Đường Đến Vinh Quang
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 30: Ban huấn luyện U17 mùa giải mới
Sáu vị trong ban huấn luyện này, ngoại trừ trợ lý huấn luyện viên trưởng Marc là từ bên ngoài mới chuyển tới sau khi huấn luyện viên Parker lên nắm quyền, thì còn lại những người kia đều là ban huấn luyện cũ do huấn luyện viên Peter để lại, không có sự thay đổi nào khác.
Chương 30: Ban huấn luyện U17 mùa giải mới
Với phiên bản sách chưa hoàn thiện này, chỉ có đội chính Boulogne mới có thể nhìn thấy mặt các cầu thủ cụ thể. Bọn họ chính là lực lượng chính, là nòng cốt và bộ mặt của câu lạc bộ, hiển nhiên là được cập nhật đầu tiên.
Từ đội chính Boulogne, đến Boulogne U17 và danh sách đội Học viện, bên trong đều có liệt kê tới.
Làm quản lý không ít năm, đây là lần đầu tiên ông nghe có một cầu thủ trẻ từ học viện đi lên nói ra yêu cầu này.
“Thưa thầy, em có việc này muốn hỏi, không biết thầy giúp em được không?” Phong ký tên mình vào biên bản nhận trang thiết bị thi đấu, nhìn quản lý Laurent, hỏi.
“Em còn có chuyện gì?”
Bên trong ngoài giới thiệu tình hình thi đấu, các giải đấu mà câu lạc bộ Boulogne sẽ tham dự trong mùa giải này, còn có giới thiệu các mặt nhân sự của đội.
Huấn luyện viên thể lực Henry.
Thế nhưng bóng đá chính là khắc nghiệt như vậy, nếu không tiến về phía trước, chắc chắn sẽ bị đào thải.
Ban huấn luyện sáu người do huấn luyện viên trưởng Parker dẫn dắt.
“Đây là quần áo dùng cho luyện tập. Mỗi người hai bộ quần áo tập, một áo bib training.”
“Ở đây là các trang thiết bị do câu lạc bộ cấp phát cho mỗi mùa thi đấu. Em nhận lấy rồi chút nữa ký tên vào biên bản là được.”
‘Có lẽ mùa giải này, lối chơi của đội cũng sẽ có sự khác biệt so với những mùa giải trước dưới thời huấn luyện viên Peter cũng nên.’ Phong thầm suy đoán.
“Em cảm ơn thầy.” Phong mừng rỡ nhận lấy quyển sách, cẩn thận cất vào chung với đồng phục.
“Để xem nào, Nguyễn Trung Phong… số 17. Laurent vừa nói, vừa đưa tay thoăn thoắt lục lọi, sau đó lấy xuống hai bộ quần áo đưa cho Phong ôm vào lòng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Những ngày sau đó, ở nhà ngoài các công việc thường nhật, mỗi khi rãnh rỗi, Phong liền sẽ đem quyển sách nhận được ở chỗ thầy Laurent ra đọc.
Bốn tân binh từ học viện đôn lên gồm có Phong, Tiago, Jack và Raphael.
Nhìn thấy cả đội Học viện mười hai người mà chỉ có bốn người được đôn lên đội A, trong lòng Phong có chút thổn thức.
Quản lý Laurent trạc tuổi chừng ngoài bốn mươi, dáng người cao ráo được ôm lấy bởi một bộ vest mới cáu, tóc muối tiêu vuốt ngược láng bóng, đeo kính gọng vàng, trên người lúc có lúc không truyền đến mùi nước hoa thoang thoảng.
Quản lý Laurent dắt Phong đi qua mấy dãy nhà, cuối cùng dừng lại trước một căn phòng rộng rãi sạch sẽ ở tầng hai, tằng hắng hai tiếng, gõ cửa ba cái rồi mới mở cửa phòng bước vào.
Không biết một loạt động tác kỳ quái vừa rồi của quản lý Laurent có ý nghĩa gì. Chẳng lẽ là một loại quy định lập dị nào đó của câu lạc bộ?
Phía trên cửa phòng có một bảng in ba chữ “Phòng Hậu Cần”.
Đi qua nghiên cứu mấy ngày, Phong rốt cuộc nắm được tổ chức của đội U17 của mình hiện tại.
Quản lý Laurent nghe vậy, nhìn lại Phong từ trên xuống dưới.
“Đây là giày thi đấu dùng cho có tự nhiên, đây là giày dùng cho sân cỏ nhân tạo. Em đi cỡ chân số mấy?”
Phong đi theo sau, trên đỉnh đầu hiện lên mấy dấu chấm hỏi.
Không có con đường nào khác.
Bác sĩ thể thao Sophie và quản lý đội Laurent.
Huấn luyện viên thủ môn Lucien.
“Ha ha, tốt.” Quản lý Laurent cười cười.
Tổng cộng trong hai mươi ba cầu thủ của U17 Boulogne mùa này, có đến gần phân nửa là tân binh.
“Đây là tất và bọc ống đồng, mỗi người hai đôi tất, một đôi bọc ống đồng.”
Cũng vì vậy mà đội hình U17 hiện tại cũng gần như mới mẻ hoàn toàn. Ngay cả huấn luyện viên trưởng cũng thay đổi. Về mặt nào đó có thể coi như là bình cũ rượu mới. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đây là đồng phục áo khoác giữ ấm của đội.”
Ngoại trừ bốn tân binh từ Học viện chuyển lên, còn có sáu cầu thủ trẻ từ bên ngoài chuyển tới.
Còn lại đội U17 và đội Học viện thì lại chưa có thông tin đầy đủ nhất có thể. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đây là quần áo thi đấu chính thức của em trong mùa giải này. Mỗi mùa, em sẽ được phát bốn bộ áo đấu, sân nhà hai bộ, sân khách hai bộ. Bảo quản cho tốt. Nếu như mất mát là phải bù tiền để mua mới. Nếu bị hư hao do rách hoặc sự cố thi đấu sẽ được cấp phát lại miễn phí, nhưng phải nộp lại đồ đấu cũ.”
Nghĩ đến đây, Phong khép lại sách, chậm rãi tiêu hóa lượng thông tin có được trong đầu.
“Đây là thẻ cầu thủ của em, ra vào sân cần có thẻ này, đừng có làm mất.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Người ngoài nhìn sơ qua nếu không biết còn tưởng đây là vị lãnh đạo cao cấp nào đó của câu lạc bộ.
Đội U17 Boulogne cấu trúc tương đối đơn giản, gồm có ban huấn luyện sáu người và hai mươi ba cầu thủ trẻ.
Dù sao cũng là đồng đội trong suốt một năm trời, nếu nói không có chút tình cảm nào thì là giả.
Nhìn kỹ, Phong phát hiện một chuyện thú vị.
Sáu cầu thủ mới chuyển tới Phong cũng đọc sơ qua, nhưng đều chỉ thấy những cái tên lạ lẫm không có chút ấn tượng nào.
“Dạ em đi 39.5” Phong đáp. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ừm, 39.5…đây rồi. Em thích màu gì?”
Thậm chí có nhiều cầu thủ cả đời chỉ quanh đi quẩn lại sử dụng một dòng giày duy nhất, chính là muốn duy trì ‘cảm giác quen chân’ khi thi đấu. Thứ mà có thể trong khoảnh khắc nào đó quyết định cả sự nghiệp của một cầu thủ.
Phong liếc nhìn qua, bên trên thấy dòng chữ tiêu đề lớn: “Câu lạc bộ Boulogne 2000 – 2001” phía dưới cùng là dòng chữ nhỏ: “Chỉ lưu hành nội bộ.”
Mà hai mươi ba cầu thủ, ngoại trừ một vài gương mặt cốt cán quen thuộc mà Phong đã từng đối đầu ở trận thi đấu mấy tháng trước, thì cũng có một vài người cũ đã ra đi, thay thế bằng những tân binh.
“Em muốn tìm hiểu thêm về câu lạc bộ như các thầy trong ban huấn luyện, thông tin về các đồng đội cũng như truyền thống của đội…không biết có loại tài liệu nào giống vậy không thầy?” Phong ngẫm nghĩ, cuối cùng dựa theo suy nghĩ của mình miêu tả.
Nhận lãnh trang thiết bị đã xong, Phong tay xách nách mang ôm theo mớ đồ đi ra chỗ chú ba, hai chú cháu chậm rãi trở về nhà.
Sau khi đọc một phần của sách, Phong mới đồng ý với thầy Laurent. Quyển cẩm nang này quả nhiên vẫn chưa phải là phiên bản hoàn thiện.
“Dạ màu đỏ đen đi thầy, trùng màu truyền thống của câu lạc bộ chúng ta.”
Đây là một quyển cẩm nang mùa giải mới 2000-2001 của câu lạc bộ Boulogne vừa mới phát hành cách đây không lâu.
Trợ lý huấn luyện viên trưởng tên là Marc.
“Đây là ấn phẩm nội bộ của câu lạc bộ, mặc dù chưa phải phiên bản chính thức, nhưng cũng có giá trị tham khảo. Vốn chỉ cấp phát cho ban huấn luyện và các cầu thủ ở đội chính. Thầy tặng em.” Huấn luyện viên Laurent cười nói, đưa tới một quyển sách mỏng còn mới cứng.
Xem ra cũng có thể chờ khi nào chính thức tập hợp đội thì mới có thể nhận biết.
Phong hiện tại đã có một đôi Adidas Predator Accelerator màu đỏ đen trắng rất vừa chân, được cậu dùng làm giày dùng cho thi đấu. Hiện tại câu lạc bộ lại cấp thêm hai đôi, qua quan sát thì là loại trung cấp, giá trị không bằng so với đôi Predator Accelerator của cậu, nhưng sử dụng cho việc luyện tập thì cũng đã quá ngon lành.
Đối với một cầu thủ, ngoài quả bóng quan trọng nhất ra thì đôi giày mới chính là thứ v·ũ k·hí lợi hại và quan trọng nhất của mỗi người.
Laurent mỉm cười, đứng dậy đi đến bên một ngăn tủ nhỏ, mở tủ ra.
Tất cả những cầu thủ ra sân ngày đó của đội U17 đối đầu với đội học viện đều là những cầu thủ được câu lạc bộ giữ lại chuẩn bị cho mùa giải mới, những cầu thủ không được đăng ký thi đấu ngày hôm đó đều đã rời khỏi đội U17 với những lý do nào đó mà trong sách này cũng không có nêu ra.
Sáu cầu thủ này, hiện tại trong sách cũng chỉ đề cập đến sáu vị trí, còn lại thông tin cụ thể hoàn toàn chưa có gì. Ngay cả một cái tên cũng không thấy, có thể trong thời điểm in sách, các vấn đề hợp đồng cầu thủ vẫn chưa xử lý xong.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.