Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đường Về Nhà
Unknown
Chương 14: Ngự Nham Thuật.
“Tịch Đế.” Tam Quân bỗng từ dưới đất chui lên bên cạnh hắn và nói. “Ngươi nhìn xem dưới chân ngươi là thứ gì ?”
Không khỏi nghi hoặc bởi kẻ thù truyền kiếp bỗng dưng không hề toát ra sát khí, hắn liếc nhìn xuống.
“Vòng tròn này là… ấn chú Vô Diện Không Gian ! Có một thứ gì đó từng đã được giấu bên trong, và cự nhân này chính là được kích hoạt khi ấn chú bị phá huỷ để bảo vệ thứ đó.” Tịch Đế nói.
“Mộc Cự Nhân này chính là hộ vệ Vô Diện Không Gian, vậy chắc chắn nó không hề tầm thường. Một kẻ thi triển được dù chỉ là ấn chú của pháp thuật này cũng là nguy hiểm, cự nhân mà kẻ này tạo ra chắc chắn mạnh hơn chúng ta nhiều lần.” Tam Quân nói. “Hôm nay nếu chúng ta không tạm thời hoà giải mà cùng nhau xử lý cái cây này, cả hai bảo đảm sẽ không toàn mạng.”
“Ngươi nói phải, vậy hãy khống chế cự nhân, ta sẽ thiêu rụi nó. !” Tịch Đế cất lời, đồng thời vung kiếm vào thế tiến công.
Tam Quân liền hành động, làm trũng đất xuống xung quanh cự nhân để cản chuyển động của nó, rồi lập tức lấp đất xung quanh để chôn cứng đôi chân bằng gỗ. Nhưng cự nhân cực kì khoẻ mạnh, những cánh tay của nó nối dài ra chống vào mặt đất đẩy cả thân người đồ sộ lên, làm văng cả đất đá bám vào nó ra. Tiếp đó, Mộc Cự Nhân phóng ra những chiếc gai gỗ ra xung quanh, ép Tam Quân phải mở đất cho hắn và Tịch Đế độn thổ. Chỉ có điều, cự nhân như đã biết trước điều này, một phần đôi chân của nó đã mọc rễ sẵn dưới mặt đất như chỉ chực chờ hai kẻ địch lặn xuống để lập tức bắt lấy chúng. Tam Quân và Tịch Đế không thể tránh được đã bị giữ lại. Cự nhân liền vung cánh tay giữ tên bán long nhân lên cao, chuẩn bị đập hắn xuống đất nhưng tên này đã phản công bằng cách triệu hồi các cột đá cản lại cánh tay của nó. Phía tay bên kia, Tịch Đế đã dùng Hoả Trường Kiếm cắt đứt cánh tay gỗ nắm giữ bản thân, vừa nhảy xuống đất và chuẩn bị nhắm đến cánh tay đang bắt Tam Quân. Tất nhiên cự nhân sẽ tấn công hắn với toàn bộ cách cánh tay và gai gỗ, nhưng hắn đã được Tam Quân hỗ trợ từ phía trên với một mái che bằng đá và một cầu thang dẫn thẳng đến phía tên này. Cự nhân ra sức phá hoại các công trình của Tam Quân, nhưng không thể cản được Tịch Đế cắt đi cánh tay của nó. Trong cơn tức giận, nó liền cố gắng bắt lấy tên môn đồ Viêm Thủ từ phía trên nhưng nào ngờ chỉ tóm lấy được thanh kiếm của hắn, thứ bị nghiền nát lập tức chỉ sau một cú bóp của nó.
“Nhảy xuống đây nhanh !”. Tam Quân nói, hắn vừa được giải thoát, cảm nhận được đòn tấn công tiếp theo sẽ đến từ nhiều phía đã tạo một quả cầu bằng đất đá xung quanh bản thân và cả tên đồng minh tạm thời, chỉ chừa lại một lỗ nhỏ. Tịch Đế lập tức qua lỗ nhỏ đó mà bộc phát hoả lực, bắn ra một luồng lửa cực mạnh vào mặt cự nhân, mạnh đến mức đẩy văng cả quả cầu đất ra xa khỏi tầm tấn công của nó. Mộc Cự Nhân chỉ hơi lảo đảo, dường như sức nóng của lửa chẳng hề tác động đến nó, cả những vỏ cây phía ngoài cũng chỉ hơi cháy xém một chút.
“Không thể nào ! Làm sao nó lại chịu được ?” Tịch Đế sắc mặt thay đổi, nhìn vào con quái vật bằng gỗ vừa ăn trọn một luồng lửa vài trăm độ kia.
“Có vẻ như nó được làm ra để chống lại Ngự Hoả Thuật của các ngươi, khá căng đấy.” Tam Quân nói.
“C·h·ế·t tiệt, nhìn xem nó còn hồi phục lại những cánh tay bị cắt đứt kìa.” Tịch Đế trả lời. “Đúng là vô phương.”
“Khoan đã, ta vừa nghĩ ra cái này.” Tam Quân nói, trong đầu hắn vừa loé lên một ý tưởng. “Ngự Hoả Thuật của ngươi có phải là truyền linh lực theo dạng nhiệt lượng để đốt cháy không khí không?”
“Đúng rồi.” Tịch Đế trả lời. “Nhưng mà ta phải chạm được vào vật cần tăng nhiệt.”
“Hừm, cự nhân kia có thể kháng lửa của ngươi dễ dàng như vậy là do lớp võ gỗ của nó có khả năng biến nhiệt, nhưng lại không hề có nhiều khả năng kháng va chạm vật lý. Vậy nên Hoả Trường Kiếm của ngươi mới chém qua nó được, bằng cách sử dụng va chạm mạnh phá vỡ lớp vỏ ngoài, sau đó đốt cháy lớp thịt gỗ phía trong. Nếu đúng là như vậy, ta có thể phá vỡ được lớp vỏ biến nhiệt của nó bằng một gai đá nén cứng, mở đường cho ngươi thiêu rụi nó từ phía trong.”
“Ngươi muốn ta chạm vào gai đá sau khi nó xuyên qua lớp vỏ và tăng nhiệt lên để đốt cự nhân sao ?” Tịch Đế vừa hỏi xong, Mộc Cự Nhân đã tấn công lập tức với hàng loạt các rễ cây mọc lên từ dưới đất. Nhưng hắn phản ứng nhanh, kéo Tam Quân bay lên trời.
“Đúng, sẽ không tốn nhiều thời gian đâu, chất rắn bắt nhiệt còn nhanh hơn cả không khí mà.” Tam Quân nói.
“Cái ngươi nói không phải là Ngự Nham Thuật sao ?”
“Hiểu vấn đề rồi đó, chúng ta dùng Ngự Nham Thuật để đánh bại nó, bởi vì chỉ có cách đó mới xuyên qua lớp vỏ của nó thôi.”
“Tốt.” Tịch Đế đắc ý nói. “Tạo cái hố xung quanh nó rồi triển khai đi, còn lại để ta.” Hắn thả Tam Quân xuống. Tên bán long nhân chạm đất lập tức làm lún địa hình xung quanh cự nhân, khiến nó bị kẹt vào một cái hố. Tịch Đế liền nhảy xuống, tay chạm vào miệng hố, truyền nhiệt nung chảy nó ra thành nham thạch. Tam Quân sau đó đã kéo nham thạch vào giữa hố, nhấn chìm cự nhân đến nửa người. Mộc Cự Nhân tuy rất khoẻ mạnh, nhưng với độ đặc sệt và độ trơn của nham thạch nóng chảy, nó cũng chẳng hề di chuyển được nhiều. Chớp thời cơ, Tam Quân liền triệu hồi những gai đá tối màu, với đầu nhọn được bọc bởi thứ đất mà hắn đã nén chặt lại, sắp xếp các nguyên tử chắc chắn hơn cả kim cương nhằm xuyên vào cự nhân. Sau khi Tịch Đế di chuyển và biến các gai đá kia thành nham thạch, gã bán long nhân đã đẩy chúng vào trong Mộc Cự Nhân qua các lỗ trên những đầu nhọn đá nén. Con cự nhân bằng gỗ khổng lồ lập tức bốc cháy ra tro từ phía trong, và hai tên đồng minh tạm thời tiếp tục bơm nham thạch vào đến khi nó chỉ còn là một đống than bọc vỏ gỗ. Tịch Đế ngừng truyền nhiệt, nham thạch nguội lại và biến thành đá rắn, Tam Quân liền phá vỡ khối đá đó, huỷ hoại lớp vỏ phía ngoài của cự nhân.
“Hảo !” Tam Quân nói.
“Hảo !” Tịch Đế trả lời.
“Sao ? Kẻ thù chung đã c·h·ế·t, chiến tiếp thôi chứ ?” Tam Quân nói, quay sang Tịch Đế.
“Tiếp chiêu !” Tịch Đế nói, giơ tay khiêu khích.
Khi cả hai chuẩn bị lao vào nhau, một vụ nổ lớn bộc phát ngay trước mặt Tam Quân, đánh bay hắn ra xa. Kể cả bản thân Tịch Đế cũng không khỏi bàng hoàng khi nhìn thấy một đòn bộc phá đột ngột như vậy, và màng nhĩ của hắn vẫn còn đau nhức sau khi bị ảnh hưởng bởi âm thanh lớn của vụ nổ. Nhìn về phía kẻ tử thù Tam Quân, hắn nhận ra hàng tá các mảnh đất nén tối màu rơi xuống từ người tên này, chắc chắn gã đã phản ứng kịp thời và bao bọc bản thân khi cảm nhận thấy đòn tấn công, nhưng một vụ nổ phá nát cả đất nén cứng chắc chắn không phải từ Bộc Hoả Cầu. Vụ nổ không để lại lửa cháy trên mặt đất, nhưng làm cả một vùng không khí xung quanh nó nóng lên như nước sôi, và xảy ra đột ngột giữa không trung chỉ có thể đến từ một công pháp khống hoả đặc biệt gọi là Ngự Bộc Thuật. Kẻ lĩnh hội được công pháp này, theo như Tịch Đế biết, thì không có nhiều, nhưng tất thảy đều là nguy hiểm vô cùng. Khác với Ngự Hoả Sư bình thường, Ngự Bộc Sư sẽ hi sinh khả năng điều khiển ngọn lửa cùng các công pháp khống hoả khác để tập trung vào một kĩ thuật duy nhất là truyền nhiệt. Để thực hiện Ngự Bộc Thuật, linh lực phải được tập trung vào một điểm duy nhất trên cơ thể, thường là ngón tay hay một con mắt giả được vẽ trên trán, sau đó phóng ra ngoài dưới dạng nhiệt được nén lại thành một tia nhỏ, thứ mà khi được giải nén sẽ tăng đột biến nhiệt độ không khí xung quanh gây ra một vụ nổ cực mạnh. Càng thành thạo công pháp Ngự Bộc, thì càng lĩnh hội được các kĩ năng như điều khiển đường bay của tia nhiệt, giải nén từng phần nhỏ trên đường bay, hay sử dụng được nhiều tụ điểm linh lực khác nhau làm vị trí bắn tia. Điểm yếu của Ngự Bộc Thuật tuy nhiên khá rõ ràng, những kẻ dùng công pháp này khó có thể sử dụng liên tục vì nó cần thời gian tích tụ và tốn khá nhiều linh lực cho mỗi phát bắn, ngoài ra, vì hi sinh các công pháp khống hoả khác mà Ngự Bộc Sư thường không thể phòng thủ khi phải chiến đấu trực diện. Một công pháp khó như vậy, trong bang Viêm Thủ cũng chỉ có tên thiếu gia Lưu Vương Thần và các thuộc hạ trực tiếp của hắn sử dụng, mà Tịch Đế rõ ràng đoán không sai, ngay đằng sau hắn chính là Vương Thần, một tên thiếu niên trẻ tuổi mặc đồng phục Viêm Thủ màu trắng với kiểu tóc ngắn mái xéo, và các lâu la, có vẻ như sư phụ rất muốn lấy đầu tên bán long nhân Tam Quân mới đưa cả con trai của lão đến giúp hắn.