chu Yên sẽ chủ động mở lời với cô, dù gì thì nãy đi một đường, trừ phát biểu với các lãnh đạo, ngay cả một ánh nhìn Chu nữ sĩ cũng chưa cho cô, nghĩ đến hình tượng mặt lạnh và miệng lưỡi sắc bén của bà trên ti vi, Trì Ý bình thường trở lại, ai biết bà vừa mở miệng liền hỏi vấn đề này.

Anh chỉ nhìn Trì Ý một cách sâu xa, “Được thôi, biết em yêu anh là được rồi.”

Tiếu Chỉ Hàn biết Trì Ý không mang ô, nói muốn tới đón cô, Trì Ý không cản được anh, đành phải đồng ý.

Một hai năm như vậy, càng ngày Trì Ý càng quen với mấy việc tra IP như thế này, không tới mấy phút cô đã tra ra được địa chỉ IP của người đăng bài viết, còn mò được tài liệu về cô ta.

“Có vị sữa, có phải sáng nay em uống sữa không?” Tuy anh đang hỏi, nhưng lại dùng giọng điệu trần thuật.

Nhưng mà chắc Tiếu Chỉ Hàn sắp viết được một quyển sách, tên “có một loại lạnh tên là bạn trai bạn cảm thấy bạn lạnh”.

Edit: Kai’sa Team

“Làm chuyện ác ý như vậy vào thời kì mấu chốt có các hoạt động của trường, đúng là không cân nhắc cho trường chút nào.

Lúc buổi diễn thuyết kết thúc, bên ngoài đột nhiên đổ mưa như thác.

Nhưng mà có một chuyện bỗng xảy ra trước đó. Trên diễn đàn trường đột nhiên xuất hiện một bài viết ngay tại trang đầu, tên là “Nữ sinh viên đại học bây giờ được bao nuôi cũng quang minh chính đại vậy sao”.

Cô cụp mắt nhìn xuống ống quần ướt hơn phân nửa của Tiếu Chỉ Hàn, đột nhiên hôn lên má anh một cái, sau đó cọ vào gáy anh, hơi thở ấm áp phả vào mặt Tiếu Chỉ Hàn.

Lái xe ở trường đại học quả thật rất bình thường, thậm chí nhiều người ngay ngày đầu đi học cũng lái xe tới, nhưng đây là xe thể thao, cụ thể hơn là Ferrari 599, giá bán gần 500 vạn, cho nên có vẻ hơi khác thường.

“Định cho xuất ngoại du học, cái thành tích đó của nó cậu cũng biết mà, trừ xuất ngoại còn biết làm sao,” Chu Yên cười một cái, “Không ngờ bỗng dưng nó lại biết phấn đấu, thi một lần liền đậu đại học, tuy điểm số chỉ hơn điểm sàn một hai điểm, dù gì nó cũng không muốn xuất ngoại.”

Trì Ý ở một bên im lặng nghe, không nói gì.

Chu Yên ngồi trên xe, nhìn qua kính chắn gió thì thấy Tiếu Chỉ Hàn và Trì Ý cách đó không xa.

So mặt dày thì Tiếu Chỉ Hàn lợi hại hơn một chút.

Chặng đường mười phút, Tiếu Chỉ Hàn lái xe chỉ dùng ba phút.

Bóng người Tô Tỉnh Tỉnh sắp mờ hẳn mà Tiếu Chỉ Hàn vẫn chưa chịu khởi động xe.

Trì Ý đứng dưới mái hiên, thấy Tiếu Chỉ Hàn đang xòe một chiếc ô màu đen đi từ xa tới.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 54